Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nguyệt Lão Chân Chính - Chương 7 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:25:44

Nếu như bọn chúng độc ác tàn nhẫn đến mức lao đập nát tấm lệnh bài , lẽ Dật Liên sẽ tha cho bọn chúng.

 

sự thật chứng minh rằng, bốn đứa trẻ giống hệt phụ bọn chúng, trong xương cốt đều chảy dòng m.á.u xa.

 

Người tiếp theo, đến lượt Trần Trụ .

 

16

 

Trần Trụ vẫn như một tên lưu manh vô lăn lóc bên ngoài, thấy Dật Liên Thần Nữ, gã bước , mặt mũi tràn đầy hung ác.

 

“Cuối cùng ngươi cũng bò , mau theo lão tử về nhà!”

 

Dứt lời, chạy lên định kéo Thần Nữ .

 

ngờ, ngay giây tiếp theo, thanh trường kiếm của Thần nữ chặt đứt cánh tay gã.

 

Gã đau đớn lăn lộn đất, trong miệng vẫn ngừng chửi rủa những lời thô tục.

 

“Dật Liên Thần Nữ ! Thần tiên thể g.i.ế.c phàm nhân!”

 

Tiểu Tiên quan nãy giờ vẫn khoanh tay ngoài cuộc đột nhiên vội vàng chạy lên, chắn mặt Thần Nữ.

 

, g.i.ế.c .”

 

Dật Liên Thần Nữ lời , khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ lạnh lẽo.

 

Trước khi gặp tai kiếp, nàng vốn nổi danh là đại thần c.h.é.m yêu, oan hồn thanh trường kiếm nhiều đếm xuể.

 

Một khi kiếm hạ xuống, bất kể là thần là ma, là yêu, đều hóa thành tro bụi, vĩnh viễn kiếp .

 

Tuy là nữ tử nhưng xưa nay nàng vốn nổi danh là lạnh lùng vô tình.

 

Tiểu Tiên quan thấy sắc mặt nàng giống hệt như , nhất thời sợ hãi co rụt cổ .

 

.”

 

Dứt lời, Dật Liên Thần Nữ vung kiếm c.h.é.m xuống, đầu của Trần Trụ c.h.é.m phẳng lì, lăn lông lốc đến chân tiểu Tiên quan.

 

Còn cái xác bẩn thỉu của gã, giờ phút giống như một con cá thối, giãy giụa thêm vài cái mặt đất cũng im bặt.

 

Tiểu Tiên quan cực kì kinh tởm nhảy dựng lên, lùi phía ba bước, bộ y phục màu trắng của m.á.u tanh vấy bẩn, trong lòng thầm tính toán lát nữa trở về nhất định một bộ y phục khác.

 

Dật Liên Thần Nữ thở một trọc khí, dứt khoát dùng ống tay áo của tiểu Tiên quan lau sạch sẽ kiếm.

 

“Là ngươi dạy cho hai chữ “cưu mang” ?”

 

Tiểu Tiên quan dọa cho sợ hãi đến cả run lẩy bẩy, lập tức quỳ xuống đất cầu xin Thần nữ tha thứ.

 

“Ta sai , thực sự sai .”

 

Dật Liên Thần Nữ giơ kiếm lên, đang định c.h.é.m xuống thì một sức mạnh vô hình đánh bật trường kiếm của nàng .

 

Nàng ngẩng đầu lên, thấy đó là Ngọc Đế.

 

“Đừng loạn, ở Cửu tiêu chẳng lẽ cho phép ngươi g.i.ế.c tiên ?”

 

Dật Liên Thần Nữ vốn Ngọc Đế trọng dụng, giờ phút nàng chỉ lạnh lùng cúi đầu xuống.

 

“Ta chỉ đang báo thù cho bản thôi.”

 

Nàng ngờ rằng vị Ngọc Đế mà nàng trung thành phụng sự bấy lâu nay xem nàng như chó rơi xuống nước, chỉ nóng lòng đá văng ngoài.

 

“Ta trong lòng ngươi oán hận nhưng thần tiên thì lấy đức trả oán mới đúng chứ.”

 

Dật Liên Thần Nữ nhíu mày, Ngọc Đế xong lời cũng chút chột .

 

Ông gượng hai tiếng :

 

“Kẻ thật sự hại ngươi đều g.i.ế.c hết . Tiểu Tiên quan chỉ là kẻ đồng lõa, đến mức lấy mạng luôn?”

 

“Vậy Ngọc Đế xử lý thế nào?”

 

“Thế , là giam , nhốt năm trăm năm...”

 

Dật Liên Thần Nữ đương nhiên hài lòng, đối với thần tiên mà , giam cầm năm trăm năm chẳng tính là hình phạt gì.

 

“Ta cảm thấy !”

 

nàng còn kịp lên tiếng, giọng của Vương Mẫu từ xa vang lên, trong chớp mắt bà đến mặt.

 

“Thực lầm của vị Tiên quan cũng chẳng khó chuộc tội, chẳng qua chỉ là quá coi thường khổ nạn của Thần Nữ mà thôi.”

 

Vương Mẫu mỉm , giọng điệu nhẹ nhàng.

 

Sau khi Tiểu Tiên quan xong, lập tức cúi đầu khom lưng, còn tưởng rằng Vương Mẫu đang giải vây cho .

 

câu tiếp theo của Vương Mẫu khiến lập tức c.h.ế.t sững.

 

“Nếu như , chẳng bằng để tự trải nghiệm một chẳng hơn ?”

 

“Để mang theo ký ức thần tiên luân hồi chịu khổ, bảo Tư Mệnh chuẩn xong sổ mệnh , cứ theo như trong đó mà thực hiện. Trải qua mười kiếp về, xem xem thể hiểu điều gì .”

 

Vương Mẫu phất tay áo, sổ mệnh của Tư Mệnh bay lơ lửng cao.

 

Tiểu Tiên quan kịp rõ bên trong ghi gì, chỉ lướt qua một hàng chữ: Thỏ con trong lò gạch hoang.

 

A!

 

Hắn còn kịp phản ứng, chân trống , rơi thẳng luân hồi.

 

17

 

“Ngọc Đế, xử lý như ngài ý kiến gì chứ?”

 

Ngọc Đế gượng gạo, cúi Vương Mẫu:

 

“Không dám, dám, Vương Mẫu nương nương công bằng chính trực.”

 

“Phong khí chốn cửu tiêu thực sự quá tệ, chỉ mới bế quan nghìn năm, loạn thành thế .”

 

“Thần nữ phàm nhân vấy bẩn, tại khi tỉnh cảm thấy hổ, khó mà đối diện với chính chứ? Người nên cảm thấy hổ là kẻ ác mới đúng. Quan niệm của ngươi quá lạc hậu , chỉ sợ sẽ khiến chư thiên thần Phật bật !”

 

Vương Mẫu khẽ thở dài như thể cảm thấy đau đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguyet-lao-chan-chinh/chuong-7-hoan.html.]

“Nếu như , giờ đến lượt ngươi bế quan suy nghĩ lầm .”

 

Ngọc Đế tự sai, ông dám phản bác, chỉ gật đầu thuận theo.

 

Dật Liên Thần Nữ chút lo lắng, vội vàng lên tiếng: “Nguyệt Lão... nàng vẫn còn đó.”

 

Vương Mẫu chạm nhẹ chóp mũi của Dật Liên Thần Nữ: “Yên tâm , đứa trẻ đó c.h.ế.t .”

 

Vương Mẫu bước đến bên cạnh , tạm thời dùng tay bịt kín vết thương ngừng rỉ m.á.u n.g.ự.c .

 

Ta nở nụ yếu ớt với bà : “Cuối cùng vẫn để nương nương tay cứu giúp.”

 

“Vết thương của ngươi, cũng thể chữa trị .”

 

Nghe lời , cũng cảm thấy sợ hãi.

 

cũng cam tâm tình nguyện chịu c.h.ế.t để cứu .

 

“Như càng .”

 

“Dật Liên, chẳng ngươi luôn là thần tiên trời sinh, bằng ngươi ?”

 

Dật Liên Thần Nữ liếc , khẽ lắc đầu nhưng nàng hề .

 

Phải , nàng là Dật Liên, là nữ nhân tu hành Vô Tình Đạo phi thăng, thể để lộ chút yếu mềm nào .

 

Ta thấy nàng khôi phục dáng vẻ như đây, thật .

 

“Bây giờ thì , thể đầu thai . Ta hy vọng cũng thể một nữ tử, giống như ngươi, tu hành gian khổ nhiều năm, phi thăng thành thần, việc lợi cho vạn dân.”

 

Ta gắng gượng nở một nụ yếu ớt.

 

Dật Liên Thần Nữ đưa tay bịt miệng : “Ngươi , ngươi quá yếu đuối.”

 

Nàng bậy, thậm chí còn dám móc cả trái tim , dũng cảm bao.

 

Ta kiệt sức nhắm mắt , rơi xuống giọt nước mắt cuối cùng.

 

“Nguyệt Lão!”

 

Phiên ngoại

 

Ta cứ tưởng chắc chắn sẽ chết, ngờ rằng còn qua ba ngày đánh thức.

 

Nhìn cây Hồng Nương mắt càng ngày càng cao, chút nghi hoặc.

 

Dật Liên Thần Nữ vốn đang bên cạnh , thấy tỉnh , nàng liền vội vàng mặt , lén lau mặt.

 

“Ngươi ?”

 

“Ta .”

 

Hừ, tin chút nào.

 

“Sao vẫn còn sống ?”

 

điều quan tâm hơn cả là tại luân hồi.

 

“Ngươi là thần tiên trời sinh đất dưỡng, thể c.h.ế.t . Chỉ cần thờ phụng, ngươi sẽ sống .”

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

“Vậy tại Vương Mẫu dọa như thế chứ?”

 

Ta suýt chút nữa dọa đến mất mạng .

 

“Nương nương vốn hề hù dọa ngươi, thật sự thể can thiệp hương hỏa chốn phàm trần.”

 

ngước cây Hồng Nương mặt, hiểu đột nhiên hương hỏa thịnh vượng đến như .

 

Ta bật dậy, chạy đến gương soi nhân gian, chỉ thấy các miếu Nguyệt Lão đều đông nghịt , khắp nơi đều là những nữ tử cầm hương cầu khấn.

 

“Các nàng ...”

 

“Câu chuyện của ngươi Tư Mệnh ghi và lan truyền khắp nhân gian. Nguyệt Lão nương nương quan tâm đến sinh mệnh của những nữ tử nam nhân giam cầm, cho nên các nàng cũng quan tâm đến ngươi.”

 

Dật Liên Thần Nữ nhẹ giọng giải thích.

 

Ta thấy tiếng lòng của các nữ tử .

 

[Chúng tuyệt đối sẽ từ bỏ Nguyệt Lão nương nương, ngại hiểm nguy vì nữ tử.]

 

[Cho dù chúng sức mạnh như Nguyệt Lão nương nương nhưng những tia lửa nhỏ cũng đủ kết thành ngọn đuốc.]

 

[Nguyệt Lão nương nương ơi, nhất định khỏe .]

 

lời cầu nguyện thành kính của các nữ tử bay đến mắt , bất giác khóe mắt ươn ướt.

 

Dật Liên Thần Nữ từ khi nào mang theo khăn lụa bên , nhẹ nhàng lau nước mắt cho :

 

“Cảm ơn ngươi.”

 

Sống mũi cay cay, mỉm đáp: “Đây là việc nên mà.”

 

“Còn một câu, vẫn thể với ngươi.”

 

Dật Liên Thần Nữ trịnh trọng mở lời, giọng điệu vô cùng chân thành.

 

“Xin .”

 

Ta bật , từng nghĩ thể hai chữ từ trong miệng nàng.

 

“Trước nhiều thành kiến đối với ngươi, thật sự xin .”

 

“Không cả, tất cả nữ nhân chúng , ai cũng lòng rộng lượng. Huống chi , ngươi là vì cho .”

 

Ngàn vạn hương hỏa bao phủ , cảm nhận trái tim đang hồi sinh mãnh liệt.

 

Ăn những hương hỏa của các ngươi, nhất định sẽ trở thành một Nguyệt Lão nương nương ngày càng trách nhiệm.

 

Ta xin thề ở nơi đây:

 

Nếu trái lời, thiên lôi đánh chết!

 

(Hoàn văn)

 

Loading...