Người Mẹ Quỷ - Chương 8 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:46:23
Mắt Lý Trinh đỏ ngầu, đẩy mạnh con bé ngã xuống: “Tao đứa con gái ích kỷ như mày!”
Thấy thời gian cũng còn nhiều, thở dài: “Cô tính xử lý nó thế nào?”
Nhìn , Lý Trinh chợt bình tĩnh : “Cho mười phút… ?”
gật đầu, ngoài.
Sau lưng là tiếng Kha Kha gào: “Cứu con với! Sau con sẽ nuôi cô! Con hứa lớn lên sẽ hiếu thảo với cô!”
coi như thấy.
Loại sói con , dám nuôi bên cạnh.
Mười phút , tiếng gào lặng dần.
Lý Trinh dắt quỷ nhi , dịu dàng với : “Cảm ơn chị, nhờ chị mà em mới dám bước . Tiếc là em phúc phần để hưởng hạnh phúc.”
lắc đầu: “Đừng cảm ơn, chúng là chị em, chỉ những gì thể.”
Lý Trinh bỗng , nụ trong trẻo: “Chị , em từng chị gái nào cả.”
im lặng.
Thì cô hết.
Ba năm , một phụ nữ sắp c.h.ế.t tìm đến .
mới bà là từng âm thầm chu cấp tiền ăn học cho .
Bà bà là em gái của .
“Dì ung thư, còn sống bao lâu. Di chỉ mong khi dì chết, con thể coi con gái dì như em họ, lúc nó cần thì giúp đỡ nó.”
Mặt bà trắng bệch, yếu ớt đúng như lời .
Con gái của bà chính là Lý Trinh.
Bà kể hết nỗi khổ: Lý Trinh mất cha từ nhỏ, bà sắp chết, sợ con gái cô độc, chồng bạc đãi nên cầu xin .
Bà từng giúp đỡ , là lời dặn cuối đời, đồng ý.
rõ, mồ côi, từng chị em gì cả.
Từ đó, giữ liên lạc với Lý Trinh danh nghĩa “chị họ”.
Ban đầu, cuộc sống hôn nhân của cô vui vẻ, nhưng cũng tạm .
Cho đến ngày Lý Trinh chồng đàn bà khác.
15
Lý Trinh kể, phụ nữ đó tên Mỹ Mỹ, rõ gì, nhưng miệng dẻo, nên cả Từ Nghiệp Trúc và Mã Ngọc Trân đều thích.
Bà chồng càng ghét Lý Trinh vì cô mãi sinh con trai.
Có cô suy sụp tinh thần, gọi lâu.
luôn khuyên cô: “Thằng đó đáng để giữ, phản bội thì dứt khoát .”
còn kể cho cô mấy vụ g.i.ế.c vợ trong lúc nghề, để cô tỉnh .
Lý Trinh xong im lặng thật lâu.
gửi cho cô mấy bài mạng về phụ nữ dám ly hôn rời bỏ đàn ông tồi.
“Không sống nổi thì ly dị, chẳng gì hổ cả.”
Trong mấy bài đó, bình luận đều khen ngợi phụ nữ dũng cảm, tự giải thoát.
Xem xong nhiều, cô bắt đầu do dự: “Nếu rời bỏ Từ Nghiệp Trúc, cuộc sống của em thật sự sẽ khá hơn ?”
động viên: “Tất nhiên. bước .”
còn nhắc đến con gái cô : “Trẻ con mà chứng kiến bạo lực gia đình mãi, sẽ tổn thương tâm lý. Nghĩ cho Kha Kha .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-me-quy/chuong-8-het.html.]
Cuối cùng, cô nhắn : “Em hiểu , em sẽ ly hôn.”
mừng, nghĩ cô tỉnh .
Sau đó, vẫn gửi thêm mấy vụ án, nhắc nhở cô cẩn thận.
Ban đầu cô còn trả lời, đó thưa dần.
bận rộn, cũng nghĩ nhiều.
Hai tháng , cô gửi cho một tin nhắn:
[Dao Dao, mang thai , chồng đứa bé là con trai.]
Sao cô rõ là con trai?
nhắn thì thấy phản hồi.
trở về thị trấn, dẫn bạn tới tìm cô , nhưng nào cũng Mã Ngọc Trân đuổi .
Rồi Lý Trinh trả lời tin nhắn:
[Đừng khuyên nữa, sinh đứa bé . Có con trai , cuộc sống của sẽ hơn.]
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
ở quan sát, thấy Từ Nghiệp Trúc về nhà thường xuyên hơn, nhà họ cũng còn cãi vã.
[Anh bây giờ đối xử , đánh , cũng gặp ả nữa. Chúng đừng liên lạc nữa, sinh con.]
buồn và giận, nhưng cũng đành chịu, mỗi lựa chọn riêng.
Thấy cô tạm , chuyển cho cô một khoản tiền lớn, rời .
Giờ mới hiểu, những tin nhắn đó đều do Kha Kha gửi.
“Em hết lòng nghĩ cho con bé, cuối cùng chính nó em tổn thương nhất.”
Lý Trinh khẽ khổ: “Chị là , đừng trách em, bà cũng chỉ cho em thôi. Muốn trách thì trách em ngu ngốc.”
cô , đưa một lá bùa: “Giữ lấy, mang theo gặp Phán Quan, thể giảm tội. Mong kiếp em đầu thai hơn.”
“Cảm ơn chị, chị gái.”
Lý Trinh mỉm , mang theo quỷ nhi tan biến.
tất cả, chỉ là để trả ơn.
Hy vọng kiếp cô còn khổ nữa.
Khi trở nhà, thấy Kha Kha vẫn còn sống.
tử cung hủy hoại, chắc Lý Trinh cố tình để con bé thể sinh con.
hiểu – một đứa trẻ ích kỷ thế , nếu con, e sẽ hại luôn cả con .
Nhìn căn phòng tan hoang, mở hộp đồ nghề.
Sau lưng vang lên tiếng : “Ôi chao! Tội nghiệt, chạy hết tốc lực mà vẫn tới muộn!”
Lão đạo rách rưới bước , tặc lưỡi: “Thảm thật, quá thảm!”
lạnh nhạt liếc lão: “Cây cầu cách đây mười phút bộ là tới, ông gấp gì mà đến chậm thế?”
Lão đạo khì: “Kệ , cố hết sức . Tiếc là nhà kém quá, đợi cứu.”
bĩu môi, nếu tận mắt thấy lão ngóng chuyện nhà họ Từ với thái độ khinh miệt, còn tin là thật.
“Giờ thì tính ?” - Lão vênh mặt, khoanh tay, tỏ vẻ chờ hỏi.
thẳng thừng: “Ông Phong, đừng cản đường nữa.”
“A! Con nhóc, cô ?!” - Ông ngạc nhiên.
lên, chậm rãi lấy một tấm thẻ, mỉm : “Xin giới thiệu , là Giang Dao, nhân viên mới của Cục 749. Mong chỉ giáo.”
— HẾT —