NỮ PHỤ MÙ KHÔNG MUỐN LỰA CHỌN - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:21
1
Ngày đầu tiên xuyên , mới tỉnh , liền vô dòng đạn mạc sáng lóa đến mức mù mắt.
Sau khi mù theo đúng nghĩa đen, đạn mạc cũng lập tức biến mất.
Thế nên, ngoài việc bản mang danh nữ phụ ác độc và cái tên Tống Thúy Hoa … thì đầu óc trống rỗng.
Đến khi nhận thực sự thấy gì nữa, tẩu tẩu liền nổi đóa mắng lớn:
“Mắt to thế mà chỉ để cảnh, ngay cả nấu cơm cũng thể khét!”
“Không mệnh tiểu thư, cứ mắc cái bệnh sang chảnh! Ngươi thì sang chảnh đấy, nhưng từng nghĩ cái nhà nuôi nổi kẻ ăn như ngươi ?”
Mắng xong, nàng sang trừng mắt với trượng phu đang rụt rè nép góc tường:
“Hôm qua bà Trần còn kéo nhờ mai một mối, giờ thì , mù thì cho quan gia cũng xong, chỉ thể gả cho kẻ nghèo kiết xác vợ mà thôi!”
“Chàng mau dò hỏi xem, nếu ai chịu lấy thì sớm đẩy nó cho ! Còn để thấy nó tiếp tục chướng mắt ở đây, đào cả tổ tông nhà họ Tống lên mà mắng cho hả giận!”
2
Người trong thôn đều tẩu tẩu chua ngoa, nàng tâm địa độc ác.O Mai Dao Muoi
Ngay cả ca ca , Tống Minh, dường như cũng nghĩ như .
Lúc dẫn cửa, cúi đầu nhét tay một cái bánh, đó bắt đầu than vãn:
"Muội , ca cũng hết cách ! Tẩu tử của để ở trong nhà. Nàng bây giờ đang mang thai, mà trong nhà chẳng bao nhiêu tiền bạc, thực sự nuôi nổi nữa!"
"Nhà ca tìm cho tuy rằng nghèo, nhưng nam nhân chịu khó. Hắn , gả qua đó chắc chắn sẽ đói."
Ta lên tiếng, cứ thế để dẫn , cho đến khi dừng một căn nhà nhỏ ở cuối thôn bên cạnh.
Tống Minh nhẹ húng hắng ho, bên tai vang lên tiếng quần áo cọ sát cùng âm thanh tiền đồng chạm .
"Thẩm Chiếu, của giao cho ngươi đấy!"
Giọng điệu của Tống Minh mang theo vui mừng, dường như vì tiền nhận cũng tệ, khiến phấn khởi đến mức chẳng buồn diễn kịch nữa.
Hắn định rời , liền đưa tay túm lấy tay áo , lạnh giọng :
"Đây là tiền bán . Tẩu tử mang thai, cần dùng tiền. Nếu để ca đem đánh bạc, sẽ đến quan phủ cáo ca!"
Thế gian nhiều khổ ải, gặp là may mắn.
Gặp một kẻ vô dụng như ca ca , cũng khó trách tẩu tử nhẫn tâm như .
Thật trách nàng, ít nhất nàng còn dụng tâm chọn cho một nhà đàng hoàng, chứ nghĩ đến chuyện bán thanh lâu để đổi lấy nhiều bạc hơn.
Sau khi Tống Minh , cửa, chợt nên gì tiếp theo.
Bàn tay nhét một đoạn lụa đỏ, chất vải mềm mại, nhưng cũng thô ráp.
Một giọng nam trầm thấp vang lên bên tai :
"Từ hôm nay, Thẩm Chiếu chính là phu quân của nàng. Tuy rằng điều kiện đơn sơ, nhưng nghĩ vẫn nên cho nàng một nghi thức thành ."
Ta tuy thấy, nhưng khi giọng của Thẩm Chiếu, theo bản năng cảm thấy chắc hẳn .
3
Đã , thì chuyện đều dễ .
Ta ngoan ngoãn theo Thẩm Chiếu thành nghi thức bái thiên địa, nâng chén rượu giao bôi lên, ngoài cửa liền vang lên tiếng ngựa hí.O Mai Dao Muoi
Sự ồn ào lập tức tràn , đến ít.
Dẫn đầu là một nữ tử giọng kiều mị, nhưng tràn đầy tức giận:
"Thẩm Chiếu! Ngươi bổn tiểu thư ý định nạp ngươi phu quân, còn dám tự tiện thành ?"
Thẩm Chiếu nghiêng , chắn lưng.
"Tại hạ chỉ là kẻ thô phu, dám trèo cao với thiên kim nhà huyện lệnh. Giờ thành , thê tử , mong tiểu thư tìm khác."
"Thẩm! Chiếu!"
Tiểu thư tức giận, vung roi quất tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-mu-khong-muon-lua-chon/chuong-1.html.]
"Mặc kệ ngươi thành , mà bổn tiểu thư , bao giờ !"
Tiếng roi xé gió vang lên, Thẩm Chiếu đưa tay bắt lấy. Hắn chẳng dùng bao nhiêu sức, mà cây roi bỗng nhiên gãy lìa.
Vị tiểu thư hoảng hốt, lực phản chấn đẩy lùi về , một đám gia nhân vội vàng lao lên đỡ nàng.
Thẩm Chiếu lạnh nhạt mở miệng:
"Nghe quan thanh tra tuần tra Giang Bắc sắp đến Định Châu. Nếu tiểu thư còn tiếp tục cưỡng bức dân lành, thì tại hạ đành đến diện kiến đại nhân một chuyến ."
Hiện tại, bệ hạ mới lên ngôi, đang trong giai đoạn mạnh tay cải cách, trừ bỏ tệ nạn cũ.
Nếu ngay lúc tố cáo mặt quan thanh tra, dù phụ của vị tiểu thư mất mạng, thì e là cũng lột một lớp da.
Vấn đề nghiêm trọng thế nào, vị tiểu thư hiểu, nhưng nhũ mẫu bên cạnh nàng hiểu.
Bà khuyên can mãi mới kéo tiểu thư nhà .
Trước khi , nhũ mẫu đầu thoáng qua tiểu viện chật hẹp.
Người nam nhân cao lớn dịu dàng kéo phía , nhẹ giọng hỏi han điều gì đó.
Ánh mặt trời vặn rơi gương mặt nữ tử, khiến đôi mắt dài hẹp lấp lánh yêu kiều.
Hàng mày sắc sảo, đôi môi đầy đặn, cộng thêm phong tình vô tình lộ giữa từng ánh mắt lưu chuyển, tiểu thư nhà thể so bì ?
Nhũ mẫu lắc đầu, quyết định khi về nhất định khuyên tiểu thư nhà từ bỏ.
4
Sau khi trong phòng khôi phục sự yên tĩnh, Thẩm Chiếu bảo chờ một lát, đó bếp.
Không lâu , bưng hai bát mì lớn trở .
Ta đưa tay sờ mép bát, chút kinh ngạc:O Mai Dao Muoi
"Nhiều quá, ăn hết !"
Thẩm Chiếu bật :
"Không , nàng cứ ăn , ăn hết thì để cũng ."
Giọng điệu ôn hòa, cũng phản bác nữa.
Cầm đũa lên, bất ngờ phát hiện trong bát còn một quả trứng gà, thậm chí cả một cái đùi gà.
Trời , từ khi xuyên tới thế giới , từng thấy đồ mặn bàn ăn.
Lập tức chẳng bận tâm gì nữa, cắm đầu ăn ngấu nghiến.
Dĩ nhiên, cũng vì mà bỏ lỡ ánh mắt thâm ý cùng tiếng thì thầm khe khẽ của Thẩm Chiếu:
"Ăn là phúc, ăn nhiều một chút . Kẻo lát nữa chịu nổi, ngất mất thì khổ."
Từ khi trở thành kẻ mù, còn phân biệt ngày đêm.
vẫn thể dựa nhiệt độ và âm thanh bên ngoài để phán đoán thời gian đại khái.
Vậy nên, khi Thẩm Chiếu trời tối, còn bảo chuẩn sẵn nước nóng, giục tắm, sững sờ.
Sau đó nghĩ , dù cũng thành , chẳng gì ngại cả.
Miệng là thô phu, nhưng Thẩm Chiếu chu đáo, chuẩn đủ thứ.
Từ cao hương tắm, xà phòng gội đầu đến trung y, tất cả đều .
Ta giường lau tóc, liền cảm giác bên giường sụt xuống.
Một bàn tay to lớn cầm lấy khăn, lau khô mái tóc, nhưng gì.
Ta nghi hoặc hỏi:
"Chàng tắm nhanh ?"
Thẩm Chiếu trầm giọng đáp:
"Ừm."
Chưa kịp để hỏi tiếp, liền cảm thấy môi áp xuống.
Bàn tay lạnh của lướt qua vành tai, chậm rãi trượt xuống …