Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Nhất Thế Kiêu Hoành

Chương 36: Cầu Cứu!



Một cơn nóng ran lan tràn khắp cơ thể của Bạch Lang, chính là cái cảm giác đó, cái cảm giác rạo rực, nóng bức, khó chịu khắp thân thể, hô hấp của chàng đã trở nên gấp rút hơn, từng làn hơi nóng liên tục phun ra từ miệng chàng, đầu óc bắt đầu mơ mơ hồ hồ, thần trí không còn giữ được tỉnh táo.

Dâm Quỷ ở phía đối diện, cười vang đắc ý: "Huahahah. . . Ngay từ khi ngươi chạm vào cơ thể của ta, thì ngươi đã thua cuộc rồi!" Dừng lại một khoảng, gã lại nói tiếp, mặc kệ ánh mắt đằng đằng sát khí của Bạch Lang đang chăm chú nhìn gã: "Lão tử đây tu luyện Tà Công - Dục Hỏa Xuân Công, trong cơ thể luôn luôn có dục hỏa bừng cháy, thế nên lão tử mới bắt phụ nữ về gian dâm để giải tỏa dục vọng, đang chuẩn bị hành sự với con bé ở bên trong kia!" Gã chỉ tay vào căn nhà tranh, ý chỉ cô bé là thiếu nữ tuyệt sắc đang ở trong đó, rồi nói tiếp: "Thì ngươi từ đâu ra xuất hiện, đại ca của ta thì được giải tỏa trước rồi, duy chỉ có ta ở đây cầm cự, đánh đấm chảy hết mồ hôi, dâm khí từ trong cơ thể theo đường mồ hôi thẩm thấu ra ngoài, mà ngươi không biết đã chạm phải bao nhiêu giọt mồ hôi của ta rồi?"

Khuôn mặt của gã cười hề hề khoái chí, lại nói: "Ngươi nên biết, huynh đệ bọn ta có một quyển sổ, bên trong ghi đầy đủ những tay giang hồ vì lo chuyện bao đồng giống người mà đã vong mạng! Ngươi sẽ là người tiếp theo, Độc Cô Sát Lang!!!"

"Hahhah. . . Trên đời này chỉ có kẻ ác mới được quyền tồn tại, thực lực vi tôn, kẻ yếu chỉ làm đá lót đường cho kẻ mạnh đi lên mà thôi, giang hồ lãnh khốc, chém chém giết giết, chỉ có kẻ tàn ác mới có thể yên ổn sống trong giang hồ, còn những kẻ thiện lành, đa số đều chết rất sớm. . . !!!"

Dâm Quỷ luyên thuyên một hồi lâu, không quan tâm mấy đến tình hình của Bạch Lang, bởi vì trong mắt gã, chàng chỉ là một con cá nằm trên thớt mà thôi.

Bạch Lang ở một bên thì đang vật vã kịch liệt, chàng cảm nhận được một cơn động dục bạo phát ra dữ dội từ phía bên dưới, trái tim đập loạn nhịp, từng tiếng "thình thịch" phát ra liên hồi, nhưng nó không phải đập vì tình yêu mà là vì tình dục, chàng bây giờ như đang trong cơn mê say, không còn giữ được ý thức, bản năng hoang dã liên tục thôi thúc chàng làm ngay một trận tình nồng cháy.

Bỗng nhiên, luồng khí xanh thần bí ấy lại xuất hiện, Bạch Lang gọi nó là Sinh Khí, nhưng Sinh Khí chỉ vừa xuất hiện chưa được vài giây liền đã không còn thấy động tĩnh nữa, nhưng đây cũng coi như tìm thấy được ánh sáng trong hầm tối, Bạch Lang lấy lại được một tia ý thức, chàng bất giác sực tỉnh, cố điều chỉnh lại hơi thở của mình, cũng may nhờ có Khí Công nên công việc này cũng có chút không khó, nhưng đây chỉ là áp chế tạm thời nên chàng liền đảo mắt nhìn môi trường xung quanh, tùy cơ mà ứng biến.

Ba vò rượu lớn xuất hiện trong tầm mắt của chàng, nó ở ngay bên cạnh cánh cửa của căn nhà tranh, chàng cảm thấy như vớt được cọng cỏ cứu mạng, cặp mắt sáng ngời, cố gắng điều khí đi khắp cơ thể, cố lấy lại quyền khống chế thân thể, Nhân Quả Huyền Công được vận chuyển, vài hơi thở sau, chàng mới có thể gượng dậy, từng bước đi đến chỗ ba vò rượu, chàng nâng một vò lên, mở nắp, ngẩng đầu, nốc một hơi hết luôn nửa vò.

Tất nhiên một màn này không thể lọt khỏi tầm mắt của Dâm Quỷ, nhưng thấy gã vẫn không có động tĩnh, ánh mắt khinh miệt đang chăm chú dõi theo những hành động của Bạch Lang, gã khịt mũi coi thường, hừ lạnh một tiếng, bảo: "Hừ! Nhìn tiểu tử ngươi còn khá trẻ, có vẻ chưa bao giờ nếm thử mùi rượu, bây giờ đã gần chết rồi, nên lao vào uống lấy uống để, có gì chết rồi vẫn không hối hận, hahahau. . . !"

Tuy nhiên Bạch Lang vẫn không để ý đến lời nói của Dâm Quỷ, chàng tiếp tục nốc từng hớp rượu vào trong miệng, chẳng biết đây là rượu gì, mà cay nồng đến lạ, từng dòng rượu nóng ấm đi từ cổ họng xuống đến bụng, chàng cảm thấy toàn thân nóng ấm, khuôn mặt đã đỏ ửng cả lên, qua một lát sau đã xử lí xong một vò rượu, chàng nấc cụt một tiếng, buông vò rượu từ trong tay xuống đất.

"Xoảng!" Vò rượu đập xuống đất, bị vỡ ra thành từng mảnh.

Bạch Lang đã thực sự say rồi!


"Hừ! Có lẽ ta nên tiễn ngươi xuống Hoàng Tuyền sớm hơn!" Lời vừa dứt, Dâm Quỷ lướt tới, hữu chưởng vung lên, gã dồn mười thành công lực vào chưởng kình, chuẩn bị đập vào huyệt Ấn Đường của đối phương. Nếu bị trúng một chưởng này, Bạch Lang ắt bị vỡ sọ mà chết.

Chưởng phong ùn ùn ập đến, mí mắt lim dim của Bạch Lang đột nhiên nhấc nhẹ lên, thấy rõ ánh mắt hờ hững của chàng nhìn chưởng kình của Dâm Quỷ một cách vô cảm, giống như chàng không quan tâm đến thế công kinh khủng của đối phương đang đánh đến.

"Xoạt!" Ngay khi chưởng kình còn cách chàng vài tấc, chỉ thấy chân trái nhẹ nhàng bước qua bên phải, thân hình xoay sang trái, đã tránh né được một chưởng kia của đối phương.

Dâm Quỷ bất giác ngạc nhiên, gã biết Bạch Lang đã bị trúng dâm khí, sao có thể khống chế thân thể điêu luyện như vậy? Nhưng gã cũng không nao núng, vội sử xuất võ kỹ Liên Kích Trường Công, hữu chưởng vội bẻ lái sang bên trái, nhắm ngay huyệt Thái Dương của đối phương mà nhắm đến.

Kỳ thực khi Bạch Lang uống rượu, cơn say đã áp chế tột độ dục hỏa đang bùng cháy trong người chàng, cho nên chàng mới có thể lấy lại quyền kiểm soát cơ thể.

"Xoạt!" Nhưng vẫn như cũ, chỉ thấy Bạch Lang nhẹ nhàng xoay người một vòng ngược chiều kim đồng hồ, đồng thời đôi chân của chàng tiến tới sau lưng của đối phương, kết quả là sau một chuỗi hành động như vậy, lưng của chàng đã dựa vào lưng của đối phương.

Dâm Quỷ bị bất ngờ bởi bộ pháp ảo diệu phi thường của Bạch Lang, Liên Kích Trường Công của gã chưa bao giờ đánh hụt, nay lại là lần đầu tiên. Cảm thấy lưng của đối phương áp sát mình, Dâm Quỷ nhanh chóng xoay người lại, song trảo trực chỉ quặp vào hai vai của đối phương.

Tựa như tâm linh tương thông, Bạch Lang cùng Dâm Quỷ đồng thời xoay mình lại, hai người lại đối mặt nhau, chỉ thấy song trảo của Dâm Quỷ tựa như vuốt sắt, đang lao vào công kích hai bên vai của Bạch Lang, mặt chàng vẫn không biến sắc, vung lên song chưởng, vận hết mười thành công lực, lòng chưởng chỉ lên trời, song chưởng đồng thời đẩy mạnh lên trên, đã đánh bật được song trảo của đối phương, đây là chiêu Chưởng Thác Thiên Môn.

Rồi chàng quay người về đằng sau theo chiều kim đồng hồ, thân hình cũng được hạ thấp, đồng thời cùi trỏ bên phải thúc về phía bụng của đối phương.

"Ầm!"

Bị trúng một trỏ ngay bụng, Dâm Quỷ cảm giác điểm va chạm trở nên tê nhức không thôi, cố gắng cầm cự chuẩn bị xuất thủ phản công thì. . .


"Ầm!"

Ngay khi Bạch Lang vừa thúc trỏ vào bụng của Dâm Quỷ xong thì chàng tiếp tục vung hữu quyền lên đấm móc vào cằm của đối thủ. Dâm Quỷ không kịp phòng bị, trúng một quả quyền thôi sơn, khiến gã đầu óc chấn động, lảo đảo lùi về đằng sau.

Bạch Lang sau khi tung quyền, bất chợt thuận thế, nằm ngửa xuống đất, đầu hướng về phía đối phương.

Dâm Quỷ sau khi bình ổn trở lại, nhìn thấy Bạch Lang đang nằm dưới đất, hắn tức tối bước đến, vỗ một đạo chưởng kình vào huyệt Ấn Đường của đối phương, hòng kết thúc sinh mạng của đối thủ.

Bạch Lang chợt cong người, tả cước bật thân hình lên một đoạn, hữu cước đá mạnh về đằng sau, bởi vì Dâm Quỷ cần cúi người xuống để vỗ chưởng vào huyệt đạo của Bạch Lang, nên chiêu Điểm Cước Hậu Suất của chàng trúng vào huyệt Bách Hội của đối phương.

Dâm Quỷ cảm thấy một cơn đau nhói từ đỉnh đầu phát tán xuống khắp cơ thể, cặp mắt bắt đầu mơ mơ màng màng, hoa váng chóng mặt, loạng choạng lui lại đằng sau mấy bước.

Nhưng Bạch Lang dễ gì tha cho đối phương, chỉ thấy chàng tung chiêu Chưởng Tý Trung Xuyên, thân hình trở mình nằm sấp, song thủ đẩy mạnh một phát, thân hình bật dậy, song cước ở phía sau nhanh chóng đá về phía trước.

Dâm Quỷ chưa kịp lùi lại đã bị trúng song cước của đối thủ, mất hai chân trụ, thân hình của gã bỗng chốc ngã về đằng trước.

Song cước sau khi tiếp đất liền bật dậy, dồn toàn bộ mười thành công lực vào song chưởng, vung lên, vỗ mạnh vào hai bên ngực của đối thủ.

"Ầm! Ầm!" Đang ngã về phía trước, Dâm Quỷ đột nhiên cảm thấy lòng ngực của mình đau buốt, cơ ngực tê rần, luồng chưởng kình như muốn đem lục phủ ngũ tạng bên trong của hắn cho đánh vỡ, cơ thể của gã cũng bật ngược lại, ngã về phía sau, gã tránh cho phần gáy đập xuống đất nên cong cổ lại, khi lưng đã chạm đất, như có hai luồng kình lực từ hai phía trước sau ập đến, khiến gã không thể chịu nổi, liền thổ huyết, phun ra một ngụm máu tươi.

Dâm Quỷ cố gắng gượng dậy nhưng không thể được, vết thương trên người gã không cho phép gã làm điều đó, gã giờ đây vô lực hoàn thủ, không khác gì bao cát, tùy ý bị đánh đấm, Bạch Lang trong lúc đó đã bước tới gần gã, tay phải của chàng hóa thành chỉ pháp, ngón trỏ ngón giữa đồng thời điểm vào những huyệt đạo ở vai trước, ngực và bụng của gã.

Bị điểm vào những huyệt đạo ấy, thân hình của Dâm Quỷ đột nhiên cứng đơ, không cách nào động đậy được, duy chỉ còn miệng là có thể ăn nói bình thường.



Chỉ thấy Bạch Lang bước tới gần căn nhà tranh, đem đến một vò rượu khác, Dâm Quỷ vẫn còn đang nghi ngờ về hành động của chàng thì Bạch Lang rất nhanh đã đến gần, đổ hết một vò rượu lên người của gã, thân thể của gã ướt đẩm, mùi rượu từ đó cũng bốc lên nồng nặc.

Bạch Lang lại liếc mắt về phía gian bếp ở bên cạnh căn nhà tranh, chàng nhanh chóng bước đến, khi bước ra, trên tay phải của chàng là một ngọn đuốc đang cháy phừng phực ngọn lửa màu đỏ cam.

Lúc này, Dâm Quỷ cuối cùng cũng đã biết đối phương muốn làm gì, Bạch Lang đây là muốn thiêu chết gã!

Bạch Lang bước đến cách thân thể của Dâm Quỷ hơn nửa trượng, tay phải nhẹ nhàng hất lên, ngọn đuốc nhờ đó mà rời khỏi bàn tay chàng, dần dần rơi xuống thân thể của Dâm Quỷ.

Thần sắc của Dâm Quỷ tá hỏa, hoảng hốt cực độ, gã chưa bao giờ nếm trải mùi vị tử vong nào đến gần như hôm nay, gã hoảng sợ la hét, nhưng ngọn đuốc thì vẫn từ từ lao về phía gã, cứ một tích tắc trôi qua, cây đuốc lại đến gần hơn với Dâm Quỷ, mà sinh mệnh của gã cũng đến gần hơn với Hoàng Tuyền!

Dâm Quỷ bây giờ không còn lo được cái gì nữa, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn rất nhiều, gã chỉ đành hét lớn: "Đại ca, cứu đệ!!!"

====o0o====

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:
Chương trước Chương tiếp
Loading...