Người Cá Hối Hận Rồi - 6
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:28:47
16.
“Không, ! Ta mới là thừa kế vị trí gia chủ tương lai!”
Hà Tâm Duyệt căn bản thể chấp nhận quyết định . Nàng kéo lấy Dạ Hoa vốn đang im lặng bên, lùi bước về phía chặn đường :
“Phu quân của chính là hậu duệ Hải Vương, sẽ giúp Hà gia bước lên một tầm cao mới!”
Không ngờ, tộc trưởng nhạo:
“Chẳng lẽ ngươi , thú nhân phu quân của ngươi… sớm Hải Vương trục xuất ?”
“Cái… gì?”
Xưa nay Hà Tâm Duyệt vẫn tự phụ vì một thú nhân như Dạ Hoa, nên nàng phận thật sự của .
Nghe thấy những lời , phản ứng đầu tiên của nàng chính là buông tay , đồng thời hung hăng trừng mắt thẳng Dạ Hoa:
“Lời tộc trưởng … thật ?”
Dạ Hoa lúc mới ngẩng đầu, ánh mắt tuyệt vọng dừng :
“Là thật.”
Hà Tâm Duyệt như giáng một đòn nặng nề. Nàng lùi vài bước, nhưng nhanh lấy bình tĩnh, lao thẳng tới bên cạnh , tát mạnh một cái.
“Bốp!”
Âm thanh giòn giã vang vọng trong đại sảnh.
Dạ Hoa vẫn yên, phản kháng, chỉ lộ ánh mắt ủy khuất về phía .
Ta giả vờ như hề thấy, nhưng Bách Ninh lập tức bước lên chắn mặt và , ánh mắt sắc bén, tràn ngập sát khí, như cảnh cáo.
Ta cong môi khẽ , dịu giọng trấn an:
“Đừng lo, yêu… chỉ .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Nghe , Bách Ninh mới thả lỏng, khóe môi cũng nở nụ , cúi xuống khẽ đặt một nụ hôn nơi khóe môi :
“Ta mà, chỉ mới là chân ái của Nguyệt Nguyệt.”
Lời , rõ ràng chạm đến vết thương sâu kín của Dạ Hoa. Hắn lao về phía , nhưng Hà Tâm Duyệt hung hăng chặn .
“Ngươi… ngươi thích tỷ tỷ ?”
Dạ Hoa gật đầu, kiên định:
“, yêu nàng.”
Hà Tâm Duyệt như hóa thành lệ quỷ rơi ma đạo:
“ ngươi là thú nhân của ! Ngươi nghĩ nàng sẽ coi trọng một kẻ trục xuất như ngươi ?”
Ánh mắt Dạ Hoa chợt u tối, cả bất động.
Tộc trưởng thấy cảnh , chỉ khẽ thở dài, cuối cùng cũng , tuyên bố một quyết định khiến ba thể chấp nhận nổi:
“Hà Thiên Hạ, gia chủ Hà gia, vì tư dục mà quên ân tình xưa, ngang nhiên phế bỏ phận thừa kế của Hà Bảo Nguyệt. Loại vô tín vô nghĩa như thế, xứng đáng tiếp tục giữ ngôi gia chủ. Từ hôm nay, Hà Bảo Nguyệt kế nhiệm, trở thành gia chủ chân chính của Hà gia!”
Nói xong, tộc trưởng trực tiếp xé nát khế ước giữa và Hà Thiên Hạ, dứt khoát rời khỏi đại sảnh.
Ta thong thả bước tới ghế cao. Tất cả đồng loạt quỳ xuống:
“Bái kiến gia chủ!”
Chỉ Hà Thiên Hạ, Độc Cô Thanh, và Hà Tâm Duyệt ở phía xa, oán độc như xé xác ngay lập tức.
Ta coi như thấy, giọng điệu thản nhiên:
“Đứng lên . Ta sẽ ở nơi . Từ nay, phủ gia chủ Hà gia chính là nơi đang ở bây giờ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-ca-hoi-han-roi/6.html.]
“Tuân lệnh!”
17.
Sau khi chuyện lắng xuống, chính thức tiếp quản bộ Hà gia.
Những thuộc phe cánh Hà Thiên Hạ đều bãi miễn, đó là những tâm phúc trung thành, đáng tin cậy.
Rất nhanh, Hà gia liền đổi mới, tràn đầy sinh khí.
Kiếp , rõ thiên phú của Bách Ninh.
Kiếp , sớm giao cho trọng trách, để cùng quản lý Hà gia.
Từ đó, đổi tên thành Hà Bách Ninh, chính thức tông tộc thừa nhận, ghi tên gia phả, trở thành phu quân của đời gia chủ thứ ba mươi sáu —— Hà Bảo Nguyệt.
Đêm , vô cùng vui mừng, quấn quýt lấy rời, nhiều lời yêu thương.
Ta cũng hạnh phúc khôn xiết, mặc càn suốt một đêm.
Cho đến sáng hôm , khi tỉnh dậy thì thấy nữa.
Bên ngoài phòng truyền đến giọng của Bách Ninh.
Trong lòng lập tức thấy bất , vội vàng đẩy cửa bước , chỉ thấy ngoài cửa đầy .
Kẻ dẫn đầu, ai khác ngoài “ ái” của , cùng phụ Hà Thiên Hạ.
“Tham kiến gia chủ. Tỷ tỷ, lâu gặp, đặc biệt đến thăm. Chỉ là con hồ ly trắng ngăn cho cửa.”
Ngữ khí Hà Tâm Duyệt thì vẻ cung kính, nhưng từng lời chẳng chút kiêng dè, cứ như bản nàng mới là đích hệ Hà gia .
Ta sải bước tiến lên, rút bảo kiếm bên hông, trong nháy mắt c.h.é.m ngang cổ họng tên thị vệ đang đè ép Bách Ninh.
Máu tươi tung tóe, Hà Tâm Duyệt kinh hãi hét to:
“Ngươi… ngươi dám g.i.ế.c thị vệ cận của ! Hà Bảo Nguyệt, ngươi thật to gan!”
Ta quát lạnh:
“To gan chính là ngươi! Dám trực tiếp gọi thẳng tên gia chủ, còn vô lễ với chủ nhân Hà gia !”
“Hà Bảo Nguyệt!”
Hà Thiên Hạ đau lòng vì con gái, lập tức gầm lên. khi đối diện với ánh mắt , hoảng sợ, lùi từng bước.
Ta lạnh hai kẻ đó:
“Lần coi như tên thị vệ các ngươi chịu tội. nếu còn , đừng trách nể tình m.á.u mủ!”
18.
Thấy giả vờ, sắc mặt của hai kẻ càng trở nên u ám.
Hà Thiên Hạ kẻ ngốc, hiểu rõ lúc mà đối chọi trực diện với thì chẳng chút lợi ích nào.
Vì thế, lập tức đổi bộ mặt, hất tay áo, vỗ vỗ lòng bàn tay, vẻ tươi , nhưng trong nụ chứa đầy ác ý.
Hắn khẽ phất tay hiệu cho thị vệ lùi xuống, mở miệng:
“Bảo Nguyệt , phụ chỉ là đến thăm con, tiện thể đưa phụ mẫu ruột của phu quân con tới, để cả nhà họ đoàn tụ.”
“Cái gì?”
Nghe , Bách Ninh vô cùng phẫn nộ, giọng gằn xuống:
“Ngươi nữa xem? Ngươi mang ai tới đây?”
Hà Thiên Hạ chẳng chút sợ hãi uy thế của Bách Ninh, chỉ mỉm , hiệu cho hai phía bước .