Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nữ Chính Của Ông Chủ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:27:46

Đến khi Lăng Lăng sắp tròn mười tám tuổi, lúc trường tổ chức lễ nghiệp trung học, cô mạo hiểm tham gia cùng bạn.

Mấy năm Quan Hằng Trạch cũng ở tại Mĩ, Linh Đạt vẫn thường gọi thăm Lăng Lăng. Anh để ý tới, dùng đủ lý do để từ chối, cho đến năm nay, bởi vì đáy lòng vẫn cảm giác áy náy, nên gật đầu đồng ý.

Anh cố ý qua nhà chú của , chỉ một cái , như trở về cũng thể Linh Đạt gọi hỏi thăm nữa.

tính bằng trời tính, gia đình chú Lăng Lăng tham dự lễ nghiệp, Quan Hằng Trạch suy nghĩ, nếu tới , dứt khoát đến trường học một chuyến, đối mặt với Lăng Lăng.

Bước hội trường bữa tiệc, nhăn mày .

Khi đó, trong hội trường đều là thanh thiếu niên, càng cấm việc gì bọn họ càng , cộng thêm phong cách sống của phương Tây phóng khoáng, còn mang sẵn bao cao su ở trong túi, những thứ văn hóa khác biệt với phương Đông, Quan Hằng Trạch thể hiểu.

Lễ hội đến cao trào, mỗi đều cao hứng, Trầm Lăng Lăng cũng là một trong đó, khi phát hiện khí lên tới cao trào nhất thì ánh đèn đột nhiên tối sầm , ánh đèn hướng về một đôi nam nữ nhảy lên bàn, dựa sát cơ thể , nín thở, như đang chờ đợi bước tiếp theo mạnh mẽ hơn.

Mấy phút , bàn quả nhiên diễn sự đùa giỡn thể giữa đôi nam nữ, cả hội trường nhất thời yên lặng như tờ, Lăng Lăng cũng trợn mắt, há mồm. Đây là chuyện riêng tư, đầu tiên cô tận mắt chứng kiến là diễn xuất …

Lúc , lưng đột nhiên một bàn tay dày đưa che mắt của cô, bên tai liền giọng của một đàn ông tức giận:

“Cô dám xem cảnh như ? Cũng chỉ là học sinh cấp 3 mà thôi, dám coi trời bằng vung!” Lễ hội đổi, Quan Hằng Trạch cực kỳ tức giận, gào lên phẫn nộ.

Cô dùng sức bỏ bàn tay , lập tức lớn tiếng :”Chuyện mắc mớ gì tới ?”

Ah? Không đúng, cái giọng quen thuộc, hơn nữa còn đang tiếng Trung ư!

“Trở về sẽ kể với

“Ah là…” Ánh đèn mờ ảo, cô cố gắng mở to hai mắt trừng lên . “Là …! Làm chỗ ?” Cô kinh hãi lời.

Bao lâu cô thấy ? Có lẽ là nhiều năm !

“Đi!” Quan Hằng Trạch dùng sức kéo cô , để cô tiếp tục ở nơi .

“Không , chủ trì… thể …” Cô thét chói tai, nhưng nhanh chóng che miệng của cô, như việc gì mỉm kéo cô , tất cả học sinh trung học đều chú ý đến cái bàn tròn, căn bản để ý Trầm Lăng Lăng.

SMK

Cứ như , hề thương hoa tiếc ngọc, kiên quyết kéo cô .

Đến bãi đậu xe, đẩy mạnh cô trong xe, đó lái xe hướng đến bờ biển.

“Đi ngoài hóng gió một chút, dập tắt lửa dục, khôi phục lý trí !” Anh dừng xe , lập tức lớn tiếng, cũng đem Lăng Lăng đẩy ngoài cửa xe, đó cũng theo ngoài.

“Cũng …” Trầm Lăng Lăng đầy bụng uất ức.

“Vấn đề là cô đang ở đó! Cô dám ?” Anh lớn tiếng giận dữ mắng mỏ.

“Cô xẩu hổ ?”

Bị mắng thành như , Trầm Lăng Lăng cũng cao hứng, liền cố ý : “Anh quá kinh hãi , đây cũng gì, cũng học qua khóa giáo dục giới tính.”

“Không gì.” Anh mặt thối ngăn . “Cô vô sỉ như ?”

Cái gọi là “Không gì.” Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng! Mấy năm qua cô chẳng lẽ trải qua như ? Rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện “Không gì” ?

Trầm Lăng Lăng giống như , ngây thơ chế nhạo, châm chọc, giờ cô trưởng thành, cũng phản kích .

“Anh là quá bảo thủ là giả bộ? Anh và bạn gái thanh mai trúc mã ở chung một chỗ lâu ? Trước chuyện đều , còn cho những khác, gì các thiết, ngọt ngào như thế nào…?”

“Làm ? Hà Lỵ Diễm chính miệng với cô ?” Hà Lỵ Diễm loại chuyện ngu ngốc ? Mấy năm qua, cô vẫn luôn bám theo .

“Đấy là vài hầu trong nhà chuyện với , , họ , Hà Lỵ Diễm thường khoe với bạn bè những hành động mật cùng Quan thiếu gia!”

Quan Hằng Trạch nhất thời mặt đỏ tới mang tai, thật may là trời quá tối nên cô thấy. Quan Hằng Trạch kinh ngạc, tại Hà Lỵ Diễm dám ở lưng láo… Anh vẫn là một đàn ông giữ trong sạch, mặc dù học giáo dục của phương Tây, nhưng cực kì truyền thống.

là Quan thiếu gia, đây là chuyện của , cần cô xen !” Anh định thần, nghiêm nghị cảnh cáo.

“Anh bao nuôi cô ?”

“Cô…” Anh phát hiện Trầm Lăng Lăng miệng lưỡi trở nên sắc bén, khó chống đỡ.

“Không , mấy ngày nữa tròn mười tám tuổi .” Cô như , khiến cho thực sự lo lắng. “Đến lúc đó gì, cũng can thiệp !”

“Làm tùy tiện như ! Cô con gái cần giữ trong sạch ?” Quả là tức sắp nổ tung.

“Vậy Hà Lỵ Diễm của giữ trong sạch ?” Lăng Lăng hòa khí cũng nhỏ hơn , lớn giọng lên .

“Cô là cô , dù cho phép cô loạn!” Anh trực tiếp hạ lệnh.

“Anh căn bản là ngang ngược, cưỡng từ đoạt lý!” Anh che chở cho Hà Lỵ Diễm, chuyện! Tại mặc kệ cô? Lăng Lăng cam lòng.

sớm rời nhà họ Quan , cái gì cũng liên quan đến !”

“Hừ, cô sai , cô chỉ là nhà họ Quan nuôi dưỡng, cho dù tại nhà họ Quan, cô dùng tiền của nhà !” Anh từng câu từng chữ đều tàn khốc. “Cô nợ nhà , cô đừng mơ tưởng thể chối bỏ !

Nếu như cô ở Mĩ sống bừa bãi như , bà sẽ đối xử với cô ?”

Những lời đánh gục cô. “Cắn miệng mềm, bắt tay ngắn” những lời sai, cô thiếu nợ nhà họ Quan nhiều, nhất là Linh Đạt, đối với cô, công ơn của như núi , cô thể khiến nhà họ Quan hổ thẹn.

Hai cứ mui xe, gió biển thổi suốt đêm, cho đến bình minh tảng sáng, đường ven biển California nắng chiếu xuống, hai vẫn im lặng như , theo đuổi tâm tư của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-cua-ong-chu/chuong-3.html.]

cô lập tức trở về Đài Loan!” Quan Hằng Trạch cho là chỉ như , Lăng Lăng mới càn.

“Không!” Lăng Lăng thể hiện thái độ phản đối, lập tức lớn tiếng.

Tuy mùa hè cô cũng về Đài Loan thu đĩa nhạc, cô nắm tay thành quyền, vì tới đây để khống chế cô, tự quyết định như ?

“Cô lời của ?” Quan Hằng Trạch dáng vẻ thiếu gia, cho phép Lăng Lăng xâm phạm quyền uy của .

hiểu, việc gì lời của ?” Lăng Lăng thể nào tiếp thu lời lệnh .

Quan Hằng Trạch tức giận, một nữa gặp mặt, đêm qua ở vũ hội, Lăng Lăng trở nên xa lạ, khó thể nắm trong tay, khiến trở tay kịp, điều cho cảm giác , thậm chí phá vỡ tự do của cô.

Cô xinh cảm thấy lo lắng, còn bình tĩnh suy nghĩ , lấy phong thái cường đạo để đe dọa cô.

“Không , cô theo về Đài Loan, sẽ cắt chi phí của cô, sẽ cắt hẳn phí sinh hoạt và học phí ở Mĩ của cô.”

“Cái gì? Vậy sẽ còn chỗ ở?” Cặp mắt xinh như phun lửa.

“Sẽ chỗ ở. Chỉ cần cô về Đài Loan, tất cả chuyền sẽ thôi. Mẹ lâu gặp , bà nhớ cô…” Anh luôn đưa Linh Đạt , khiến Lăng Lăng cách nào cự tuyệt.

“Lời như thế cũng ?” Lăng Lăng giận đến cắn răng, nghiến lợi.

“Anh thì ? Anh quan tâm cho ? Mấy năm nay trở về mấy ? Anh mới là đồ xa!”

“Hừ! Cô dám ? là con trai ruột của bà, đời bà chỉ là đứa con trai duy nhất, cô thì ? Dù thế nào thì cô cũng chỉ là một đứa con nuôi, hơn nữa cũng so vị trí của trong lòng bà!”

Quan Hằng Trạch một nữa tổn thương Lăng Lăng.

“Cho nên, vĩnh viễn cũng cần bỏ công sức, chỉ mát ăn bát vàng, hưởng thụ sự yêu thương của đúng ?” Loại lời đổi trắng đen , cũng ? Trầm Lăng Lăng cảm thấy thể lý với , giọng điệu còn gay gắt. “Anh cho rằng còn là một cô gái mười ba tuổi năm đó, mặc cho uy h.i.ế.p ? ! tiền, căn bản cần bố thí, sẽ tự tìm chỗ ở, tuyệt đối sẽ cùng về Đài Loan.”

Nói xong, cô ngẩng đầu ưỡn ngực, đầu rời .

“…” Quan Hằng Trạch tức . Nhìn theo bóng của cô, ánh mắt trở nên phức tạp.

Sau khi cùng Quan Hằng Trạch cãi một trận, tâm tình Trầm Lăng Lăng như rơi xuống vực, vốn định trở về Đài Loan, nhưng gọi điện thoại cho đại diện, thời hạn sẽ hoãn . Cô trở về nhà, nhưng phòng trọ lạnh tanh, cô tìm một để chia sẻ, cô liền nghĩ đến Lãnh Tần Vũ, đó là duy nhất của cô đời .

Bọn họ quan hệ em cùng khác cha là bí mật.

Lãnh Tần Vũ cha là Lãnh lão đại, ngờ vợ của ông cùng Trầm Khuê yêu , vụng trộm sinh hạ Lăng Lăng. Đây là mối quan hệ bình thường, lập tức xảy một trận chiến tanh mùi máu. Lãnh lão đại khi chết, Lãnh Tần Vũ thề vĩnh viễn thừa nhận Trầm Lăng Lăng tồn tại, thể để cho gia tộc bởi vì Trầm Lăng Lăng mà hổ thẹn, vì ngoài dù thế nào cùng nhận , Lãnh Tần Vũ cùng với Trầm Lăng Lăng một mối quan hệ như .

Lăng Lăng nghĩ thật lâu, cảm xúc mâu thuẫn, cuối cùng cô quyết định trở về thu dọn đồ đạc, đó tìm Lãnh Tần Vũ cứu viện.

Thấy Lãnh Tần Vũ phía , cô còn đặc biệt chạy mua nhiều hoa, chật kín cả chiếc xe, khiến vô cùng ngạc nhiên.

Nhìn thấy Lăng Lăng, Lãnh Tần Vũ vui mừng thốt nên lời, bao lâu gặp Lăng Lăng.

“Lăng Lăng!” Anh kích động giang hai cánh tay, Trầm Lăng Lăng lập tức ôm chầm .

“Thật lâu…” Anh ôm thật chặt cô, cảm tính : “Anh nhớ hồi ôm em như , em mới ba tuổi…”

“Em nhớ , thời gian dù trôi qua như thế nào, vẫn sẽ chăm sóc cho em mãi mãi.” Trầm Lăng Lăng mắt long lanh : “Mặc dù qua nhiều năm như , em cũng lên nhờ con đường âm nhạc, nhưng mà em vẫn quan tâm đến em…”

Trong lòng Lãnh Tần Vũ cảm thấy chua xót, bảo vệ cô mà lén lút, bí mật.

“Sau khi em rời , vẫn luôn chú ý đến em, bên trong gác xép nhà còn ảnh chụp cùng em…” Anh vỗ vai Trầm Lăng Lăng.

“Em đối với em là nhất.” Cô đem một bó Mãn Thiên Tinh với bó hoa hồng đưa cho “Đây là một chút tâm ý của em! Tất cả hoa phía chỗ đều tặng cho , lát nữa để em kêu mang hết về nhé!”

“Em tới là đủ !” Trước mặt Trầm Lăng Lăng, Lãnh Tần Vũ tàn bạo thấy “Những thứ đối với chỉ là đồ vật trang trí dư thừa mà thôi!”

Lăng Lăng cảm động, gật đầu một cái. Chỉ Lãnh Tần Vũ đối với cô, khi cô còn nơi nào để , cũng sẽ nghĩ tới .

Cô cắn môi : “Em đang một chuyện, chỗ ở, giúp em…”

Lãnh Tần Vũ thấy Trầm Lăng Lăng vẻ mặt ưu sầu, nhưng mặt ánh lên mười phần là đang yêu, khỏi thầm. “Ồ! Anh hiểu , em đang yêu ?”

qua khỏi mắt của …” Trầm Lăng Lăng thấp mắt xuống, khổ.

“Giao cho ! Anh giúp em tìm chỗ ở.” Lãnh Tần Vũ hai lời liền kéo Trầm Lăng Lăng phòng việc.

Lãnh Tần Vũ đưa Lăng Lăng tới căn hộ của , mặc dù khu biệt thự sang trọng, nhưng cũng là một khu chung cư cao cấp.

“Nếu cha thấy chuyện , tại còn sinh em…” Lăng Lăng vẫn quên , cha của năm đó vì hạ sinh cô, để cho cô cả đời mang dòng m.á.u dơ bẩn. “Em là một cô nhi ai quan tâm, chỉ thể ăn nhờ ở đậu, hiện tại em mười tám tuổi , còn sắc mặt của thiếu gia nhà họ Quan… Năm đó nếu như viện sẩy thai thì , tại sinh em?”

Lãnh Tần Vũ phản đối lời của Lăng Lăng, xoa đầu cô : “Nếu như năm đó sinh em , hôm nay sẽ một em gái đáng yêu thế , cũng siêu Trầm Lăng Lăng đời!”

“Anh…” Được khích lệ và tán thành, Lăng Lăng dựa lòng Lãnh Tần Vũ .

“Đau khổ như cũng thể đổi , giải quyết chuyện chỉ dũng cảm đối mặt mới thể vượt qua!” Nếu là về vấn đề thế, mắt thể giúp gì cho Lăng Lăng, thấy tự trách bản .

Lăng Lăng cứ ở như , ban ngày trời lạnh, Lãnh Tần Vũ , cô chỉ đợi một ở nhà ngẩn , cái gì cũng .

Lần là bởi vì cùng Quan Hằng Trạch gây gổ mà phiền lòng, Lăng Lăng nghĩ về tình cảm của với .

Cô từ từ phát hiện một sự thật, đó là sức ảnh hưởng của Quan Hằng Trạch trong lòng cô hề nhẹ.

Đã nhiều năm như , bọn họ căn bản gặp mặt , tại bao giờ quên ?

Từ khi cô đến nước Mĩ, hai liên lạc với , cho đến khi lễ hội nghiệp cấp ba, bỗng dưng xuất hiện mặt cô, mắng cô hổ. Sau đó, nhiều ngày trôi qua, cô vẫn kìm lòng nhớ mãnh liệt.

Loading...