NHẶT LẠI NHÂN SINH - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:26
7
Đầu óc nổ tung, đến cả khả năng mở miệng cũng còn.
Mẹ kéo tay , lôi rời khỏi đây.
như một cái xác hồn, cứ thế ngây ngốc bà kéo .
"Ê, bà cái gì thế!"
Cảnh sát chặn , cau mày hỏi: "Bà quan hệ gì với thí sinh ?"
" là nó!" Mẹ ưỡn ngực, lớn tiếng với cảnh sát.
hồn, dùng hết sức hất tay bà , hét lên với bà trong tuyệt vọng: "Bà ! Bà !"
kìm nước mắt, vò đầu bứt tóc.
"Sao bà thể là ! Có nào đối xử với con như ?"
quỳ xuống nhặt những mảnh giấy đất, ghép chúng .
Tại chứ! Tại tìm đến đây! Tại đối xử với như !
Mọi âm thanh xung quanh như chậm , còn dù ghép thế nào, cũng thể ghép tờ giấy đó.
"Thiến Thiến, Thiến Thiến!"
Trần An ở bên cạnh kéo dậy, cô lấy khăn giấy lau mặt cho .
cô , bất lực chỉ những mảnh giấy đất.
, nhưng chỉ thể phát những âm thanh nhỏ như tiếng mèo kêu.
"Không , ."
Trần An kiên nhẫn lau mặt cho , cô ái ngại với những thí sinh phía .
Cô lấy một tờ giấy báo dự thi mới tinh từ trong túi, đặt tay , mỉm .
"Tớ photo cho , nãy là về xe lấy."
Cô ôm , vỗ lưng , "Thả lỏng , đừng căng thẳng. Bên ngoài tớ lo , ngoan."
Có cảnh sát dẫn theo lối ưu tiên, thể thấy tiếng gào thét phía .
, bà thể đến gần nữa.
Phía Trần An, còn vô cảnh sát.
Họ như những khổng lồ, che chắn kín mít phía lưng .
Đề thi hôm đó quá khó, câu nào cũng thấy quen thuộc.?
vuốt ve tờ đề thi, cầm bút lên cẩn thận bài.
Bây giờ, vai chỉ gánh giấc mơ đại học, mà còn gánh cả cuộc đời .
Reng reng reng!
"Đề nghị thí sinh dừng bút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-lai-nhan-sinh/chuong-6.html.]
Giọng nữ máy móc vang vọng khắp phòng thi, cầm bút của lên, hít một thật sâu rời khỏi bàn.
Khi khỏi phòng thi, Trần An đang đợi ở bên ngoài.
thoáng thấy bóng dáng bố, hình như ông định đến gần, nhưng khi thấy cảnh sát bên cạnh , ông liền lùi .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Những cảnh sát đó luôn quan tâm đến , luôn ở bên cạnh .
Họ xong câu chuyện của , kinh ngạc đến mức ngậm miệng.
"Đây mà gọi là ? Đây là ác quỷ thì !"
" thế! Con gái mà thi đỗ đại học, khua chiêng gõ trống cả năm mất!"
Họ cổ vũ , vỗ vai : "Yên tâm, chúng sẽ để chuyện xảy nữa, chị cứ yên tâm mà thi!"
cảm ơn họ thế nào, chỉ thể cúi đầu thật sâu họ.
Những buổi thi , còn gặp bố nữa.
Khi nộp bài thi cuối cùng, thấy mây lửa ở bên ngoài.
Nó rực rỡ trải dài bầu trời, giống như một bức tranh sơn dầu tuyệt .
"Chúc mừng! Sinh viên của !"
Trần An đặt hoa lòng , ôm lấy , nhướn mày hỏi: "Thế nào, thể đỗ đại học B ?"
"Có thể!"
Hoa Trần An tặng lớn, lớn đến mức gần như che kín cả khuôn mặt.
núp bó hoa, mỉm với cô : "Đợi đến năm , giờ , tớ sẽ ở trong khuôn viên trường đại học B ."
8
về nhà lấy đồ một , thực đồ đạc của ít, gần như cần sắp xếp.
Mẹ thấy , liền lao tới, dùng những lời lẽ thô tục mắng chửi ngừng.
thèm để ý đến bà , nhẹ nhàng giữ tay bà .
Lúc mới phát hiện, bà yếu ớt đến thế, gần như cần dùng sức cũng khống chế .
Bà bắt đầu gọi bố , bố cầm chổi đến đánh.
lấy đồ của , chỉ là một chiếc móc khóa nhỏ.
Đây là lá bùa cầu ở miếu cho khi thi đại học,
Trụ trì ở đó chắp tay, với : "Những điều thí chủ mong , cuối cùng sẽ thành hiện thực."
Lúc đó hiểu ý của trụ trì, bây giờ mười tám năm, cuối cùng cũng hiểu câu đó.
Bố đánh , dừng , nhanh chóng bước khỏi cửa, đóng sầm cửa .
chạy nhảy xuống cầu thang, lên xe của Trần An.