Người Làm Đồ Giấy - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:48
Tống Nguyệt Đường suy nghĩ một lát, đáp: "Nhà Hoài Đông của , khi dọn dẹp phòng, vô tình phát hiện cây trâm . Khi , nàng nó đến ngẩn , chỉ một câu, rằng kiểu dáng thật đặc biệt."
"Sau đó thì gì thêm."
08
lúc Hoài Đông ở đây, Tống Nguyệt Đường bèn sai tìm nàng về.
Trên nàng , lụa là gấm vóc, thậm chí so với chủ nhân là Tống Nguyệt Đường còn phần xa hoa hơn.
Vòng tay vàng sáng chói đung đưa cổ tay, cổ đeo minh châu Đông Hải.
Hoài Đông thấy về phía cổ tay nàng, liền tự nhiên mà kéo kéo tay áo.
"Tiểu thư tìm nô tỳ chuyện gì?"
Tống Nguyệt Đường định mở miệng, liền cắt ngang: "Không gì, Nguyệt Đường ngươi đến Hương Mãn Lâu mua một phần chân giò kho tương về."
"Ngươi tuổi cũng nhỏ nữa, Nguyệt Đường vốn định giữ ngươi nha hồi môn, theo nàng sang Thẩm phủ. Nay hôn sự hủy, Nguyệt Đường đích chọn cho ngươi một mối lương duyên, ngươi thấy thế nào?"
Hoài Đông đột ngột ngẩng đầu, trong mắt lướt qua một tia hoảng loạn: "Tiểu thư, xin đừng để nô tỳ rời xa . Nếu đổi khác hầu hạ, nô tỳ thể yên tâm?"
Tống Nguyệt Đường rõ ý tứ của , nhưng vẫn thuận theo lời , chọn một hôn sự môn đăng hộ đối cho nàng, đừng để lỡ lứa tuổi.
Hoài Đông càng càng kích động, đột ngột quỳ sụp xuống, ngừng dập đầu, cứ như thể nàng sắp bán .
"Tiểu thư, Thẩm công tử phong thần tuấn lãng, học thức uyên bác. Ở Giang Nam cự tuyệt bao tiểu thư danh môn, mà vẫn ngàn dặm bôn ba đến kinh thành cầu , đủ thấy lòng đối với tiểu thư là chân thành. Còn mong tiểu thư cho Thẩm công tử thêm một cơ hội, chớ để kẻ khác che mắt mà uổng phí lương duyên."
Nói đến "kẻ khác", nàng liền hung hăng trừng mắt .
Ta bật , nhấp một ngụm : "Vậy chẳng bằng, ngươi gả cho ?"
Ánh mắt Hoài Đông sáng lên, nhưng lập tức cưỡng ép khóe môi đang nhếch lên xuống: "Nô tỳ là của tiểu thư, tuyệt rời ."
Nàng hành lễ, xoay rời khỏi.
Một giấy nhỏ nhảy từ trong tay áo xuống, tung tăng bám theo nàng .
Tống Nguyệt Đường tò mò trợn to mắt: "Tiêu Tiêu, giấy nhỏ thể cử động? Tỷ khiến nó động ? Còn nữa, vì tỷ hỏi nàng về chuyện cây trâm?"
"Ta yểm chú lên giấy nhỏ . Ta cũng cho ngươi cơ hội mua với giá năm trăm lượng, ngươi chịu. Lần mua, gấp đôi giá."
Tống Nguyệt Đường ngượng ngùng, mặt hối hận thôi: "Hay là bớt một chút?"
"Một nghìn lượng, giảm chín chín phần trăm, ? Chế tác một giấy nhỏ cũng dễ dàng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lam-do-giay/chuong-7.html.]
Nàng ôm ngực, hít sâu một : "Tiêu Tiêu, tỷ đang cường đạo lưng ?"
"Luật pháp kinh thành nghiêm ngặt, bằng , cường đạo khi còn tương lai hơn nghề chắp giấy bồi táng." Ta cảm thán.
Nàng rút từ bên cạnh một tờ ngân phiếu một nghìn lượng, đưa cho .
Ta dùng sức mới rút , đó nàng chỉ thể trơ mắt cất tờ ngân phiếu , cam lòng mà lầm bầm: "Đừng quên trả tiền cho ."
Ta , hỏi nàng: "Hoài Đông mỗi tháng nhận bao nhiêu bạc?"
"Hoài Đông là nha của , bổng lộc đương nhiên ít, hai lượng bạc. Tỷ hỏi chuyện gì?"
"Vòng tay cổ tay nàng khá nặng, hơn nữa còn là mẫu mới đang thịnh hành gần đây. Lại còn minh châu Đông Hải cổ, vật , dân gian nhiều."
Tống Nguyệt Đường đột ngột bật dậy, sắc mặt khó coi: "Hoài Đông là con gái của mụ quản sự bên cạnh mẫu , từ nhỏ theo lớn lên, cũng thường ban thưởng. Nếu nàng trộm cây trâm... cây trâm đó vốn vật quý giá, nàng lấy nó gì?"
Ta nhạt: "Đợi đến tối sẽ rõ."
Đêm buông xuống, giấy nhỏ liền men theo khe cửa sổ bò , nhanh chóng nhảy lên tay , ríu rít múa may một hồi.
Sắc mặt càng càng trầm xuống.
Tống Nguyệt Đường ghé sát hỏi : "Sao thế?"
"Hoài Đông ngoài . Ngươi , nàng gặp ai ?"
09
Ta dẫn Tống Nguyệt Đường ngoài bằng cổng góc, vô tình giẫm lên một bóng đen ngay cửa.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh, phụng sắc!"
Một bóng cuống quýt múa may một hồi, vội vàng dán thẳng một vật lên trán Tống Nguyệt Đường.
Ta gỡ xuống xem, hóa chính là giấy nhỏ ban ngày bán cho Hoắc Trường Xuân.
"Ôi chao! Là Nguyệt Đường! Ngươi chứ?" Hoắc Trường Xuân chột thò đầu tới.
Tống Nguyệt Đường nghiến răng: "Giữa đêm canh ba, thế tử ngủ, ở đây gì?"
"Ta đây đang bảo vệ các ? Sợ họ Thẩm tìm tới.”
"Vừa còn thấy một con chuột bự trèo tường chui trong, thành tinh , trong lòng lo lắng lắm."