Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NỮ PHỤ ĐỘC ÁC PHẢN CÔNG - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

Hai đứa huề tiền, mỗi người trúng khoảng 100 nghìn.

 

Anh kể: "Lúc còn học đại học, tôi hết tiền nên toàn vào đây cào. Cào riết rồi nghiện."

 

Tôi trợn mắt: "Trùng hợp thế. Tôi cũng thế. Ở tiệm xổ số, tôi chưa bao giờ thua!"

 

26

 

Tôi cùng Cố Vọng quay về biệt thự quay show, người mở cửa không ai khác chính là Cố Minh Hàn.

 

Biểu cảm của anh ta nhìn chúng tôi giống hệt như vừa thấy ma vậy.

 

Chính xác hơn là… thấy Cố Vọng như gặp ác mộng giữa ban ngày, sững người, trong mắt toàn là bối rối lẫn sợ hãi.

 

Tôi nhìn anh ta, khẽ gật đầu xác nhận.

 

Ừ, đúng như anh đang nghĩ đấy.

 

Cố Vọng đi vào nhà, Cố Minh Hàn liền kéo tôi ra một bên, nhíu mày hỏi:

 

"Em điên rồi à? Gọi cả chú nhỏ đến làm gì?"

 

Tôi điên hay không thì chưa chắc.

 

Nhưng người sắp phát điên chắc chắn là anh.

 

"Tôi không gọi."

 

"Thế sao chú ấy lại biết tôi và Giang Nặc đang quay show ở đây?"

 

Tôi phì cười, lần đầu tiên thấy anh ta trơ tráo tới mức này, mặt dày tới mức biết đảo ngược tình thế như thế.

 

"Cố Minh Hàn, fan couple của anh và cô ta bây giờ đông đến mức nào, anh không tự biết chắc? Tôi đến đây bị netizen của hai người mắng chửi lên bờ xuống ruộng, anh cũng thấy mà. Người ta ai cũng biết rồi, anh dựa vào đâu nghĩ rằng chú Vọng không biết?"

 

Cố Minh Hàn bị nghẹn lời.

 

"Tôi… tôi chỉ thấy hơi bất an khi chú ấy xuất hiện thôi."

 

Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt chán ghét:

 

"Cảm thấy bất an à? Vậy là đúng rồi. Nếu anh mà thấy yên tâm mới là có vấn đề."

 

27

 

Từ sau khi Cố Vọng xuất hiện, Cố Minh Hàn và Giang Nặc đột nhiên ngoan hẳn.

 

Trước kia hai người bọn họ tay nắm tay nấu ăn, coi phim, rồi lại tình tứ dắt nhau đi dạo sau bữa tối.

 

Trông như một cặp đôi mới cưới, đúng nghĩa "show ân ái".

 

Nhưng mấy hôm nay, chỉ cần hơi quá giới hạn một chút là bị ánh mắt của Cố Vọng quét tới — Lập tức hai đứa co đầu rụt cổ như chim cút, không dám động đậy.

 

Tôi thì chẳng có thú vui gì trong việc phá hoại uyên ương.

 

Nhưng mà… nhìn Minh Hàn bị đè mặt thế, tôi thấy cơm cũng ngon hơn.

 

Đang vui thì đứt dây — ăn quá nhanh bị sặc.

 

"Khụ… khụ… nước! Nước!"

 

Tôi tiện tay đưa anh ta cốc nước bên cạnh.

 

Uống xong tôi mới nhận ra — đó là ly nước Cố Vọng vừa uống dang dở.

 

Ủa…

 

Hình như… anh ấy vừa mới uống mấy ngụm rồi.

 

Ủa nữa…

 

Chưa từng có ai dám uống chung ly với Cố Vọng.

 

Tôi làm cái gì vậy trời?

 

Vì ho nên mắt đỏ hoe, nước mắt ngấn lệ, tôi rụt rè nói:

 

"Cháu xin lỗi…"

 

Cố Vọng nhìn tôi, khẽ cười:

 

"Uống rồi thì uống, chỉ là cốc nước thôi. Có em quan trọng hơn nhiều."

 

Trái tim bé nhỏ của tôi đập loạn xạ như trống hội.

 

Tôi đẩy ly nước còn lại cho anh:

 

"Cháu… cháu để dành cho chú một ngụm cuối."

 

Anh nhìn tôi, rồi lại nhìn ly nước, nhẹ nhàng đẩy lại:

 

"Đừng khách sáo. Em uống đi."

 

Tôi: …

 

Cười ch ết mất thôi.

 

28

 

Hôm nay tôi phát hiện ra — mình có couple fan rồi!

 

Phát hiện bằng cách nào?

 

Lọt top 1 hot search siêu thoại CP trên Weibo.

 

Cái tên CP ban đầu tôi nhìn không hiểu gì, phải bấm vào mới biết —

 

"Vọng Tố" (Vọng + Tố Tố = Net speed = mạng mạnh như cá chép thần tài).

 

"Chào mừng đến với siêu thoại CP Vọng Tố – mỗi người sở hữu hai cá chép may mắn, đã theo là đổi vận!"

 

"Tôi theo dõi từ hôm qua, sáng nay đã được tăng lương!"

 

"Mỗi ngày mở super topic là cảm thấy nhẹ lòng như trúng vé số!"

 

Ủa…

 

Tôi đọc một vòng bình luận, đây đâu phải fan couple gì cho cam, toàn là tín đồ thần tài.

 

"Cặp đôi Tổng tài cấm dục x Minh tinh may mắn — combo đỉnh cao."

 

Không thể không thừa nhận, người ta nói cũng có lý ghê.

 

CP vừa nổi, chương trình lập tức gán tôi và Cố Vọng thành cặp đôi "hẹn hò đặc biệt" cho tập cuối, còn để Minh Hàn – Giang Nặc thành một cặp.

 

Tôi còn tưởng Cố Vọng sẽ không đồng ý.

 

Dù gì anh ấy tới đây cũng đâu phải để phát cẩu lương.

 

Ai ngờ đâu…

 

Hôm quay, anh ấy xuất hiện trước ống kính, ôm một bó hồng rực, còn đeo cái cà vạt tôi tặng.

 

Đẹp trai muốn xỉu.

 

Thế thì còn không đồng ý nữa hả?

 

29

Anh đến bên tôi, đặt bó hoa vào tay tôi.

 

Tôi hôm đó ăn mặc cực kỳ đơn giản, váy dài trắng tinh, chân trần đứng trên bãi biển, sóng cứ xô rồi rút dưới chân.

 

Hoa hồng đỏ rực nổi bật trên nền trắng, lại hợp đến kỳ lạ.

 

Cố Vọng nói:

 

"Tố Tố, hoa hồng đỏ là biểu tượng cho tình yêu dũng cảm."

 

Tôi gật đầu:

 

"Cháu biết."

 

Tình yêu nóng bỏng, cuồng nhiệt và can đảm.

 

Cả tối hôm đó, tôi và anh không ai nói nhiều.

 

Chúng tôi cứ sóng đôi bước đi trên bãi cát, mệt rồi thì ngồi cạnh nhau ngắm bình minh.

 

Không ai phá vỡ sự im lặng đó. Nhưng cả hai đều hiểu.

 

Giữa chúng tôi có một đường ranh giới mơ hồ.

 

Không ai bước qua. Nhưng cũng chẳng ai lùi lại.

 

30

 

Không nằm ngoài dự đoán, cuối cùng thì mùa này chỉ có mỗi cặp Giang Nặc và Cố Minh Hàn là dắt tay thành công.

 

Sau khi chương trình kết thúc, Cố Minh Hàn lại một lần nữa đề nghị ly hôn với tôi, đích thân đem bản ly hôn có chữ ký đến giao cho ông nội Cố.

 

Một tuần sau, mọi thủ tục hoàn tất. Chúng tôi chính thức đường ai nấy đi.

 

Trước cổng Cục Dân chính, tôi cầm giấy ly hôn trong tay, không khỏi cảm khái:

 

"Cố Minh Hàn, nói thật nhé, tôi phải cảm ơn anh đấy."

 

Tôi vỗ vai anh ta một cái, chân thành nói:

 

"Người ngốc như anh bây giờ thật sự hiếm lắm rồi. Không làm gì cả mà mỗi tháng vẫn chuyển cho tôi một trăm triệu. Người chồng mẫu mực của năm là đây chứ đâu!"

 

Anh ta nhíu mày, lạnh nhạt đáp:

 

"Sau này đừng quấn lấy tôi nữa."

 

Giang Nặc bước lên, khoác tay anh ta:

 

"Tô Tô, ngày đó cô ép tôi rời đi, giờ thì mọi chuyện cũng về đúng quỹ đạo rồi."

 

Cố Minh Hàn nhìn tôi như sợ tôi quay lại dây dưa:


"Nếu cô cam kết sẽ không làm phiền tôi nữa, mỗi tháng tôi vẫn sẽ chuyển cho cô một trăm triệu."

 

Tôi: !!!


?

 

Trên đời còn có chuyện tốt vậy á?

 

31

 

Tôi lập tức lùi xa khỏi anh ta 10 mét.

 

"Chuyển khoản trước ba trăm nghen, để tôi tin là anh nói thật."

 

Cố Minh Hàn nhìn tôi bằng ánh mắt như đang… bó tay.

 

Bất thình lình, một chiếc siêu xe dừng ngay trước cửa Cục Dân chính.

 

Cố Minh Lễ? Tới đây làm chi vậy?

 

Anh ta bước tới trước mặt tôi, thản nhiên nói:

 

"Tô Tô, tôi tới đón chị."

 

Tôi lùi về sau theo bản năng. Vẫn là câu nói cũ: Mặc kệ tôi đi.

 

Nhưng ngay khi quay đầu, tôi lại va phải một lồng ngực quen thuộc — bị Cố Vọng ôm gọn vào lòng.

 

Trời sang thu đã se lạnh, anh choàng áo khoác của mình lên người tôi, ánh mắt lãnh đạm nhìn hai người kia:

 

"Tôi đưa Tô Tô về."

Cố Minh Lễ trừng mắt:

 

"Chú à, chú không biết cái gì gọi là đến trước được quyền chọn à?"

 

"Chuyện người lớn, con nít đừng chen vào."

 

Cố Minh Lễ cãi lại:

 

"Chú già rồi, nhường cho bọn cháu lo chuyện của thế hệ trẻ đi."

 

Cố Vọng chỉ khẽ cười:

 

"Già hay không, Tô Tô biết rõ."

 

Tôi sốc.

 

Tôi là người trong sáng, tôi biết gì chứ?!

Cố Minh Hàn đứng kế bên sững người.

 

Hai người này… đều thích vợ cũ của mình hả?

32

Cố Minh Hàn đứng hình:

 

"Minh Lễ, chú à, hai người bị gì vậy? Cô ấy là Tô Tô đó! Tỉnh táo lại đi!"

 

Cố Vọng lười đáp, chỉ lạnh nhạt: "Chuyện này không liên quan tới cậu."

 

Cố Minh Lễ chẳng thèm nhìn anh ta: "Anh là chồng cũ rồi, lo chuyện bao đồng làm gì?"

 

Cố Minh Hàn nghẹn họng: "Tôi! Mấy người! Thế giới này bị gì vậy?"

 

Thật ra tôi cũng muốn hỏi… Mọi người làm ơn đừng có yêu tôi quá đáng như vậy được không?

 

Cố Minh Hàn nhìn tôi: "Tô Tô, cô bỏ bùa gì họ thế?"

Loading...