Nữ Chính Của Ông Chủ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:27:49
Trong hai tuần lễ, tin tức Lăng Lăng đến Hoàn Vũ việc giới giải trí truyền thông tiết lộ. Cô cần chạy việc, các thiếu gia giàu theo đuổi cô, rối rít quan tâm cô, tuy nhiên cũng cô công tư văn minh lấy lý do nhất định cự tuyệt, vì thấy Trầm Lăng Lăng, thể gì khác là ngoan ngoãn đến tập đoàn tài chính Hoàn Vũ trình diện.
Mỗi ngày Lăng Lăng việc bận rộn, rảnh rỗi, những thiếu gia giàu , trẻ tuổi cam tâm tình nguyện móc tiền xin Trầm Lăng Lăng bọn họ quản lý tài sản. Một tháng ngắn ngủi, cô quản lý liền gần hai mươi tỷ, thành tích cao nhất bộ công ty.
Thành tích công việc khá một chút, đương nhiên thể khiến đồng nghiệp khác ghen tị, chỉ là từ đến nay cô luôn đối xử với hòa nhã, hề dáng vẻ siêu , buổi trưa cô luôn cùng gọi thức ăn, cũng tự móc tiền túi mời , nhiều đồng nghiệp là fan của Trầm Lăng Lăng, dần dần cô yêu thích.
Một tháng , Quan Hằng Trạch kết thúc công tác khảo sát trở về nước, cũng gần đây nhiều chuyện xảy , những chuyện đều do trợ lý Michael quyền xử lý.
Vừa mới công ty, Michael lập tức báo cáo. “Mười giờ sáng hội nghị cùng lãnh đạo Nhật Bản, hai giờ chiều trao giải thưởng cho nhân viên mới xuất sắc…”
“Giải thưởng nhân viên mới?”
“Phần thưởng cho chuyên viên tài chính mới, cô công ty một tháng, thành tích lập nên kỷ lục mới, đột phá hai mươi tỷ. Có nhiều giàu cam tâm tình nguyện đem tiền cho cô quản lý tài sản…” Không dễ dàng để Michael khen ngợi, thế nhưng ánh mắt lộ vẻ tán dương. “Có lẽ là chúng tuyển đúng !”
“Có thật ? Vậy ban thưởng! Có ông chủ nào thương nhân viên bán mạng chứ! Cô nhất định tài năng, thực sự cô là ai!”
“Tổng giám đốc nhất định cũng cô , tất cả đều a!” Michael mỉm .
“Thật ?” Quan Hằng Trạch thuận miệng trả lời.
“Buổi chiều ngài sẽ gặp .” Sau đó Michael báo cáo những công việc khác.
Khao khát lớn nhất của tất cả là tiến một trong mười công ty lớn nhất – tập đoàn tài chính Hoàn Vũ, phúc lợi nhân viên dĩ nhiên cũng vượt xa hơn công ty khác, phòng việc rộng rãi, mới mẻ, độc đáo, còn nhiều thiết hiện đại, ví dụ như phòng tập gym, sân bóng rổ, trung tâm giải trí xem phim, tầng trệt vườn treo, tổng giám đốc đặc biệt vườn hoa Mattis.
Quan Hằng Trạch thích nơi , ở đây tràn đầy hoa cỏ, đặc biệt mang phong cách phương Đông cùng trưng bày Mattis ở trong sảnh, chất chứa đầy sắc thái nhân văn. Mà , nhân viên mới sẽ trao thưởng ở đây, nghi thức một giờ, hai giờ bắt đầu, ba giờ kết thúc, đó Quan Hằng Trạch và các trưởng phòng mở cuộc họp hàng tháng, sáu giờ cùng bạn gái Hà Lỵ Diễm ăn bữa tối… Hành trình mỗi ngày của đều bận rộn.
“Vườn hoa Mattis” náo nhiệt dứt, đây là hội tổ chức mỗi tháng một nhằm trao thưởng cho xuất sắc, tạm gạt bỏ những công việc mệt mỏi, hưởng thụ gian nghỉ ngơi ngắn ngủi. Lăng Lăng vốn quen với trường hợp , thường gặp sóng to gió lớn, đối với việc trao thưởng hoặc là biểu diễn, giống như chuyện cơm bữa.
Mặc dù là mặc đồng phục công ty, cô vẫn đặc biệt trang điểm, bởi vì cô là do Quan tổng giám “tự ” trao thưởng cho nhân viên mới, quyết định xuất hiện nhất mắt .
Cô ở phía chuẩn thì đài hò hét ầm ĩ, đoán là Quan Hằng Trạch xuất hiện .
Quan Hằng Trạch từ nước ngoài du học về nước tiếp quản Hoàn Vũ, năng lực phi phàm, tiếp quản công ty mấy năm, khiến Hoàn Vũ EPS cao gần 30 nhân dân tệ, bất kỳ một tập đoàn nào cũng bì kịp.
Anh trai, cao lớn, là bạch mã hoàng tử trong lòng của phụ nữ, mỹ khiến khỏi đố kị hỏi ông trời tại đem bộ ưu điểm ban cho . Trầm Lăng Lăng nấp ở góc, chăm chú Quan Hằng Trạch, cuối họ gặp là sáu năm , qua sáu năm, dung mạo của hầu như đổi, nhưng da của rám nắng hơn, tản thở y như ánh nắng mặt trời. Giống như một cầu thủ bóng rổ thể trạng cường tráng, mắt hai mí, sống mũi cao, đôi môi sắc nét, là một đàn ông trưởng thành, ngày càng nam tính.
Khi dẫn chương trình tuyên bố tên Trầm Lăng Lăng thì Quan Hằng Trạch nét mặt bình tĩnh nhất thời đổi, cả ngẩn —
Trầm Lăng Lăng?
Trầm Lăng nở nụ lên võ đài, dừng ở mặt , Quan Hằng Trạch tự trấn an ban thưởng cho cô, cô vui vẻ nhận lấy, hơn nữa còn bắt tay , bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy bàn tay lớn thon dài, trong lòng hai khỏi lướt qua một loại cảm giác lạ.
Sau đó, Trầm Lăng Lăng hướng về phía Micro phát biểu cảm nghĩ —
“Trên sân khấu, vẫn tìm , bây giờ mặc dù ở sân khấu, tìm bản , chính là nhân viên tài chính tập đoàn Hoàn Vũ, hi vọng chỉ giúp sức cho , mà còn tự giúp chính bản …” Cuối cùng những lời tràn đầy lực rung động. “Hi vọng nhờ tập đoàn tài chính Hoàn Vũ, thể trở thành phụ nữ giàu nhất Đài Loan!”
Trầm Lăng Lăng , rối rít vỗ tay reo hò. “Hát ! Hát …”
Lăng Lăng chút ngượng ngùng : “ hiện tại chỉ là một nhân viên, là ca sĩ, cứ hát như , ngại…”
Các đồng nghiệp vẫn đánh trống reo hò, khiến trưởng phòng để khuyên Lăng Lăng. “Lăng Lăng, cô hãy hát một bài cho thưởng thức !”
Khó thể từ chối, Trầm Lăng Lăng bắt đầu cất tiếng hát.
Lần thể chính tai một siêu biểu diễn ở cách gần, khỏi cảm thấy một đồng nghiệp như thật tồi!
Lăng Lăng biểu diễn bài hát tiếng Anh “Hoàn hảo”, như phản ánh mong về cuộc đời mỹ của cô.
It’s got to be perfect.
It’s got to be worth it. YEH.
Too many people take second best.
But I won – take anything less.
They’re much too eager to give their love away.
Well, I have been foolish to many times.
Now I am determined, I’m go on a get it right…
Sau khi bài hát kết thúc, tầm màn buổi lễ trao giải hạ xuống.
Quan Hằng Trạch phiền não qua trong phòng việc.
Hôm nay tất cả công việc, cảm xúc đều Trầm Lăng Lăng rối loạn.
Tại cô đến tập đoàn tài chính Hoàn Vũ việc, trở thành nhân viên của ?
Trời ạ! Anh ép bản thật tỉnh táo.
Sáu năm , từ khi cô mười tám tuổi và lên đại học, trở về Đài Loan tiếp quản công ty, cả ngày loay hoay bận rộn, và cô cũng từng gặp mặt.
lúc , đột nhiên nhớ đến cô ?
Cứ cho là nhớ cô, nhưng thì ?
Anh vẫn thể nào tha thứ cho , hơn nữa bên cạnh vẫn Lỵ Diễm, mặc dù đặc biệt thích cô, hai cũng rõ ràng bí mật của , bất cứ hành động mật, nhưng dù bên lâu, cũng thói quen với sự tồn tại của cô, lẽ bọn họ vẫn cứ như .
Anh từng đối xử với Lăng Lăng, nghĩ rằng và Lăng Lăng thể tình cảm, cũng bất cứ kết quả gì, cho nên chia tay Hà Lỵ Diễm.
Anh vẫn luôn đè nén lòng , vốn , cho đến giờ phút …
Hôm nay, cô như một tiên nữ đột nhiên xuất hiện ở mặt , cho tay chân luống cuống, khiến cho bao nhiêu cố gắng phòng đều tiêu tan.
Đồng hồ chỉ bốn giờ hai tám phút. Anh quyết định tìm cô hỏi cho rõ ràng, để giải quyết thắc mắc trong lòng. Anh hận cô gây cho ảnh hưởng sâu sắc như .
Anh lập tức gọi trợ lý Michael, kêu Trầm Lăng Lăng đến phòng việc. Michael mặc dù nghi ngờ, nhưng biểu hiện ngoài.
Mười phút , Trầm Lăng Lăng gõ cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-cua-ong-chu/chuong-5.html.]
“Thưa tổng giám đốc.” Trầm Lăng Lăng . Bên ngoài nhưng trong lòng cũng vui vẻ gì.
“Tại cô tới đây?” Anh trực tiếp hỏi.
“Không tổng giám đốc gọi tới phòng việc ?” Cô giả vờ hiểu.
Nhận thấy sơ hở trong lời của , nghĩ : “Tại tới công ty của ?”
“Bởi vì là công ty của , cho nên thể tới ? Luật pháp quy định như ? Hiến pháp đảm bảo quyền công dân ?” Cô nhanh mồm nhanh miệng cãi .
“Cô đừng nhiều! Nói cho rõ !” Quan Hằng Trạch lạnh lùng . “Cô rõ ràng cần công việc , ngôi ca nhạc thu so với nghề nhiều hơn gấp mấy , hề thiếu tiền.” Ánh mắt của chợt lóe lên, hỏi: “Cô đến để báo thù thật ? À quên, cá tính của cô sẽ bỏ qua dễ dàng như , đối xử với cô, bây giờ cô đòi !”
Lăng Lăng nhạt : “Thấy một ghét thời thời khắc khắc xuất hiện ở công ty, chắc dễ chịu gì?” Nụ nhất thời biến mất. “Tùy suy nghĩ thế nào cũng , nhưng tuyệt đối sẽ rời khỏi Hoàn Vũ!” Kịch mới bắt đầu! Cô thể là ?
Lăng Lăng tràn đầy tự tin , đó ngẩng đầu lên, đầu rời .
Quan Hằng Trạch mất hồn, bóng lưng của cô. Bởi vì Trầm Lăng Lăng, bữa hẹn sáu giờ cùng Hà Lỵ Diễm cũng hoãn .
Sáng sớm hôm , Quan Hằng Trạch tới duyệt một vài liệu, thật một ít liệu đều là dư thừa, điều quan tâm chính là Trầm Lăng Lăng.
Anh tra địa chỉ của cô, còn bảo Michael điều tra chủ nhân căn phòng cô ở, Michael với hiệu suất việc cao, nhanh điều tra .
Khi báo cáo điều tra đặt ở mặt Quan Hằng Trạch thì kinh ngạc, căn phòng đó thuộc về một đàn ông — Lãnh Tần Vũ, hơn nữa Trầm Lăng Lăng và hề khế ước kết hôn.
Lãnh Tần Vũ? Nhiều năm Trầm Lăng Lăng cùng ở chung gần một tháng, hiện tại Lãnh Tần Vũ vẫn qua với cô, chẳng lẽ, cô thật sự là tình của Lãnh Tần Vũ.
Bút máy trong tay tự chủ dùng sức siết chặt.
Cùng là của nhà họ Quan, thể để cho Lăng Lăng tiếp tục như ! Quan Hằng Trạch lấy lý do thuyết phục .
Ở đây, Lăng Lăng xe đạp , còn mua một ít sữa đậu nành. Đậu xe đạp xong, thì kịp giờ việc nữa , vì cô dùng tốc độ nhanh nhất chạy lên lầu.
Cô ở phòng việc, cửa sổ, Quan Hằng Trạch thu hết mắt .
Thấy cô cất xe đạp, bộ dáng chút vội vàng đang từ ngã tư đối diện đến, cảm thấy kinh ngạc, cô rõ ràng thể xe cá nhân, thậm chí thuê một tài xế cũng vấn đề gì, nhưng cô xe đạp.
Nhìn cô cảm thấy vô cùng nổi giận, cô mặc một quần ngắn bó sát, dùng sức đạp mạnh chân xuống bàn đạp, cái tư thế quá nhức mắt , cẩn thận dễ dàng lộ hết !
Ánh mắt của trừng thật to. Cô dễ dàng để cho khác như ? Cô cứ ăn mặc như mà quan tâm gì ?
Ngọn lửa tức giận bừng lên, liền giao phó Michael, thông báo cuộc họp nhân viên tài chính buổi sáng.
Michael chút nghi ngờ. Bình thường tổng giám đốc sẽ trực tiếp họp cùng nhân viên công ty, từ đến nay đều chỉ phụ trách các trưởng phòng, xem là chuyện lớn, Michael chỉ âm thầm suy đoán, chẳng lẽ liên quan đến Trầm Lăng Lăng?
Trầm Lăng Lăng vui vẻ vị trí của , ấm chỗ, bữa ăn sáng cũng mới ăn, liền thông báo họp, trực giác nghĩ đang chuyện chẳng lành, nhất định Quan Hằng Trạch gây rắc rối cho cô.
Không , nếu , cô cũng sẽ đáp trả ! Nghĩ xong, cô lập tức bắt tay chuẩn nhiều tài liệu.
Căn phòng họp rộng lớn, tất cả thành viên tham dự hội nghị đều đến đông đủ, Trầm Lăng Lăng tới trễ, cô cố ý chọn một vị trí cuối cùng, cách xa Quan Hằng Trạch nhất.
“Mọi !”. Quan Hằng Trạch đến, liền giọng lớn phát biểu. “Công ty thiết kế đồng phục, là nhân viên của Hoàn Vũ mặc đồng phục,, đó là một vinh dự, cũng là một dấu hiệu riêng của công ty, nếu công ty cần gì tốn tiền đồng phục cho nhân viên?”
“ tin tưởng Hoàn Vũ đặc biệt tìm nhà thiết kế để tạo đồng phục , hi vọng cần chà đạp nó, nhất là đồng phục nữ, đó là bộ đồ công sở thể hiện sự khôn khéo, chuyên nghiệp, cũng là để vận động, xe đạp, vận động quần áo thể thao, đừng xen lẫn với !”
A? Ánh mắt Trầm Lăng Lăng lóe lên một cái, là ngụ ý chửi cô chà đạp hình tượng đồng phục công ty ? Làm mà cô xe đạp ? Đáng ghét! Anh quả thật đang nhắm về phía cô đây!
Trầm Lăng Lăng giơ tay lên, tỉnh táo : “Tổng giám đốc, khó hiểu, một chuyện !”
Quan Hằng Trạch nhướng lông mày. “Cô !” Anh tin cô thể gì .
“Là như .” Trầm Lăng Lăng âm điệu rõ ràng, sắc bén và gay gắt : “Công ty hệ thống internet tệ, khách hàng của chúng đăng kí password bí mật đều mất, từ đó về mỗi ngày đều nhận những tin rác và quảng cáo…”
Cô dám khiêu khích mặt !
“Làm thấy ? Cô chứng cứ gì?” Mặc dù vui, vẫn chuyện ?
“Có. Khách hàng của chúng ngừng gửi Email oán trách, thậm chí nhiều hình ảnh chứng, khách hàng kinh ngạc về tập đoàn tài chính Hoàn Vũ Hacker xâm lấn , còn cải thiện…” Cô hề sợ hãi phản bác . “Thứ cho thất lễ, nếu như tổng giám đốc cải thiện tình hình , chắc chắn rằng khách hàng của chúng sẽ chạy hết mất.”
Cô đem bộ hình ảnh đưa lên, bởi vì cô là cuối cùng, khi đưa qua một cái, mỗi đều thấy, sắc mặt đều lúng túng, nhất là sắc mặt của trưởng phòng bộ phận ngày càng xanh xao.
Quan Hằng Trạch thấy phản ứng nhanh nhạy Lăng Lăng, lập tức trầm giọng : “ sẽ bộ phận máy tính cải thiện!” Sau đó, xanh mặt : “Tan họp!”
Trầm Lăng Lăng hả hê Quan Hằng Trạch bỏ . Lần chẳng những cô ngăn gây rắc rối, còn đổi suy nghĩ về , cô là một “bình hoa vô dụng”.
Quan trọng nhất là, Quan Hằng Trạch trải qua sự việc , nhất định sẽ kính trọng cô vài phần, hơn nữa sẽ hứng thú, cô kích thích tâm tình của , mới thể tìm sơ hở, cuối cùng thành công chiếm !
Giữa hai thầm tranh chấp, gây khó khăn cho , bao giờ kết thúc.
Quan Hằng Trạch đến công ty, đó cửa sổ ở phòng việc, xuống ngã tư đường, chú ý quan sát một đang đến, mới phát hiện, Trầm Lăng Lăng là một trễ, luôn đến ba phút mới xuất hiện ở lối đại sảnh, một phút mới xuất hiện ở thang máy công ty, đếm ngược mười giây đồng hồ mới thuận lợi chỗ của .
Trải qua hội nghị , Lăng Lăng thể mặc quần jean, đó đến công ty đổi đồng phục, khi phát hiện cô như , cố ý phát công văn. “Vào công ty nhất định mặc đồng phục, quần áo chỉnh tề, để thể hiện hình tượng đoan trang, vi phạm trừ mười phần trăm tiền lương…”
Anh cố ý gây phiền phức cho cô, xác định giải quyết cô như thế nào. Trong vòng một phút ngắn ngủi, cô công ty, lẽ đến đó đồng phục.
Trầm Lăng Lăng dù cũng là “cá chỉ ”, là một cô gái nhu nhược, cô vội nghĩ cách! Cô tìm một cách , vì tiết kiệm thời gian, mỗi cô lén lút thang máy riêng của tổng giám đốc, váy đồng phục trong thang máy, dù ai dám thang máy .
Đáng tiếc, mưu kế Quan Hằng Trạch đoán .
SMK
Anh dự tính thời gian, cố ý để gặp cô trong thang máy.
Quả nhiên, cửa thang máy mở , thấy Trầm Lăng Lăng kinh hoàng ở bên trong.
“Thật là trùng hợp!” Anh chậm rãi thang máy, gian rộng rãi chỉ hai họ, lạnh lùng cô một tiếng. “Cô dám thang máy riêng của !”
Trầm Lăng Lăng kinh ngạc, miệng há to.
Nguy ! Bị phát hiện !
“Anh… đại nhân đại lượng, là nhân viên tới trễ, mượn tạm thang máy riêng của , cũng chứ?” Cô lúng túng.
Cô đồng hồ đeo tay, bây giờ cách phòng việc chỉ còn năm mươi giây, điều thể trách cô, cô cho rằng giấc ngủ là quan trọng, dù là ngủ nhiều thêm năm phút đồng hồ, cũng cho da dẻ trở nên hơn.
“Thỉnh thoảng dùng thì , chỉ là đem thang máy thành phòng quần áo thì .” Anh giễu cợt cô : “Công ty quy định khi phòng việc chỉnh tề, nếu cắt tiền lương, hiện tại chỉ còn ba mươi giây nữa là chín giờ, nếu thấy cô mặc quần jean , tiền lương xác định!”