Người Làm Đồ Giấy - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:53
"Phải thế nào để g.i.ế.c mà thần quỷ ?"
Dù , trong mắt ngoài, vẫn là một sống sờ sờ.
Còn cả tên Thẩm quản gia nữa.
Giọng lão già trong Thường phủ tối qua, chính là của Thẩm quản gia.
Không ngờ rằng, lão mới là kẻ thao túng chuyện.
Ta thả lũ nhóc Đậu Đậu từ trong giấy nhỏ , phát cho mỗi đứa một cây trúc, bảo chúng cắm bốn góc trong Thường phủ.
Về phần cây trâm ngọc , Đào hoa cổ bên trong bóp chết, giờ nó chỉ còn là một cây trâm bình thường mà thôi.
Sáng sớm hôm , khi Tống Nguyệt Đường cài trâm ngọc, xuất hiện tại lâu, Hoắc Trường Xuân vội vàng nhào tới định giật xuống: "Cây trâm chẳng là…"
13
Ta hất tay y : "Cây trâm chẳng ? Nguyệt Đường thích."
Y đau, ôm tay cau mày, hiểu vì chúng phản ứng như .
Trong bóng tối, một đôi mắt đỏ ngầu hừng hực dõi chặt về phía .
Tống Nguyệt Đường đeo trâm ngọc suốt năm ngày, trong kinh thành lập tức lan truyền tin đồn, nàng tự nguyện gả Thẩm gia .
Có gặp Thẩm Đình Vũ liền hỏi thật giả .
Hắn chỉ mà đáp, chỉ rằng ngày thành sẽ mời cùng uống chén rượu mừng.
Hoắc Trường Xuân lén dắt theo một con ch.ó mực chặn đường , ngờ chó rượt suốt năm con phố.
Tống phu nhân tức giận đến mức sai đến lâu chửi mắng suốt ba ngày, rằng Thẩm gia đúng là cóc ghẻ mà dám vọng tưởng ăn thịt thiên nga.
Đến tối ngày thứ năm, Tống Nguyệt Đường mới xuống, liền thấy tiếng chuông vang vọng mơ hồ. Nàng khẩn trương nuốt nước bọt.
Ta gật đầu, từ gầm giường rút giấy nhỏ mà từng cho nàng, chấm lên một giọt m.á.u đầu ngón tay nàng, nó lập tức biến thành một thể bằng xương bằng thịt.
"Tiêu Tiêu, yên tâm, cho cùng tỷ ." Tống Nguyệt Đường giữ lấy tay , "Tỷ từ nhỏ rời xa quê nhà, nay khó khăn lắm mới trở về, ngàn vạn thể xảy chuyện gì nữa! Ta..."
Ta đợi nàng xong, vỗ nhẹ trán nàng, ấn nàng trở giường: "Yên tâm , cửa tiệm của còn mở khắp kinh thành, đừng quên thỏa thuận về mặt bằng mà ngươi hứa với ."
Miệng nàng phong ấn, chỉ thể ú ớ hai tiếng, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Vừa sắp bước qua bậc cửa, chợt khựng : "Chờ trở về, chúng lên núi Bất Quy bắt thỏ ?"
Khoảnh khắc tiếp theo, nhập hồn giấy nhỏ của Tống Nguyệt Đường, men theo tiếng chuông, lặng lẽ ngoài.
Tại Thường phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lam-do-giay/chuong-11.html.]
Thẩm Đình Vũ kích động vuốt ve gương mặt , nước dãi chảy ròng ròng. Dưới ánh trăng, lớp da bắt đầu mục nát, tử khí âm u, tỏa mùi hôi thối nồng nặc.
"Thẩm quản gia, thể bắt đầu chứ?"
Lão quản gia từ trong phòng thận trọng bước , vòng quanh quan sát một lượt, sang hỏi Hoài Đông: "Có ai phát hiện ?"
Hoài Đông khanh khách: "Không ai cả!"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Quả thực ai, vì những kẻ đến đây... đều .
Thẩm quản gia móc từ một chiếc quỷ diện bàn, cắm xuống đất.
Mặt bàn in lên từng gương mặt quỷ dữ, vạn quỷ bên trong gào thét thê lương dứt.
Lão rút một hồn phách từ trong đó, nhập thể Thẩm Đình Vũ.
Chỉ trong khoảnh khắc, liền sinh chút linh tính.
"Thường Ung chính là Văn Khúc tinh chuyển thế của đời , ngươi nuốt hồn phách của gã, là thể đoạt lấy mệnh cách của gã. Giờ chỉ còn thiếu bước mượn bụng sinh mà thôi."
Thẩm Đình Vũ đại hỉ, bóp lấy cổ , ép hé miệng, chầm chậm tiến gần. Ngay lúc đó, Hoài Đông bỗng khúc khích, nhắm ngay giữa hai chân mà tung cước.
"Loại súc vật xí như ngươi mà cũng đòi Văn Khúc Tinh?" Ta lạnh lùng bật , rời khỏi thể giấy nhỏ.
Tức khắc, quỷ khí tràn ngập trời đất.
"Ngươi Tống Nguyệt Đường! Ngươi là... ngươi là con nha đầu đồ giấy !"
Thẩm Đình Vũ ôm chặt hạ , quỳ rạp đất, gương mặt méo mó dữ tợn.
"Thì là ngươi giấu kỹ hồn phách của Văn Khúc tinh, bảo tìm thấy."
Thẩm quản gia vội vàng thu quỷ diện bàn, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, giải phóng đám lệ quỷ bên trong.
Ta chẳng chút khách khí, há miệng lớn, nuốt chửng tất cả bọn chúng bụng, đó còn thỏa mãn ợ một tiếng.
"Ngươi... ngươi thể nuốt quỷ!" Thẩm quản gia kinh hoàng, mắt đảo liên hồi, xoay định bỏ chạy, nhưng kết giới đánh bật trở .
Từ tường, đám nhóc đậu đậu lũ lượt trèo xuống, giương mắt trừng trừng.
"Lão già thối tha! Ngươi đừng hòng chạy!"
"Đừng phí sức nữa, Thường phủ lập kết giới, chỉ khi chết, các ngươi mới thể ngoài."
Ta vỗ vỗ tay, hiệu cho Hoài Đông kéo Thẩm Đình Vũ .
Nàng nắm lấy chân , lôi xềnh xệch đến mặt .