Nhân Dục Đạo
Chương 27: Lần đầu đấu pháp
Cảm ơn đạo hữu Covirus27 đã đâỷ kim phiếu cho mình ~.~
Quảng trường quỷ dị an tĩnh, rồi ồ lên những tiếng thở dốc gầm gừ. Nguyệt Hồng ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, da thịt bạo lộ. Xung quanh nàng, chín thành nam nhân đã gục xuống bất tỉnh, miệng sùi bọt mép, hai tay ôm lấy hạ thân. Một thành còn lại ánh mắt không rời Nguyệt Hồng, cũng là mũi chảy máu ròng, hai tay trong quần nhanh chóng xóc nảy. Lại mơ hồ bước tới vây nàng vào giữa...
Hàn Phong từ trên cao nhìn xuống nàng, ác long co giật độn quần cao lên. Làm hắn trong mắt dục hoả thiêu đốt, có xúc động ngay tại đây đem nàng chà đạp.
Dục hoả không cháy thì thôi, một khi bốc lên là không thể kiềm chế, toàn thân Hàn Phong phun ra dục hoả vô tận, bốc lên cao ba trượng. Thánh Dục Quyết điên cuồng vận chuyển, làm cho dục hoả quỷ dị chuyển động.
Trong mắt mấy nam nhân xung quanh cũng đã là một mảnh đỏ hồng, bị dục hoả của Hàn Phong kích thích đến thần trí mơ hồ, miệng trào nước bọt, gương mặt vặn vẹo như quỷ dữ.
Đường Ngôn là tên mất đi thần trí đầu tiên, bước tới một bước vồ lấy Nguyệt Hồng. Thế nhưng chưa kịp để hắn lao lên, một tiếng rống kinh thiên từ miệng Thất Long phát ra. Thất Long trực tiếp phát cuồng, hành động lời nói của hai người này là sao đây? Đôi gian phu dâm phụ này dám sau lưng vụng trộm trước mặt khiêu khích coi như mình không tồn tại? Chính mình nhịn nhục mười năm chờ đợi ấp ủ lại để tên ranh con miệng con hôi sữa kia nhanh chân ăn mất???
Một luồng nộ hoả xung thiên từ đáy lòng hắn bốc lên không thể kiềm chế. Hai mắt Thất Long đỏ hồng, tóc tai dựng ngược xẹt xẹt điện mang. Hắn không nói một lời, một chỉ điểm ra mang theo lôi điện màu tím hướng về phía Hàn Phong điểm tới.
Hàn Phong thấy vậy cười lạnh, không chút bối rối phất tay, lập tức dục hoả trước người nhanh chóng chuyển động, tụ tập trước người thành một tấm khiên hồng sắc bao bọc thân thể hắn lại. Hắn hai tay vũ động, miệng niệm khẩu quyết quát lên.
"Thánh Quang Hộ Thuẫn. Hiện!"
Tức thì tấm khiên hoả hồng nhanh chóng ngưng thực, sáng bóng như gương, phía trên dục hoả cấp tốc lưu động, quỷ dị xoay tròn.
Cùng lúc ấy, một chỉ màu tím của Thất Long cũng vừa điểm tới, đánh trên hộ thuẫn.
Thời gian dường như dừng lại, lôi điện màu tím xẹt xẹt quanh quẩn trên bề mặt quang thuẫn. Sau hai hô hấp, khoé miệng Hàn Phong càng cười lạnh hơn, trong khi đó Thất Long sắc mặt biến đổi, vội vàng thu tay lại.
Hàn Phong sao để cho hắn phản ứng, ngón tay khẽ búng, tức thì dục hoả xoay tròn càng thêm cấp tốc, một luồng phản chấn khổng lồ từ trên mặt quang thuẫn truyền ra, thông qua ngón tay Thất Long đánh vào trên ngực hắn.
Thất Long đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, bị phản chấn đánh tới làm hắn bay ngược ra sau hơn chục trượng, khuôn mặt tái nhợt, ngón trỏ điện mang tắt ngấm, mơ hồ vặn vẹo.
Thất Long mắt càng đỏ hồng hơn, hắn hai tay bắt quyết, miệng niệm chú ngữ, khí tức toàn thân biến đổi trở lên ác liệt. Hắn đẩy ra một chưởng về phía Hàn Phong, trong tay bay ra bảy con tử long. Toàn bộ nhỏ như ngón tay thế nhưng tràn đầy lực lượng hủy diệt, há miệng gầm thét cắn tới.
"Thất Long Phách Hoàng ấn!!!"
Hàn Phong khoé miệng cười nhạt, cái tên nghe thật là kêu a, chỉ tiếc uy lực không đủ. Dò xét kết thúc, hắn chắp một tay sau lưng, tay còn lại tùy ý phất về phía trước.
"Xích Long Bá Diệm trảm!"
Quang thuẫn tan vỡ, dục hoả lập tức tụ tập thành một đầu xích long khổng lồ, quất đuôi há miệng gào thét cắn tới phía trước. Muốn chơi rồng với hắn? Chưa đủ thành đạo.
Xích long hai trảo bắt lấy hai tử long bóp nát, miệng rộng há ra nuốt luôn năm con còn lại, những tiếng "bụp bụp" vang lên liên tiếp. Chưa đầy một hô hấp, bảy con tử long lúc trước còn đang gào thét đinh tai lúc này biến mất không thấy, bị xích long toàn bộ thôn phệ.
Thất Long ngơ ngác nhìn tất cả, pháp thuật bị phá làm hắn bị phản phệ không nhỏ. Một ngụm máu tươi trào ra đến lại bị hắn cưỡng ép nuốt xuống. Ánh mặt càng thêm điên cuồng.
Nguyệt Hồng cũng là vô cùng rung động, nàng sớm đã thanh tỉnh từ lâu, đứng một bên quan chiến. Vốn chỉ muốn xem thử thực lực Hàn Phong, nếu là nguy cấp cũng sẽ ra tay cứu hắn. Ai ngờ tên kia che giấu tu vi so với lần đầu gặp mặt, lại có thể dễ dàng áp chế Thất Long.
"Dừng tay!"
Thất Long hai mắt càng thêm cuồng nộ, hai tay kết ấn. Thế nhưng chưa để hắn tiếp tục tấn công, một tiếng quát lanh lảnh chợt vang lên, nhất thời làm cho Thất Long ngừng lại.
Một thân ảnh yểu điệu nhảy vào giữa hai bên. Người này khoảng ba mươi tuổi, khí chất cao quý, khuôn mặt thành thục phong tình mỵ nhân. Nhất là bộ ngực kia lại là vô cùng vĩ đại, dù đã được y phục che đi nhưng vẫn vô cùng không an phận, muốn lập tức lao ra khỏi kìm kẹp. Chính là thiếu phụ trong biệt viện kia.
Hàn Phong cười nhạt, hắn cũng chẳng có ý tiếp tục ra tay, nếu không một trảm vừa rồi không đơn giản làm cho Thất Long xuýt phun máu như vậy. Hắn còn cần tên này dẫn về sơn môn nữa đấy! Hàn Phong đem mắt hứng thú đánh giá thiếu phụ, dưới ánh mặt trời, hắn mơ hồ thấy hai hạt anh đào ngự trên đôi nhũ hoa khổng lồ kia, trong lòng không khỏi liên tưởng linh tinh.
Thiếu phụ thấy cả hai không còn ý ra tay, lúc này mới vừa lòng. Nghĩ lại một trảm vừa rồi của Hàn Phong, trong lòng thầm suy đoán. Tên này từ đâu tới? Không ngờ mạnh mẽ như vậy. Chính mình muốn áp chế Thất Long cũng không đơn giản hai chiêu. Lại xem chừng hắn còn rất thong dong nữa. Thế nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều nữa, tính mạng Uyển nhi quan trọng hơn cả.
Thượng Quan Nghi lúc này nhìn đến Hàn Phong, thấy hắn đang nhìn ngực mình, trong lòng vô cùng bực bội. Tiểu tử hai lần vô lễ, chính mình từ khi nào dễ tính như vậy chứ. Khẳng định phải thu thập hắn. Thế nhưng lúc này có việc nhờ người, không thể không áp chế tức giận xuống đáy lòng. Mở miệng yêu cầu.
"Ngươi gọi Hàn Phong? Ta ở đây thay mặt bệ hạ mong ngươi cứu Uyển nhi. Tất có thâm tạ!"
Hàn Phong nghe vậy vẻ mặt như thường, sớm đã biết nàng sẽ chọn mình.
Hàn Phong cũng không phải bị Nguyệt Hồng dắt mũi đơn giản như vậy. Hắn là người không bao giờ chịu thiệt đấy. Điều này sư tôn Thanh Thủy là rõ nhất. Nàng sau vài lần muốn phản kháng đã nếm đủ đau khổ, chỉ còn biết tùy ý tên này khi dễ không dám phản kháng khiêu khích. Nguyệt Hồng này lại dám lợi dụng Hàn Phong, khi dễ nàng trước trăm người chỉ là chút lợi tức nho nhỏ mà thôi, về sau sẽ thu thập một thể. Hắn thực ra cũng nhìn được Thất Long kia có ý với nàng, nên mới triệt để khiêu khích đối phương, muốn dùng thực lực tuyệt đối đánh bại tên này, mục đích là bày ra thực lực cho Thượng Quan Nghi xem, cũng là gửi một cảnh báo nho nhỏ tới Nguyệt Hồng!
Thượng Quan NghiUyển đúng là nhìn trúng thực lực của Hàn Phong nên mới chọn hắn. Thực ra trước đó nàng đã nhắm mắt buông xuôi lựa chọn Thất Long, dẫu biết hắn có ý đồ với Uyển nhi nhưng nàng lại mù tịt về y đạo. Nơi này lại cách kinh thành quá mức xa xôi, không thể tiếp ứng.
Thế nhưng sau khi chứng kiến Hàn Phong dễ dàng đánh bại Thất Long, trước đó hắn lại khẳng định chữa khỏi cho Uyển nhi, lúc này nàng mới quyết định chọn hắn. Dù sao tên này cũng có vẻ chính nhân hơn tên Thất Long và đệ tử của hắn.
Nếu để Hàn Phong biết được ý nghĩ này, tất sẽ cười đến rụng rốn. Hắn là chính nhân? Haha, ngay cả nàng. Hắn cũng sẽ nghĩ cách thu vào trong tay!
Thất Long nghe thấy chính mình bị đá ra khỏi việc này, khuôn mặt âm trầm biến sắc. Thế nhưng nhanh chóng cười lạnh. Độc của hắn, không đơn giản là giải như vậy!
Sâu trong mắt hắn là một mảnh cuồng nộ nhìn Hàn Phong. Tiểu tạp chủng này đã cướp đi tất cả của hắn trong một ngày. Hắn phải rút gân, lột da, uống máu Hàn Phong mới thoả mối hận trong lòng hắn.
Hàn Phong không thèm nhìn Thất Long một cái nào, nhấc thân đi vào trong biệt phủ. Thượng Quan Nghi hơi liếc qua Thất Long một cái, theo Hàn Phong tiến vào.
Hôm nay tới đây thôi, chúc các đạo hữu mau chóng thành đạo. Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ Nhân Dục Đạo ạ!
Quảng trường quỷ dị an tĩnh, rồi ồ lên những tiếng thở dốc gầm gừ. Nguyệt Hồng ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, da thịt bạo lộ. Xung quanh nàng, chín thành nam nhân đã gục xuống bất tỉnh, miệng sùi bọt mép, hai tay ôm lấy hạ thân. Một thành còn lại ánh mắt không rời Nguyệt Hồng, cũng là mũi chảy máu ròng, hai tay trong quần nhanh chóng xóc nảy. Lại mơ hồ bước tới vây nàng vào giữa...
Hàn Phong từ trên cao nhìn xuống nàng, ác long co giật độn quần cao lên. Làm hắn trong mắt dục hoả thiêu đốt, có xúc động ngay tại đây đem nàng chà đạp.
Dục hoả không cháy thì thôi, một khi bốc lên là không thể kiềm chế, toàn thân Hàn Phong phun ra dục hoả vô tận, bốc lên cao ba trượng. Thánh Dục Quyết điên cuồng vận chuyển, làm cho dục hoả quỷ dị chuyển động.
Trong mắt mấy nam nhân xung quanh cũng đã là một mảnh đỏ hồng, bị dục hoả của Hàn Phong kích thích đến thần trí mơ hồ, miệng trào nước bọt, gương mặt vặn vẹo như quỷ dữ.
Đường Ngôn là tên mất đi thần trí đầu tiên, bước tới một bước vồ lấy Nguyệt Hồng. Thế nhưng chưa kịp để hắn lao lên, một tiếng rống kinh thiên từ miệng Thất Long phát ra. Thất Long trực tiếp phát cuồng, hành động lời nói của hai người này là sao đây? Đôi gian phu dâm phụ này dám sau lưng vụng trộm trước mặt khiêu khích coi như mình không tồn tại? Chính mình nhịn nhục mười năm chờ đợi ấp ủ lại để tên ranh con miệng con hôi sữa kia nhanh chân ăn mất???
Một luồng nộ hoả xung thiên từ đáy lòng hắn bốc lên không thể kiềm chế. Hai mắt Thất Long đỏ hồng, tóc tai dựng ngược xẹt xẹt điện mang. Hắn không nói một lời, một chỉ điểm ra mang theo lôi điện màu tím hướng về phía Hàn Phong điểm tới.
Hàn Phong thấy vậy cười lạnh, không chút bối rối phất tay, lập tức dục hoả trước người nhanh chóng chuyển động, tụ tập trước người thành một tấm khiên hồng sắc bao bọc thân thể hắn lại. Hắn hai tay vũ động, miệng niệm khẩu quyết quát lên.
"Thánh Quang Hộ Thuẫn. Hiện!"
Tức thì tấm khiên hoả hồng nhanh chóng ngưng thực, sáng bóng như gương, phía trên dục hoả cấp tốc lưu động, quỷ dị xoay tròn.
Cùng lúc ấy, một chỉ màu tím của Thất Long cũng vừa điểm tới, đánh trên hộ thuẫn.
Thời gian dường như dừng lại, lôi điện màu tím xẹt xẹt quanh quẩn trên bề mặt quang thuẫn. Sau hai hô hấp, khoé miệng Hàn Phong càng cười lạnh hơn, trong khi đó Thất Long sắc mặt biến đổi, vội vàng thu tay lại.
Hàn Phong sao để cho hắn phản ứng, ngón tay khẽ búng, tức thì dục hoả xoay tròn càng thêm cấp tốc, một luồng phản chấn khổng lồ từ trên mặt quang thuẫn truyền ra, thông qua ngón tay Thất Long đánh vào trên ngực hắn.
Thất Long đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, bị phản chấn đánh tới làm hắn bay ngược ra sau hơn chục trượng, khuôn mặt tái nhợt, ngón trỏ điện mang tắt ngấm, mơ hồ vặn vẹo.
Thất Long mắt càng đỏ hồng hơn, hắn hai tay bắt quyết, miệng niệm chú ngữ, khí tức toàn thân biến đổi trở lên ác liệt. Hắn đẩy ra một chưởng về phía Hàn Phong, trong tay bay ra bảy con tử long. Toàn bộ nhỏ như ngón tay thế nhưng tràn đầy lực lượng hủy diệt, há miệng gầm thét cắn tới.
"Thất Long Phách Hoàng ấn!!!"
Hàn Phong khoé miệng cười nhạt, cái tên nghe thật là kêu a, chỉ tiếc uy lực không đủ. Dò xét kết thúc, hắn chắp một tay sau lưng, tay còn lại tùy ý phất về phía trước.
"Xích Long Bá Diệm trảm!"
Quang thuẫn tan vỡ, dục hoả lập tức tụ tập thành một đầu xích long khổng lồ, quất đuôi há miệng gào thét cắn tới phía trước. Muốn chơi rồng với hắn? Chưa đủ thành đạo.
Xích long hai trảo bắt lấy hai tử long bóp nát, miệng rộng há ra nuốt luôn năm con còn lại, những tiếng "bụp bụp" vang lên liên tiếp. Chưa đầy một hô hấp, bảy con tử long lúc trước còn đang gào thét đinh tai lúc này biến mất không thấy, bị xích long toàn bộ thôn phệ.
Thất Long ngơ ngác nhìn tất cả, pháp thuật bị phá làm hắn bị phản phệ không nhỏ. Một ngụm máu tươi trào ra đến lại bị hắn cưỡng ép nuốt xuống. Ánh mặt càng thêm điên cuồng.
Nguyệt Hồng cũng là vô cùng rung động, nàng sớm đã thanh tỉnh từ lâu, đứng một bên quan chiến. Vốn chỉ muốn xem thử thực lực Hàn Phong, nếu là nguy cấp cũng sẽ ra tay cứu hắn. Ai ngờ tên kia che giấu tu vi so với lần đầu gặp mặt, lại có thể dễ dàng áp chế Thất Long.
"Dừng tay!"
Thất Long hai mắt càng thêm cuồng nộ, hai tay kết ấn. Thế nhưng chưa để hắn tiếp tục tấn công, một tiếng quát lanh lảnh chợt vang lên, nhất thời làm cho Thất Long ngừng lại.
Một thân ảnh yểu điệu nhảy vào giữa hai bên. Người này khoảng ba mươi tuổi, khí chất cao quý, khuôn mặt thành thục phong tình mỵ nhân. Nhất là bộ ngực kia lại là vô cùng vĩ đại, dù đã được y phục che đi nhưng vẫn vô cùng không an phận, muốn lập tức lao ra khỏi kìm kẹp. Chính là thiếu phụ trong biệt viện kia.
Hàn Phong cười nhạt, hắn cũng chẳng có ý tiếp tục ra tay, nếu không một trảm vừa rồi không đơn giản làm cho Thất Long xuýt phun máu như vậy. Hắn còn cần tên này dẫn về sơn môn nữa đấy! Hàn Phong đem mắt hứng thú đánh giá thiếu phụ, dưới ánh mặt trời, hắn mơ hồ thấy hai hạt anh đào ngự trên đôi nhũ hoa khổng lồ kia, trong lòng không khỏi liên tưởng linh tinh.
Thiếu phụ thấy cả hai không còn ý ra tay, lúc này mới vừa lòng. Nghĩ lại một trảm vừa rồi của Hàn Phong, trong lòng thầm suy đoán. Tên này từ đâu tới? Không ngờ mạnh mẽ như vậy. Chính mình muốn áp chế Thất Long cũng không đơn giản hai chiêu. Lại xem chừng hắn còn rất thong dong nữa. Thế nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều nữa, tính mạng Uyển nhi quan trọng hơn cả.
Thượng Quan Nghi lúc này nhìn đến Hàn Phong, thấy hắn đang nhìn ngực mình, trong lòng vô cùng bực bội. Tiểu tử hai lần vô lễ, chính mình từ khi nào dễ tính như vậy chứ. Khẳng định phải thu thập hắn. Thế nhưng lúc này có việc nhờ người, không thể không áp chế tức giận xuống đáy lòng. Mở miệng yêu cầu.
"Ngươi gọi Hàn Phong? Ta ở đây thay mặt bệ hạ mong ngươi cứu Uyển nhi. Tất có thâm tạ!"
Hàn Phong nghe vậy vẻ mặt như thường, sớm đã biết nàng sẽ chọn mình.
Hàn Phong cũng không phải bị Nguyệt Hồng dắt mũi đơn giản như vậy. Hắn là người không bao giờ chịu thiệt đấy. Điều này sư tôn Thanh Thủy là rõ nhất. Nàng sau vài lần muốn phản kháng đã nếm đủ đau khổ, chỉ còn biết tùy ý tên này khi dễ không dám phản kháng khiêu khích. Nguyệt Hồng này lại dám lợi dụng Hàn Phong, khi dễ nàng trước trăm người chỉ là chút lợi tức nho nhỏ mà thôi, về sau sẽ thu thập một thể. Hắn thực ra cũng nhìn được Thất Long kia có ý với nàng, nên mới triệt để khiêu khích đối phương, muốn dùng thực lực tuyệt đối đánh bại tên này, mục đích là bày ra thực lực cho Thượng Quan Nghi xem, cũng là gửi một cảnh báo nho nhỏ tới Nguyệt Hồng!
Thượng Quan NghiUyển đúng là nhìn trúng thực lực của Hàn Phong nên mới chọn hắn. Thực ra trước đó nàng đã nhắm mắt buông xuôi lựa chọn Thất Long, dẫu biết hắn có ý đồ với Uyển nhi nhưng nàng lại mù tịt về y đạo. Nơi này lại cách kinh thành quá mức xa xôi, không thể tiếp ứng.
Thế nhưng sau khi chứng kiến Hàn Phong dễ dàng đánh bại Thất Long, trước đó hắn lại khẳng định chữa khỏi cho Uyển nhi, lúc này nàng mới quyết định chọn hắn. Dù sao tên này cũng có vẻ chính nhân hơn tên Thất Long và đệ tử của hắn.
Nếu để Hàn Phong biết được ý nghĩ này, tất sẽ cười đến rụng rốn. Hắn là chính nhân? Haha, ngay cả nàng. Hắn cũng sẽ nghĩ cách thu vào trong tay!
Thất Long nghe thấy chính mình bị đá ra khỏi việc này, khuôn mặt âm trầm biến sắc. Thế nhưng nhanh chóng cười lạnh. Độc của hắn, không đơn giản là giải như vậy!
Sâu trong mắt hắn là một mảnh cuồng nộ nhìn Hàn Phong. Tiểu tạp chủng này đã cướp đi tất cả của hắn trong một ngày. Hắn phải rút gân, lột da, uống máu Hàn Phong mới thoả mối hận trong lòng hắn.
Hàn Phong không thèm nhìn Thất Long một cái nào, nhấc thân đi vào trong biệt phủ. Thượng Quan Nghi hơi liếc qua Thất Long một cái, theo Hàn Phong tiến vào.
Hôm nay tới đây thôi, chúc các đạo hữu mau chóng thành đạo. Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ Nhân Dục Đạo ạ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương