Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhận Thêm Việc Ở Địa Phủ - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:47:10

Đoạn kịch “Tình thám” xem là phần cao trào của “Phần hương ký”.

Nó kể về chuyện nữ chính Tiêu Quế Anh khi tự vẫn hóa thành quỷ, đến thư phòng của tên Vương Khôi phụ tình. Cô thấy đùa gã chán ngắt bèn lấy mạng ngay tại chỗ.

Thoắt cái, Mộng Tinh lên sân khấu.

quanh sân khấu, bước chân nhẹ nhàng, lĩnh chẳng cần gió vẫn phấp phới, lộ chân , trông thật giống hồn ma đang bay. Kiến thức cơ bản vững chắc tức thì dẫn tới sự ủng hộ của xem sân khấu.

Tình tiết phát triển dần, khi quỷ đán dịu dàng phát hiện gã đàn ông cặn bã phụ lòng bèn nháy mắt trở thành lệ quỷ đòi mạng, tình tiết cực kì hồi hộp và kịch liệt.

Diễn sân khấu ngoài trời, còn đang giữa đêm hôm thành thử luôn cảm nhận luồng gió lạnh thổi vù vù. Dù Mộng Tinh dốc sức diễn , nóng thế nào vẫn cảm giác gáy se lạnh. Có lẽ là mồ hôi gió thổi lạnh.

Mộng Tinh xuống sân khấu trong tiếng vỗ tay, chân nhũn nhưng may Lê Xuyên đỡ cô, đoạn cả hai chuẩn tháo trang sức. Sân khấu dựng ngoài quảng trường để tiện cho xem nên đương nhiên “hậu đài” đặt trong một căn gần đó.

Sơn trang nghỉ dưỡng chếch, bên trong dõi mắt xa sẽ thấy núi, dọc đường chỉ ánh đèn nhập nhèm trong bụi hoa bụi cỏ.

Mộng Tinh càng càng thấy lạ: “Có chúng nhầm đường , chỉ mỗi hai đứa thế ?”

Không chỉ mỗi họ chào cảm ơn mà còn các diễn viên khác nữa, kể xem cũng giải tán, dù cũng thể vắng tanh vắng ngắt đến mức mới đúng.

“Không thể nào, nhớ rõ là đường .” Trí nhớ Lê Xuyên khá , tin chắc nhầm đường, song bốn phía chẳng lấy một bóng cũng thấy kì lạ, “Có lẽ họ đường khác… Đi thôi, đằng nào chúng sắp đến nơi .”

Không một bóng thực sự quái dị. Mộng Tinh giật thót, ngay lúc giọng cất lên từ lưng: “Cô Mộng Tinh, Lê Xuyên!”

Mộng Tinh dừng bước ngoái đầu bèn thấy một đàn ông trung niên mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn đuổi theo từ đằng . Trong bóng tối, gương mặt ông dần lộ , mắt to mũi cao, quen quen, “Chào hai , ban nãy mới xem vở kịch của các cô , diễn !”

“Cảm ơn chú.” Mộng Tinh nghĩ, hóa mê kịch, hình như ban nãy thấy ông sân khấu thật, còn xem đầy hưng phấn nữa là.

Người đàn ông trung niên hết sức nhiệt tình, “Cô Mộng Tinh xuất hiện sân khấu là thấy kĩ năng diễn vô cùng , đặc điểm ‘lướt theo gió’ của quỷ cô nắm bắt chuẩn. Và cả lúc lấy mạng gã đàn ông cặn bã nữa, cái thần thái đó thật sự nhớ tới Thái Nguyệt Thu! Ngặt nỗi Thái Nguyệt Thu là đàn ông nên mạnh mẽ hơn cô, lúc bắt tay với cũng thể cảm nhận luồng sức mạnh đó. Ôi, lạc đề , tóm lâu gặp một Tiêu Quế Anh tuyệt vời đến bậc , quả là quỷ đán xuất sắc…”

Ông càng trưng nét mặt hào hứng, Mộng Tinh và Lê Xuyên càng kinh ngạc và hoài nghi hơn.

Thái Nguyệt Thu và một tiền bối tiếng tăm lẫy lừng, đồng thời là một nam đán Xuyên kịch, Tiêu Quế Anh ông đóng cực kì nổi tiếng.

Người trong tứ đại kinh điển “Chu Vương Tần Lâm Giang hấp thủy, Đàm Vân Tiên u hội phóng bùi. Dương Tố Lan quý phi say rượu, Thái La La miếu Hải Thần bắt sống Vương Khôi”, Thái La La ý chỉ Thái Thu Nguyệt.

Chỉ là cách là khá lâu về , là cách lưu truyền cuối thời Thanh đầu dân quốc.

Làm đàn ông trung niên thể gặp Thái Nguyệt Thu và bắt tay với !

Mộng Tinh đang thấy quái quái, nghi ngờ ông điên thì thấy đàn ông trung niên vươn tay : “Thật sự dám giấu, quen cả tá diễn viên nghiệp dư, đêm nay chúng cũng gặp , nhưng họ tin các cô thể diễn , tại mỗi đến xem mà. mời hai diễn một lúc để họ mở mang tầm mắt, ?”

(Từ gốc ở đây là 票友, ý chỉ đam mê hí kịch đến nỗi tự sắm vai và diễn các vở kịch nghiệp dư.)

Ông ngoắc cất mấy bước.

Đến giờ Mộng Tinh và Lê Xuyên mới chú ý đến chân ông , liếc một cái mà m.á.u đông cứng lạnh. Trên mặt đất bóng của đàn ông , vả , ông đang bay.

Lan Hà dò theo tiếng động tìm sang bên . Vốn dĩ , chỉ là thấy loa phóng thanh và micro nhỏ rơi ven đường vẫn nguyên vẹn, cảm thấy lạ bèn qua xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhan-them-viec-o-dia-phu/chuong-20.html.]

Chỉ thấy bãi đất hoang dựng một sân khấu kịch thô sơ, sân khấu hai đào kép hóa trang đang diễn với , điều dù hóa trang thì cũng một trong đó vóc dáng và mặt mũi cường tráng, vẻ là nam đán.

Ngoài trống nhạc bên cạnh thì sân khấu còn mười mấy đang tập trung xem.

Trên sân khấu, cô gái trẻ đẩy đàn bà già: “Chết tiệt, đồ sống dai nhà bà…”

Người xem sân khấu bèn căm phẫn chửi: “Đồ mụ vợ ác độc!”

Lan Hà bay tới từ một bên, ở một nơi xa gần, nhờ bụi cỏ cao che mà tập trung .

Hai diễn viên sân khấu hỏa khí mờ ảo nhưng vẫn đúng là sống, song cái đám mặt xanh lét, đeo nụ cứng ngắc đương tấu nhạc và xem kịch quỷ mới là lạ, cô hồn dã quỷ.

Chính vì mà dù hai đào kép đang kẻ bắt nạt , nhưng mắt rưng rưng, chân run lẩy bẩy.

Chỉ riêng việc những gương mặt xanh lét sân khấu là Lê Xuyên và Mộng Tinh sợ vỡ mật , song vẫn cố gắng diễn tiếp, chỉ sợ diễn sẽ tính sổ.

Họ diễn vở “Tình thám” còn đủ, mấy tên… “diễn viên nghiệp dư” còn bắt họ diễn . Bao dũng khí dần mài mòn, họ khỏi nghĩ thầm còn thể về nữa .

DTV

Lan Hà đang thì bất thình lình lên tiếng:

“Là ngươi?”

Lan Hà cứ ngỡ là quỷ, lúc ngoái đầu thấy lạc hồn mặc đồ đen tóc đen, cổ đeo tràng hạt mà gặp đường dẫn quỷ với Nghiêm Tam ngày , bèn sửng sốt thốt lên: “Là !”

là ngươi thật . Tống Phù Đàn hỏi tên của quỷ sai , âm phủ rộng lớn chừng mà vẫn thể gặp .

Nếu quỷ sai đeo khẩu trang, “Đến cũng đến ” và lẽ chỉ một thì sẽ chẳng dám nhận bừa.

Thấy đôi mắt Lan Hà toát lên vẻ mừng lỡ, tâm trạng Tống Phù Đàn cũng thoải mái hơn, dè dặt khẽ gật đầu.

Lan Hà giật : “Sao ở đây? Anh c.h.ế.t ?”

Tống Phù Đàn: “…”

Tống Phù Đàn: “Hồn lìa khỏi xác.”

“Không thể nào.” Lan Hà thấy sai sai, “Hôm đó mới đưa về mà.”

Tống Phù Đàn bình tĩnh : “Ngươi vụ ‘Ra roi thúc ngựa’ ?”

“…” Lan Hà ngượng, “Ban đầu đưa ngựa cho , ai chỉ còn mỗi… Ủa, bộ nó rách nửa chừng nên vẫn lảng vảng đến tận giờ?”

Tống Phù Đàn: “Là xuất hồn.”

Lan Hà cảm thấy là bất ngờ, nhịn lắm mới tần suất xuất hồn sắp vượt qua tên Vô Thường sống là đó: “Lại xuất hồn? Anh gì mà trong thời gian ngắn như xuất hồn tiếp? Là đám quỷ dẫn tới ? Nếu rách thì lừa chiến đưa ? Anh mất nó !”

Tống Phù Đàn: “??”

Tống Phù Đàn: “Lừa chiến…?”

Ngụ ý chắc là: Sao ngươi thể mặt dày mà như ?

Lan Hà: “Có vấn đề gì? là một mãnh tướng của âm ty Đông Nhạc đó!”

Loading...