Nguyệt Lão Chân Chính - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:25:43
Ta đành lòng thêm, mặt , mạnh mẽ kéo nàng dậy.
Mười ba năm qua, rốt cuộc nàng trải qua những gì, đối xử như thế nào?
Cho dù tận mắt chứng kiến, cũng thể đoán bảy tám phần.
Nàng dám bước , đành tự tìm.
Vừa đẩy cửa miếu , mới nhận đây là một ngôi miếu Nguyệt Lão.
Thế nhưng tượng thần sớm gỉ sét loang lổ, tường vách đổ nát, khắp nơi đều là cảnh tượng hoang tàn.
Thứ duy nhất còn thể coi là nguyên vẹn chỉ cái giường đặt giữa miếu và bộ tiên y treo lỏng lẻo giá, giống như một tấm màn che tạm bợ.
Tiên y dĩ nhiên rách nát, những vết tích kinh hoàng đó khiến dám thẳng.
Ta cũng suýt chút nữa thì nôn mửa, Thổ địa công nhưng ông chui xuống đất, biến mất tăm.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
Ta giận dữ gỡ tiên y xuống, dùng pháp thuật tẩy rửa sạch sẽ.
vết m.á.u thuộc về Thần Nữ đó thể nào gột sạch, như thể vết thương khắc sâu trái tim nàng, mãi mãi thể phai nhạt.
Ta thuận theo dấu vết tiên y, tìm thấy lệnh bài thuộc về Thần Nữ trong đống cỏ khô.
Ta cúi xuống nhặt lên, lệnh bài vỡ nát.
Bốn chữ “Dật Liên Thần Nữ” đó dùng d.a.o cạo mờ, còn rõ nữa.
Cuối cùng, kìm mà rơi nước mắt.
Tên nam nhân Trần Trụ , gã hết tất cả chuyện!
Chính lừa bán, cưỡng ép, giam cầm Thần Nữ, khi thể lấy tiền, toan tính vắt kiệt giọt m.á.u cuối cùng của Thần Nữ.
Nếu như một trăm lượng bạc , cả đời cũng thể nào Thần Nữ giam cầm tại đây.
Bị nhốt trong chính miếu Nguyệt Lão của , chịu cảnh tra tấn ngày đêm.
12
Ta dẫn theo Thần Nữ tìm đến một suối nước nóng, giúp nàng tẩy rửa thể.
Trên Thần Nữ đầy vết thương mới chồng lên vết thương cũ, ngoại trừ gương mặt , khắp cơ thể từ xuống còn chỗ nào lành lặn.
Ta lau rửa cho nàng , Thần Nữ vốn dĩ thần trí mơ hồ, đột nhiên trong ánh mắt chút d.a.o động.
Nàng đưa tay lau nước mắt cho : “Đừng .”
“Không buồn.”
Nàng vẫn thiện lương như , cho dù vết thương chồng chất.
Thần Nữ yêu thương thế nhân, vẫn còn nhớ lời nàng khi phi thăng:
“Ta điều vì bản , cứu tất cả những thể cứu , mới nguyện thần tiên.”
Nàng rõ ràng là một đến , đáng chịu đựng đau khổ dày vò thế .
cũng may chúng tìm lệnh bài, chỉ cần mang về để Vương Mẫu thi pháp là thể khôi phục thần trí cho nàng, giúp nàng nhớ phận của .
Ta khoác tiên y lên nàng, chải cho nàng kiểu tóc mà đây nàng từng yêu thích.
Nhìn bóng phản chiếu mặt nước, Thần Nữ ngẩn ngơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguyet-lao-chan-chinh/chuong-6.html.]
Nàng đưa tay chạm búi tóc của , trong làn nước mờ ảo, ngước lên mỉm với .
“Cảm ơn ngươi.”
13
Ta dâng lệnh bài lên Vương Mẫu, quỳ xuống cầu xin bà giúp đỡ.
Vương Mẫu vốn đang bế quan tại Dao Trì ngoài, thậm chí từng qua chuyện .
Nghe chuyện xong, bà hai lời liền khôi phục lệnh bài.
Vương Mẫu nhẹ nhàng vuốt tóc , khẽ :
“Nhờ ngươi, nếu thì nỗi oan khuất sợ rằng sẽ mãi mãi chìm quên lãng.”
“Ngươi với Dật Liên, nếu như nàng bằng lòng khổ tâm tu luyện, cứ đến tìm .”
Ta gật đầu trong nước mắt, từ khi xảy chuyện đến nay, chỉ Vương Mẫu là duy nhất ủng hộ .
Cầm lệnh bài trong tay, vội vàng trở về điện Nguyệt Lão.
Gã nam nhân vẫn còn ở đó.
Nhìn thấy , gã xông lên nghiến răng nghiến lợi lao tới, lớn tiếng chất vấn:
“Ngươi giấu thê tử của ở ?”
Ánh mắt gã lóe lên vẻ hung tợn, trong tay nắm chặt một thanh chủy thủ lấy từ , giống như g.i.ế.c c.h.ế.t .
Ta lạnh, chẳng thèm bận tâm tới gã. Quả nhiên, gã lớn gan đ.â.m con d.a.o thẳng n.g.ự.c .
là tiên thể, vũ khí phàm nhân đối với mà còn mềm hơn cả đậu phụ.
Ta trở tay đẩy mạnh gã , Trần Trụ quỳ sụp xuống đất, đánh đến mức m.á.u chảy đầy miệng.
“Giỏi lắm! Các thần tiên mà bắt nạt phàm!”
Ta lười đôi co với gã, đợi Thần Nữ khôi phục thần trí, tự nhiên sẽ cách trừng trị thích đáng.
Ta nhanh chân bước trong điện, thấy Thần Nữ đang ở cùng bốn đứa trẻ .
Nhìn thấy , Thần Nữ theo bản năng đẩy bọn trẻ .
Nàng thích chúng.
“Mẫu ! Người thể bỏ mặc bọn con!”
Đứa con trai lớn nhất lên tiếng, giọng điệu như lệnh: “Bọn con đều là cốt nhục mẫu sinh , mẫu thể lương tâm như ?”
Thần Nữ thằng bé, trong mắt tràn đầy vẻ áy náy.
Ta vung tay áo khiến thằng bé ngậm miệng , ba chân bốn cẳng chạy đến mặt Thần Nữ, đưa lệnh bài khôi phục cho nàng.
“Tất cả ký ức của ngươi đều trong tấm lệnh bài .”
Thần Nữ tin tưởng , nàng đặt tay lên lệnh bài.
Ánh sáng dịu dàng lan tỏa , linh lực ôn hoà chậm rãi từ lệnh bài truyền đến đầu ngón tay của nàng.
Chỉ cần chờ một nén hương, nàng sẽ thể khôi phục thần trí.