Nữ phụ pháo hôi và nam chính thành đôi rồi! - 1+2+3+4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:26:45
1.
“Quận vương điện hạ, hồi kinh, ngài đưa Từ cô nương theo ?”
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, phu quân , lúc nào cũng ôn nhu nho nhã, chỉ thản nhiên đáp: “Lắm lời.”
Vài thuộc hạ lập tức cúi thấp đầu, dám nhiều lời nữa.
Ta tận mắt chứng kiến cảnh , vội đưa tay bịt miệng, dám nhúc nhích.
Ta vốn là nữ phụ ác độc trong sách, để tránh xa nam nữ chính, tiếc chạy đến tận vùng Vân Châu xa xôi mà ẩn cư.
Khó khăn lắm mới nhờ bán hương cao mà tích góp chút bạc, mua về một nam nhân tuấn mỹ, thủ cường tráng…
Nào ngờ, vị “phu quân” hằng đêm triền miên ân ái với , chính là trốn kịp, nam chính của câu chuyện , Quận vương Lan Hoài, Phó Chỉ Xuyên.
Ta nhắm mắt, suýt nữa tự vì chính sự ngu xuẩn của .
Lúc , từ khi nào, đám ám vệ áo đen lui ngoài.
Phó Chỉ Xuyên cởi áo ngoài, lặng lẽ trèo lên giường, một tay vòng qua ôm lấy lòng.
Hơi thở nóng rực phả lên cần cổ khiến rụt cổ , thấy giọng trầm thấp của :
“Oanh Oanh, nhớ nàng.”
Biết rõ thể giả vờ ngủ tiếp, chỉ đành cứng ngắc giả bộ đánh thức:
“…Phu quân, bây giờ là canh mấy ?”
“Ngoài trời vẫn còn tối, Oanh Oanh cứ ngủ , những chuyện còn , giao cho là .”
Dứt lời, cúi xuống chặn lấy môi .
Cảm nhận động tác an phận của , trợn tròn mắt.
Thể lực nam nhân là vô tận ? Sao nữa ?!
Trước vòng tay giam cầm của Phó Chỉ Xuyên, sự giãy giụa của đều trở nên vô ích…
2
Giữa trưa hôm , mới mơ màng tỉnh giấc.
Những chuyện xảy đêm qua vẫn còn in sâu trong tâm trí, xoa thắt lưng đau nhức lẩm bẩm chửi rủa:
"Tốt lắm, Phó Chỉ Xuyên, ngươi giỏi lắm…!"
ngay giây tiếp theo, cửa phòng đẩy , Phó Chỉ Xuyên bước , tay bưng một bát mì nóng hổi, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp phòng.
Thấy tỉnh, đặt bát mì lên bàn, đó cúi ôm lòng, dịu dàng hôn lên chóp mũi .
"Oanh Oanh gì thế?"
Hắn bằng ánh mắt ôn nhu, cưng chiều đến mức như thể thể tan thành nước.
nay phận của , trong lòng khỏi bối rối, chẳng nên đối diện thế nào.
Chỉ đành cúi đầu, lắp bắp đáp:
"Ta chỉ… chỉ đang nghĩ, phu quân thôi."
Phó Chỉ Xuyên khẽ cong môi, cúi xuống bế bổng lên.
"Hôm qua nàng chẳng một ít hương cao, định mang đến thành Đông bán ? Chân còn đau ? Nếu đau, lát nữa cùng nàng ."
3
Sau bữa ăn, Phó Chỉ Xuyên cõng giỏ hương cao lưng, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y , cùng sánh bước con phố náo nhiệt ở thành Đông.
"Oanh Oanh, ăn hồ lô đường ?"
Giọng trầm thấp, dịu dàng vang lên bên tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-phao-hoi-va-nam-chinh-thanh-doi-roi/1234.html.]
Ta ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của , trong đó tràn ngập ôn nhu, tựa như chứa đựng cả trời .
Không thể phủ nhận, Phó Chỉ Xuyên diện mạo tuyệt mỹ, ngũ quan tinh tế, thần thái thanh lãnh, chẳng khác nào tiên nhân hạ phàm.
dù thoát tục đến , nam nhân cũng sẽ thuộc về nữ chính.
Còn , chẳng qua chỉ là một nhân vật phụ mà thôi.
Hốc mắt bỗng nhiên cay cay, vội đầu, né tránh ánh của .
"Không ăn đồ ngọt."
Ánh sáng lấp lánh trong mắt Phó Chỉ Xuyên thoáng chốc vụt tắt, đôi con ngươi đen như mực dần trở nên âm trầm.
Ngay cả bàn tay đang nắm lấy tay , cũng vô thức siết chặt hơn.
4
Trời dần chuyển tối, hương cao cũng bán kha khá. Ta và Phó Chỉ Xuyên thu dọn đồ đạc, cùng trở về nhà.
Trên đường về, còn mua một con vịt , nhất quyết đích đút ăn.
Ta chỉ bất đắc dĩ đón nhận, lòng mơ hồ cảm thấy hôm nay gì đó khác lạ.
Quả nhiên, bữa tối, liền vội vàng kéo lên giường, mạnh mẽ chiếm đoạt từng , từng một.
Ta và Phó Chỉ Xuyên thành một năm, luôn ôn nhu săn sóc, trong chuyện chăn gối cũng vô cùng dịu dàng, từng đau.
hôm nay, bỏ qua tiếng nghẹn của , cuồng dã cướp đoạt hết đến khác.
Mãi đến khi trăng lên đến đỉnh trời, kêu đến khàn cả giọng, mới chịu buông tha.
Ánh trăng nhàn nhạt rọi qua song cửa, trong đôi mắt đen thẳm của cuộn trào một thứ cảm xúc mãnh liệt.
Vừa mở miệng, liền tràn đầy vị chua.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
"Oanh Oanh hôm nay cứ lơ ? Có trong lòng khác ?"
Ta xoa chân yếu ớt lật :
"Không ..."
"Vậy suốt ngày nay nàng chẳng chịu chuyện với , còn cố tình tránh mặt?"
"Thật sự ..."
Ánh mắt Phó Chỉ Xuyên nheo , bàn tay siết chặt hơn:
"Thật ?"
Ta lập tức trợn trắng mắt, run rẩy đáp:
"Thật, thật mà!"
Lúc mới hài lòng buông tha .
lòng thì vẫn rối bời, những suy nghĩ ngừng quẩn quanh trong đầu, ký ức về nguyên tác trong sách cứ thế ùa về.
Ta vốn là con gái một thương gia vô danh trong kinh thành, từng ác bá ép gả, may nhờ nữ chính Tống Nhược Vi cứu giúp nên mới thoát nạn, đó trở thành nha bên cạnh nàng .
Về , hoàng đế ban hôn cho Phó Chỉ Xuyên và Tống Nhược Vi, mở một mối tình cưới yêu đầy ngọt ngào.
Còn , vì mê luyến Phó Chỉ Xuyên mà tìm cách bò lên giường , cuối cùng tống cho một lão già què quặt.
Nghĩ đến đây, nghiến răng nghiến lợi.
Rõ ràng tránh né kịch bản gặp gỡ Tống Nhược Vi, trốn tận đến tận Vân Châu thành.
Tại … tại vẫn còn gặp Phó Chỉ Xuyên chứ?!