Nữ Thần Bổ
Chương 21: Điều Tra
Sáng sớm hôm sau, bình minh ban phát ánh nắng đầu tiên trải dài trên những mái ngói khắp Chu Gia Trang. Lúc này, hạ nhân của Chu gia tiến đến, mang một thau nước nóng cho Nhiếp Phong rửa mặt. Sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong xuôi. Người hầu dẫn họ Nhiếp tiến đến đại sảnh để ăn sáng. Nơi đây, ba huynh đệ phái Côn Lôn đã ngồi đợi sẵn. Thấy Nhiếp Phong đi đến. Trương Tam đứng lên vẫy tay gọi hắn ngồi cùng bàn cho vui. Nhiếp Phong mỉm cười đi sang bàn của họ Trương.
Một lát sau, Chu Phú Quý tiến ra chắp tay chào mọi người:
- Chư vị bằng hữu mạnh giỏi nha! Mời thưởng bữa sáng của tệ trang.
Mọi người sôi nổi đứng dậy cầm chén rượu hướng Chu lão gia kính một ly. Sau đó, tất cả ngửa cổ uống cạn. Nhiếp Phong phải công nhận rượu Nữ Nhi Hồng này của Chu gia chôn cất hơn mười năm, uống vào hương vị rất đậm đà.
Thế là đoàn người lại bắt đầu chén tạc chén thù, ăn uống, nói chuyện rôm rả. Không khí hết sức nhộn nhịp vui tươi thì bỗng có một tên gia đinh bộ dáng hớt ha hớt hải chạy vào chỗ Chu lão nói thầm. Nét mặt của Chu Phú Quý lúc này nhăn lại tỏ rõ lo âu.
Quần hùng thấy như vậy bèn tò mò hỏi lão:
- Lão trang chủ có chuyện gì vậy? Cứ nói đi. Anh em chúng tôi mấy ngày nay ăn không uống không ở Chu Gia Trang này cũng lâu rồi. Nay nếu có việc. Tất cả đều đồng lòng giúp đỡ.
Chu Phú Quý đứng dậy nhìn quanh mọi người nói cảm ơn liên tục. Sau đó cầm chén rượu uống cạn một hơi. Lão khà một tiếng rồi mới chậm rãi nói:
- Việc này không dám làm phiền tới các vị anh hùng hảo hán nơi đây. Chỉ là gia nhân vừa bẩm báo phát hiện một hộ thôn dân trong trang không biết nguyên do cả nhà bị giết. Hơn nữa thủ đoạn sát hại rất dã man. Nói đến đây Chu Lão ngừng lại thở dốc.
Tựa hồ lão không muốn đề cập đến chuyện này đúng lúc đang ăn uống. Quần hào nhân sĩ võ lâm xưa nay ưa náo nhiệt. Tất cả nhao nhao đứng dậy đòi Chu lão dẫn đường đi đến hiện trường, xem ai mà to gan lớn mật dám vào trong trang hạ sát người.
Nhiếp Phong cùng ba huynh đệ họ Trương phái Côn Lôn cũng hòa mình vào dòng người đi theo Chu lão. Đến nơi, đập vào mắt mọi người là một màn huyết tích ghê rợn. Trên mặt đất tràn đầy máu tươi. Khắp nơi vương vãi thịt vụn và ống chân, cẳng tay người. Mấy vị nhân sĩ võ lâm nhìn cảnh đó bất chợt ôm cổ nôn thốc nôn tháo những gì vừa ăn xong.
Nhiếp Phong tuy không đến mức bất kham như thế nhưng trong bụng của hắn có một loại quằn quại rất khó chịu. Trước mắt bốn cụ thi thể đều không trọn vẹn. Có thi thể, đầu bị cái gì đó gặm đi mất một nửa, vẫn còn phòi não trắng bên trong.
Nhìn cảnh tượng ghê rợn như vậy. Ai cũng cảm thấn lạnh gáy. Hung thủ ra tay quả thực hết sức man rợ và tàn ác. Các thi thể đều có dấu vết bị cắn xé, nhai nát. Nội tạng đều bị moi ra vung vãi đầy đất.
- Ọe!
Trương Tam, đại sư huynh của Tam Kiếm Song Tuyệt phái Côn Lôn cúi người chạy ra ngoài nôn khan vài tiếng.
- Chu Trang Chủ. Ta nghĩ loại chuyện này nên gọi Du bổ đầu tới điều tra. Bọn Thiết Sư Bang và Hắc Long Bang hôm qua bị bắt hết, cho nên không có khả năng là do người của chúng làm. Nhiếp Phong từ tốn nói.
- Xem ra việc này phải nhờ đến quan phủ mới ổn thỏa. Mọi người cũng phụ họa theo.
Chu lão nghe lời quần hào, sai gia đinh đi lấy ngựa đến huyện nha báo án. Hai tiếng sau, Du Hương lúc này mới cưỡi ngựa tiến vào Chu gia. Hiện tại, ngôi nhà kia đã bị phong tỏa, bên ngoài có ba tên bộ khoái đứng canh. Một số thôn dân tò mò đứng túm tụm bên ngoài xem náo nhiệt.
- Tất cả mau giải tán. Có cái gì mà nhìn!
Đám bổ khoái vung tay xua đi mọi người, dọn ra một đường cho Du Hương tiến vào kiểm tra. Lúc này, Lô Nhị mặt mày tái mét từ trong nhà đi ra, chạm trán Du Hương hắn lắp bắp nói:
- Bổ đầu đại nhân, thuộc hạ không dám lại xem.
Nói xong, chạy ra một góc nôn ra mật xanh mật vàng.
Du Hương nhăn mũi khó chịu. Cái tên Lô Nhị này tố chất quá kém. Nàng bước vào bên trong, nhìn thấy thảm án đẫm máu, cũng không hiện nét gì trên khuôn mặt. Nhiếp Phong và Chu lão trang chủ thấy Du bổ đầu thần thái hết sức bình tĩnh, không chút biến đổi đều âm thầm bội phục nữ bổ khoái xinh đẹp này.
Xem kĩ hiện trường một lúc sau. Du Hương nhờ hệ thống ban ra nhiệm vụ:
- Điều tra và tiêu diệt “quỷ quái” làm hại thôn dân Chu Gia Trang. Thưởng hoàng kim 500 lượng, Đại hoàn đan 10 viên. Du Hương âm thầm mừng rỡ. Phần thưởng phong phú như vậy cái nhiệm vụ này nàng muốn. Nhìn tự dưng nở nụ cười của Du bổ đầu. Tuy nàng rất phá lệ xinh đẹp nhưng trong hoàn cảnh này mà cười được thì mọi người ai cũng nổi da gà.
Nhiếp Phong vội vàng tới bên Du Hương hỏi thầm:
- Thế nào?
- Do “quỷ quái” làm ra. Du bổ đầu trả lời.
- Cái gì? Vụ này là do “quỷ quái” gây ra sao? Chu lão mắt to sợ hãi.
Quần hùng lúc này ai cũng tỏ vẻ e dè. Từ xưa đến nay đụng độ “quỷ quái” đều lành ít dữ nhiều. Chạm trán hắc đạo đều không ngại nhưng gặp phải thế lực hắc ám siêu nhiên này thì rất khó đối phó.
Nhiếp Phong lo lắng hỏi:
- Ta có nên báo cho Lục Phiến Môn không?
- Đương nhiên, loại chuyện này ta và ngươi không cáng đáng được. Du bổ đầu từ tốn nói.
Ngay sau đó, Nhiếp Phong nhờ Chu gia viết thư gửi chim câu bay về phủ Gia Cát Thần Hầu. Hắn hi vọng được gặp lại thần bổ Lãnh Huyết đã lâu. Không biết lên tiên thiên, sức mạnh của huynh ấy so với ta như thế nào. Nhiếp Phong phấn khởi chờ mong.
Nhiếp Phong lôi trong người ra một cái Liệt Diễm Phù. Hắn truyền chân khí vào, phù chú bốc lên ngọn lửa màu đỏ sậm đầy ma quái. Hẳn nhiên quanh đây có tồn tại tà mà, âm khí.
Du Hương thấy vậy bèn ra lệnh đám bổ khoái rút ra ngoài 2 trượng. Lấy khoảng cách đó chia nhau canh gác. Nàng hiện tại cũng hết sức đề phòng. Đây là lần đầu tiên đụng độ “quỷ quái” cho nên biểu tình cũng có vài phần hấp tấp, khẩn trương.
Nhiếp Phong suy đoán:
- Hiện tại, chúng ta nên điều tra nguyên do tại sao gia đình này lại bị “quỷ quái” hại chết tại đây. Không phải tự dưng mà lúc này nó mới ra tay giết cả nhà thôn dân này.
- Đúng lắm. Chu lão thốt lên. Chu gia của ta từ trước tới nay chưa gặp sự này bao giờ cả.
Du bổ đầu nghe vậy cũng trầm ngâm:
Lão Trang Chủ yên tâm, bọn ta sẽ tìm ra nguyên nhân cho lão một công đạo. Bay giờ lão hãy cho ta gặp mặt những người tiếp xúc gần với gia đình này nhất. Ta muốn tra xem họ đã đi đâu, làm gì và tiếp xúc với những ai tầm 3 tháng đổ lại đây.
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu gia lúc này không khí trầm lắng. Các võ lâm nhân sĩ cũng cáo biệt ra đi. Chỉ còn lại có Nhiếp Phong cùng Tam Kiếm Song Tuyệt phái Côn Lôn và đám bổ khoái là ở lại điều tra. Chu Phú Quý rất cảm động. Lão sai hạ nhân chuẩn bị tiếp đãi mọi người hết sức ân cần.
Nhiếp Phong cũng nhận được bồ câu đưa thư hồi đáp của Gia Cát Tiên Sinh. Lãnh Huyết đang trên đường xuống viện trợ cho Nhiếp tướng quân. Biết tin đó Chu Phú Quý thở phào nhẹ nhõm. Lãnh Huyết thần bổ của Lục Phiến Môn tuy trẻ tuổi mà đã tấn thăng tu vi tiên thiên bẩm sinh. Được Bách Hiểu Sinh xếp vào Phong Vân Bảng danh chấn võ lâm.
Phong Vân Bảng là chỉ những người dưới 30 tuổi đổ xuống mà tu vi nhập tiên thiên. Ngoài ra còn có dưới Phong Vân Bảng là Giang Hồ Bảng chủ yếu là các cao thủ từ nhất lưu đến hậu thiên. Trên Phong Vân Bảng thì có Địa Bảng và Thiên Bảng. Địa bảng chỉ có ai tu vi bước vào nhập đạo mới được xếp vào. Còn Thiên bảng thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, toàn những bậc cao thâm ẩn tu tiền bối, không màng thế sự, đẳng cấp đạt đến Kết Linh. Nghe nói trên thiên bảng còn có tiên bảng nữa. Tất cả việc này, đều được triều đình tìm hiểu và soạn ra do một người ở phủ thần hầu chịu trách nhiệm đó chính là Bách Hiểu Sinh. Hắn là một người có trí nhớ siêu phàm cùng hiểu biết uyên bác về tất cả võ công cũng như môn phái trong giang hồ.
Một lát sau, Chu Phú Quý tiến ra chắp tay chào mọi người:
- Chư vị bằng hữu mạnh giỏi nha! Mời thưởng bữa sáng của tệ trang.
Mọi người sôi nổi đứng dậy cầm chén rượu hướng Chu lão gia kính một ly. Sau đó, tất cả ngửa cổ uống cạn. Nhiếp Phong phải công nhận rượu Nữ Nhi Hồng này của Chu gia chôn cất hơn mười năm, uống vào hương vị rất đậm đà.
Thế là đoàn người lại bắt đầu chén tạc chén thù, ăn uống, nói chuyện rôm rả. Không khí hết sức nhộn nhịp vui tươi thì bỗng có một tên gia đinh bộ dáng hớt ha hớt hải chạy vào chỗ Chu lão nói thầm. Nét mặt của Chu Phú Quý lúc này nhăn lại tỏ rõ lo âu.
Quần hùng thấy như vậy bèn tò mò hỏi lão:
- Lão trang chủ có chuyện gì vậy? Cứ nói đi. Anh em chúng tôi mấy ngày nay ăn không uống không ở Chu Gia Trang này cũng lâu rồi. Nay nếu có việc. Tất cả đều đồng lòng giúp đỡ.
Chu Phú Quý đứng dậy nhìn quanh mọi người nói cảm ơn liên tục. Sau đó cầm chén rượu uống cạn một hơi. Lão khà một tiếng rồi mới chậm rãi nói:
- Việc này không dám làm phiền tới các vị anh hùng hảo hán nơi đây. Chỉ là gia nhân vừa bẩm báo phát hiện một hộ thôn dân trong trang không biết nguyên do cả nhà bị giết. Hơn nữa thủ đoạn sát hại rất dã man. Nói đến đây Chu Lão ngừng lại thở dốc.
Tựa hồ lão không muốn đề cập đến chuyện này đúng lúc đang ăn uống. Quần hào nhân sĩ võ lâm xưa nay ưa náo nhiệt. Tất cả nhao nhao đứng dậy đòi Chu lão dẫn đường đi đến hiện trường, xem ai mà to gan lớn mật dám vào trong trang hạ sát người.
Nhiếp Phong cùng ba huynh đệ họ Trương phái Côn Lôn cũng hòa mình vào dòng người đi theo Chu lão. Đến nơi, đập vào mắt mọi người là một màn huyết tích ghê rợn. Trên mặt đất tràn đầy máu tươi. Khắp nơi vương vãi thịt vụn và ống chân, cẳng tay người. Mấy vị nhân sĩ võ lâm nhìn cảnh đó bất chợt ôm cổ nôn thốc nôn tháo những gì vừa ăn xong.
Nhiếp Phong tuy không đến mức bất kham như thế nhưng trong bụng của hắn có một loại quằn quại rất khó chịu. Trước mắt bốn cụ thi thể đều không trọn vẹn. Có thi thể, đầu bị cái gì đó gặm đi mất một nửa, vẫn còn phòi não trắng bên trong.
Nhìn cảnh tượng ghê rợn như vậy. Ai cũng cảm thấn lạnh gáy. Hung thủ ra tay quả thực hết sức man rợ và tàn ác. Các thi thể đều có dấu vết bị cắn xé, nhai nát. Nội tạng đều bị moi ra vung vãi đầy đất.
- Ọe!
Trương Tam, đại sư huynh của Tam Kiếm Song Tuyệt phái Côn Lôn cúi người chạy ra ngoài nôn khan vài tiếng.
- Chu Trang Chủ. Ta nghĩ loại chuyện này nên gọi Du bổ đầu tới điều tra. Bọn Thiết Sư Bang và Hắc Long Bang hôm qua bị bắt hết, cho nên không có khả năng là do người của chúng làm. Nhiếp Phong từ tốn nói.
- Xem ra việc này phải nhờ đến quan phủ mới ổn thỏa. Mọi người cũng phụ họa theo.
Chu lão nghe lời quần hào, sai gia đinh đi lấy ngựa đến huyện nha báo án. Hai tiếng sau, Du Hương lúc này mới cưỡi ngựa tiến vào Chu gia. Hiện tại, ngôi nhà kia đã bị phong tỏa, bên ngoài có ba tên bộ khoái đứng canh. Một số thôn dân tò mò đứng túm tụm bên ngoài xem náo nhiệt.
- Tất cả mau giải tán. Có cái gì mà nhìn!
Đám bổ khoái vung tay xua đi mọi người, dọn ra một đường cho Du Hương tiến vào kiểm tra. Lúc này, Lô Nhị mặt mày tái mét từ trong nhà đi ra, chạm trán Du Hương hắn lắp bắp nói:
- Bổ đầu đại nhân, thuộc hạ không dám lại xem.
Nói xong, chạy ra một góc nôn ra mật xanh mật vàng.
Du Hương nhăn mũi khó chịu. Cái tên Lô Nhị này tố chất quá kém. Nàng bước vào bên trong, nhìn thấy thảm án đẫm máu, cũng không hiện nét gì trên khuôn mặt. Nhiếp Phong và Chu lão trang chủ thấy Du bổ đầu thần thái hết sức bình tĩnh, không chút biến đổi đều âm thầm bội phục nữ bổ khoái xinh đẹp này.
Xem kĩ hiện trường một lúc sau. Du Hương nhờ hệ thống ban ra nhiệm vụ:
- Điều tra và tiêu diệt “quỷ quái” làm hại thôn dân Chu Gia Trang. Thưởng hoàng kim 500 lượng, Đại hoàn đan 10 viên. Du Hương âm thầm mừng rỡ. Phần thưởng phong phú như vậy cái nhiệm vụ này nàng muốn. Nhìn tự dưng nở nụ cười của Du bổ đầu. Tuy nàng rất phá lệ xinh đẹp nhưng trong hoàn cảnh này mà cười được thì mọi người ai cũng nổi da gà.
Nhiếp Phong vội vàng tới bên Du Hương hỏi thầm:
- Thế nào?
- Do “quỷ quái” làm ra. Du bổ đầu trả lời.
- Cái gì? Vụ này là do “quỷ quái” gây ra sao? Chu lão mắt to sợ hãi.
Quần hùng lúc này ai cũng tỏ vẻ e dè. Từ xưa đến nay đụng độ “quỷ quái” đều lành ít dữ nhiều. Chạm trán hắc đạo đều không ngại nhưng gặp phải thế lực hắc ám siêu nhiên này thì rất khó đối phó.
Nhiếp Phong lo lắng hỏi:
- Ta có nên báo cho Lục Phiến Môn không?
- Đương nhiên, loại chuyện này ta và ngươi không cáng đáng được. Du bổ đầu từ tốn nói.
Ngay sau đó, Nhiếp Phong nhờ Chu gia viết thư gửi chim câu bay về phủ Gia Cát Thần Hầu. Hắn hi vọng được gặp lại thần bổ Lãnh Huyết đã lâu. Không biết lên tiên thiên, sức mạnh của huynh ấy so với ta như thế nào. Nhiếp Phong phấn khởi chờ mong.
Nhiếp Phong lôi trong người ra một cái Liệt Diễm Phù. Hắn truyền chân khí vào, phù chú bốc lên ngọn lửa màu đỏ sậm đầy ma quái. Hẳn nhiên quanh đây có tồn tại tà mà, âm khí.
Du Hương thấy vậy bèn ra lệnh đám bổ khoái rút ra ngoài 2 trượng. Lấy khoảng cách đó chia nhau canh gác. Nàng hiện tại cũng hết sức đề phòng. Đây là lần đầu tiên đụng độ “quỷ quái” cho nên biểu tình cũng có vài phần hấp tấp, khẩn trương.
Nhiếp Phong suy đoán:
- Hiện tại, chúng ta nên điều tra nguyên do tại sao gia đình này lại bị “quỷ quái” hại chết tại đây. Không phải tự dưng mà lúc này nó mới ra tay giết cả nhà thôn dân này.
- Đúng lắm. Chu lão thốt lên. Chu gia của ta từ trước tới nay chưa gặp sự này bao giờ cả.
Du bổ đầu nghe vậy cũng trầm ngâm:
Lão Trang Chủ yên tâm, bọn ta sẽ tìm ra nguyên nhân cho lão một công đạo. Bay giờ lão hãy cho ta gặp mặt những người tiếp xúc gần với gia đình này nhất. Ta muốn tra xem họ đã đi đâu, làm gì và tiếp xúc với những ai tầm 3 tháng đổ lại đây.
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu gia lúc này không khí trầm lắng. Các võ lâm nhân sĩ cũng cáo biệt ra đi. Chỉ còn lại có Nhiếp Phong cùng Tam Kiếm Song Tuyệt phái Côn Lôn và đám bổ khoái là ở lại điều tra. Chu Phú Quý rất cảm động. Lão sai hạ nhân chuẩn bị tiếp đãi mọi người hết sức ân cần.
Nhiếp Phong cũng nhận được bồ câu đưa thư hồi đáp của Gia Cát Tiên Sinh. Lãnh Huyết đang trên đường xuống viện trợ cho Nhiếp tướng quân. Biết tin đó Chu Phú Quý thở phào nhẹ nhõm. Lãnh Huyết thần bổ của Lục Phiến Môn tuy trẻ tuổi mà đã tấn thăng tu vi tiên thiên bẩm sinh. Được Bách Hiểu Sinh xếp vào Phong Vân Bảng danh chấn võ lâm.
Phong Vân Bảng là chỉ những người dưới 30 tuổi đổ xuống mà tu vi nhập tiên thiên. Ngoài ra còn có dưới Phong Vân Bảng là Giang Hồ Bảng chủ yếu là các cao thủ từ nhất lưu đến hậu thiên. Trên Phong Vân Bảng thì có Địa Bảng và Thiên Bảng. Địa bảng chỉ có ai tu vi bước vào nhập đạo mới được xếp vào. Còn Thiên bảng thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, toàn những bậc cao thâm ẩn tu tiền bối, không màng thế sự, đẳng cấp đạt đến Kết Linh. Nghe nói trên thiên bảng còn có tiên bảng nữa. Tất cả việc này, đều được triều đình tìm hiểu và soạn ra do một người ở phủ thần hầu chịu trách nhiệm đó chính là Bách Hiểu Sinh. Hắn là một người có trí nhớ siêu phàm cùng hiểu biết uyên bác về tất cả võ công cũng như môn phái trong giang hồ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương