Người Làm Đồ Giấy - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:55
14
"Hoài Đông! Ngươi theo nữa ? Dám lừa gạt ư?"
Hoài Đông lập tức đầu một trăm tám mươi độ, trở tay tát cho một cái: "Đồ quỷ xa!"
Thẩm Đình Vũ thấy , lập tức bật lao tới, định đánh trở tay kịp, nhưng túm lấy tóc, nhấc bổng giữa trung.
"Lão già, ngươi phí công nuôi thành địa sát, lừa ăn hồn phách của Văn Khúc tinh, để đầu thai bụng Long nữ, là luyện một quỷ vương mới ? Văn khúc tinh hóa thành quỷ vương, mà ngươi cũng nghĩ . mà... nếu là ngươi, thì lớn hơn chút, tìm một kẻ mang mệnh Tử Vi mà luyện thành quỷ đế?"
Thẩm quản gia mồ hôi túa như tắm, ôm chặt quỷ diện bàn, từng bước lui về phía : "Ngươi hiểu cái gì! Quỷ đế nào dễ luyện! Ngàn năm , quỷ đế vì quỷ khí bạo phát, tàn sát Tam Giới còn một mảnh giáp, thần phật quá nửa hóa thành âm binh.
"Quỷ vương của , chính là luyện để hiến tế cho quỷ đế. Đợi nàng trở về, ắt sẽ thống lĩnh âm binh, đoạt lấy tam giới, cầm quyền thiên địa! Các ngươi, đám phàm nhân con sâu cái kiến, chẳng qua cũng chỉ là cát bụi con đường phục sinh của quỷ đế mà thôi!"
"Ta khuyên ngươi thức thời mà thả ! Ta xem quỷ khí ngươi hừng hực, chí ít cũng là một quỷ tướng. Không bằng... ngươi thả , tiến cử ngươi gặp quỷ đế, phong hộ pháp cũng .
"Đám tiểu quỷ , để ngươi đồ khai vị, thế nào?"
Lũ nhóc đậu đậu tròn mắt kinh hãi, ánh mắt đầy cảnh giác .
"Tỷ tỷ... tỷ thực sự thả ?"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ta nheo mắt, khóe môi khẽ nhếch, quỷ đế ... thật lâu đến danh xưng .
"Hộ pháp ? Có lợi gì cho ? Ngươi quen quỷ đế?"
Vừa , giơ một ngón tay, xé rách bụng Thẩm Đình Vũ, rút hồn phách của Thường Ung. Quả nhiên kim quang lấp lánh, chói mắt vô cùng.
Ta tiện tay ném cho lũ nhóc đậu đậu: "Trông chừng cha các ngươi cho ! Chỉ là một Văn Khúc tinh nho nhỏ thôi mà".
Ông mượn danh , luyện quỷ vương, khiến bôi nhọ.
Chẳng khác nào đổ oan lên đầu cả vạc nước bẩn.
Thẩm quản gia hiểu vì thả Thường Ung, cố lấy giọng cứng rắn mà quát: "Ngươi sợ triệu hồi hàng ngàn lệ quỷ, nuốt chửng ngươi ?
"Dù ngươi bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng thể ăn hết thảy lệ quỷ thiên hạ ?
"Quỷ đế từng báo mộng cho , lệnh luyện quỷ tướng, giúp nàng xưng bá!"
Ta mặt đổi sắc, chợt lướt tới mặt ông , bẻ gãy cánh tay giấu lưng đang kết pháp.
"Lão già, ngươi tà giáo tẩy não ?
"Ngươi vì từ quỷ đế còn quỷ tướng, quỷ thần nữa ?
"Vì ăn sạch bọn chúng."
Mắt ông trợn trừng, giọng lạc hẳn : "Ngươi... ngươi là quỷ đế!"
"Ta tin! Nếu ngươi thực là quỷ đế, vì ngăn cản luyện quỷ tướng giúp ngươi!"
Thẩm quản gia bỗng há miệng thật lớn, phun một ngọn lửa thẳng về phía mặt .
Ngọn lửa rơi xuống , chỉ khẽ búng một cái, lửa lập tức rơi xuống đất, nhấc chân dẫm tắt.
Không kiên nhẫn nữa, thò tay trong thể ông , moi nguyên thần. Hóa là một con yêu xà!
"Quỷ tướng là thứ gì? Cũng xứng theo lưng ?"
Yêu xà vặn vẹo giãy giụa: "Quỷ đế đại nhân! Xin ngài tha mạng, thể tận trung với ngài!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lam-do-giay/chuong-12.html.]
"Ngươi quá, cần!" Ta rút lấy yêu đan của ông , bóp nát yêu , vứt sang một bên.
Lũ nhóc đậu đậu mắt sáng rực: "Tỷ là quỷ đế? Là vị quỷ đế trong truyền thuyết, việc ác nào , vô năng bất vi, oai phong lẫm liệt ?
"Chúng thể hộ pháp của tỷ ?"
Ta ngẩn : "Không báo thù nữa?"
Sau lưng, hồn phách của Thẩm Đình Vũ Hoài Đông cầm trong tay, tứ chi đều bẻ rời, rơi lả tả đất.
Lũ nhóc đậu đậu bừng tỉnh, cùng lao lên, túm lấy mà đ.ấ.m đá túi bụi, há miệng định nuốt bụng.
Ta vội vàng giật , một chưởng bóp nát hồn phách : "Cái gì cũng ăn, sợ đau bụng ?"
15
"Các ngươi hãy đầu thai , tên họ Thẩm là giết, hồn phách Thẩm Đình Vũ là đánh tan, liên quan gì đến các ngươi."
Thường Ung vẫn ngây một bên, lúc mới hồn, sắc mặt phức tạp, hướng chắp tay: "Đa tạ Quỷ Đế báo thù Thường gia .
"Chỉ là sát nghiệt của ..."
"Nợ nhiều đè ." Ta để Hoài Đông dẫn bọn họ xuống địa phủ đầu thai, cũng coi như cho họ chen ngang một lượt, kiếp vẫn còn thể tiếp tục phụ tử.
Quay về Tống phủ, Tống Nguyệt Đường thể cử động.
Trên nàng vác đầy d.a.o bếp, bổng sói, thiết kiếm, leng keng loảng xoảng, chuẩn lao ngoài.
Một bên, Tống phu nhân và Tống tướng quân, một cầm hai cây chùy sắt, một giương đôi đoản nhận, cũng đồng loạt xông đến.
"Nguyệt Đường! Tỷ tỷ con ? Mau dẫn chúng !"
Ta kịp thời lên tiếng ngăn .
Tống Nguyệt Đường nước mắt lưng tròng, hít hít mũi: "Tỷ là quỷ?"
"Ngươi sờ thử xem." Ta đưa tay .
Nàng run rẩy đưa tay chạm lên, đó bỗng nhiên bật thất thanh: "Sao lạnh thế ?"
Ta: "?"
"À! Gió lạnh thổi đó."
Ba đồng loạt thở phào.
Tống Nguyệt Đường đem chuyện Thẩm Đình Vũ kể với Tống phu nhân và Tống tướng quân, lúc mới màn cả nhà lao đến cứu .
Trời sáng, Tống phu nhân cho báo quan, quan sai quả nhiên đào vô thi cốt hầm nhà Thường gia.
Lũ nhóc đậu đậu treo ngược bên góc tường, thảm nỡ .
Hoắc Trường Xuân đích giúp Thường gia thu liệm hài cốt, chọn một huyệt mộ an táng bọn họ.
Dưới sự mè nheo dai dẳng của Tống Nguyệt Đường, rốt cuộc vẫn cứ ở Tống phủ.
Nàng quả nhiên vì mà mua một cửa hàng ngay khu sầm uất nhất, ba ngày hai lượt ghé quán của chơi.
Hoắc Trường Xuân càng quá đáng, lôi kéo cả họ hàng thích tới mua giấy của , chỉ còn kém một bước nữa là đuổi khỏi nhà .
Hết.