Nhân Dục Đạo
Chương 41: "Đấu pháp"
Cảm ơn đạo hữu --Mũ-Rơm-- đã đẩy kim phiếu cho mình ~.~
Nhân tiện, sĩ tử 2k1 nào đọc được thì tắt đi ôn bài đi nhá, t*ng trùng thượng não là vẽ nòng nọc vào bài đó ~.~
Hàn Phong lại nhìn đến thân thể non mềm này, không thể chờ đợi muốn đè nàng ra mà tập thể dục buổi sáng. Thế nhưng ánh mắt vừa lướt qua khuôn mặt Nguyệt Hồng dưới háng mình, trong lòng đột nhiên kêu to không ổn.
"A? Aggggg...."
Nguyệt Hồng hai hàm răng ngà cắn chặt lấy ác long không buông, làm cho nó vô cùng đau đớn, co giật giãy giụa. Ánh mắt kia vẫn còn là mơ hồ mê man, thế nhưng đã lẫn vào một tia thanh tỉnh nhỏ nhoi. Nếu là để nàng hoàn toàn thanh tỉnh, đoán chừng sẽ không chút do dự một ngụm cắn cụt mẩu thịt thừa này của Hàn Phong.
Hàn Phong khuôn mặt lúc này đúng thật là đã tím đen lại, đau đớn từ hạ thân xuýt chút làm hắn phun ra nước tiểu. Đúng là vui vẻ chưa được bao lâu quả báo đã tới a.
Hắn cẩn thận từng li từng tí luồn ngón tay vào miệng Nguyệt Hồng, trong lòng cầu khẩn lịch đại tổ sư Nhân Dục Đạo hiển linh yểm bùa cho nàng đừng vội tỉnh lại. Hắn hai ngón trỏ một trên một dưới kéo hàm răng Nguyệt Hồng, phần hông khẽ đụng đem côn th*t từ từ rút ra. Mỗi khi thân côn cạ vào hàm răng Nguyệt Hồng, Hàn Phong đều là mồ hôi lạnh chảy ròng, tràn đầy sợ hãi ác nữ kia sẽ đem báu vật của hắn cắn cụt.
Thế nhưng đút vào thì dễ, lôi ra lại khó vô cùng. Hàn Phong luôn tự hào đầu côn to lớn hùng dũng, thông thường đâm vào sẽ là dập nện tàn phá hoa tâm con nhà người ta đến mềm nhũn mê mệt thì nay lại là cản trở lớn. Đầu côn bị chặn lại giữa hai hàm răng Nguyệt Hồng, dù có thế nào cũng không rút ra được.
Nhìn ánh mắt càng lúc càng thanh tỉnh của Nguyệt Hồng, Hàn Phong trong lòng càng lúc càng thêm gấp gáp. Hắn hai mắt đỏ hồng gầm nhẹ một tiếng, hai bàn tay dụng lực kéo miệng Nguyệt Hồng ra, côn th*t cố gắng nhịn đau, "Pặc" một tiếng đã chui ra khỏi miệng nàng. Đầu ác long run rẩy co giật, dường như đối với Hàn Phong kêu gào ủy khuất, trách móc vì sao chủ làm tớ chịu.
Nguyệt Hồng lúc này gần như đã thanh tỉnh hoàn toàn, nàng ngơ ngác nhìn lại bản thân. Cơ thể tênh hênh trần truồng phơi bày, khắp mặt mũi dính đầy tinh dịch đục trắng. Chính nàng thì đang quỳ dưới đất, bàn tay trái quỷ quái không hiểu tại sao lại lần mò xuống chỗ đó. Tệ hại hơn là một đốt ngón tay đã nằm gọn trong huyệt hoa mê người kia, d*m thủy ướt đẫm. Nhất là khi nhìn thấy tên hỗn đản trước mặt cũng là không mảnh vải che thân, thậm chí cái vật khốn kiếp kia còn dính đầy nước bọt của nàng nữa??
"Cái đó... Tiểu bảo bối của ta cũng là rất đau đớn nha... Coi như hoà đi..."
Hàn Phong có chút chột dạ rụt rè nói. Hắn thấy Nguyệt Hồng kia khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn mình, nội tâm dâng lên bất an khe khẽ. Thế nhưng là nghĩ tới vừa rồi nàng thiếu chút tổn thương tiểu Hàn Phong, chút ít ăn năn còn sót lại lập tức tan biến. Hàn Phong né tránh ánh mắt của nàng, cúi đầu xem xét ác long kia, còn là thật sự xoa nắn kiểm tra nó, trong miệng lẩm bẩm.
"Không phải nhờ ngươi chăm sóc nó một chút sao... Nếu không ngươi cũng đem vật kia của ngươi đây... Ta mặc dù thua thiệt ủy khuất, thế nhưng cũng là không muốn nợ nần gì nhé... Còn đảm bảo không sướng khoái không lấy tiền, hị hị hị..."
Nguyệt Hồng nhìn thấy Hàn Phong đang mày mò thứ ghê tởm kia, lại còn he hé mắt nhìn chòng chọc vào cơ thể mình bằng ánh mắt dâm đãng, trong nội tâm tức giận xuýt chút ngất xỉu. Thế nhưng khi nghe được hắn sủa bậy câu cuối cùng kia lại là trực tiếp nộ hoả công tâm, trong mắt một mảnh đỏ ửng, cơ thể run rẩy như núi lửa phun trào. Ngón tay run rẩy chỉ vào Hàn Phong
"Hàn Phong... TA @#&*$%π€® CON MẸ NHÀ NGƯƠI!!!!!!!!!"
Nguyệt Hồng không nhịn nổi phun ra một câu chửi thề. Cũng mặc kệ thân thể trần truồng, hai tay bấm quyết một chưởng vỗ tới. Cái gì kế hoạch cái gì bí cảnh giờ phút này tan thành mây khói, nàng nhất định phải đập chết tên hỗn đản kia.
Hàn Phong sớm đã có chuẩn bị, khuôn mặt vô cùng ủy khuất bị động đón đỡ, miệng liên tục kêu la oan ức.
"Mau dừng tay, có phải hay không là chưa liếm mút đủ hay... Ặc ặc..."
Nguyệt Hồng hai mắt băng hàn, tay trái mang theo nguyên lực nồng đậm chụp vào cổ họng Hàn Phong bóp mạnh, thế nhưng tên hỗn đản này da dày thịt béo, nhất thời không thể bóp nát.
Hàn Phong trong lòng mắng thầm, một bên bắt lấy tay Nguyệt Hồng, bên kia năm ngón thành trảo lập tức chụp vào đôi nhũ hoa của nàng bóp mạnh.
"@#&*$%π€®!"
Nguyệt Hồng thân thể lập tức mềm nhũn như nước, thế nhưng trong lòng lại càng tức giận run rẩy hơn nữa, đùi ngọc thon thả không chút do dự đá tới hạ bộ Hàn Phong. Hàn Phong khuôn mặt biến sắc, lập tức bỏ qua nhũ hoa của nàng, bắt lấy đùi ngọc, vác lên vai mình. Nhất thời hai mép thịt đỏ hồng căng mọng kia tênh hênh trước mặt hắn, ướt át dâm mỵ, vô cùng kích tình.
"Ư ưm... Mau buông ra!"
Nguyệt Hồng vô cùng xấu hổ, tư thế này làm toàn bộ đào nguyên thầm kín của nàng triệt để phơi bày dưới ánh mắt Hàn Phong, nhất là hai cánh hoa kia không ngờ mơ hồ tách ra hai bên, làm lộ ra huyệt hoa ướt át thần bí, d*m thủy trong suốt chảy ra ướt cả một bên đùi. Tên khốn kiếp này không ngờ còn chằm chằm nhìn vào nơi đó chảy nước miếng.
"Vô sỉ! Mau buông! Tên khốn ngươi tại sao không tẩu hoả nhập ma chết luôn đi. Ư ư ưm.... Khốn kiếp, uổng công... Ư ư... Ta cứu ngươi!"
Nguyệt Hồng thân thể mềm nhũn vô lực chửi mắng, tên khốn kia không ngờ măc kệ nàng bóp cổ, tay còn lại trực tiếp vồ lấy huyệt hoa của nàng, năm ngón cùng lên xoa bóp chà đạp, làm cho nàng xuýt chút thất thân, trong lòng vô cùng thống hận.
"Aaa... Nơi đó nhẹ nhàng thôi, đừng bóp mạnh... Ahhh..."
Hàn Phong hai mắt trợn trừng. Tiểu dâm phụ này mất cân bằng ngã xuống, hai tay quờ quạng không ngờ lại bắt được côn th*t của hắn, lại còn thật sự bóp mạnh tra tấn.
"Không được ngậm... Ư ư..."
Nguyệt Hồng thân thể run rẩy vô lực, trong mắt tràn ngập tức giận, lại tràn ngập thống hận Hàn Phong. Tên khốn kiếp kia không ngờ dám một tay ma sát hạ thân nàng, một tay nắm lấy đôi nhũ hoa nhào nặn không thương tiếc, còn thật sự dám áp cái miệng dơ bẩn của hắn lên mà bú mút.
"Aa.. tiểu dâm phụ, đừng cắn!"
Hàn Phong vai trái đột nhiên đau đớn, lại mơ hồ thấy ướt át nóng ẩm. Hắn có thể cảm thấy Nguyệt Hồng kia không ngờ cắn lên vai mình, lại còn dám hút máu hắn.
"Ưm ưm... Nhẹ thôi.... Không... Là buông ra... Ưm... Cầm thú!"
Nguyệt Hồng bây giờ toàn thân đã là mềm nhũn như nước, vô lực rên rỉ tùy ý để Hàn Phong ôm lấy trong lòng. Tay phải vẫn là bắt chặt lấy ác long của hắn, mơ hồ xoa bóp. Tay trái lại phải vịn vào cổ hắn, nếu không nàng là sẽ ngã xuống mất.
Cuộc đấu pháp ác liệt ban đầu không hiểu sao lúc này lại trở thành trò vật lộn xác thịt đầy kích thích. Hàn Phong và Nguyệt Hồng ngươi một chưởng ta một trảo, thật sự đều đem cơ thể của nhau toàn bộ trên dưới sờ soạng soi xét, tình cảnh dâm mỵ đến cực điểm.
Hàn Phong khoé miệng cười tà. Nguyệt Hồng này dâm đãng không thua gì Thượng Quan Nghi kia cả, thoáng chống mà bàn tay hắn đã ướt đẫm d*m thủy rồi đấy. Hắn điên cuồng ma sát vuốt ve hạ thân nàng, lại nhiệt tình nhào nặn gặm cắn hai bầu nhũ hoa, thật muốn cho nàng triệt để trầm luân, trở thành nô lệ dưới háng hắn!
"Tiểu dâm phụ. Mở miệng một câu là mắng phu quân nàng thành cầm thú! Vậy ta sẽ cho nàng biết thế nào là cầm thú!"
Hàn Phong không chút do dự bế thốc Nguyệt Hồng đứng lên, đem nàng dựa sát vào tường, lại đem hai đùi nàng gác lên hông hắn, huyệt hoa phơi bày lồ lộ. Phía dưới ác long sớm đã ngẩng đầu trướng lớn, há miệng gào thét. Nó sớm đã bất mãn với dâm nữ này, nhất định phải chiếm đoạn hành hạ nàng bằng được.
Nguyệt Hồng lúc này hai mắt đã tràn ngập sương mù mê li, thân thể mềm nhũn vô lực dựa vào tường tùy ý để cho Hàn Phong chà đạp sắp xếp. Nàng phải đem hai tay vịn vào cổ hắn, lại phải đem hai bầu nhũ hoa dựa sát vào lồng ngực hắn mới có thể ổn định thân hình. Dưới háng, một vật vô cùng to lớn nóng bỏng kê sát hoa tâm của nàng, làm cho Nguyệt Hồng vô cùng lo sợ. Có phải hay không tên kia định đem nàng yếu đuối này đóng cọc trên khúc thịt khổng lồ của hắn? Ưm ưm ư....
"Aaa... Ưm ưm... Đừng... Buông ra... Ư ư..."
Nguyệt Hồng vô lực rên rỉ, trong lòng vừa sợ hãi, vừa không muốn, lại có chút gấp gáp. Hàn Phong ánh mắt đỏ đậm, ác long kê sát đào nguyên, phần đầu đã tiến vào được một chút, đem hai mép thịt mơ hồ tách ra. Hắn có thể cảm nhận thấy đôi cánh hoa căng mọng ướt át kia đã ôm sát mút chặt bao phủ lấy đầu côn th*t, d*m thủy đã là chảy tới ướt đẫm thân côn. Chỉ cần thêm một chút, hắn sẽ là chiếm đoạt được vưu vật này. Đến lúc đó. Hắn sẽ cho nàng biết thế nào là những trò cầm thú! Hahahaha!!!!
"Kéttttt... Phong nhi. Mau dậy ăn... A???"
:))~
Hôm qua lỡ chương, thành thật xin lỗi, từ giờ tới tối có thêm hai chương. Hờ hờ.
Nhân tiện, sĩ tử 2k1 nào đọc được thì tắt đi ôn bài đi nhá, t*ng trùng thượng não là vẽ nòng nọc vào bài đó ~.~
Hàn Phong lại nhìn đến thân thể non mềm này, không thể chờ đợi muốn đè nàng ra mà tập thể dục buổi sáng. Thế nhưng ánh mắt vừa lướt qua khuôn mặt Nguyệt Hồng dưới háng mình, trong lòng đột nhiên kêu to không ổn.
"A? Aggggg...."
Nguyệt Hồng hai hàm răng ngà cắn chặt lấy ác long không buông, làm cho nó vô cùng đau đớn, co giật giãy giụa. Ánh mắt kia vẫn còn là mơ hồ mê man, thế nhưng đã lẫn vào một tia thanh tỉnh nhỏ nhoi. Nếu là để nàng hoàn toàn thanh tỉnh, đoán chừng sẽ không chút do dự một ngụm cắn cụt mẩu thịt thừa này của Hàn Phong.
Hàn Phong khuôn mặt lúc này đúng thật là đã tím đen lại, đau đớn từ hạ thân xuýt chút làm hắn phun ra nước tiểu. Đúng là vui vẻ chưa được bao lâu quả báo đã tới a.
Hắn cẩn thận từng li từng tí luồn ngón tay vào miệng Nguyệt Hồng, trong lòng cầu khẩn lịch đại tổ sư Nhân Dục Đạo hiển linh yểm bùa cho nàng đừng vội tỉnh lại. Hắn hai ngón trỏ một trên một dưới kéo hàm răng Nguyệt Hồng, phần hông khẽ đụng đem côn th*t từ từ rút ra. Mỗi khi thân côn cạ vào hàm răng Nguyệt Hồng, Hàn Phong đều là mồ hôi lạnh chảy ròng, tràn đầy sợ hãi ác nữ kia sẽ đem báu vật của hắn cắn cụt.
Thế nhưng đút vào thì dễ, lôi ra lại khó vô cùng. Hàn Phong luôn tự hào đầu côn to lớn hùng dũng, thông thường đâm vào sẽ là dập nện tàn phá hoa tâm con nhà người ta đến mềm nhũn mê mệt thì nay lại là cản trở lớn. Đầu côn bị chặn lại giữa hai hàm răng Nguyệt Hồng, dù có thế nào cũng không rút ra được.
Nhìn ánh mắt càng lúc càng thanh tỉnh của Nguyệt Hồng, Hàn Phong trong lòng càng lúc càng thêm gấp gáp. Hắn hai mắt đỏ hồng gầm nhẹ một tiếng, hai bàn tay dụng lực kéo miệng Nguyệt Hồng ra, côn th*t cố gắng nhịn đau, "Pặc" một tiếng đã chui ra khỏi miệng nàng. Đầu ác long run rẩy co giật, dường như đối với Hàn Phong kêu gào ủy khuất, trách móc vì sao chủ làm tớ chịu.
Nguyệt Hồng lúc này gần như đã thanh tỉnh hoàn toàn, nàng ngơ ngác nhìn lại bản thân. Cơ thể tênh hênh trần truồng phơi bày, khắp mặt mũi dính đầy tinh dịch đục trắng. Chính nàng thì đang quỳ dưới đất, bàn tay trái quỷ quái không hiểu tại sao lại lần mò xuống chỗ đó. Tệ hại hơn là một đốt ngón tay đã nằm gọn trong huyệt hoa mê người kia, d*m thủy ướt đẫm. Nhất là khi nhìn thấy tên hỗn đản trước mặt cũng là không mảnh vải che thân, thậm chí cái vật khốn kiếp kia còn dính đầy nước bọt của nàng nữa??
"Cái đó... Tiểu bảo bối của ta cũng là rất đau đớn nha... Coi như hoà đi..."
Hàn Phong có chút chột dạ rụt rè nói. Hắn thấy Nguyệt Hồng kia khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn mình, nội tâm dâng lên bất an khe khẽ. Thế nhưng là nghĩ tới vừa rồi nàng thiếu chút tổn thương tiểu Hàn Phong, chút ít ăn năn còn sót lại lập tức tan biến. Hàn Phong né tránh ánh mắt của nàng, cúi đầu xem xét ác long kia, còn là thật sự xoa nắn kiểm tra nó, trong miệng lẩm bẩm.
"Không phải nhờ ngươi chăm sóc nó một chút sao... Nếu không ngươi cũng đem vật kia của ngươi đây... Ta mặc dù thua thiệt ủy khuất, thế nhưng cũng là không muốn nợ nần gì nhé... Còn đảm bảo không sướng khoái không lấy tiền, hị hị hị..."
Nguyệt Hồng nhìn thấy Hàn Phong đang mày mò thứ ghê tởm kia, lại còn he hé mắt nhìn chòng chọc vào cơ thể mình bằng ánh mắt dâm đãng, trong nội tâm tức giận xuýt chút ngất xỉu. Thế nhưng khi nghe được hắn sủa bậy câu cuối cùng kia lại là trực tiếp nộ hoả công tâm, trong mắt một mảnh đỏ ửng, cơ thể run rẩy như núi lửa phun trào. Ngón tay run rẩy chỉ vào Hàn Phong
"Hàn Phong... TA @#&*$%π€® CON MẸ NHÀ NGƯƠI!!!!!!!!!"
Nguyệt Hồng không nhịn nổi phun ra một câu chửi thề. Cũng mặc kệ thân thể trần truồng, hai tay bấm quyết một chưởng vỗ tới. Cái gì kế hoạch cái gì bí cảnh giờ phút này tan thành mây khói, nàng nhất định phải đập chết tên hỗn đản kia.
Hàn Phong sớm đã có chuẩn bị, khuôn mặt vô cùng ủy khuất bị động đón đỡ, miệng liên tục kêu la oan ức.
"Mau dừng tay, có phải hay không là chưa liếm mút đủ hay... Ặc ặc..."
Nguyệt Hồng hai mắt băng hàn, tay trái mang theo nguyên lực nồng đậm chụp vào cổ họng Hàn Phong bóp mạnh, thế nhưng tên hỗn đản này da dày thịt béo, nhất thời không thể bóp nát.
Hàn Phong trong lòng mắng thầm, một bên bắt lấy tay Nguyệt Hồng, bên kia năm ngón thành trảo lập tức chụp vào đôi nhũ hoa của nàng bóp mạnh.
"@#&*$%π€®!"
Nguyệt Hồng thân thể lập tức mềm nhũn như nước, thế nhưng trong lòng lại càng tức giận run rẩy hơn nữa, đùi ngọc thon thả không chút do dự đá tới hạ bộ Hàn Phong. Hàn Phong khuôn mặt biến sắc, lập tức bỏ qua nhũ hoa của nàng, bắt lấy đùi ngọc, vác lên vai mình. Nhất thời hai mép thịt đỏ hồng căng mọng kia tênh hênh trước mặt hắn, ướt át dâm mỵ, vô cùng kích tình.
"Ư ưm... Mau buông ra!"
Nguyệt Hồng vô cùng xấu hổ, tư thế này làm toàn bộ đào nguyên thầm kín của nàng triệt để phơi bày dưới ánh mắt Hàn Phong, nhất là hai cánh hoa kia không ngờ mơ hồ tách ra hai bên, làm lộ ra huyệt hoa ướt át thần bí, d*m thủy trong suốt chảy ra ướt cả một bên đùi. Tên khốn kiếp này không ngờ còn chằm chằm nhìn vào nơi đó chảy nước miếng.
"Vô sỉ! Mau buông! Tên khốn ngươi tại sao không tẩu hoả nhập ma chết luôn đi. Ư ư ưm.... Khốn kiếp, uổng công... Ư ư... Ta cứu ngươi!"
Nguyệt Hồng thân thể mềm nhũn vô lực chửi mắng, tên khốn kia không ngờ măc kệ nàng bóp cổ, tay còn lại trực tiếp vồ lấy huyệt hoa của nàng, năm ngón cùng lên xoa bóp chà đạp, làm cho nàng xuýt chút thất thân, trong lòng vô cùng thống hận.
"Aaa... Nơi đó nhẹ nhàng thôi, đừng bóp mạnh... Ahhh..."
Hàn Phong hai mắt trợn trừng. Tiểu dâm phụ này mất cân bằng ngã xuống, hai tay quờ quạng không ngờ lại bắt được côn th*t của hắn, lại còn thật sự bóp mạnh tra tấn.
"Không được ngậm... Ư ư..."
Nguyệt Hồng thân thể run rẩy vô lực, trong mắt tràn ngập tức giận, lại tràn ngập thống hận Hàn Phong. Tên khốn kiếp kia không ngờ dám một tay ma sát hạ thân nàng, một tay nắm lấy đôi nhũ hoa nhào nặn không thương tiếc, còn thật sự dám áp cái miệng dơ bẩn của hắn lên mà bú mút.
"Aa.. tiểu dâm phụ, đừng cắn!"
Hàn Phong vai trái đột nhiên đau đớn, lại mơ hồ thấy ướt át nóng ẩm. Hắn có thể cảm thấy Nguyệt Hồng kia không ngờ cắn lên vai mình, lại còn dám hút máu hắn.
"Ưm ưm... Nhẹ thôi.... Không... Là buông ra... Ưm... Cầm thú!"
Nguyệt Hồng bây giờ toàn thân đã là mềm nhũn như nước, vô lực rên rỉ tùy ý để Hàn Phong ôm lấy trong lòng. Tay phải vẫn là bắt chặt lấy ác long của hắn, mơ hồ xoa bóp. Tay trái lại phải vịn vào cổ hắn, nếu không nàng là sẽ ngã xuống mất.
Cuộc đấu pháp ác liệt ban đầu không hiểu sao lúc này lại trở thành trò vật lộn xác thịt đầy kích thích. Hàn Phong và Nguyệt Hồng ngươi một chưởng ta một trảo, thật sự đều đem cơ thể của nhau toàn bộ trên dưới sờ soạng soi xét, tình cảnh dâm mỵ đến cực điểm.
Hàn Phong khoé miệng cười tà. Nguyệt Hồng này dâm đãng không thua gì Thượng Quan Nghi kia cả, thoáng chống mà bàn tay hắn đã ướt đẫm d*m thủy rồi đấy. Hắn điên cuồng ma sát vuốt ve hạ thân nàng, lại nhiệt tình nhào nặn gặm cắn hai bầu nhũ hoa, thật muốn cho nàng triệt để trầm luân, trở thành nô lệ dưới háng hắn!
"Tiểu dâm phụ. Mở miệng một câu là mắng phu quân nàng thành cầm thú! Vậy ta sẽ cho nàng biết thế nào là cầm thú!"
Hàn Phong không chút do dự bế thốc Nguyệt Hồng đứng lên, đem nàng dựa sát vào tường, lại đem hai đùi nàng gác lên hông hắn, huyệt hoa phơi bày lồ lộ. Phía dưới ác long sớm đã ngẩng đầu trướng lớn, há miệng gào thét. Nó sớm đã bất mãn với dâm nữ này, nhất định phải chiếm đoạn hành hạ nàng bằng được.
Nguyệt Hồng lúc này hai mắt đã tràn ngập sương mù mê li, thân thể mềm nhũn vô lực dựa vào tường tùy ý để cho Hàn Phong chà đạp sắp xếp. Nàng phải đem hai tay vịn vào cổ hắn, lại phải đem hai bầu nhũ hoa dựa sát vào lồng ngực hắn mới có thể ổn định thân hình. Dưới háng, một vật vô cùng to lớn nóng bỏng kê sát hoa tâm của nàng, làm cho Nguyệt Hồng vô cùng lo sợ. Có phải hay không tên kia định đem nàng yếu đuối này đóng cọc trên khúc thịt khổng lồ của hắn? Ưm ưm ư....
"Aaa... Ưm ưm... Đừng... Buông ra... Ư ư..."
Nguyệt Hồng vô lực rên rỉ, trong lòng vừa sợ hãi, vừa không muốn, lại có chút gấp gáp. Hàn Phong ánh mắt đỏ đậm, ác long kê sát đào nguyên, phần đầu đã tiến vào được một chút, đem hai mép thịt mơ hồ tách ra. Hắn có thể cảm nhận thấy đôi cánh hoa căng mọng ướt át kia đã ôm sát mút chặt bao phủ lấy đầu côn th*t, d*m thủy đã là chảy tới ướt đẫm thân côn. Chỉ cần thêm một chút, hắn sẽ là chiếm đoạt được vưu vật này. Đến lúc đó. Hắn sẽ cho nàng biết thế nào là những trò cầm thú! Hahahaha!!!!
"Kéttttt... Phong nhi. Mau dậy ăn... A???"
:))~
Hôm qua lỡ chương, thành thật xin lỗi, từ giờ tới tối có thêm hai chương. Hờ hờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương