Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Những Vết Sẹo Không Khép Miệng - 04.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:02:25

Anh xổm xuống, dùng con d.a.o gọt hoa quả tay vỗ vỗ mặt : “Sao , thằng bạn trai khuyên em báo cảnh sát giờ , theo em ?”

 

“Tiền phẫu thuật của em là do nhà cho mượn, ngủ với em thì ? Mẹ nó, em lấy oán trả ơn, tương lai của em hỏng hết .”

 

Lưỡi d.a.o ấn cổ , cắt một vết máu.

 

“Anh ở trong tù sống những ngày thế nào, tối nay sẽ cho em trải nghiệm, ?”

 

Ánh trăng như dệt.

 

Đất đá phía đập lưng , cảm giác đau đớn hiện rõ.

 

Tay vẫn để trong túi, run rẩy ấn xuống.

 

Phím tắt sẽ gọi cuộc gọi gần nhất.

 

Mà cuộc gọi gần nhất của là cuộc gọi cho Tần Ngạn lúc sáng, khi đó máy.

 

Cầu xin .

 

Cầu xin .

 

Hãy cứu .

 

, chỉ reo một tiếng, điện thoại khẽ rung lên.

 

Cuộc gọi ngắt.

 

Tiếng thắt lưng cởi vang lên rõ ràng.

 

Ánh trăng và gió đêm hôm nay, giống hệt như năm mười bảy tuổi.

 

Lạnh lẽo và kéo dài.

 

Vô tận.

 

11

 

Khi còn nhỏ, một quyển “Truyện cổ Andersen”.

 

nhiều .

 

Câu chuyện thích nhất là “Nàng tiên cá”.

 

Nàng tiên cá đánh cược tất cả, giọng và đuôi cá, để theo đuổi một tình yêu vốn thể , cuối cùng hóa thành bọt biển.

 

Khi đến kết thúc, .

 

Mẹ ôm lòng, nhẹ nhàng và dịu dàng dỗ dành: “Thật , đó là kết cục thực sự của nàng tiên cá.”

 

“Kết cục thực sự là, nàng tiên cá nhận nàng nên đặt tất cả hy vọng hoàng tử. Nàng trở biển cả, đuôi cá một nữa.”

 

“Bởi vì của nàng tiên cá , con gái của bà xứng đáng cứu vớt và hạnh phúc.”

 

Sau đó, bà mợ kể cho về chuyện gặp . Dù cố gắng cứu chữa nhiều , bà vẫn thể qua khỏi mùa đông đó.

 

Lần cuối cùng chúng gặp , bà vẫn nắm tay : “Đó của con, Tĩnh Tĩnh. Đừng để chuyện hủy hoại con.”

 

“Mẹ bảo vệ cho con.”

 

“Đừng sợ, con cần sợ hãi…Chỉ cần trở biển cả, con sẽ một nữa đuôi cá của .”

 

12

 

Quần áo xé rách tả tơi.

 

Bên ngoài hàng rào tôn, một chiếc xe tải lớn ầm ầm chạy qua.

 

Tiếng ồn dần xa, há miệng thở dốc, trong tiếng thở lẫn tiếng nấc nghẹn: “… Mẹ ơi.”

 

Có lẽ do thấy tiếng gọi , động tác của tên hung thủ khựng trong giây lát.

 

siết chặt con d.a.o rọc giấy trong túi, hung hăng giơ tay lên, rạch ngang cổ tay .

 

Đó là thứ dùng để tự hại trong mấy ngày .

 

Hóa tự hủy và tự cứu, chỉ cách một ý niệm.

 

Máu tươi văng khắp nơi, vài giọt thậm chí b.ắ.n mắt , khiến con mắt đau nhói.

 

“Keng” một tiếng, con d.a.o gọt hoa quả trong tay rơi xuống đất.

 

Vì đau mà nới lỏng lực tay, dùng hết sức lực đá văng .

 

Sau đó bò dậy, kịp chỉnh quần áo, loạng choạng chạy ngoài.

 

Tiếng gió rít gào bên tai, ánh trăng càng lúc càng sáng, điện thoại trong túi rung lên.

 

Có lẽ là Tần Ngạn thấy nên gọi .

 

thì trong thời gian , kể cả khi cần về giải quyết thủ tục ly hôn, cũng chỉ liên lạc với ban ngày.

 

, còn quan trọng nữa.

 

Những cảm xúc trong lòng cuộn trào lên, tan như bọt biển mặt nước, biến mất dấu vết.

 

Cách đó xa, hai đường kinh ngạc dừng bước, khuôn mặt, cổ và tay đầy m.á.u của .

 

“… Giúp… giúp với, giúp báo cảnh sát, gọi cấp cứu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-vet-seo-khong-khep-mieng/04.html.]

 

Tiếng còi xe cứu thương vang lên bên cạnh, mắt tối sầm , rơi hôn mê.

 

Khi tỉnh , đang ở bệnh viện.

 

Vết d.a.o ở cổ và những vết thương lộn xộn đều bôi thuốc và băng bó.

 

Ngay giây phút đầu tiên mở mắt, thấy Tần Ngạn với đôi mắt đỏ hoe bên giường bệnh.

 

“Tĩnh Tĩnh, xin , xin em.”

 

Ánh mắt chúng chạm , hoảng loạn và bất lực xin , rằng điện thoại của là vì nghĩ gọi điện đến để chuyện ly hôn.

 

Anh ngờ họ tù, hơn nữa chuyện đầu tiên khi tù, chính là theo dõi .

 

“Anh thật sự chia tay với em, Tĩnh Tĩnh, yêu em.”

 

Ánh đèn trắng lạnh của phòng bệnh chiếu xuống, chiếu rõ khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú của .

 

nghiêm túc kỹ Tần Ngạn, như thể đây là đầu gặp gỡ.

 

“Tống Chân Vũ ?”

 

“Có lẽ , khi gặp chuyện, Tống Chân Vũ gửi cho nhiều tin nhắn, kể về cuộc sống của dạo ở bên cô như thế nào.

 

Chúng còn ly hôn, vội vàng mua nhẫn cầu hôn mới cho cô , dọn đến sống cùng cô .

 

Làm thể tin cái gọi là tình yêu của nữa đây?”

 

Sắc mặt Tần Ngạn lập tức tái nhợt.

 

Chỉ là, kịp để gì thêm, y tá đẩy cửa bước .

 

Thấy tỉnh , cô nhanh chóng ngoài, gọi cảnh sát đến.

 

Họ với họ bắt.

 

Nhát d.a.o của hề nương tay, tạo thành vết thương sâu, tay của phế, còn đối mặt với tai ương tù ngục.

 

“Vì công trường thường xuyên mất vật liệu xây dựng, hai ngày công nhân lắp camera giám sát tạm thời, trùng hợp bộ cảnh thực hiện hành vi trả thù với cô. Việc cô phản kháng là phòng vệ chính đáng, cần sợ hãi.”

 

Cô cảnh sát trẻ tuổi ôn hòa trấn an , đưa tay kéo góc chăn cho ,

 

“Cô nghỉ ngơi cho , chuyện sẽ thôi.”

 

13

 

Đêm đó, giường bệnh, cả đêm ngủ.

 

Ánh trăng chiếu bóng cây lên tường, chập chờn lay động, như đưa trở về ba năm .

 

Khi đó, chúng mới nghiệp lâu.

 

Tần Ngạn một công ty lớn, tiền đồ vô lượng, còn ở nhà, mỗi ngày ôm máy tính sáng tác.

 

Khi đó, bạn học ít nhiều cũng lời bàn tán, là gánh nặng của .

 

Tần Ngạn để bụng.

 

Thậm chí để yên tâm, cầu hôn .

 

Chúng đăng ký kết hôn, tổ chức một đám cưới đơn giản nhất thể.

 

Không khách khứa, váy cưới.

 

Tần Ngạn đem tiền tiết kiệm ít ỏi của mua một đôi nhẫn cưới.

 

Một chiếc nhẫn bạch kim , ở khảm một hàng kim cương vụn, mặt trong khắc tên tắt của và Tần Ngạn.

 

“Lần dạo phố em thử đeo nó , cảm giác em thích nó.”

 

Tần Ngạn ôm lòng, và hôn lên trán : “Chỉ là kim cương nhỏ, sẽ bù cho em một viên lớn hơn, ?”

 

lắc đầu, vòng tay ôm lấy eo , nhỏ giọng : “Không cả.”

 

Khi đó cảm thấy, chỉ cần cưới là Tần Ngạn, thì việc nhẫn cũng quan trọng.

 

Bởi vì duy nhất của .

 

thật vẫn luôn sợ hãi, sợ Tần Ngạn cũng giống như những khác, cảm thấy là gánh nặng.

 

Cho nên khi , ở nhà ôm máy tính, cố hết sức sáng tác.

 

Khi bệnh tình tái phát, còn rút một vài cảm hứng đặc biệt và táo bạo từ những cảm xúc hỗn loạn trong đầu.

 

Mặc dù cuộc sống của chính tồi tệ, nhưng nhiều câu chuyện xuất sắc, thậm chí còn một vài bản quyền nhỏ.

 

Số tiền kiếm , hầu như đều giao cho Tần Ngạn quản lý.

 

Tần Ngạn khuyên nhiều , bảo nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng việc quá sức.

 

Anh : “Anh bao giờ cảm thấy em là gánh nặng của , Tĩnh Tĩnh, chúng yêu, là vợ chồng, là một thể thống nhất.”

 

“Tĩnh Tĩnh, đưa em đến nơi tươi sáng hơn, em đừng buông tay , ?”

 

, chính buông tay .

 

Quay nắm tay khác.

 

Loading...