Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nữ Chính Của Ông Chủ - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:28:04

Buổi tối, khi thu dọn xong hành lý, hai chuẩn lên đường, từ phía nam đến Đài Loan một đoạn đường dài, hai phiên lái xe, ngừng kể chuyện để đối phương hưng phấn tinh thần.

Đến trạm nghỉ, hai tạm thời dừng xe nghỉ ngơi, tay trong tay dạo trong khu chợ buôn bán, thật may là tối nhiều , Lăng Lăng còn đeo kính râm, thoải mái chỗ nọ chỗ , cảm thấy tò mò với đồ vật ở đây.

“Đây là bánh Tuyết nương, hương vị ngon!” Quan Hằng Trạch thử một miếng, liền thích loại bánh . “Bên ngoài dai dai, bên trong là kem.”

“Em ăn , ăn ngon, ăn cái !” Cô mua nhiều bánh rán. “Cái ăn mới ngon, ăn thử một miếng !”

“Ừ, cái ngon!” Anh cắn mấy miếng. “Xem khẩu vị của em hơn !”

Cô còn mua nhiều đậu phụ, bánh da lợn… Họ giống như vợ chồng son dạo chợ đêm, mật như , thật là một cặp trời sinh.

Đột nhiên, cô một va , trong lúc nhất thời phát hiện điều gì bất thường.

Bọn họ ăn thật no, trở nên tràn đầy sức sống, mới lên xe chuẩn lên đường, điện thoại vang lên, là Michael gọi tới…

“Cái gì? Có thật ?” Quan Hằng Trạch xong, sắc mặt trầm xuống cúp điện thoại.

“Xảy chuyện gì ?”Trầm Lăng Lăng tò mò hỏi.

SMK

“Michael mới gọi điện thoại tới, rằng Hà Lỵ Diễm tham gia chuyện gia đình nhà , trở thành tình của ông chủ nào đó, vợ chuyện liền phái tới phá hủy mặt cô , vợ hiện đang cảnh sát bắt…”

“Có thật ?” Lăng Lăng lập tức điều chỉnh radio xe. “Chuyện lớn như nhất định tin tức…”

“Đây là cô tự chuốc lấy, cần lo lắng nữa, cô sẽ quấy rầy em.” Quan Hằng Trạch tuyệt tình Hà Lỵ Diễm.

“Vậy thì tiền của sẽ trả …”

“Trọng điểm ở đây là tiền, mà hiện tại là cô trừng phạt, cho nên tiền trả , cũng quan trọng.” Anh cũng dính dáng tới Hà Lỵ Diễm nữa.

“Nhân tình thực sự khó nắm bắt.” Trầm Lăng Lăng cảm thán .”Anh và cô lâu như , cũng qua với , cô thể dễ dàng phản bội , tình cảm nhiều năm như mà như gì, còn chọc giận cô đòi trả bộ những thứ tặng cho, hiện tại thể so đo nữa, hiểu cái gì đáng để tin tưởng.”

Cô liếc Quan Hằng Trạch một cái, ngay đó : “Xem vẫn là hư phụ nữ, đàn ông đều cho phụ nữ trở thành xa, em nên học trở thành phụ nữ , nữa.”

Anh lời phẫn nộ và tố cáo của cô, chính là đàn ông trong lời của Lăng Lăng, chẳng những phân biệt , còn khinh thường Lăng Lăng.

Anh chậm rãi dừng xe ở bên đường. “Em mệt ?”

“Mệt mỏi a!” Lăng Lăng .

“Đây là cuối, về sẽ khiến em cảm thấy khổ sở hoặc bất kỳ cảm giác thoải mái nào, Lăng Lăng, chuyện , thực sự xin em, cho cơ hội để đền bù cho em, ?” Ánh mắt của cùng giọng nghiêm túc, cô run run.

Lần thì ngược , Lăng Lăng ngượng ngùng, cố ý lè lưỡi : “Thôi, em giận ! Trước , quan trọng là tương lai, em tin tưởng .”

“Thật ? Vậy !” Anh thở phào nhẹ nhõm.

Ở trong xe, hai , rốt cuộc cũng tìm cảm giác mất từ lâu.

Ba giờ sáng, họ trở về Đài Loan.

“Em xuống xe đây.”

“Anh rời xa em…” Quan Hằng Trạch mở cửa cho cô xuống xe.

bây giờ thật sự quá muộn.” Lăng Lăng ngáp, thuận tay cầm ví da lên sờ tới sờ lui, chợt kinh ngạc kêu lên: “Trời ạ! Điện thoại của em mất !” Cô cố gắng nhớ . “Chắc lúc để ý, em va , nhất định là lúc đó tên móc túi cướp !”

“Không , sẽ mua cái mới cho em. Chọn cái đắt một chút, chức năng hiện đại hơn! Anh sẽ mua loại điện thoại sản xuất hạn chế đính kim cương!”

“Em lạ gì, nhưng chiếc điện thoại tổn hao hai vạn của em! Hơn nữa mới đổi lâu, thật là xui xẻo.” Lăng Lăng chi tiêu hàng ngày tiết kiệm, bình thường đồ dùng đều coi trọng tính thực dụng, hề lãng phí.

“Mất thì cũng còn cách nào, huống chi cái cũ mất , cái mới sẽ đến.” Anh nhẹ lời an ủi.

“Cho em mượn điện thoại, em gọi cho công ty viễn thông yêu cầu chặn , nếu trộm dùng sẽ phiền!”

Xử lý xong, thời gian gần bốn giờ sáng .

“Em lên nhà, hẹn gặp .”

“Hẹn gặp !” Anh còn buông tay của cô . “Ngày mai, ! Hôm nay…”

“Em hiểu rõ rảnh rỗi, ngày hôm qua , hôm nay nhất định sẽ bận rộn cả ngày, chứng sẽ bận đến ngủ luôn ở công ty.” Cô ở Hoàn Vũ, dĩ nhiên nhân viên của Hoàn Vũ luôn bận rộn, từ xuống , tổng giám đốc gương, tất cả nhân viên cũng sẽ tâm việc.

“Cảm ơn em. Anh bận như , thể sẽ tạm thời quên em đó.” Quan Hằng Trạch đùa.

“Không .”

Lăng Lăng xe biến mất ở đầu đường, mới lưu luyến rời xoay lên nhà.

Đi nhà, cô liền cảm thấy khác thường, nhưng cô còn sức để suy nghĩ nhiều, cô mệt mỏi để hành lý xuống đất, tùy ý lên ghế salon, thể động đậy, cầm áo khoác lên che , trực tiếp giấc ngủ.

Cô ngủ ước chừng tám giờ, khi tỉnh là buổi trưa.

Lăng Lăng gương, mặt phơi nắng sạm đen . Không chỉ như thế, tóc cô còn khô cứng, khe móng chân vết bẩn, hai ngày nay ăn lung tung, dường như béo hơn… Từ tới giờ cô một phụ nữ lười biếng, nhanh chóng bắt đầu tiến hành “cải thiện”.

Bắt đầu dùng dầu thơm tắm, tiếp theo là xịt dầu lên tóc, đắp mặt nạ đó chà rửa móng chân và bàn chân… một loạt các hoạt động, mặc dù gặp khó khăn, nhưng giúp cô khôi phục tinh thần.

Cô mỉm , Quan Hằng Trạch nhất định đang ở công ty bận rộn, nghĩ rằng, thật thì Quan Hằng Trạch lúc nào cũng thấy cô ở nhà, một việc hề quang minh chính đại.

Anh tặng cho cô một con gấu bông di chuyển tay chân!

Con gấu hai tròng mắt camera, đây là tuyệt chiêu hiện đại, dùng cho những bà để ý trông con, lo lắng trông trẻ sẽ ngược đãi con , lắp thiết camera con gấu bông, theo dõi hành động của bảo mẫu.

Đầu tiên, mở điều khiển từ xa, nhưng những chuyện Hà Lỵ Diễm gây , chỉ mang theo bên , hơn nữa còn liên tiếp tới máy vi tính, để nắm bắt tình trạng của Lăng Lăng.

Gấu bông hiện tại đang giường lớn của cô, đối mặt với bàn trang điểm, vì , từng động tác của cô ở trong phòng đều thấy rõ ràng.

Người phụ nữ … Tại mặc quần áo?

Thân thể Lăng Lăng lộ , đó qua trong phòng khách, bao lâu mang súp và salad rau về phòng, trong miệng cắn miếng cà rốt, bộ dáng đáng yêu như một con thỏ trắng.

Nhìn Lăng Lăng cầm lọ mỹ phẩm cẩn thận bôi lên , hề qua loa… Mỗi một động tác, cho cảm thấy vô cùng hấp dẫn, khi cô giường sơn móng tay thì khuôn mặt càng đỏ bừng lên.

Lúc , đột nhiên gián đoạn “bữa tiệc thị giác” của Quan Hằng Trạch —

“Tổng giám đốc, xin hỏi… đang chuyện gì xảy ?”

“Cái gì?” Anh lấy tinh thần, lên tiếng .

Người quan tâm hỏi. “Thật xin , nhưng mặt của đỏ.”

Quan Hằng Trạch nuốt nước bọt, tùy tiện lý do. “Không gì, chỉ là cảm thấy nóng…”

“Vậy sẽ gọi thư ký bật điều hòa lên một chút ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-cua-ong-chu/chuong-16.html.]

“Được.” Anh vẫn chăm chú màn hình máy tính, thể dời ánh mắt.

Người phụ nữ hại thảm !

Trầm Lăng Lăng qua trong nhà, trong đầu đang nghĩ về Quan Hằng Trạch.

Anh cô là phụ nữ của , bao giờ cảm thấy cô xứng với , nhiều lời ngon tiếng ngọt, thấy ba chữ “Anh yêu em”.

Cô hiểu như thế nào, họ đều nhận sự giáo dục phương Tây, giáo dục phương Tây coi trọng sự thành thực và hứa hẹn, Quan Hằng Trạch dễ dàng hứa hẹn, một khi sẽ , là một dối, yêu chính là yêu, yêu là yêu.

lựa chọn nào khác, cũng thể gì, chỉ thể đợi, mong mỏi một ngày “Anh yêu em”

Phòng một ban công lớn, xích đu, bàn tròn, mở cửa thể hưởng thụ thời gian yên bình, hôm nay, tâm tình của cô tệ, vì liền kéo rèm, mở cửa sổ .

Cô mặc quần áo ở nhà rộng thùng thình, dễ dàng và thoải mái.

Bầu trời xanh rộng lớn, gió lạnh, mơ hồ ngửi thấy mùi vị bạc hà lẫn khí, cô hít sâu mấy , giãn giang tay , đột nhiên một cảm giác đau đớn tê dại.

Ông trời ơi! Cô điện giật hả?

Có lẽ là cô nhầm! Ngoài cửa sổ thể điện?

vươn tay ngoài cửa sổ, tay cảm thấy đau, ngoài cửa sổ thật sự dòng điện.

Trong lòng cô kinh sợ, vội vàng tới chỗ gọi điện thoại, phát hiện điện thoại mất, vội vàng gọi hệ thống thông tin liên lạc phòng quản lý, nhưng hệ thống cũng hỏng, ngay cả TV cũng lên.

Cô vội vã chạy mở máy tính , máy tính cũng lên, thể mở máy , cô sợ hãi mở cửa chính , phát hiện khóa ở bên trong, cửa thể mở !

Làm thể… Cô tuyệt vọng tự trấn tĩnh , ủ rũ cúi đầu phát hiện thể cái gì, điện thoại cũng tên móc túi cướp mất!

nhốt ?

Trong đầu cô hiện hình ảnh trong “Công viên kỉ Jura”, khủng long giam ở hàng rào điện cao thế. Đây chính là cảnh của cô bây giờ?

Đây là một sự mỉa mai lớn, cô ở trong một tòa nhà hiện đại nhất, bảo vệ 24h, máy tính giám thị hệ thống, tường ngoài tuyến hồng ngoại, máy theo dõi… Cái gì cần đều , nhưng cô giam, hơn nữa ai xảy chuyện.

Ai thể cứu cô đây? Nếu như đến, cô sẽ….

Càng nghĩ càng sợ, cô từng trải qua cảm giác như , kích động thể kiềm chế , cô rống lên…

Lăng Lăng xảy chuyện?

Quan Hằng Trạch cử chỉ khác thường của cô màn hình máy tính, kinh ngạc vội tắt máy tính, đang ở trong hội nghị vội vàng ngoài. Cán bộ cao cấp tổng giám đốc tự nhiên rời , tất cả đều trợn tròn mắt .

Michael kêu lên phía : “Tổng giám đốc, hội nghị…”

“Cậu giúp chủ trì cuộc họp.” Anh vội thang máy. “Quyết định trọng đại cần xem xét, chờ trở thì giải quyết!” Anh vội vàng giao phó, cửa thang máy đóng .

Chạy như bay đến nơi ở của Lăng Lăng, mở cửa xe xuống, phía lái xe máy va .

Anh để ý tên lái xe máy , lập tức phòng quản lý hô to: “ tìm tiểu thư Trầm Lăng Lăng!”

.” Phòng quản lý gọi điện thoại phòng cô.

Lăng Lăng nhận điện thoai. “Xin hãy cho lên!”

Quan Hằng Trạch cầm thẻ khóa cửa, trực tiếp tiến cửa chính, thang máy lên tầng, đến thì thấy cửa mở một khe hẹp, cửa chính mở ? Anh đẩy cửa trong nhà, theo bản năng đóng cửa khóa .

“Lăng Lăng, Lăng Lăng…”

Lăng Lăng như đang mơ, thể tiếng gọi của Hằng Trạch ?

tin phòng khách, vui mừng như điên lao lòng của . “Hằng Trạch! Anh đến thật quá, thật kỳ lạ, em giống như … giam .”

“Em đang đùa ? Mới phòng quản lý gọi em điện thoại ? Cho nên mới lên a! Cửa cũng mở , cho nên trực tiếp …”

“Cửa mới mở ?” Đó là lối trốn thoát duy nhất! “Hiện tại thì ?”

“Anh khóa nó !”

“Tại khóa cửa ? Hiện tại chúng thể !”

Chân mày nhíu , Lăng Lăng rốt cuộc đang cái gì? “Làm thể ?” Anh hiểu nên cầm tay nắm cửa, đó há mồm cứng lưỡi phát hiện bọn họ khóa trái ở trong phòng.

“Anh điện thoại di động ?”

“Ừm!” Quan Hằng Trạch sờ tay trong túi quần, nhất thời sắc mặt đổi.

“Không thấy điện thoại nữa! Nhất định lái xe máy …” Anh đơn giản giải thích tình huống .

em nhận điện thoại của phòng quản lý!” Lăng Lăng mơ hồ .

“Rõ ràng mà! Nếu phòng quản lý thể cho tới đây?”

Anh cũng thấy tiếng của Lăng Lăng nữa.

Anh dùng điện thoại liên lạc phòng quản lý, nhưng vẫn gọi .

“Đường truyền đánh tráo! Nhất định là trộm , thậm chí dùng công nghệ kỹ thuật ngụy trang giọng của em, khi phòng quản lý gọi cho em thì sẽ chuyển tới điện thoại của …” Quan Hằng Trạch phát hiện chỗ đúng. “TV thể mở , điện thoại thông, máy tính cũng bật …”

“Không chỉ thế, bên ngoài ban công còn dòng điện” Thật sự là thể gọi cho bất cứ ai.

“Chúng giam ở đây…” Trầm Lăng Lăng tuyệt vọng .

Lúc , trong một căn phòng kín đáo, hai đàn ông đang đập tay —

“Một kết quả hảo!”

Lãnh Tần Vũ với một đàn ông khác: “Kỹ thuật của cũng tồi, trộm, giọng ngụy trang, phá thiết bảo vệ, thậm chí còn đem virut xâm nhập máy Lăng Lăng, thật thiệt thòi cho !”

Người đàn ông hào sảng . “Những thứ gì… ngược thừa dịp tiểu thư Trầm ở nhà, lắp đặt một hệ thống điện ở ngoài ban công, để bọn họ thể chạy trốn và cầu cứu, cái mới thật sự công phu!”

Họ qua hình ảnh webcam Quan Hằng Trạch tới, vội vàng bấm các bộ phận thiết lập tuyến hồng ngoại, khiến cửa chính tự động mở .

Anh một câu, một câu, trong đó ẩn giấu mục đích từ từ hiện ngoài.

Lãnh Tần Vũ gật đầu : “ hiểu tính cách của phụ nữ, nhưng rõ là Quan Hằng Trạch thích Lăng Lăng, chăm chú Lăng Lăng với ánh mắt rực lửa.”

Không chỉ như , còn tính toán: “Tâm nguyện lớn nhất của chính là thúc đẩy tình cảm của họ! Để bọn họ giam cùng một chỗ, cô nam quả nữ trong một phòng, cộng thêm sự sợ hãi, sẽ giúp đỡ lẫn , dễ nảy sinh tình cảm. Quan Hằng Trạch yêu Lăng Lăng như , cần mấy ngày, sẽ … “

Nghĩ đến đây, ha ha —

chân thành hy vọng Lăng Lăng một kết cục .”

Loading...