Nữ Chính Của Ông Chủ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:27:48
Lăng Lăng thể thừa nhận, quả thật cô tình cảm với Quan Hằng Trạch.
Chỉ là từ đầu đến cuối cô đều che giấu , ngay cả Linh Đạt cũng , thể phủ nhận rằng Quan Hằng Trạch là cơn sóng dữ dội trong cuộc sống của cô.
Anh ngang ngược và bướng bỉnh đuổi cô , tổn thương lòng tự ái của cô, mà, phong thái trai, ưu nhã vẫn cho cô vô cùng thích thú. Cô từng cố gắng coi thường cái cảm giác mãnh liệt nhưng càng đè nén, cô càng khổ sở hơn, cho dù cố gắng đến , cô vẫn thể quên …
Hiện tại cô trưởng thành, hiểu cái gì là yêu, cô lựa chọn yêu đơn phương, tình yêu là sự vui thích, cô hiểu vì tình yêu khổ sở như .
Cô sống ẩn ở căn hộ của Lãnh Tần Vũ, mỗi ngày đều nghĩ ngợi về câu — Đau khổ như cũng thể đổi , giải quyết chuyện chỉ dũng cảm đối mặt mới thể vượt qua, đạt điều !
Cô biểu lộ tâm ý mặt Quan Hằng Trạch, ít nhất thành thực đối mặt, cô suy nghĩ logic về tình cảm của với Quan Hằng Trạch, nhiều năm như , nếu như quên , tại cô thử ngược , dứt khoát đoạt , yêu cô a!
Cô lo lắng kém hơn so với Hà Lỵ Diễm, thậm chí tự thấy xinh hơn Hà Lỵ Diễm, cô cho rằng Quan Hằng Trạch chỉ là lạc đường, chỉ cần để chăm chú cô, đợi một thời gian, cô chắc chắn Quan Hằng Trạch sẽ yêu .
! Cô hơn, để cho trở thành mỹ nhân độc nhất vô nhị, xứng đôi với , nếu như là rồng, cô sẽ là phượng, hai gặp sẽ trở thành một đôi nhất thế giới!
Bây giờ nhiệm vụ hàng đầu, cô cố gắng thành tâm nguyện .
Sau khi nghĩ thông suốt, cô định cho mục tiêu — tiếp tục việc học đại học, đồng thời trở thành ca sĩ nổi tiếng cầu, trở thành mỹ nhân thế giới công nhận, cuối cùng, cô !
Ý nghĩ rối rắm mở , cô cũng tìm phương hướng mới, cả nhất thời bừng tỉnh.
Buổi chiều nhận điện thoại của Lãnh Tần Vũ, ấp úng : “Lăng Lăng, tâm tình lên ? Tối nay… thể sẽ về trễ, nhất định về nhà của một chuyến!”
“Nhanh về nhà ! Đừng lo cho em… em !” Lãnh Tần Vũ nhiều ngày về nhà, cô giữ quá lâu, quên mất là gia đình, lâu gặp mặt vợ .
Mỗi đều nhà, chỉ cô là , nghĩ đến khỏi khiến cô buồn bã.
Buổi tối thời tiết đổi, đột nhiên nổi lên cơn gió lạnh, Lăng Lăng đóng cửa sổ, để ý một đàn ông cao lớn ngoài .
Mấy ngày nay, dù là trời mưa gió, cửa chung cư luôn xuất hiện bóng dáng của .
Quan Hằng Trạch hiểu nổi rốt cuộc , tại yên lòng với Lăng Lăng, vì cô mà trở nên nóng ruột nóng gan?
Mấy ngày trôi qua, thấy Lăng Lăng cùng một đàn ông với , tin mắt , cô thể ở chung cùng đàn ông khác!
Anh đương nhiên nhận đàn ông , là kỹ sư máy tính nổi tiếng thế giới Lãnh Tần Vũ, Lăng Lăng ở chung với , một tháng hầu như bước chân khỏi nhà. Không là Lãnh Tần Vũ kết hôn ? Lăng Lăng ở trong căn hộ của bao lâu, thể thấy quan hệ của hai đơn giản, Lăng Lăng là tình của ?
Lửa giận hừng hực thiêu đốt lý trí của . Không ngờ cô như !
Mặc dù cô đến tuổi để ý đến chuyện yêu đương, chỉ cần là chuyện yêu đương nam nữ, căn bản quyền hỏi tới chuyện riêng của cô. Chỉ là cản trở cô, Lăng Lăng chỉ là một con nuôi của nhà họ Quan, điểm quyền lợi quan tâm đến, thể để cho nhà họ Quan hổ thẹn.
Sự tức giận nhanh che giấu , thể hiện phản ứng quá độ của , thấy Lăng Lăng vẫn ở tại chỗ của Lãnh Tần Vũ, ở bao lâu, lén lút quyết định tìm gặp Lãnh Tần Vũ, bàn về “ phận” vì là trai của Lăng Lăng!
Đêm khuya, Lãnh Tần Vũ kéo thể mệt mỏi của trở về nhà trọ, mới từ Lãnh gia trở về, vợ Bạch Tuyết thấy đêm về cảm thấy uể oải, thậm chí hiểu lầm , cho tâm tình của vô cùng rối loạn.
Đang cửa nhà trọ, Quan Hằng Trạch ngạo mạn chặn đường của —
“ là Quan Hằng Trạch!”
Quan Hằng Trạch tuổi lớn lắm, nhưng ngoại hình vô cùng trai, lạnh lùng, đều là hàng hiệu, uy thế phi phàm, Lãnh Tần Vũ là rõ, là đại thiếu gia trong lòng Lăng Lăng!
Quan Hằng Trạch vẻ mặt của , tựa như đang đánh giá, Lãnh Tần Vũ cũng đang đánh giá thấp Quan Hằng Trạch.
Mặc dù bây giờ đang kích động, nhưng đợi một thời gian, tin rằng sẽ trở thành một đàn ông khí chất lớn.
Lăng Lăng ngoài miệng chán ghét Quan Hằng Trạch ỷ thế h.i.ế.p , nhưng Lãnh Tần Vũ cũng thấy em gái đang yêu, lúc , cũng thấy trong ánh mắt của Quan Hằng Trạch, cũng liều c.h.ế.t che giấu tâm tình của .
“Anh với Trầm Lăng Lăng quan hệ như thế nào?” Quan Hằng Trạch khách khí mở miệng hỏi.
“Thì là…” Lãnh Tần Vũ lạnh lùng . “ để ý nhiều ngày, giống như cảnh vệ tòa nhà chịu về… Ồ!Không! Phải là giống chó Nhật!”
Dám chửi là chó! Quan Hằng Trạch chằm chằm . “Anh cùng Trầm Lăng Lăng rốt cuộc quan hệ gì?” Trước mắt chỉ quan tâm đến chuyện , ngoài chuyện đó thì đều quan trọng.
Lãnh Tần Vũ cũng tức giận, một Bạch Tuyết hồ đồ là đủ , hiện tại gặp một đàn ông nữa. “Lăng Lăng bây giờ ở cùng với , thì ? ! Chúng là yêu, kết hôn, hơn nữa Kim Ốc Tàng Kiều, còn gọi theo cách khác, thì theo nên như thế nào?”
Lãnh Tần Vũ dứt khoát lên tiếng, khiến Quan Hằng Trạch nhất thời ngẩn .
“Có gan chiếm cô , cần ở đây lung tung, coi thường!” Lãnh Tần Vũ giễu cợt trêu đùa .
Quan Hằng Trạch từng thấy đàn ông nào như , cảm thấy khó chịu, nắm c.h.ặ.t t.a.y giơ lên buông xuống.
Lãnh Tần Vũ đ.â.m tim của , giống như lưỡi d.a.o sắc bén cắt trái tim của , cặp mắt sắc bén, như thấu sự yếu ớt và bất lực của .
Anh dám thừa nhận sớm tình cảm với Lăng Lăng, nhiều năm như , vì trả thù Linh Đạt, luôn trái ý của , năm đó đuổi Lăng Lăng , thật thấy là vịt c.h.ế.t còn cứng mỏ, ngoài miệng ghét cô, đối với cô vô cùng thù địch, thật thì đáy lòng để ý đến cô!
“Còn nữa, cần nấp ngoài cửa, đàn ông dáng vẻ của đàn ông! Cũng là ăn trộm!” Dứt lời, Lãnh Tần Vũ đầu lên lầu.
Quan Hằng Trạch mở miệng gọi , chỉ chán nản bóng lưng của , đó nắm chặt quả đấm, mắt xuống đất.
Lãnh Tần Vũ cửa, thấy Lăng Lăng mặt mày hớn hở, bộ dáng khổ sở của mấy ngày còn nữa, khiến cảm thấy yên tâm.
Lăng Lăng nở nụ tự tin : “Anh , ký túc xá đại học lắm, ngày mai em chuyển .”
“Thật ?” Lãnh Tần Vũ thấy Lăng Lăng , lập tức gật đầu đồng ý, với Lăng Lăng chuyện gặp Quan Hằng Trạch, bởi vì chắc chắn, Quan Hằng Trạch nhất định sẽ đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của Lăng Lăng.
“Mặc dù em mười tám tuổi , nhưng hy vọng em lấy việc học trọng, chuyện yêu đương để , chờ em lớn hơn một chút , ?” Lãnh Tần Vũ bụng nhắc nhở.
Lăng Lăng suy nghĩ nhiều, lập tức gật đầu đồng ý.
Duyên phận thuộc về cô và Quan Hằng Trạch, thời cơ đến a!
Cô cần chờ… Trong quá trình chờ đợi, cô cần cải thiện , cho đến một ngày nào đó, cô lòng tin sẽ nhận điều !
Hôm , Trầm Lăng Lăng rời khỏi căn hộ của Lãnh Tần Vũ, bắt đầu cuộc sống đại học. Khi cô đến trường để báo danh, Quan Hằng Trạch vẫn theo dõi cô.
Anh đang ở trong xe cô rời khỏi đó, xách hành lý sân trường, trở về cuộc sống sinh viên bình thường, cuối cùng cũng yên tâm rời .
từ đến giờ thời gian trôi qua nhanh, đợi cô đến tuổi nên lấy chồng, nên cái gì? Anh thể chịu đựng cô thuộc về khác ?
Anh thể thấy Trầm Lăng Lăng vài năm , sẽ trở thành phụ nữ vô cùng mỹ!
Đến lúc đó, sự nghiệp của cô sẽ thành công, thông trí tuệ, mỹ lệ xinh tỳ vết, cô thể chọn bất cứ đàn ông nào!
Người đàn ông mà cô yêu sẽ như cá diếc sang sông ( mù quáng chạy theo mốt), hơn nữa tất cả trong họ sẽ điều kiện hơn so với , cô là một phụ nữ khôn ngoan, nhất định sẽ nắm chặt thời cơ chọn một , kết hôn với một giàu , trở thành ước mơ của bao phụ nữ khác, sinh đứa nhỏ đáng yêu, hạnh phúc trọn đời…
Chỉ nghĩ đến ngày cô kết hôn, chú rể là , tim của cảm thấy vô cùng đau khổ. Bởi vì chính cũng hiểu chân tình, Quan Hằng Trạch đau đến nhắm mắt .
Sáu năm —
Mặt trời lên cao, từ trong chăn ấm áp, Trầm Lăng Lăng thoải mái mở hai mắt , hôm nay là ngày thứ năm khi cô về nước, cũng là ngày bận rộn thứ hai, cô cũng điều chỉnh múi giờ của , hành lý đều chuẩn xong.
Căn phòng vị trí ở ngoại ô thành phố Đài Bắc, ở tầng 15, trong một cao ốc lớn, mỗi tầng một hộ nhà, tổng cộng 15 hộ, mỗi hộ ước chừng hơn một trăm mét vuông, hàng xóm đều là những nhân vật lớn tiếng tăm, cảnh . Chủ nhà của cô là cùng khác cha Lãnh Tần Vũ, bởi vì ít khi về Đài Loan, chỉ nghỉ hè cùng vợ và hai con về Đài Loan nghỉ phép, bình thường phòng ốc đều trống , vì Lãnh Tần Vũ rộng rãi cho cô mượn.
Nhìn cách trang trí bày biện ở đây, cũng khó nhận chủ nhân đam mê nghệ thuật. Đồ trang trí bày đều là kỳ trân dị thảo, trong đại sảnh là một bức họa khiến mắt sáng lên, trong bức tranh là cảnh sắc hoàng hôn ở núi Quan Âm, bút pháp và màu sắc hiện , như đang cảnh hoàng hôn mỹ lệ với những đám mây mù mịt tuyệt .
Lăng Lăng xuống giường, mở cửa sổ , hít thở khí mới mẻ ngoài , trong khí mùi vị của đất, cũng chứa ánh mặt trời cùng mùi nước mưa thơm mát.
A! Trước mắt thở tràn đầy sự sống tươi , thật là một thế giới mới quá tuyệt vời!
“Thành công! Thành công! Mình nhất định sẽ thành công!” Cô soi gương, nhảy nhảy nhót nhót theo nhạc, cảm thấy cơ thể tràn trề sức sống.
Cô gọi điện thoại cho Linh Đạt để hỏi thăm, những năm Linh Đạy ở tại chùa. Mà Lăng Lăng vẫn luôn ở tại nước ngoài, cô thường gọi điện thoại hỏi han ân cần Linh Đạt, còn con trai ruột Quan Hằng Trạch chẳng quan tâm đến của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-cua-ong-chu/chuong-4.html.]
“Mẹ, con về Đài Loan … khi nào con thời gian… con sẽ về thăm …” Họ tán gẫu một hồi lâu, chuyện ngừng. “Mẹ chờ con về, sắp xếp công việc cho con trong tập đoàn tài chính Hoàn Vũ…”
“Hoàn Vũ?” Đầu điện thoại hét lên kinh ngạc. “Đó là công ty của Hằng Trạch ?”
“ !”
“Muốn giúp một tay ? Mẹ thể gọi điện thoại cho phòng nhân sự.” Linh Đạt phản ứng theo trực giác.
“Không cần ạ, con tự công ty bằng chính thực lực của !”
Khóe miệng cô giương lên, tỏ dáng vẻ khẳng định chắc chắn.
Linh Đạt cẩn thận từng linh từng tí hỏi “Sao ?” Con trai bà chán ghét cô như , bà hiểu vì Lăng Lăng như . “Lăng Lăng, con Quan Hằng Trạch thích con, sợ nó sẽ gây khó khăn cho con…” Hai đứa đều là những đứa con mà bà quan tâm nhất, bà hi vọng họ thể trở thành em thiết.
“Mẹ cần lo lắng cho con, con khỏe, huống chi công việc chính là công việc, công tư rõ ràng, con tin tưởng Quan Hằng Trạch quang minh chính đại, sẽ gây sự với con.” Lăng Lăng trấn an Linh Đạt, như việc gì : “Hoàn Vũ là công ty lớn, Đài Loan là xã hội chuộng trẻ tuổi, đương nhiên con cũng ngoại lệ a! Cuối cùng con thành công việc trở Đài Loan, tất nhiên hi vọng tìm công việc .”
“Vậy sự nghiệp âm nhạc của con…”
“Con tạm nghỉ hát nửa năm tới một năm, về kế hoạch việc . Nếu nghỉ lâu quá, sẽ sớm đào thải. Có thể đổi đóng chút phim thần tượng, cố gắng cái gì đó mới mẻ, tiếp xúc với ánh sáng sân khấu, thì xem sẽ quên con…” Cô kế hoạch, nhưng điều cô chính là — cô chiếm Quan Hằng Trạch.
“Như a…” Trò chuyện một lúc, Linh Đạt khỏi xúc động thật lâu. “Mẹ hi vọng Hằng Trạch thể thích con, vẫn hi vọng con là dâu của nhà họ Quan.”
“Mẹ đừng suy nghĩ nhiều quá, chuyện cứ để thuận theo tự nhiên!”
“Lăng Lăng, …”
Nhìn chuông đồng hồ reo, Lăng Lăng quát to một tiếng. “Nguy ! Không kịp nữa !” Vội vã cúp điện thoại của Linh Đạt, cô vội vàng quần áo.
Không bao lâu, cô với một bộ trang phục công sở điển hình, mái tóc nhuộm highlight, đồ công sở màu vàng nhạt, túi da cổ, cùng với nét trẻ trung hiện , xinh , tràn đầy phong thái tự tin.
Đứng gương ngắm kỹ, cô hài lòng về , liền vội vàng khỏi nhà.
Bầu trời Đài Bắc chợt đổ mưa, Lăng Lăng mặc áo mưa, xe đạp, như nữ hiệp xuyên qua những phố lớn ngõ nhỏ. Cô thể tàu điện ngầm hoặc đáp xe taxi, nhưng bộ cô đều , bởi vì cô vận động, xe đạp chính là cách vận động , mỗi ngày hai mươi phút, sức sống tràn đầy, vóc bảo đảm vô cùng thon thả.
Thật vất vả, cô đến trung tâm, vùng là khu cao ốc văn phòng, nhà cao tầng sừng sững, cũ mới hỗn hợp, một tòa nhà lớn gọi là Tòa nhà tài chính cao nhất châu Á — Hoàn Vũ, tập đoàn nổi tiếng thế giới. Tòa nhà thiết kế mới mẻ, độc đáo, là sự sáng tạo truyền thống, bên ngoài thủy tinh sang trọng, mặt tường tượng ngà voi, cảm giác thiết kế thời thượng.
Trầm Lăng Lăng hiên ngang thẳng hồi lâu, thề rằng — một ngày nào đó, Quan Hằng Trạch sẽ là của !
Cô đậu xe đạp xong, sửa sang quần áo, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c thang máy. Lúc trong thang máy đều là nhân viên của công ty, lúc đó một thấy cô, nhất thời hét lên: “Ôi trời ơi..! Ôi trời ơi..! Ôi trời ơi…”
Lúc đó, đều chú ý đến cô, trong phút chốc tất cả đều nhận cô —
“Cô là… Cô là… Cô là Trầm Lăng Lăng?” Mọi đều nghĩ thật may mắn, thể gặp siêu ở cách gần như !
Trầm Lăng Lăng hổ là vẻ trời sinh, cho dù mặc đồ công sở, vẫn tản ánh sáng chói mắt.
“, là.” Cô nở nụ siêu , tự nhiên thanh thản.
“Lâu cô mở hội ca nhạc…”
“Lâu cô đĩa nhạc …”
“Nghe cô học ở Mĩ, tính rút khỏi giới showbiz, là thật ?”
Mọi hưng phấn, giống như ký giả hỏi ngừng, khiến thang máy nhỏ hẹp trở nên náo nhiệt, Trầm Lăng Lăng thong dong trả lời, hề qua loa —
“ mới học xong thạc sĩ kinh tế, bây giờ cuộc sống định, cho nên đến để xin việc tại Hoàn Vũ… bỏ ca hát, chỉ là tạm hoãn thôi. Nếu như thể, sẽ tiếp tục quảng cáo, sẽ nhận đóng phim thần tượng, nhà đầu tư thể thấy TV…”
“ thể xin chữ ký ?” Có nhiệt tình hổ yêu cầu.
“Dĩ nhiên.” Lăng Lăng vẫn tươi.
Cô , đều xin chữ ký, xin cô ký ví da, còn xin cô ký ở lưng áo sơ mi! Trầm Lăng Lăng hoan nghênh vô cùng!
Thật vất vả, cuối cùng cô cũng khỏi thang máy, đám nhiệt tình mê nhạc còn hô to cổ vũ cô.
Cô tự tin bộ phận nhân sự tập đoàn tài chính Hoàn Vũ.
“Cô là Trầm Lăng Lăng, thể nhận công việc chuyên viên tài chính ?” Trưởng Bộ phận nhân sự ngạc nhiên, hoài nghi là nhầm lẫn. “Tập đoàn tài chính Hoàn Vũ khó xin việc! Cô…”
Cô vui vẻ đối mặt, khiêm tốn thong dong trả lời: “Tháo ánh hào quang xuống, chỉ là bình thường, bằng thạc sĩ tại đại học tại Mỹ, khả năng tiếng Anh và Nhật. Xin cho cơ hội để việc.”
“Như a!” Trưởng bộ phận nhân sự suy tính một hồi lâu gật đầu mà đồng ý. “Cô thi và trắc nghiệm đó phỏng vấn, nghiêm khắc đó!”
“Không thành vấn đề, đồng ý.” Trầm Lăng Lăng tính , gật đầu.
SMK
Đi tới hội trường cuộc thi, Lăng Lăng khỏi xôn xao, cô trấn tĩnh xuống, chuẩn cùng mấy trăm trong và ngoài nước cùng đối mặt với cuộc thi nghiêm khắc.
Nói tiếng Anh, Nhật và thi , Trầm Lăng Lăng cũng yên tâm, một mức độ tương đối khó khăn ở Đài Loan, nhiều vấn đề phức tạp.
“Ở đây hướng tới chiến dịch cầu hóa, tưởng tượng xem? Liên kết internet cầu, hàng năm lạm phát đạt 1,5 tỷ dollar. Mà tội phạm phần lớn đều ở tập đoàn tài chính đa quốc gia tổ chức vận hành… Câu thứ nhất là — thế nào để ngăn chặn lạm phát?”
Cái thật khó khăn! Trầm Lăng Lăng nhíu mày thanh tú, cố gắng đáp .
Đem hết lực trả lời xong vấn đề, Lăng Lăng tỉnh táo , lúc bên tai bàn luận xôn xao. “Trầm Lăng Lăng trúng tuyển ?” Cô thèm để ý tới, như thấy gì.
Sau khi kết thúc thời gian nghỉ trưa thể công bố thành tích, công ty tuyên bố mở phòng họp cho phép nhân viên nghỉ ngơi.
Đến buổi chiều, bộ phận nhân sự công bố thứ hạng, Trầm Lăng Lăng đầu. Tin ngạc nhiên.
Chuyên viên tài chính là một nghề mới, là công việc nữ giới trong nước thích nhất: chuyên viên tài chính cần trẻ tuổi, xinh , đầu óc thông minh. Họ trình độ học vấn cao cùng tài năng quản lý chuyên nghiệp, thường gặp mặt mấy ngàn, vạn khách hàng giàu nhất, cho nên “Chuyên viên tài chính” gọi đùa là phụ nữ câu rùa vàng là gả nhà giàu .
Công bố thành tích xong, tiếp theo chính là phỏng vấn.
Trầm Lăng Lăng chuẩn một phần tin nhanh, bởi vì giọng trời sinh chút lạc lạc, cô thu giọng điệu mềm mại, rõ ràng : “Căn cứ nghiên cứu trong gần hai mươi năm qua, cổ phiếu thù lao chia đều 21% cao hơn nhiều so với đầu tư vật chất, vì , bí quyết của nhiều thế hệ đại gia giàu, chính là đầu tư cổ phiếu. Rất nhiều luôn hiểu cổ phiếu, sợ đầu tư, cho nên phí mất cơ hội trở thành giàu . Thật thì cần quản lý tài sản, tài sản để ý đến ! Không ai sinh là đầu tư, nếu như chỉ chậm chạp bước bước đầu tiên, mà cổ phiếu thể từ tiền lẻ sinh nhiều tiền, nhanh chóng giàu …”
Sau khi báo cáo xong, một quản lý cấp cao mở miệng , trong lời mang theo ý riêng “Mặc dù cô thi cao, kiến thức đủ chuyên nghiệp, tài ăn tồi, chỉ là… Chuyên viên tài chính thu nhiều đến , cũng bằng cô trong giới showbiz !”
Trầm Lăng Lăng đồng ý, mỉm . “ dù kiếm nhiều tiền, cũng chỉ nộp ít thuế, thực tế cũng là giàu . Không thể dám , hiện tại dựa bề ngoài công việc, chính vì , nên thời gian hạn, thể cả đời, mắt cũng cần một công việc thật sự định, mà chuyên viên tài chính là công việc vô cùng thích hợp với , đầy đủ kiến thức chuyên nghiệp, tuyệt đối thể đảm nhiệm, hi vọng công ty cho cơ hội, để cho cống hiến cho công ty!”
Trưởng phòng câu trả lời Trầm Lăng Lăng, kiêu ngạo, tự ti, phản ứng cực kỳ thông , khỏi lộ ý .
Lăng Lăng thuận lợi thông qua một cửa ải, còn một cửa ải cuối cùng, là do tổng giám đốc phỏng vấn, nhưng mắt tổng giám đóc đang công tác tại Brazil, nên do thư ký của đặc biệt phụ trách.
Người bình thường đều nghĩ rằng trợ lý tổng giám đốc là một tiểu thư trẻ tuổi xinh , nếu thì là một đại soái ca siêu cấp, nhưng mặt Trầm Lăng Lăng là một vị tóc trắng xóa, cặp mắt tràn đầy thần thái lão nhân, ước chừng sáu mươi tuổi, tên tiếng là Michael.
Từ khả năng chuyện sắc bén, xem năng lực chuyên nghiệp, tuyệt giống bình thường “bình hoa trợ lý”, dáng dấp thấy rằng Quan Hằng Trạch dùng đúng .
“Rất xin , Tổng giám đốc nước ngoài khảo sát, đang ở Brazil thiết lập ngân hàng, ở trong nước trong thời gian , nên công việc do phụ trách.” Michael trầm .
Ra khỏi nước khảo sát? Trầm Lăng Lăng ánh mắt buồn bã. Cô sẽ quên mỗi khi khỏi nước, bên cạnh luôn đưa theo bạn gái tri kỷ Hà Lỵ Diễm, hề xa cách.
Michael giới thiệu sơ qua xong, trực tiếp thẳng vấn đề, “Trầm tiểu thư, tin rằng cô sẽ công việc .”
“Thật ?” Sắc mặt Lăng Lăng trầm xuống, chút vui. Từ khi đây, ai ăn sắc bén như thế, Michael là đầu tiên.
Michael mỉm . “Bởi vì Trầm Lăng Lăng dựa xinh , mà dựa thực lực và sự chuyên nghiệp tập đoàn Hoàn Vũ, đây chính là một tin tức lớn. tin tưởng cô gia nhập công ty, nhất định sẽ ngành tài chính thêm thành công, Hoàn Vũ hoan nghênh sự gia nhập của cô!”
Trầm Lăng Lăng đổi giận thành vui, tủm tỉm trả lời: “Michael, cảm ơn ông coi trọng , sẽ phụ lòng tin của ông.”
Khi cô vui mừng rời khỏi phòng họp, qua hành lang thì ánh mắt của cô một bảng tên hấp dẫn
Tổng giám đốc Quan Hằng Trạch
Cô bảng hiệu nhiều , lập lời thề — cô sẽ gian phòng việc tổng giám đốc một cách quang minh chính đại.