Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NỮ PHỤ MÙ KHÔNG MUỐN LỰA CHỌN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:23

5

 

Gió tháng sáu thổi qua, mang theo nóng oi bức của mùa hè.O Mai Dao Muoi

 

Ta trong chăn ấm mềm mại, thế giới vốn thuộc về bóng tối của bỗng chốc ánh len lỏi tràn .

 

Giường khẽ rung lắc hồi lâu, nhưng vẫn vững chãi như cũ.

 

Một đêm dài đằng đẵng và sâu thẳm trôi qua, chống eo trong sân, lắng Thẩm Chiếu chuyện với thím hàng xóm.

 

Hắn lên trấn một chuyến, nhưng yên tâm để ở nhà một , nên nhờ thím trông nom giúp.

 

Có nhờ vả, liền lấy từ trong tay áo một cây trâm bạc đưa qua.

 

Người phụ nhân cầm lấy trâm bạc, vui vẻ mặt:

 

"Là hàng xóm với cả, cứ yên tâm , nhất định sẽ trông nom thê tử ngươi cẩn thận!"

 

Sau khi nhờ cậy tỷ tỷ hàng xóm xong xuôi, Thẩm Chiếu trở về phòng nấu bữa sáng.

 

Chính còn kịp ăn miếng nào vội vã rời .

 

Hắn lên trấn lo công chuyện, cũng chẳng hỏi kỹ.

 

chúng mới quen đầy một ngày.

 

Ngoài việc giỏi giang , chẳng hiểu gì về cả.

 

Chu tỷ tỷ nhận lễ vật, vô cùng tận tâm, dẫn theo con gái nhỏ Xuân Đào nhà .

 

Xuân Đào rạp đất đếm kiến, còn thím kéo trong sân trò chuyện.

 

Cây hoè già nơi góc sân hiểu chuyện, dang rộng tán lá che quá nửa ánh nắng.

 

Chu tỷ tỷ mở miệng hỏi:

 

"Nghe tiểu Thẩm , tên là Thúy Hoa, đúng ?"

 

Cái tên thật quê mùa, nhưng tạm thời ý định đổi, bèn khẽ gật đầu.

 

Chu tỷ tỷ ha ha:

 

"Nhà ngoại họ Lưu, phu quân họ Chu, nghề thợ mộc trấn. Hắn mỗi tháng về một , bình thường chỉ và con gái nhỏ ở nhà. Xuân Đào năm nay năm tuổi, con bé..."

 

Nữ nhân phu quân , cuộc sống ngoài trượng phu , chỉ còn con cái.

 

Chu tỷ tỷ thao thao bất tuyệt, chẳng khác nào cô chủ nhiệm lải nhải lớp.

 

Ta một lúc, cuối cùng tự ru ngủ mất.

 

6

 

Khi mở mắt nữa, đặt lên giường từ lúc nào.

 

Có điều gì đó đúng.

 

Sau khi tỉnh táo, mới phát hiện… giữa hai chân trống rỗng một cách lạ thường.

 

Chưa kịp hỏi, Thẩm Chiếu ghé sát :

 

"Ta lên trấn mua thuốc mỡ, mới bôi cho nàng một ít, giúp tiêu sưng."

 

Chỉ một câu đó thôi khiến gương mặt bình tĩnh của lập tức bốc cháy.

 

Ta vốn định nổi giận mắng vài câu, nhưng mò mẫm cả buổi cũng tìm thấy quần.

 

Người đang ở mái hiên nhà khác, còn là một kẻ mù.

 

Quả là khó càng thêm khó.

 

Ta cắn môi, thấp giọng gọi Thẩm Chiếu:

 

"Lấy cho một bộ y phục."

 

Sau đó dặn dò:

 

"Lần nếu bôi thuốc, ơn một tiếng."

 

Thẩm Chiếu hiểu:

 

"Ta là trượng phu của nàng, nàng sợ gì chứ?"

 

là một nam nhân thẳng thắn đến cứng nhắc.

 

Ta tức giận, nhấc chân đá mấy cái, giọng điệu vui:

 

"Tự nhiên tỉnh dậy phát hiện bản trần truồng, ai mà hoảng hốt?"

 

Sau khi thành kẻ mù, trở nên cực kỳ thiếu cảm giác an .

 

Lúc còn ở nhà, sợ mắng, thường trốn trong phòng con rùa rụt cổ.

 

Bây giờ gả , vẫn sợ.

 

Sợ rằng phó thác cuộc đời nhầm .O Mai Dao Muoi

 

Thẩm Chiếu lập tức đáp lời, mà chỉ lặng lẽ thật lâu.

 

Tựa như thấu nỗi bất an ẩn sâu trong lòng , giơ tay giúp mặc quần, đó nhẹ giọng trấn an:

 

"Ta , nhất định sẽ với nàng."

 

Ta cứ tưởng cái " " mà sẽ còn lâu nữa.

 

Kết quả, đến tối ngày thứ ba, trơ trẽn mở miệng:

 

"Nương tử, chút thể cởi y phục của nàng ?"

 

Ta: "......"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-mu-khong-muon-lua-chon/chuong-2.html.]

Ngày tháng cứ thế trôi qua, thoáng cái nửa tháng.

 

Hôm nay, Thẩm Chiếu vác cuốc đồng việc, thì ngay đó đập ầm ầm cổng sân.

 

.

 

Là đập.

 

Ta trốn nhà một hồi lâu, cuối cùng xác định thứ đó ngất .

 

Ta mò mở cửa, liền thấy một tiếng "bịch", đó chậm rãi xổm xuống, sờ soạng vật mặt đất.

 

Ồ.

 

Không thứ gì đó.

 

Là một cô nương.

 

Hơn nữa, bờ vai nàng còn cắm một mũi tên lông vũ.

 

7

 

Ta mồ hôi đầm đìa dìu nhà, đó gõ cửa sân nhà hàng xóm.

 

" Chu tỷ tỷ, nhà ..."

 

Còn hết câu, Chu tỷ tỷ đột nhiên hét toáng lên:

 

"Trời ơi! Sao y phục của là m.áu thế ! ch.ết ch.ết ! Thẩm Chiếu, nương tử của ngươi gặp chuyện !"

 

Chu tỷ tỷ thét chói tai lao ngoài xa tít, nửa câu của .

 

chút hiểu lầm, nhưng may mắn là Thẩm Chiếu về đúng lúc.

 

Hắn thở hổn hển, xoay tới lui kiểm tra ba lượt, cuối cùng mới yên lòng.O Mai Dao Muoi

 

"Chuyện gì xảy ? m.áu từ ?"

 

Ta bất lực, chỉ trong phòng.

 

"Có ngất cổng nhà, xem còn cứu hẵng ."

 

Thẩm Chiếu liền phòng, bàn trong.

 

"Bị tên b.ắ.n trúng vai, chảy nhiều m.áu, nhưng vẫn còn thở. Ta mời đại phu."

 

Thẩm Chiếu lập tức ngoài tìm đại phu, còn thì kéo Chu tỷ tỷ nhờ nàng giúp đỡ chăm sóc cô nương đang giường.

 

Từ khi quen với việc mù lòa, cũng thể vài việc như nấu nước.

 

Cành khô trong bếp lò cháy lách tách, nhưng trong lòng đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh hơn bình thường.

 

Như thể chuyện gì đó ngoài dự liệu sắp xảy .

 

Lý đại phu từng quân y thời trẻ, tay nghề rút tên thể là xuất thần nhập hóa.

 

Sau khi xử lý vết thương cho cô nương xong, ông đưa cho Thẩm Chiếu một tờ đơn thuốc, dặn dò:

 

"Đêm nay là thời điểm nguy hiểm nhất. Nếu qua , thì thuốc uống ngày ba , nửa tháng sẽ đến bắt mạch . Nếu qua ..."

 

Ông dừng một chút, thản nhiên tiếp lời:

 

"Thì đào hố chôn !"

 

8

 

Nhà chỉ và Thẩm Chiếu hai , gian chính bên cạnh là nhà bếp, cạnh nhà bếp là chuồng gia súc, ngoài còn một nhà xí vây bằng cửa trúc.

 

Đêm đó, lục tung rương hòm tìm một tấm chăn bông, bảo Thẩm Chiếu trải xuống đất trong bếp mà ngủ.

 

Thẩm Chiếu vui: "Nàng khi nào ?"

 

Ta gãi đầu, cảm thấy tối nay vẻ lạnh nhạt quá.

 

Cô nương còn tỉnh , cũng thể ném ngoài .

 

Nhìn sự khó xử của , Thẩm Chiếu chẳng chẳng rằng liền khỏi cửa.

 

Nửa đêm, cô nương đó lên cơn sốt cao, miệng ngừng gọi, gọi .

 

Ta chấp nhận phận, bò dậy vắt một chiếc khăn lạnh đặt lên trán nàng.O Mai Dao Muoi

 

nàng vẫn , từ kẽ răng nghiến chặt thoát mấy từ: "A nương, đừng ... cầu xin !"

 

Ta tiện tay sờ qua, phát hiện móng tay nàng ghim sâu lòng bàn tay.

 

Trong lòng khỏi trào lên chút thương cảm, bèn nhét hai miếng vải tay nàng.

 

Hôm , cô nương đó từ cơn mê mà tỉnh , câu đầu tiên thốt khiến hận thể tự vả hai cái.

 

Nàng : "Tại hạ Cố Nguyệt Ca, bất ngờ sơn tặc trọng thương, chạy trốn đến đây, đa tạ phu nhân cứu mạng!"

 

Ta vô thức chạm lên búi tóc đầu, thản nhiên gật đầu, đó bước ngoài, vòng quanh cây hoè trong sân mãi.

 

"Xong xong xong , nàng chính là nữ chính Cố Nguyệt Ca mà đám đạn mạc nhắc đến."

 

Cố Nguyệt Ca là nữ chính, còn , Tống Thúy Hoa, là nữ phụ.

 

từng qua câu chuyện gốc, nhưng theo tiêu chuẩn của mấy bộ tiểu thuyết cẩu huyết, nhất định sẽ tranh giành nam nhân với nàng, cuối cùng thảm bại mà lui xuống nền.

 

Nghĩ đến đây, bỗng giật ngẩng đầu.

 

Lão thiên gia.

 

Thấy mù đường đẩy nổi cốt truyện, liền trực tiếp thả nữ chính xuống mặt đây mà!

 

lúc , Thẩm Chiếu bưng thuốc sắc xong bước đến.

 

Hương thuốc thoảng qua, xoay , u ám hỏi : "Ngươi là nam chính ?"

 

Loading...