Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nữ Chính Của Ông Chủ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:27:45

Anh Linh Đạt nhận nuôi cô ở , đúng là tiểu mỹ nhân, chỉ dáng dấp, mắt ngọc mày ngài, da trắng ngần, vô cùng đáng yêu, còn tài nghệ, trách quan tâm đến như , cho dù là , đầu tiên kìm lòng cô hấp dẫn.

Anh chú trọng tình cảm của đàn ông, cũng từng qua mỹ nữ, bạn ở ký túc xá đam mê với tạp chí playboy nhiều mẫu, nhưng cũng hứng thú. Anh cảm nhận bằng trực giác của , một khi cảm giác, ẩn sâu trong đáy lòng, tình cảm sẽ bắt đầu rung động… Từ lúc sinh tới giờ, đầu tiên ánh mắt của một con gái rời.

Trầm Lăng Lăng đàn xong một khúc, đang tiếp tục đánh khúc tiếp theo thì thấy bóng một xa lạ, khỏi giật , lập tức xoay .

Vừa thấy một con trai trẻ tuổi xa lạ, gương mặt cô lập tức đỏ ửng lên.

“Anh… là ai?”

Quan Hằng Trạch lập tức luống cuống, trong nháy mắt cảm thấy mới ngẩn thật hổ. Tâm tình , nhướng mi, lớn tiếng hỏi :”Cô, cô… là ai?”

là…” Lăng Lăng đang tự giới thiệu , đột nhiên Linh Đạt hưng phấn nhất thời vang lên.

“Hằng Trạch, con trở về với một tiếng? Mẹ sẽ sân bay đón con!” Linh Đạt đúng lúc xuống lầu, thấy Hằng Trạch lập tức vui vẻ la lên. Đã lâu thấy con , mấy năm đều trốn ở Mĩ, bướng bỉnh chịu về nhà.

dám phiền bà!” Quan Hằng Trạch đối xử với vẫn lạnh nhạt như .

“Trước tiên con lên phòng tắm rửa, lát nữa xuống dùng cơm nhé! Mẹ sẽ giao phó đầu bếp cho con mấy món con thích…” Linh Đạt vui mừng ngừng.

Anh chỉ trừng mắt hai mặt, Trầm Lăng Lăng phận của “Được! Lỵ Diễm cũng sẽ tới đây.” Nói xong trực tiếp lên lầu.

Thì chính là thiếu gia của nhà họ Quan.

Trầm Lăng Lăng cũng để ý giọng ngang ngược của , ngược , trái tim còn đập thình thịch ngừng.

Ở trong mắt cô, Quan Hằng Trạch là một con trai vô cùng trai, cử chỉ, vẻ mặt cũng đều nam tính, nhướng mày lên, mở mắt, quả thật như một nhân vật truyện tranh, mà đó sự kiêu ngạo mà tràn đầy sinh lực, tản một sức quyến rũ đặc biệt.

Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng hấp dẫn cô, trái tim giống như điện giật.

đột nhiên xuất hiện một cô gái ôm vô cùng tình cảm đó chính là Hà Lỵ Diễm. Thì bạn gái từ lâu! Nhìn thấy Hà Lỵ Diễm đằng , trong lòng Trầm Lăng Lăng thắt .

Cô cảm thấy Hà Lỵ Diễm xứng với Quan Hằng Trạch, Hà Lỵ Diễm mặc dù dáng , nhưng khiến cảm thấy chán ghét, lòng độc đoán, hơn nữa cô còn ánh mắt xa.

Trầm Lăng Lăng Quan Hằng Trạch mất hồn, cô cẩn thận bưng một nồi cháo gà lớn tới, Hà Lỵ Diễm dậy, giả vờ ân cần múc một chén cháo gà to lướt qua Lăng Lăng đưa cho Linh Đạt, thình lình, cháo gà nóng hổi đổ váy của Trầm Lăng Lăng!

“Cô cái gì ?” Linh Đạt đau lòng kêu to.

“Ai bảo cô cứ chằm chằm Hằng Trạch? Đương nhiên là cho cô bài học!” Hà Lỵ Diễm kiêu ngạo to với Linh Đạt.

…” Thẩm Lăng Lăng mặt trắng bệch, nước mắt rớt xuống.

cảnh cáo cô, Hằng Trạch là bạn trai của , ai cũng đừng hòng động đến!” Hà Lỵ Diễm oai với Lăng Lăng.

Lúc Hà Lỵ Diễm thật quá đáng, nhưng ai lên tiếng, Quan Hằng Trạch cũng chẳng quan tâm. Mặc dù đau lòng, nhưng nghĩ đến quan hệ của cô và Linh Đạt, liền về phe của Hà Lỵ Diễm, khinh thường Lăng Lăng để đả kích Linh Đạt.

Trầm Lăng Lăng thương tâm thái độ lạnh lùng của Quan Hằng Trạch, Linh Đạt trong lòng buồn bực và tức giận, cách nào giúp cô, nào về phía cô, cô đột nhiên tỉnh ngộ, thì cô chỉ là ngoài…

Nhất thời trong lòng cô cảm thấy lạnh, lặng lẽ rời , trở về phòng, quần áo bẩn.

Cả buổi tối, cô xuất hiện mặt .

Biệt thự nhà họ Quan ở trong rừng sâu, từ cửa chính ngoài đều cảnh sắc tuyệt , mây trắng bồng bềnh, bầu trời xanh thẳm, dãy núi xanh trải rộng vô biên trùng trùng điệp điệp, bầy chim bay lượn qua từ mái hiên. Về khuya, mưa phùn rơi tí tách, ngoài cửa sổ từng giọt mưa giống như những mảnh thủy tinh nhỏ rơi xuống.

Phòng của Trầm Lăng Lăng , trần cao sáu mét, mặt tường là hình cây huân y màu xanh lam, mang một khí mát mẻ, từng góc trong phòng, thậm chí là giường, bày nhiều búp bê.

Trải qua bữa tối náo loạn hôm nay, Trầm Lăng Lăng lên giường ngủ sớm, tâm trạng của cô rối loạn dứt, hiểu trong đầu tại cứ quanh quẩn bóng dáng của Quan Hằng Trạch, bộ dạng bất cần khắc sâu trái tim của cô .

Quan Hằng Trạch cô một cái, cô cảm thấy thật khổ sở. Hơn nữa rõ ràng là Hà Lỵ Diễm ương ngạnh, phách lối chuyện sai trái, thế nhưng che chở cho bạn gái, trơ mắt bắt nạt… Nghĩ nghĩ , Lăng Lăng cảm thấy mệt mỏi, mí mắt cũng vô tình rũ xuống…

Nửa đêm, Quan Hằng Trạch im lặng tới bên cạnh Lăng Lăng, ở mép giường.

SMK

Thừa dịp cô đề phòng, mới dễ dàng quan sát cô.

Hôm nay mới đầu tiên gặp mặt, càng cô hấp dẫn, vì cô thật mê , đây là chuyện gì? Ánh mắt của nóng rực, nội tâm tràn đầy mâu thuẫn rung động dứt.

Trước trái , ghét Linh Đạt nhận con nuôi, nhưng khi chứng kiến cô đầu tiên liền phá vỡ tất cả, dù cũng là một con trai bình thường, Lăng Lăng xinh như , thế nào mà động lòng đây?

Nhìn vẻ bên ngoài, cô đủ để cho mỗi đàn ông loạn trí, thể coi là sức quyến rũ tầm thường, cho cảm thấy lo lắng cực độ. Cô một phong tình đặc biệt mà một cô gái nào thể so bì, cho yêu thích, nhưng chỉ là ngại vì tự ái, liền nghĩ đến cảm giác thoái thác.

Ngoài cửa sổ đột nhiên mưa xối xả như trút nước, Lăng Lăng tiếng mưa đánh thức, mơ mơ màng màng, cô cảm thấy thở ấm áp đến gần , mở mắt liền thấy gương mặt tuấn của chỉ cách cô một gang, cô khiếp sợ chằm chằm, lên tiếng.

Ánh mắt Quan Hằng Trạch lóe lên một cái, nhớ mục đích của – đuổi cô .

Lăng Lăng hít sâu một , nhịp tim cấp tốc nhảy lên “Anh tới phòng của gì?”

“Đây là nhà , đến chỗ nào chẳng , mượn cô xen !” Anh cố ý bày bộ dáng tự cao tự đại.

Đêm khuya xông phòng của một cô gái, một chút áy náy cũng ? Trầm Lăng Lăng lập tức dậy, hoảng loạn đối mặt , cố ý khiêu khích.

Cô run rẩy : “Vấn đề đây là … phòng của …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-cua-ong-chu/chuong-2.html.]

“Cái gì?” Anh hừ lạnh một tiếng “Cô lầm ? Ở phòng ai là lớn nhất? là chủ nhân ở đây, ngủ nơi nào cũng !”

Thình lình, tùy tiện lên giường của cô, thậm chí còn đắp chăn lên , Lăng Lăng sợ đến mức vội vàng nhảy xuống giường, cách thật xa, góc phòng.

“Anh… Làm… Cái gì ?” Cô run rẩy hỏi.

Anh nhún nhún vai, cô “ chẳng gì cả, chỉ là nhắc nhở cô…”

Lời tiếp theo khiến sắc mặt Lăng Lăng trắng bệch.

“Phải hiểu rõ, cô chỉ là nhận nuôi của nhà họ Quan, đời bữa ăn chùa, mấy năm cô sống trong nhà , tính lấy gì trả cho chúng ?”

Ánh mắt giống như một thanh gươm sắc bén đ.â.m cô, trái tim của cô hung hăng đ.â.m đả thương, giọng của lạnh quá, tựa như băng, đủ cho cô rét run lên.

Vô cùng khiếp sợ, Trầm Lăng Lăng sững sờ, cô ngờ rằng, đại thiếu gia của nhà họ Quan một trở về, đòi nợ cô?

cái gì để trả cho ? Cô căn bản là chỉ hai bàn tay trắng!

Quan Hằng Trạch lộ nụ khát máu, mỗi một câu cho lòng của cô càng thắt .

“Cô thật là ngốc, một chút cư xử đúng mực cũng , ở đây mà mơ mộng giữa ban ngày, tự cho là một công chúa!”

Anh tiến lên một bước, tới gần cô “Cô cho rằng cô là ai? Làm ơn , thật nực ! Cô chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi chẳng ai quan tâm tới!”

Anh cô là cô nhi, dĩ nhiên sẽ lấy điểm để công kích.

Lời của tổn thương cô, tự ái của cô chà đạp xuống đất, nước mắt chợt lăn xuống gương mặt trắng trẻo của cô.

Quan Hằng Trạch nhẹ một tiếng, giọng điệu cợt, khinh bỉ :

“Cô gì cả, đáng nhẽ của nhà họ Quan, chỉ là vận khí , dùng tiền để chuộc tội, coi cô là bảo bối. Đừng nghĩ cao quá, cái nhà ở đây, sẽ tính với cô rõ ràng, cô dùng bao nhiêu tiền, thiếu nợ nhà họ Quan, cô căn bản sẽ trả nổi! Nếu cô hầu để trả nợ, cũng trả đến hết đời!”

Lăng Lăng thể rơi nước mắt, chỉ cảm thấy trái tim ngừng nhỏ máu.

Quan Hằng Trạch vẫn buông tha cô, tiếp tục lời tổn thương cô: “Mẹ thích cô là chuyện của cô, với cô thể ở cùng , cô thích cái gì, thực sự ghét, nhất cô nhanh một chút cút cho , xa khỏi nhà ! Nghe rõ ? Nếu sẽ bỏ qua cho cô !”

sẽ rời khỏi nơi …”

Trầm Lăng Lăng ngơ ngác ở bên giường, còn nhỏ như , đầu cô hủy bỏ bộ giá trị sinh tồn của , nước mắt khô ướt, ướt khô.

Cho đến khi trời sáng, Linh Đạt thấy Lăng Lăng xuống ăn sáng, trong lòng cảm thấy chuyện xảy , giữa trưa cũng thấy xuống.

“Đang xảy chuyện gì?” Quan Hằng Trạch , cũng , chỉ là Trầm Lăng Lăng lời rời .

Cô đến nước Mĩ học trung học, đó cũng tiếp tục việc học, nhưng ở bờ Đông, còn cô ở miền Tây, hai cự ly cách xa vạn dặm, tựa như hai tuyến song song, còn giao tiếp.

Vào những đêm khuya vắng lặng, luôn cảm giác áy náy, vì lúc để tâm cô như , thế nhưng kiên quyết một mực đuổi cô gái nhỏ .

Anh khác khó chịu, gây khó khăn cho cô, đuổi cô rời khỏi nhà họ Quan, ngờ cô lời, ngày thứ hai liền bỏ , chịu thua sự kiêu ngạo , điểm khiến vài phần kính trọng, cô bé chỉ vẻ ngoài xinh khí chất, cá tính của cô cũng cho để ý.

Vậy thì ? Chỉ cần là thích, nhất quyết tha thứ cho kẻ bất tài, dù thế nào nữa, tuyệt để cho thích cô…

từ đó về , “Trầm Lăng Lăng” cái tên khắc sâu trong lòng , vẫn lén lút chú ý bất cứ tin tức gì liên quan đến cô.

Trầm Lăng Lăng đến nước Mĩ, cô thích âm nhạc, ca hát, bắt đầu chơi nhạc để trút nỗi khổ của , dần cảm thấy hứng thú. Bởi vì thích ca hát nên cô thường hát một vài bài, bạn cô phát hiện giọng hát , hướng cô tới với giới âm nhạc, vì khuyên cô ghi danh tham gia các cuộc thi, ở đây cô trở nên nổi tiếng, nhanh chóng trở thành nhân vật lớn ở trường, đó, cô là đại biểu tham gia cuộc so tài âm nhạc của trường, giành giải quán quân.

Năm mười lăm tuổi, một nhạc sĩ Đài Loan chú ý tới cô, thử liên lạc cho cô, hỏi cô về Đài Loan phát triển âm nhạc. “Em đồng ý tới Đài Loan ca hát ? Giọng hát của em , hát cho thật là đáng tiếc! Hơn nữa em trẻ tuổi, tương lai của em sẽ vô cùng thành công!”

Trầm Lăng Lăng suy nghĩ liền đồng ý, dù trẻ tuổi cũng chỗ , chính là cái gì thì , đối với tương lai, cô niềm tin sẽ thành công.

“Em sẵn sàng thử một chút! em hỏi ý kiến của !” Mặc dù rời xa quê hương, nhưng cô vẫn thể quên công ơn nuôi dưỡng của Linh Đạt.

Linh Đạt cũng phản đối, chỉ hy vọng Lăng Lăng thể hạnh phúc là . Bà cô gái gặp nhiều khó khăn, kiên cường giấu nước mắt , gượng để sống. Bởi vì con trai phản đối, cho cô sống trong nhà nữa, bà càng cảm thấy thật với Trầm Khuê; bà áy náy với Lăng Lăng, cho nên Lăng Lăng gì, bà đều sẽ tán thành, bà Lăng Lăng dũng cảm theo đuổi ước mơ, về mới nhớ quá khứ cảm thấy hối tiếc.

Lo lắng cho cô, Linh Đạt thận trọng nhắc nhở Lăng Lăng : “Đây là một con đường vất vả, trở thành ca sĩ danh tiếng dễ dàng như , ca hát , trừ khi con cố gắng, còn năng lực bẩm sinh, tuổi con vẫn còn nhỏ, còn đang học, con chịu khổ…”

“Con sẽ cố gắng hết sức ạ.” Lăng Lăng nhẹ nhàng.

Không thể so sánh với sự cô đơn và đau khổ hơn nữa

Lăng Lăng còn nhỏ, vì Linh Đạt giúp cô ký hợp đồng với công ty âm nhạc.

Tiếp đó, hai năm huấn luyện kéo dài, tập luyện, lịch trình dày đặc, cuối cùng cô cũng trở thành một ca sĩ.

Năm mười bảy tuổi, đĩa nhạc đầu tiên của Trầm Lăng Lăng bán lượng lớn, lập nên một kỷ lục, điều đó tạo nên một bước ngoặt trong cuộc đời của cô.

Cô nổi tiếng, thành ca sĩ lớn thị trường âm nhạc trong khu vực, đó dấn thị trường quốc tế.

Sau đó, Lăng Lăng tiếp tục việc học còn dang dở, cô bởi vì tiếng vỗ tay cổ vũ mà đánh mất bản .

Ở Mĩ mấy năm, Lăng Lăng càng trở nên thoải mái, tự do. Thân thể Linh Đạt khỏe, nên ít khi tới thăm cô, nhưng liên lạc qua điện thoại, mỗi tháng đều gửi tiền tiết kiệm cho cô.

Loading...