NHẶT LẠI NHÂN SINH - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:27
Ngày kết quả, cùng Trần An và những trong công ty tụ tập ăn uống ở một nhà hàng.
giờ, gian ồn ào bỗng chốc im bặt.
Tất cả đều chăm chú , nhập từng con một.
Xung quanh là tiếng hít thở, một ai gì.
Nút tra cứu ở ngay tay , tay cầm cốc của bắt đầu nổi gân xanh.
Theo động tác ấn xuống của , vòng tròn chậm chạp cũng bắt đầu .
"Thế nào!"
Trần An sốt ruột ghé sát , dám , hét: "Nói thẳng kết quả cho tớ, nhanh! Tớ căng thẳng quá!"
Có một cô bé cạnh , điểm trong điện thoại.
"A a a a! Chị Trần, chị là thần tượng của em!"
Cô bé phấn khích nhảy cẫng lên, chỉ ông chủ hét: "Lì xì ! Mau lì xì một phong bao thật to!"
Cô bé hét lên, xung quanh đều xúm .
là nhân vật chính, đẩy ngoài.
trong góc, từng một, ai nấy đều kích động như bay lên trời.
Trần An nước mắt giàn giụa, ôm miệng .
Ông chủ của chúng cũng , ông lớn tiếng: "Chị Trần, thể lì xì ít hơn một chút ! lỗ vốn mất!"
"Không !"
Tất cả trong phòng đều hô: "Lì xì to ! Chị Trần xứng đáng! Chị quá đỉnh!"
bật , phụ họa theo: " thế, ông chủ, chẳng lẽ ông định nuốt lời ?"
Ông chủ bỏ cuộc, cầm điện thoại lên, vẻ mặt đau khổ lì xì cho .
Lì xì xong, ông giơ điện thoại lên, chen trong.
"Cho với, khoe mới , đỉnh quá mất!"
Trần An lóc đến bên cạnh , lấy khăn giấy lau mặt cho cô .
chút bất lực, "Cậu cái gì? Lúc nên vui mừng ?"
Trần An nín mỉm , gật đầu : ", tớ nên mới ."
"Chúc mừng, bây giờ thực sự là sinh viên ."
Trong mắt cô ngấn lệ, lớp trang điểm nhòe , cô nắm tay , nở nụ rạng rỡ, "Trần Thiến, tớ mà, nhất định sẽ thành công."
"Tại ?"
"Cậu là Trần Thiến cơ mà! Hồi đó, cả trường giáo viên nào thể giảng bài cho , mà vẫn đầu khối với những bài tập sơ sài đó."
Giọng cô nghẹn ngào, "Bây giờ cuối cùng, cũng trở lĩnh vực mà giỏi nhất ."
9
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-lai-nhan-sinh/chuong-7.html.]
Những lời của Trần An khiến nhớ một chuyện hồi cấp ba.
Điều kiện ở làng kém, ngay cả khi nhà nước ý định bồi dưỡng nhân tài thì cũng đến lượt chúng .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tất cả các giáo viên đều giọng địa phương nặng, giáo viên tiếng Anh thậm chí còn phát âm tiếng Anh.
Thầy một chiếc radio nhỏ, dùng chiếc radio đó, tranh thủ thời gian chơi, mà thi tiếng Anh điểm cao.
Cả trường đều chờ đợi nên kỳ tích, các thầy cô chuẩn sẵn pháo hoa.
Khi kết quả, bố trượt, lúc đó cú sốc đối với gần như khác gì việc thẳng mặt rằng là một đứa ngốc.
Thầy cô khuyên thi , còn dù học, ở trường giáo viên cũng .
Bố đồng ý, họ nhà máy lương cao, đưa nhà máy.
Đối với , học đại học thì ở cũng như , theo sự sắp đặt của họ, nhà máy.
Những chuyện đó đơn giản, là mai mối, bố cũng ưng ý.
cứ thế kết hôn với Lâm Húc, sinh Lâm Tư.
Lâm Húc học cao đẳng, văn phòng trong nhà máy.
Về cũng coi như gặp thời, một đường thăng tiến.
Mỗi thấy họ khen ngợi Lâm Húc, đều tưởng tượng, nếu như hồi đó trượt, cũng sẽ giống như ?
Không, chắc chắn còn hơn .
Dù thì đại học B cũng là một trường đại học hàng đầu.
"Cậu đang nghĩ gì thế?"
Trần An bê hành lý của xuống xe, đưa cổng trường đại học.
"Hồi tưởng quá khứ."
nhận lấy hành lý của , bước cổng trường.
Trong trường, coi là nhân vật nổi tiếng, dù thì cũng là sinh viên lớn tuổi nhất trường.
Chỉ là ngờ rằng, sẽ đến phỏng vấn .
Họ phỏng vấn về cuộc đời , hỏi tại thi đại học B ở độ tuổi ?
Sau khi kể xong, họ lóc bê máy rời , cũng để chuyện trong lòng.
Mãi đến , Trần An liên lạc với , nổi tiếng .
mới , họ đăng chuyện của lên mạng.
chút lo lắng, cứ nghĩ cư dân mạng sẽ chỉ trích lo việc.
Kết quả là cả cộng đồng mạng đều thương xót cho , họ mắng chửi bố tiếc lời.
【Trời ơi, thể tưởng tượng , nếu là chị Trần, khi thấy giấy báo trúng tuyển đại học của mười tám năm , sẽ suy sụp đến mức nào.】
【 sẽ phát điên lên mất, cần suy nghĩ mà đập c.h.ế.t tất cả . là lũ vô học, sinh viên đại học thời đó khác gì quốc bảo chứ!】