Nhớ Về Năm 1897 - 15
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:55
Nhìn tờ đơn đăng ký kết hôn mặt, Bí thư Triệu bất lực lắc đầu. Ngày , chính ông là ký duyệt đơn ly hôn của và Hứa Thần Hi, lúc đó ông cảm thấy đáng tiếc, dù đồng chí Hứa cũng là một .
trong đơn vị ai cũng Lục Thời Ngôn luôn yêu mến Lạc Vân Sơ. Nếu năm xưa xảy chuyện đáng tiếc với đoàn trưởng Lạc, lẽ hai trẻ tuổi nên duyên vợ chồng .
đúng lúc Bí thư Triệu chuẩn đóng dấu phê duyệt đơn đăng ký kết hôn thì Trần Nhất Bình đột nhiên xông .
"Anh Lục, Bí thư Triệu, chuyện ạ, nhà đồng chí Lạc xảy chuyện ."
Nhà họ Lạc.
Khi Lục Thời Ngôn và Bí thư Triệu vội vã đến nhà họ Lạc, nơi đó trở nên náo loạn.
Hứa Lai Bảo đang giằng co với bố Lạc đất, còn Lạc Vân Sơ thì thu góc ôm đầu, dám động đậy.
"Các đang cái gì ?"
Lục Thời Ngôn vội bước tới, kéo Hứa Lai Bảo đang đất dậy.
"Anh rể, đến đúng lúc lắm. Mau bắt cái lão già cho , dám đánh ."
Bị Lục Thời Ngôn kéo lên, Hứa Lai Bảo lau vệt m.á.u khóe miệng, còn giơ ngón giữa về phía ba Lạc.
"Thằng nhãi ranh, xem tao đánh c.h.ế.t mày , dám động con gái tao. Mày giỏi thì nhào vô đây, tao đánh tiếp. Nhào thì nhào, ai sợ ai."
Vừa , Hứa Lai Bảo xắn tay áo lên định lao đánh với bố Lạc nữa thì Lục Thời Ngôn giữ .
"Mày to gan ? Không xem đây là chỗ nào hả?"
"Ôi dào, ông Lạc... đồng chí Lạc, ông cũng thật là, tuổi cao thế còn chấp nhặt với đám thanh niên gì!"
Bí thư Triệu ở bên cạnh đỡ bố Lạc dậy, kéo ông , phủi bụi .
"Lão Triệu, ông xem, bọn trẻ bây giờ thế ? Cái học, học cờ bạc, thua bạc còn chạy đến giở trò với con gái ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-ve-nam-1897/15.html.]
"Phì, cái đồ già c.h.ế.t , chính con gái ông hứa với , chỉ cần giúp cô xong việc, cô sẽ cho bảy trăm đồng. Nợ nần sòng phẳng, bây giờ đến đòi tiền cô , gì sai?"
Nói , Hứa Lai Bảo nhổ toẹt một bãi nước bọt về phía bố Lạc.
"Thằng nhãi ranh, xem tao đánh c.h.ế.t mày ."
Vừa , bố Lạc vung tay vung chân định đánh Hứa Lai Bảo, nhưng Bí thư Triệu giữ .
"Làm chuyện gì mà đáng giá bảy trăm đồng?"
Nghe Hứa Lai Bảo , Lục Thời Ngôn khỏi nhíu mày. Lạc Vân Sơ và Hứa Lai Bảo, hai chẳng hề liên quan đến , rốt cuộc chuyện gì mà đáng giá bảy trăm đồng?
"Chẳng là chuyện bảo lừa chị khác đó . Nếu lừa chị ngoại tình khi cưới, nhanh chóng..."
Lời Hứa Lai Bảo kịp dứt, Lạc Vân Sơ từ góc tường lao bịt miệng : "Không , như Thời Ngôn, em giải thích."
Nhìn sắc mặt Lục Thời Ngôn càng lúc càng tối sầm , Lạc Vân Sơ vội vàng tiến lên nắm lấy tay : "Anh Thời Ngôn, em chỉ là quá yêu , em vợ , nên mới dùng hạ sách . Vả , cũng ly hôn với Hứa Thần Hi , chúng bên chỉ là chuyện sớm muộn, em chỉ là đẩy nhanh chuyện thôi. Anh Thời Ngôn..."
Nhìn Lạc Vân Sơ đang vội vã giải thích, Lục Thời Ngôn bỗng cảm thấy gương mặt cô lúc thật đáng ghê tởm.
Ngoại tình hôn nhân, đối với sự trinh trắng của một phụ nữ mà , đó là sự sỉ nhục lớn đến nhường nào, lẽ nào Lạc Vân Sơ hiểu ?
Rụt tay khỏi tay Lạc Vân Sơ, Lục Thời Ngôn khỏi lùi vài bước.
"Dám vu khống con gái , xem đánh c.h.ế.t cái thằng nhãi ranh ."
"Có vu khống , con gái ông tự rõ, bây giờ chỉ lấy phần tiền thuộc về thôi."
Nói , Hứa Lai Bảo bắt đầu lục tung đồ đạc trong nhà họ Lạc.
"Lão Triệu, ông xem, ông xem, ngay mặt mà dám lục lọi nhà , bất kể là ai, chuyện báo cảnh sát xong."