Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NHÃ TRẦN AI - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:43:21

5.

Lời của khiến Lư Yến Đoan động lòng. Hắn thực sự đồng ý hợp tác với mỗi ngày để xoa bóp cho .

Suốt mùa xuân, đều bên ánh nến giúp xoa bóp. Cuối cùng, khi thấy ngủ, ngẩng đầu ngắm trăng trong lòng thầm cầu nguyện, hy vọng tay sẽ nhanh chóng hồi phục.

Có lẽ do đủ thành tâm, khi mùa hè đến, tay Lư Yến Đoan khá hơn nhiều. Gần đây khi luyện chữ, dù thể như xưa nhưng chữ hơn đến tám phần, khi nắm tay cũng thể dùng lực .

Tuy nhiên, vẫn vui. Ta thể đoán phần nào lý do. Có thể là vì tổ mẫu Lư gia bệnh, đại công tử phật lòng tổ mẫu nên yêu cầu chúng dọn về tư dinh riêng.

Có thể vì thời tiết nóng, vết thương ở lưng thường xuyên tái phát, chỉ khó coi mà còn mùi khó chịu, ngay cả cũng thể chịu nổi.

Hoặc lẽ tin về việc Chu đại tiểu thư đính hôn.

Ngày nọ, trong sân vang lên một tiếng ồn ào. Khi đến, thấy các hạ nhân tụ tập với than thở ngừng. Lư Yến Đoan còn là đại công tử hiền hòa, độ lượng như . Hắn giờ đây trở nên nhạy cảm và đa nghi, tính khí đổi thất thường.

Ban đầu, hạ nhân còn giữ lòng ơn nên vẫn tận tâm phục vụ nhưng khi mắng nhiếc quá nhiều, họ dần dần giữ cách.

"Đại công tử thuốc ?"

Ta tiến lên hỏi. Một trong họ ấm ức hổ trả lời: "Phu nhân, thật sự là …”

“Vừa tiểu nhân thấy thuốc mùi khó chịu nên đưa cho đại công tử một chiếc khăn, ai ngờ đại công tử hiểu lầm, tiểu nhân ghét bỏ ngài .”

" tiểu nhân dám chứ..."

Ta gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhận lấy khay từ tay bọn họ bước trong phòng. Vừa mới qua ngưỡng cửa, đột nhiên một tiếng vỡ của đồ gốm vang lên. Ngay đó là tiếng quát mắng trầm thấp cùng mấy bình thuốc bay về phía .

"Đừng tới đây!"

Ta giật , suýt chút nữa thì ngã. Nhìn về phía giường, thấy tư thế của Lư Yến Đoan vô cùng kỳ quái, áo mở hờ, tự dùng tay xoa thuốc lên lưng. Có lẽ vì thấy cảnh , chút hổ, đáy mắt đỏ hoe.

"Ngươi ! Ta bảo ngươi !"

Trên mặt hiện lên một chút đau đớn nhưng để ý. Ta cúi đầu tránh ánh mắt cảnh cáo của , từng bước tiến gần hơn.

"Nếu Đại công tử tự thuốc đúng, vết thương sẽ càng nghiêm trọng."

"Cứ để nó thối rữa ." Hắn trả lời bằng giọng điệu mỗi lúc càng thêm ác liệt, "Dù thì ai thấy cũng sẽ cảm thấy ghê tởm thôi."

"Ta thấy ."

Ta đến bên giường, cúi xuống cướp lấy bình thuốc trong tay .

"Giả dối!" Lư Yến Đoan khinh bỉ hừ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-tran-ai/4.html.]

Hắn nhíu mày, định ngẩng lên để mắng thêm gì đó nhưng khi đến khuôn mặt , đột nhiên im lặng. Theo ánh mắt của , đưa tay lau mặt, mới nhận một dòng m.á.u ấm đang chảy má.

Là máu.

Có lẽ lúc phòng , mảnh sứ vỡ cắt . Ta lau vết m.á.u viền váy vội vàng rửa tay, chạy bên giường, tiếp tục thuốc cho Lư Yến Đoan. Hắn còn kháng cự nữa nhưng im lặng một cách khác thường. Ta bỗng nhớ những chuyện gần đây, lo lắng trong lòng vui, tìm đủ lời an ủi:

 

"Ta cảm thấy vết thương của đại công tử nghiêm trọng, chỉ hy vọng nó nhanh lành để ngài đỡ chịu khổ."

 

"Chỉ là thuốc đắng dã tật, thuốc bôi càng hôi càng hiệu quả, đại công tử cần chịu đựng một chút."

 

"Nói những lời ngu xuẩn, ngươi coi là trẻ con ?"

 

Lư Yến Đoan phản bác một cách tàn nhẫn. Hắn lời cay độc nhưng quen với điều đó, để tâm mà tiếp lời:

 

"Dù thì thứ hôi là thuốc, chứ là đại công tử."

 

"Trong mắt , đại công tử là nhất đời ."

 

Tất nhiên, cũng là nhất đời . Trong lúc nguy cấp mà dám liều mạng cứu , phẩm hạnh thật đáng ngưỡng mộ, tự hỏi bản , cũng . Chỉ riêng điều thôi, ông trời nhất định sẽ đặc biệt thương xót, nỡ để rơi cảnh .

 

Nghĩ đến đây, bỗng cảm thấy hy vọng, trong lòng cũng vui vẻ đôi chút.

 

"Chờ vết thương lành , sẽ đại công tử hôi, mà là thơm."

 

"Khụ, khụ..."

 

Vừa dứt lời, Lư Yến Đoan bỗng nhiên ho khan dữ dội. Một lúc , mới nghiến răng nghiến lợi mở miệng.

 

"Du Linh, từng gặp ai quấy rầy khác như ngươi."

 

Hắn khi lưng về phía , biểu cảm gì. từ giọng điệu mà đoán thì chắc hẳn là quá chán ghét.

 

"Vậy thì từ nay sẽ tự tay thuốc cho đại công tử, cho đến khi đại công tử khỏi hẳn mới thôi.”

 

Ta thản nhiên đề nghị, còn Lư Yến Đoan trả lời. Hắn đầu ngoài cửa sổ. Lúc , ánh mặt trời đổ xuống, cỏ cây xanh . Cái nóng của mùa hè khiến cho sự im lặng giữa hai thêm phần ngột ngạt. Một lúc lâu khi tiếng ve ngừng hẳn, Lư Yến Đoan bỗng nhiên hỏi :

 

"Mặt... đau ?"

 

Ta khựng , ngón tay lướt qua miệng vết thương lưng , khẽ đáp:

 

"Ta , nghiêm trọng."

Loading...