Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Những Vết Sẹo Không Khép Miệng - 05.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:02:26

Tiếng gió từ khe cửa sổ lùa , những chiếc lá kêu lên xào xạc.

 

cụp mi, che những giọt nước mắt bất chợt rơi.

 

Có lẽ khi mới đến gần , mang theo sự chân thành của một trai trẻ.

 

Tình yêu và sự cứu rỗi khi đó là thật.

 

Bây giờ, sự lòng đổi cũng là thật.

 

14

 

Vài ngày , xuất viện.

 

Tần Ngạn thể trốn tránh nữa, chỉ thể xuống cùng bàn bạc về việc ly hôn.

 

Luật sư mở hợp đồng, nghiêm túc các điều khoản, cùng thương lượng về việc phân chia tài sản.

 

“Trong tài sản chung của vợ chồng, 65% là do chủ của , Chu Tĩnh kiếm , và Tần là bên trong hôn nhân, nên nhượng bộ trong việc phân chia tài sản.”

 

hờ hững Tần Ngạn: “Anh ý kiến gì, cứ .”

 

Trước đây, gần như là một cây tầm gửi bám mà sống.

 

Giữa chúng từ tới nay chỉ sự cứu rỗi giữa sống và chết, sự sống sót tai nạn bên bờ vực thẳm, và tình yêu dịu dàng dứt.

 

Đây là đầu tiên dùng giọng điệu nghiêm túc theo pháp luật như .

 

Khi lớp vỏ bọc tình yêu che đậy cuộc hôn nhân lột bỏ, chỉ còn tiền bạc và nhân tính trần trụi.

 

Thế nên sắc mặt Tần Ngạn càng lúc càng tái nhợt, trong mắt hiện lên sự đau đớn rõ ràng.

 

“… Tĩnh Tĩnh, ly hôn.”

 

“Tại ?”

 

Ánh mắt sâu: “Chúng ở bên chín năm.”

 

Chín năm.

 

Hóa vẫn còn nhớ, là chín năm.

 

nhịn , đến mức nước mắt cũng suýt trào :

 

“Vậy thì chứ? Chúng ở bên chín năm, kết hôn ba năm, đó mua nhẫn cưới giống hệt, khắc tên khác, mang nó khoe mặt , là khiêu khích

 

Hay là trong mắt , thật sự ngốc nghếch, chậm tiêu đến , nên chắc chắn vĩnh viễn thể phát hiện bí mật của ?”

 

Tần Ngạn trả lời ngay, chỉ dùng sức xoa giữa hai đầu lông mày, đó là hành động quen thuộc của mỗi khi phiền muộn, bất an.

 

chợt nhận , cho dù là lúc , cho dù hôn nhân và tình yêu của chúng đến hồi kết.

 

vẫn nhớ chi tiết liên quan đến Tần Ngạn.

 

Đó là chín năm gắn bó thể tách rời.

 

Ngoài những việc học hành và công việc định sẵn quỹ đạo cuộc đời, cuộc sống của chỉ còn .

 

Khi bệnh rối loạn lưỡng cực tái phát, bắt buộc uống thuốc, khiến cảm xúc trở nên trì trệ.

 

Có chút cảm nhận gì về thế giới bên ngoài trong ký ức, đều dành trọn cho .

 

“Tĩnh Tĩnh, nhiều khi bệnh tình của em tái phát, kiệt sức, nhưng sợ bỏ rơi em, em một sẽ sống nổi.”

 

Rất lâu , Tần Ngạn cuối cùng cũng mở miệng, giọng khàn khàn,

 

, cũng sẽ mệt mỏi, cũng cần an ủi. Tống Chân Vũ… cô giống em, trẻ trung hoạt bát, táo bạo và nhiệt tình, ở bên cô , thể tìm thấy một chút bình yên và thoải mái.

 

thề, khi tất cả những điều , bao giờ nghĩ đến việc sẽ chia tay với em.”

 

hề che giấu mà bộc bạch mặt , thẳng thắn cho thấy những suy nghĩ ti tiện và đáng khinh đó.

 

Giờ khắc , Tần Ngạn trong ký ức, mặc bộ đồng phục xanh trắng, nở nụ rạng rỡ với , thật sự biến thành hình ảnh phản chiếu trong nước.

 

Xa xôi như giấc mộng, chỉ cần một cái chạm nhẹ, liền vỡ thành vô mảnh vụn.

 

thấy bình minh biển.

 

Cũng thể giữ của năm mười bảy tuổi.

 

che mắt, : “Đủ , Tần Ngạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-vet-seo-khong-khep-mieng/05.html.]

 

Đừng tìm lý do nữa.

 

Nếu thật sự chán ghét cuộc sống , thể với , đời ai là thể sống thiếu ai, cũng .

 

Đơn giản là, luyến tiếc hình tượng cứu rỗi cao cao tại thượng của mặt , điều đó khiến cảm thấy thật vinh quang, thật vĩ đại. Anh cố gắng duy trì một hình tượng giả tạo, đến chính cũng suýt tin rằng là một si tình như .”l

 

, Tần Ngạn, còn ti tiện, còn hạ tiện hơn những chỉ đơn thuần lòng đổi .

 

ở bên nhiều năm như , Tống Chân Vũ cũng thật lòng yêu . coi là gì, coi cô là gì?”

 

Lớp vỏ bọc cao thượng mà tự hào lột trần từng tấc một.

 

Tần Ngạn suy sụp , môi thậm chí còn một chút máu.

 

Rất lâu .

 

Anh chua chát mở miệng, chậm chạp từng câu từng chữ: “Được… Anh đồng ý ly hôn.”

 

“Tĩnh Tĩnh, cần gì cả, tất cả đều để cho em.”

 

15

 

Một tháng , và Tần Ngạn tất thủ tục ly hôn.

 

Tất cả tài sản trong thời gian hôn nhân, đều để cho .

 

Bao gồm tiền tiết kiệm, căn nhà chúng mua chung, chiếc xe chở .

 

Anh chỉ mang một thứ, chính là đôi nhẫn cưới khắc tên hai chúng .

 

vốn dĩ ném chúng thùng rác, nhưng Tần Ngạn nhặt , nâng niu chúng như bảo vật.

 

Anh dọn đồ khỏi nhà đúng đêm giao thừa.

 

khoác chiếc chăn bệ cửa sổ, ngơ ngẩn màn pháo hoa rực rỡ ngoài cửa sổ.

 

Như thể đang suy nghĩ nhiều, như thể chẳng suy nghĩ gì cả.

 

Khi còn nhỏ, bố ly hôn.

 

Mẹ sức khỏe , thường xuyên đến bệnh viện, mỗi đều là cùng.

 

Không gian âm u của phòng khám nhỏ, mùi thuốc khử trùng thoang thoảng trong hành lang bệnh viện, trở thành nét đậm nhất trong ký ức tuổi thơ của .

 

Khi đó, lời chúc phúc lớn nhất của dành cho , chính là lời chúc sức khoẻ.

 

“Uống thuốc khổ, hy vọng Tĩnh Tĩnh của chúng thể khoẻ mạnh bình an mà lớn lên.”

 

thật vô dụng, mấy năm liền đều bệnh, thể giống như lời mà khỏe mạnh bình an.

 

Sau hồi tưởng buổi tối ác mộng đó vô .

 

nên mặc váy, nên tô son môi?

 

Khi họ say khướt bước cửa, nên trốn phòng nhỏ ?

 

Khi bọn họ kéo phòng ngủ, nên giãy dụa kịch liệt hơn?

 

Tiếng kêu cứu nên lớn hơn nữa?

 

Hoặc là sớm hơn một chút, khi cảm nhận ánh mắt của họ luôn cố ý vô tình dừng .

 

nên cảnh giác hơn một chút, cho một lời cảnh cáo.

 

Hoặc là dứt khoát dọn ngoài ở.

 

Hoặc là…

 

Nghĩ nghĩ , mỗi giây phút ngày hôm đó đều phóng đại đến vô tận, biến thành cơn ác mộng vây khốn .

 

điều đó…

 

Thật của , đúng ?

 

Tối , một giấc mơ.

 

Không là sự lặp của quá khứ đau khổ mà trải qua vô .

 

Là một mùa xuân ấm áp, bãi cỏ.

 

Loading...