Người Mẹ Quỷ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:46:22
Cảnh tượng m.á.u nhuộm đỏ đất, tiếng rên vang khắp gian phòng.
Kha Kha trốn run cầm cập trong góc.
bước tới chắn mặt con bé: “Yên tâm, dù hổ dữ cũng ăn thịt con, con sẽ hại con .”
con bé vẫn run lẩy bẩy.
Lý Trinh dừng tay, đảo mắt quanh, dừng cơ thể phụ nữ ngất xỉu .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“ nhớ, chẳng vì ả mà sống c.h.ế.t chịu ly hôn với ? xem, cô rốt cuộc đến mức nào mà mê .”
Từ Nghiệp Trúc bê bết máu, thều thào: “Con đàn bà ác độc! Cô hại Mỹ Mỹ!”
Lý Trinh túm tóc kéo đầu Mỹ Mỹ lên, bật điên dại.
Từ Nghiệp Trúc ngơ ngác: “Cô gì?”
“Ha ha ha… Từ Nghiệp Trúc, và một lòng đòi con trai, mà rằng… Anh mệnh vốn tuyệt hậu!”
Từ Nghiệp Trúc sững sờ: “Cô… ý cô là gì?”
Lý Trinh nhếch môi khinh miệt: “Đứa bé trong bụng ả , vốn dĩ… chẳng của .”
13
Mã Ngọc Trân như phát điên, bò lết tới bóp c.h.ế.t Lý Trinh: “Mày láo! Đó là con cháu nhà họ Từ! Là của con trai tao!”
Vừa dứt lời, quỷ nhi lập tức giật đứt lưỡi của mụ .
Máu tươi phun lênh láng.
Từ Nghiệp Trúc theo phản xạ vẫn phủ nhận: “Không thể nào! Mỹ Mỹ là mối tình đầu của cô , đứa bé nhất định là của !”
Thấy cả hai cứ cãi chối cãi quanh, trực tiếp cầm chai nước bàn hắt thẳng mặt Mỹ Mỹ.
Lý Trinh mỉm ơn với : “Cảm ơn chị.”
gật đầu: “Không gì.”
Mỹ Mỹ mơ màng tỉnh , Lý Trinh bóp cổ cô , giọng dịu dàng mà đáng sợ:
“Em gái ngoan, chị cho em hai lựa chọn: Một là thật với Từ Nghiệp Trúc đứa bé trong bụng em là của ai, chị tha cho em . Hai là c.h.ế.t trong tay chị. Em chọn cái nào?”
Mỹ Mỹ như sắp xỉu nữa, tạt thêm gáo nước lạnh.
Cô run lẩy bẩy : “…Là… là của bạn trai cũ của … Đứa bé trong bụng là của bạn trai cũ…”
Từ Nghiệp Trúc tức đến nỗi phun máu: “Đồ đê tiện! Không mày tao là mối tình đầu của mày ?!”
Mỹ Mỹ giận dữ vứt hết thể diện: “Anh già , nếu tí tiền chịu chi cho , thèm mà ở bên !”
Từ Nghiệp Trúc tức nghẹn, mãi chỉ “Mày… mày… mày…”, cuối cùng tự sùi bọt mép gần như ngất lịm.
Mã Ngọc Trân gào ầm lên, chỉ tay chửi Mỹ Mỹ, giọng chửi cực tục.
Mỹ Mỹ cầu xin Lý Trinh: “Cái c.h.ế.t của chị liên quan đến em, oan đầu nợ chủ, xin chị tha cho em…”
Lý Trinh khẽ vỗ mặt cô .
Trong ánh mắt cầu xin tội nghiệp của Mỹ Mỹ, Lý Trinh lạnh lùng xé toạc nửa mảng da mặt bên .
Mỹ Mỹ đau quá ngất xỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-me-quy/chuong-7.html.]
Lý Trinh ngắm nghía nửa mảnh da: “Nếu mày tao cắm sừng còn nhiều đến khiêu khích, tao rơi bước đường ?”
Bên , quỷ nhi móc mắt của Mã Ngọc Trân: “Con ghét ánh mắt xa của bà nội !”
Mã Ngọc Trân hét thảm lịm .
Từ Nghiệp Trúc tiểu tiện và đại tiện quần, thở dốc chỉ còn thoi thóp.
Lý Trinh xổm mặt , gương mặt trắng bệch dính máu, trông kỳ dị đến ma mị:
“Đôi lúc thật sự xem, rốt cuộc tim đen như .”
Dứt lời, n.g.ự.c Từ Nghiệp Trúc đ.â.m thủng, để lộ trái tim vẫn đang đập.
Anh mở to mắt đầy oán hận tim nhúc nhích, tắt thở.
Lý Trinh dậy, gọi quỷ nhi về.
nghĩ báo thù xong chắc cô sẽ rời .
Không ngờ, Lý Trinh đột nhiên đầu, chằm chằm Kha Kha đang run rẩy co rúm ở góc nhà:
“Con trai, đến chơi với chị con . Nếu nhờ chị giúp đỡ bà nội, khi con đời .”
14
sững : “Ý cô là ?”
Cô bé sáu bảy tuổi đổ gục xuống đất, lóc thảm thiết:
“Mẹ ơi! Con sai ! Con xin ! Mẹ đừng g.i.ế.c con, con chết! Tất cả đều do bà nội, bà bảo con rằng nếu sinh em trai, cuộc sống của chúng sẽ khá hơn, con mới !”
Con bé dập đầu liên tục, m.á.u rịn trán:
“Con cố ý giúp bà nhốt , con sai … hu hu hu… Mẹ, con sai …”
Lý Trinh dịu dàng : “Kha Kha, đây đối với con tệ lắm ?”
Kha Kha đập đầu xuống đất, dám trả lời.
“Mẹ đối xử với con mà, đúng ? Con mua đồ ăn, đồ chơi, đều đồng ý. Bà nội chửi con là đồ vô dụng, nào cũng cãi . Dù mắng đánh, vẫn luôn nghĩ: Con là bảo bối của , vì con mới động lực sống tiếp.”
Lý Trinh kéo tóc con bé, ép con bé ngẩng đầu lên.
“Ngay cả lúc quyết tâm ly hôn, cũng là vì con thoát khỏi cái gia đình trọng nam khinh nữ . Thế mà con đối xử với thế nào?”
Kha Kha run lẩy bẩy, nước mắt đầm đìa, dám .
“Con con bà nội dụ dỗ, tin. … con cầm điện thoại của , nhắn ngoài ly hôn, còn giữ đứa bé! Con cắt đứt đường lui duy nhất của ! Chuyện đó… cũng là do bà nội bắt con ?!!”
Quỷ nhi túm tóc Kha Kha, để lộ hàm răng nhọn hoắt: “Chị !”
Kha Kha thét lên: “Mẹ ơi, con sai ! Con dám nữa!”
bỗng hiểu vì đó con bé cứ đòi theo , thì nó sợ trở về trả thù.
Chứng kiến cảnh , thấy thương hại, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Một đứa bé chỉ mới năm sáu tuổi, để bản sống sung sướng mà sẵn sàng tiếp tay hại .
Trong mắt , tội của nó còn ghê tởm hơn cả Mã Ngọc Trân và Từ Nghiệp Trúc.
“Tao mày.”