Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Người Làm Đồ Giấy - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:49

Người giấy nhỏ chân y giận dữ đá y một cước, chống nạnh mắng liên hồi.

 

Hóa khi giấy nhỏ trở về, phát hiện Hoắc Trường Xuân núp trong bóng tối, đang định leo tường thì suýt nữa y lấy đế giày đập lên tường.

 

" thế tử, ngươi dường như còn xui xẻo hơn thì ? Nếu nhờ giấy nhỏ của Tiêu Tiêu hộ , ngươi sớm… Hơn nữa, ai lợi hại hơn Tiêu Tiêu đây?"

 

Thấy Hoắc Trường Xuân vặn vẹo một phen, nhịn : "Thế tử cùng chúng xem kịch ?"

 

Y lập tức hào hứng: "Xem! Đã lâu xem kịch!"

 

Y trông mong Tống Nguyệt Đường, thấy nàng phản đối, bèn lặng lẽ bước gần.

 

Khóe mắt thoáng thấy, nhưng gì.

 

Hoắc Trường Xuân sinh mang tướng Sao Tướng, tuy chiến trường, nhưng ngày tất sẽ công thành đoạt đất, trở thành danh tướng một phương.

 

Tống Nguyệt Đường nếu ở bên y, khi trận hẳn sẽ sát khí đầy , đến cả địa sát tới cũng ngậm đắng.

 

hiện tại… Ta khẽ lắc đầu.

 

Người giấy nhỏ lao vun vút trong màn đêm, băng qua ba con phố, dừng cửa một căn nhà sát vách Hoắc phủ.

 

Hoắc Trường Xuân kinh ngạc: "Chỗ bỏ trống ? Trước đây là nhà của Thường Các Lão, hai tháng , Thường Các Lão đột tử, cả nhà lo xong tang sự liền về quê."

 

Người giấy nhỏ xoẹt một cái, luồn qua khe cửa chui .

 

Ta cũng thuận thế trèo tường trong, tiếp đất liền sực nhớ Tống Nguyệt Đường leo tường. Định bụng mở cửa cho nàng, liền thấy đầu tường một cái đầu lắc lư: "Thế tử, ngươi vững nào."

 

Hoắc Trường Xuân dốc sức cõng Tống Nguyệt Đường vai, đưa nàng trong.

 

Ta tiện tay đóng cửa .

 

Hoắc Trường Xuân…

 

Trong phủ âm khí thê lương, nhà lớn trống trải, cỏ dại mọc um tùm, thoạt trông như bỏ hoang từ lâu.

 

Vài tiểu quỷ đang đá cầu, thấy thì khựng . Quả cầu lăn đến bên chân .

 

Hoắc Trường Xuân nuốt nước bọt, bám chặt lấy Tống Nguyệt Đường: "Nguyệt Đường, đừng sợ, hẳn là gió thôi."

 

Lũ tiểu quỷ nhe răng : "Tên ngốc to xác nhà bên tới ! Chúng chơi cùng y nào!"

 

Chúng gỡ đầu xuống, đặt đất, đá tới như đá cầu.

 

Ta lạnh lùng hừ một tiếng, mũi chân chặn một cái đầu , giải phóng bộ quỷ khí .

 

Lũ nhóc sợ đến cha gọi , gió âm trong viện gào thét, cảnh tượng thê lương vô cùng.

 

"Đừng ! Nếu đạp nát đầu các ngươi!"

 

Lũ tiểu quỷ run rẩy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-lam-do-giay/chuong-8.html.]

Tống Nguyệt Đường hỏi: "Tiêu Tiêu, tỷ thấy gì ?"

 

Ta nhướng mày: "Muốn xem ?"

 

Nàng hứng thú sợ hãi gật đầu. Ta trực tiếp niệm chú, vuốt nhẹ lên mi mắt nàng, thấy Hoắc Trường Xuân bên cạnh cũng tỏ vẻ tò mò, bèn tiện tay vuốt luôn.

 

Vuốt xong, dán thêm hai giấy nhỏ lên miệng họ.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

"Ưm ưm…" Hoắc Trường Xuân chỉ chỉ miệng, suýt nữa nghẹn thở. 

 

Tống Nguyệt Đường khá hơn, sắc mặt chỉ đổi một thoáng khôi phục.

 

Chờ hai bình tĩnh , mới để giấy nhỏ thả họ .

 

"Đây chẳng là Tiểu Đậu Tử ? Cháu trai của Thường Các Lão! Còn thư đồng của nó, cùng mấy đứa trẻ mà Thường Các Lão từng thu nhận."

 

"Không ngươi bọn họ về quê ?"

 

10

 

"Ta thấy mấy cỗ xe ngựa, chở theo một đống đồ ngoài, nếu về quê, thì…"

 

Sắc mặt y xám ngoét, âm trầm đến nỗi thể vắt nước: " , ai quy định cứ chở đồ về quê…"

 

Ta nhặt đầu Tiểu Đậu Tử lên, uy h.i.ế.p nó .

 

Nó nức nở, mím chặt môi, điên cuồng gật đầu.

 

Mấy đứa trẻ khác thấy Tiểu Đậu Tử trong tay , lập tức nhặt đầu lên, chụp trở cổ.

 

Hoắc Trường Xuân hỏi bọn chúng xảy chuyện gì.

 

Tiểu Đậu Tử hé miệng liền định gào .

 

Ta giơ nắm đ.ấ.m đe dọa: "Nói năng tử tế, sẽ báo thù cho ngươi. Không , đập nát đầu ngươi!"

 

"Vị tỷ tỷ hung dữ quá! Rõ ràng cùng là đồng loại, đập nát đầu . Đầu đập nát , lúc chết, gậy đánh cho vỡ vụn."

 

Lúc mới phát hiện đầu nó lõm một mảng.

 

"Là ai ?!"

 

"Chúng cũng là ai… Một tháng , gia gia bệnh, tìm bao nhiêu đại phu cũng trị . Một nam nhân bịt mặt đột nhiên tới cửa, thể cứu . gì với gia gia, mà gia gia đuổi , cho chữa trị.”

 

"Sau đó, gia gia qua đời. Người nọ nửa đêm dẫn theo một lão già tới phúng viếng. lão già chỉ phất tay một cái, xung quanh liền mất kiểm soát. Ta…" 

 

Tiểu Đậu Tử sụt sịt: "Ta phụ đánh chết. Phụ mẫu đ.â.m xuyên cổ họng… Những khác… đều tự tàn sát lẫn mà chết."

 

Lòng trầm xuống, lạnh buốt như dội nước đá.

 

Ta từng nghĩ cái c.h.ế.t kiếp của đủ thảm, chẳng ngờ còn kẻ thảm hơn.

 

Loading...