Nhớ Về Năm 1897 - 14
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:54
"Dạ, Tết ạ. Chị dâu em dạo ho, mà em tiện , chị dâu giúp em mang thuốc đến cho . Mẹ em dặn em cảm ơn chị dâu cẩn thận, uống thuốc của chị , em đỡ ho nhiều lắm."
Vừa , Trần Nhất Bình bịt mắt đặt miếng thịt xông khói lên bàn, vội vã định thì Lục Thời Ngôn gọi .
"Hứa Thần Hi còn gì với ?"
"Dạ... ạ, chị chỉ dặn em cố gắng huấn luyện, trở thành ích cho đất nước. Anh Lục, em... em thấy gì hết, em... em còn buổi huấn luyện, em xin phép ..."
Nói , Trần Nhất Bình che vội mắt, chạy như trốn khỏi nhà Lục Thời Ngôn. Nhìn miếng thịt xông khói bàn, Lục Thời Ngôn vô thức nhíu mày.
Cuộc sống của chỉ xoay quanh việc luyện tập và huấn luyện binh sĩ, bao giờ nghĩ đến việc quan tâm đến gia đình cấp , nhưng những điều , Hứa Thần Hi .
Nghĩ đến đây, bàn tay Lục Thời Ngôn đưa khẽ rụt về.
"Vân Sơ, cho chút thời gian, để suy nghĩ cẩn thận."
"Được, em đợi ."
Nhìn Lục Thời Ngôn bất lực ngã xuống sofa, Lạc Vân Sơ nắm tay , dậy rời .
Vài ngày , đúng lúc Lục Thời Ngôn đang luyện binh thao trường, đến báo, một họ Hứa đang ầm ĩ ở cổng đòi tìm Lục Thời Ngôn.
Vừa thấy họ Hứa, lòng Lục Thời Ngôn tràn ngập hy vọng. Có Hứa Thần Hi trở về ?
khi Lục Thời Ngôn đến cổng quân khu, thấy là Hứa Lai Bảo đang lén lút xổm mặt đất.
"Cậu đến đây gì?"
"Ôi dào, rể, cuối cùng cũng đến . Anh , chị phát điên ."
"Cậu gặp chị ?"
"Thì , nhưng chị tìm đánh , xem ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-ve-nam-1897/14.html.]
Vừa , Hứa Lai Bảo ghé sát mặt , để Lục Thời Ngôn rõ vết thương mặt .
"Chính là cái gã ở đồn công an thấy đó, tìm một đám côn đồ đến đánh , còn bảo nhắn với , chị là của , bảo tránh xa chị . Anh rể, thật ngờ, chị là loại . Anh hồi ở quê chị trộm gà bắt chó thì thôi , bây giờ đến đây , đối với chị như , mà chị vẫn còn mèo mả gà đồng. Anh rể, đánh , nhưng thấy bất công cho quá. Anh hề chê bai chị , cưới chị , còn cho chị một cuộc sống như , chị vẫn đủ? Anh rể, chị thật là, haizz…thật thấy chị Vân Sơ cùng đó, nếu là , nhất định sẽ cưới chị Vân Sơ."
Nhìn vẻ mặt Hứa Lai Bảo đầy ghét bỏ khi chị , Lục Thời Ngôn càng nhíu chặt mày hơn.
"Đó là chị đấy."
"Chị á? Anh rể, thấy chị nào tống em trai ruột đồn cảnh sát ? Hít... ái da... , chị kêu đánh ... đau c.h.ế.t . chị như ."
Thấy Hứa Lai Bảo còn định thêm, Lục Thời Ngôn mất kiên nhẫn xua tay đuổi . những lời Hứa Lai Bảo khắc sâu tâm trí .
Hắn , Hứa Thần Hi tìm cái gã ở đồn cảnh sát ?
Vậy nên, Hứa Thần Hi ly hôn với , là vì cái gã ở đồn cảnh sát đó ư?
Nghĩ đến đây, bàn tay Lục Thời Ngôn đặt bên hông siết chặt . Vậy những do dự của suốt thời gian qua, rốt cuộc là cái gì?
Không còn tâm trạng nào để thành buổi huấn luyện trong ngày, tối đó, Lục Thời Ngôn tìm đến Lạc Vân Sơ.
"Vân Sơ, quyết định , chúng kết hôn !"
Nhìn Lục Thời Ngôn đột ngột xuất hiện ở cửa, kiên quyết cầu hôn , Lạc Vân Sơ xúc động rơi nước mắt.
Giây phút , cô chờ đợi quá lâu .
Văn phòng Bí thư.
"Anh Lục, thực sự quyết định kết hôn với đồng chí Lạc ?"
"Vâng ạ."
Lục Thời Ngôn nắm chặt chiếc nhẫn cưới trong lòng bàn tay, như nghiền nát nó để trút giận.
"Haizz..."