Nữ Thần Bổ
Chương 29: Đệ Tử Chân Truyền
- Có chuyện gì ở đây mà ồn ào náo nhiệt thế? Một vị phụ nhân trông tướng mạo khoảng chừng ngoài bốn mươi mặc y phục màu trắng tiến đến vẻ mặt ngạc nhiên.
Bà ta nom trẻ hơn rất nhiều so với Long bà bà vậy mà Long bà lại cúi người hành lễ:
- Phó cung chủ! Ta vừa hồi cung tìm được một vị thiếp thân rất xứng đôi với thiếu chủ nên chuẩn bị tiến nàng ta vào cung ạ!
- Có phải cô nương đó đây không? Vừa hỏi bà ta vừa quay sang nhìn chăm chú Du bổ đầu.
- Bẩm phó cung chủ. Chính là cô gái này đó. Long bà bà đáp lời.
Vị phó cung ngắm nhìn Du Hương một hồi lâu rồi buông lời khen ngợi:
- Cô bé này tướng mạo hoa nhường nguyệt thẹn. Rất xinh đẹp. Dáng người lại vô cùng xuất chúng, hơn nữa còn có long vận quấn thân. Thật là một người có khí chất đặc biệt. Từ từ... ta có nhìn lầm không? Cô nương này thế nhưng lại có thiên sinh kiếm tâm? Thật là tuyệt thế kỳ tài. Người nào có thiên sinh kiếm tâm thì thích hợp nhất làm kiếm tu. Có thể nói về mặt kiếm đạo sẽ có thành tựu to lớn vô cùng.
Không đợi Long bà bà đang định nói gì thêm. Vị phụ nhân phó cung chủ vội cầm chặt bàn tay trắng như ngọc của Du Hương siết mạnh:
- Cô gái! Ngươi tướng mạo cốt cách có thể nói hết sức phù hợp để làm đệ tử chân truyền của ta. Từ khi làm phó cung chủ Bí Cung ta chưa thu đồ đệ bao giờ cả. Nay gặp được ngươi ta quyết định phá lệ thu ngươi làm đệ tử y bát. Ngươi đồng ý không?
Du Hương rất nhanh trí nắm bắt thời cơ. Nàng vội vàng hỏi vị phó cung chủ:
- Tu vi của bà so với Long bà bà thì ai cao hơn?
- Đương nhiên là ta rồi. Cả Bí Cung này có mỗi ta là đến cảnh giới Nhập đạo hậu kì. Ngay đến cung chủ cũng chỉ là nhập đạo sơ kì mà thôi.
Nghe được đáp án như thế. Du Hương mừng như mở cờ trong lòng:
- Xem ra cơ hội để không phải làm thiếp của tên khốn thiếu chủ đã đến rồi.
Nàng làm bộ vẻ mặt buồn bã đáp:
- Ta cũng muốn làm đệ tử của bà lắm nhưng mà vị Long trưởng lão này lại cứ bắt ta phải làm thiếp cho thiếu chủ Bí Cung. Mà trong lòng ta chỉ muốn một lòng truy cầu võ đạo mà thôi!
Nói xong, Du Hương giả vờ rơm rớp nước mắt nom hết sức tội nghiệp. Phải nói là nếu thế giới này mà có giải thưởng oscar cho diễn viễn xuất sắc thì Du Hương chắc chắn sẽ được đề cử.
Vị phó cung chủ nhìn dáng vẻ hết sức thương tâm của nàng bèn ra quyết định:
- Truyện đó ngươi không cần phải lo lắng. Tên thiếu chủ Vinh Ngộ của bản cung đã có một vợ ba thiếp như vậy là quá đủ rồi. Từ giờ phút này, ta tuyên bố ngươi đã là đệ tử chân truyền của ta. Không có kẻ nào có thể bắt ép ngươi làm gì mà ngươi không muốn cả. Đây là lệnh bài đệ tử chân truyền hãy cầm lấy. Vừa nói bà ta vừa tung vào tay Du bổ đầu một chiếc lệnh bài bằng vàng sáng lấp lánh.
Du Hương cẩn thận cầm lấy. Miệng không quên nói lời cảm tạ rối rít.
- Rốt cục cũng thoát được cái nạn này. Du Hương thở phào nhẹ nhõm.
Long bà bà thấy vậy vô cùng bất mãn. Mụ ta vội chạy tới trước mặt vị phó cung chủ nói:
- Bẩm Phó cung chủ. Làm vậy ta e không tiện. Dù sao cô gái trẻ này đã được ta chọn ở bên ngoài về làm thiếp cho thiếu chủ rồi. Nay không đáp ứng thì ta biết ăn nói thế nào với thiếu chủ đây?
- Việc đó ngươi cứ bảo là do ta, Ngọa Kiều phó cung chủ Bí Cung nhúng tay vào. Tên thiếu chủ đó muốn ý kiến thì đích thân đến gặp ta. Ngay cả Cung chủ đương nhiệm cũng phải nể mặt ta chứ nói gì đến hắn. Hừ!
Trung niên phụ nhân bực dọc cất lời. Sau đó cầm tay Du Hương tung mình phóng vút lên không trung. Du bổ đầu sung sướng hả hê khi nghe mụ Long bà bà bị mắng xối xả. Trước khi bay xa nàng còn quay lại làm mặt cười đối với bà ta. Ngón tay giữa của Du Hương giơ lên về phía mụ. Long trưởng lão mà sinh ra ở trái đất thời hiện đại thì chắc sẽ lên cơn tam bành khi nhìn thấy hành động khiêu khích xúc phạm đó của họ Du.
Bên trong Bí Cung ở nội môn trọng địa một nơi u tĩnh, mấy vị trưởng lão đang vừa thưởng thức uống trà vừa nghị sự.
- Nghe nói Long trưởng lão xuất cung tìm được một vị thiếp mới cho thiếu chủ dung mạo cực kì xinh đẹp không biết có thật không?
- Ta đã nhìn qua ở quảng trường nhập cốc rồi. Cô ta quả thật có dung mạo xuất chúng nhất trong những người mà ta từng gặp.
- Thật vậy chăng? Xem ra tên Vinh Ngộ thiếu chủ này số hưởng rồi.
- Cũng chưa chắc. Nghe đâu cô gái đó được Phó cung chủ nhìn trúng thu làm đệ tử chân truyền. Lúc đó thì thiếu chủ có mơ cũng không nạp cô gái này vào làm thiếp được nữa.
- Hừ! Biết đâu hắn chạy đến bên mẹ hắn đang làm Cung chủ khóc lóc van xin thì sao?
Tiếng bàn tán nghị luận ồn ào náo nhiệt hẳn lên. Đề tài về nàng thiếp mới của thiếu chủ Bí Cung xem ra được các trưởng lão quan tâm đề cập rất nhiệt tình. Lúc này, vị trưởng lão Long bà bà đi cùng một đứa thị nữ tiến đến.
- Chào Long trưởng lão. Các vị trưởng lão khác chắp tay.
Long bà bà cầm xà trượng chống xuống đất tìm một ghế trống ngồi. Tay còn lại của bà ta dơ lên đáp lễ. Hàng ghế của bà ta có vị trí không thấp trong phòng nghị sự. Hẳn nhiên địa vị của bà ta có chút nhỉnh hơn so với các trưởng lão khác xung quanh. Một thị đồng tiến đến dâng trà hương cho Long bà bà. Bà chậm rãi cầm lấy. Sau đó nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi hương thơm tỏa ra rồi mới uống một ngụm.
- Long trưởng lão xuất cung vất vả đã tìm được một người xứng đôi cho thiếu chủ. Xin chúc mừng, chúc mừng! Một vị trưởng lão tính tình hào sảng cất lời.
Long trưởng lão bưng lên chén trà thơm nói:
- May mắn mà thôi! Ta tình cờ gặp một tên thôn dân nghe hắn giới thiệu em gái của hắn có nhan sắc xinh đẹp thế gian hiếm có. Ta không tin bèn bắt hắn đi tìm dẫn về. Không ngờ gặp được con bé ấy ta không tin vào mắt mình nữa. Con bé ấy công nhận là rất đẹp. Đáng tiếc là thiếu chủ chúng ta lại vô duyên với cô ta.
- Ồ! Mau nói nhanh một chút. Chuyện đó là sao? Các vị trưởng lão thúc giục.
- Cái này nói ra cũng ngại. Vị phó cung chủ Ngọa Kiều nhìn trúng cô gái này có Thiên Sinh Kiếm Tâm nên đã nhận cô ấy làm đệ tử chân truyền. Cô ta đã đồng ý và tuyên bố là chỉ lo tu tập võ đạo không màng chuyện nam nữ. Phó cung chủ chấp nhận yêu cầu cùa cô gái trẻ đó. Thế cho nên giờ ta mới đau đầu không biết nói sao với thiếu chủ đây. Long bà bà vừa uống trà nóng vừa nói.
Tất cả trưởng lão đều kinh ngạc thốt lên:
- Có Thiên Sinh Kiếm Tâm ư? Thật đúng là thiên tài hiếm gặp. Chẳng trách phó cung chủ nhận làm đồ đệ. Nếu ta mà gặp thì cũng bằng mọi cách thu vào.
- Chưa dừng ở đó đâu. Nha đầu này còn có long vận quấn thân nữa. Ta có thể nhận thấy người của cô bé đó toát ra long khí rất bá đạo. Ta đã thầm quan sát qua, nàng ở giữa mi mục nguyên âm ngưng tụ không tiêu tan, hiển nhiên là chưa trải qua chuyện nam nữ, một mảnh hồng hoang chưa mở, ngọc thô chưa mài dũa. Ai mà cưới được nàng ta thì sẽ được long khí hỗ trợ sau này vận mệnh chắc chắn sẽ thăng tiến tốt đẹp. Long bà bà nói tiếp.
Bà ta nom trẻ hơn rất nhiều so với Long bà bà vậy mà Long bà lại cúi người hành lễ:
- Phó cung chủ! Ta vừa hồi cung tìm được một vị thiếp thân rất xứng đôi với thiếu chủ nên chuẩn bị tiến nàng ta vào cung ạ!
- Có phải cô nương đó đây không? Vừa hỏi bà ta vừa quay sang nhìn chăm chú Du bổ đầu.
- Bẩm phó cung chủ. Chính là cô gái này đó. Long bà bà đáp lời.
Vị phó cung ngắm nhìn Du Hương một hồi lâu rồi buông lời khen ngợi:
- Cô bé này tướng mạo hoa nhường nguyệt thẹn. Rất xinh đẹp. Dáng người lại vô cùng xuất chúng, hơn nữa còn có long vận quấn thân. Thật là một người có khí chất đặc biệt. Từ từ... ta có nhìn lầm không? Cô nương này thế nhưng lại có thiên sinh kiếm tâm? Thật là tuyệt thế kỳ tài. Người nào có thiên sinh kiếm tâm thì thích hợp nhất làm kiếm tu. Có thể nói về mặt kiếm đạo sẽ có thành tựu to lớn vô cùng.
Không đợi Long bà bà đang định nói gì thêm. Vị phụ nhân phó cung chủ vội cầm chặt bàn tay trắng như ngọc của Du Hương siết mạnh:
- Cô gái! Ngươi tướng mạo cốt cách có thể nói hết sức phù hợp để làm đệ tử chân truyền của ta. Từ khi làm phó cung chủ Bí Cung ta chưa thu đồ đệ bao giờ cả. Nay gặp được ngươi ta quyết định phá lệ thu ngươi làm đệ tử y bát. Ngươi đồng ý không?
Du Hương rất nhanh trí nắm bắt thời cơ. Nàng vội vàng hỏi vị phó cung chủ:
- Tu vi của bà so với Long bà bà thì ai cao hơn?
- Đương nhiên là ta rồi. Cả Bí Cung này có mỗi ta là đến cảnh giới Nhập đạo hậu kì. Ngay đến cung chủ cũng chỉ là nhập đạo sơ kì mà thôi.
Nghe được đáp án như thế. Du Hương mừng như mở cờ trong lòng:
- Xem ra cơ hội để không phải làm thiếp của tên khốn thiếu chủ đã đến rồi.
Nàng làm bộ vẻ mặt buồn bã đáp:
- Ta cũng muốn làm đệ tử của bà lắm nhưng mà vị Long trưởng lão này lại cứ bắt ta phải làm thiếp cho thiếu chủ Bí Cung. Mà trong lòng ta chỉ muốn một lòng truy cầu võ đạo mà thôi!
Nói xong, Du Hương giả vờ rơm rớp nước mắt nom hết sức tội nghiệp. Phải nói là nếu thế giới này mà có giải thưởng oscar cho diễn viễn xuất sắc thì Du Hương chắc chắn sẽ được đề cử.
Vị phó cung chủ nhìn dáng vẻ hết sức thương tâm của nàng bèn ra quyết định:
- Truyện đó ngươi không cần phải lo lắng. Tên thiếu chủ Vinh Ngộ của bản cung đã có một vợ ba thiếp như vậy là quá đủ rồi. Từ giờ phút này, ta tuyên bố ngươi đã là đệ tử chân truyền của ta. Không có kẻ nào có thể bắt ép ngươi làm gì mà ngươi không muốn cả. Đây là lệnh bài đệ tử chân truyền hãy cầm lấy. Vừa nói bà ta vừa tung vào tay Du bổ đầu một chiếc lệnh bài bằng vàng sáng lấp lánh.
Du Hương cẩn thận cầm lấy. Miệng không quên nói lời cảm tạ rối rít.
- Rốt cục cũng thoát được cái nạn này. Du Hương thở phào nhẹ nhõm.
Long bà bà thấy vậy vô cùng bất mãn. Mụ ta vội chạy tới trước mặt vị phó cung chủ nói:
- Bẩm Phó cung chủ. Làm vậy ta e không tiện. Dù sao cô gái trẻ này đã được ta chọn ở bên ngoài về làm thiếp cho thiếu chủ rồi. Nay không đáp ứng thì ta biết ăn nói thế nào với thiếu chủ đây?
- Việc đó ngươi cứ bảo là do ta, Ngọa Kiều phó cung chủ Bí Cung nhúng tay vào. Tên thiếu chủ đó muốn ý kiến thì đích thân đến gặp ta. Ngay cả Cung chủ đương nhiệm cũng phải nể mặt ta chứ nói gì đến hắn. Hừ!
Trung niên phụ nhân bực dọc cất lời. Sau đó cầm tay Du Hương tung mình phóng vút lên không trung. Du bổ đầu sung sướng hả hê khi nghe mụ Long bà bà bị mắng xối xả. Trước khi bay xa nàng còn quay lại làm mặt cười đối với bà ta. Ngón tay giữa của Du Hương giơ lên về phía mụ. Long trưởng lão mà sinh ra ở trái đất thời hiện đại thì chắc sẽ lên cơn tam bành khi nhìn thấy hành động khiêu khích xúc phạm đó của họ Du.
Bên trong Bí Cung ở nội môn trọng địa một nơi u tĩnh, mấy vị trưởng lão đang vừa thưởng thức uống trà vừa nghị sự.
- Nghe nói Long trưởng lão xuất cung tìm được một vị thiếp mới cho thiếu chủ dung mạo cực kì xinh đẹp không biết có thật không?
- Ta đã nhìn qua ở quảng trường nhập cốc rồi. Cô ta quả thật có dung mạo xuất chúng nhất trong những người mà ta từng gặp.
- Thật vậy chăng? Xem ra tên Vinh Ngộ thiếu chủ này số hưởng rồi.
- Cũng chưa chắc. Nghe đâu cô gái đó được Phó cung chủ nhìn trúng thu làm đệ tử chân truyền. Lúc đó thì thiếu chủ có mơ cũng không nạp cô gái này vào làm thiếp được nữa.
- Hừ! Biết đâu hắn chạy đến bên mẹ hắn đang làm Cung chủ khóc lóc van xin thì sao?
Tiếng bàn tán nghị luận ồn ào náo nhiệt hẳn lên. Đề tài về nàng thiếp mới của thiếu chủ Bí Cung xem ra được các trưởng lão quan tâm đề cập rất nhiệt tình. Lúc này, vị trưởng lão Long bà bà đi cùng một đứa thị nữ tiến đến.
- Chào Long trưởng lão. Các vị trưởng lão khác chắp tay.
Long bà bà cầm xà trượng chống xuống đất tìm một ghế trống ngồi. Tay còn lại của bà ta dơ lên đáp lễ. Hàng ghế của bà ta có vị trí không thấp trong phòng nghị sự. Hẳn nhiên địa vị của bà ta có chút nhỉnh hơn so với các trưởng lão khác xung quanh. Một thị đồng tiến đến dâng trà hương cho Long bà bà. Bà chậm rãi cầm lấy. Sau đó nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi hương thơm tỏa ra rồi mới uống một ngụm.
- Long trưởng lão xuất cung vất vả đã tìm được một người xứng đôi cho thiếu chủ. Xin chúc mừng, chúc mừng! Một vị trưởng lão tính tình hào sảng cất lời.
Long trưởng lão bưng lên chén trà thơm nói:
- May mắn mà thôi! Ta tình cờ gặp một tên thôn dân nghe hắn giới thiệu em gái của hắn có nhan sắc xinh đẹp thế gian hiếm có. Ta không tin bèn bắt hắn đi tìm dẫn về. Không ngờ gặp được con bé ấy ta không tin vào mắt mình nữa. Con bé ấy công nhận là rất đẹp. Đáng tiếc là thiếu chủ chúng ta lại vô duyên với cô ta.
- Ồ! Mau nói nhanh một chút. Chuyện đó là sao? Các vị trưởng lão thúc giục.
- Cái này nói ra cũng ngại. Vị phó cung chủ Ngọa Kiều nhìn trúng cô gái này có Thiên Sinh Kiếm Tâm nên đã nhận cô ấy làm đệ tử chân truyền. Cô ta đã đồng ý và tuyên bố là chỉ lo tu tập võ đạo không màng chuyện nam nữ. Phó cung chủ chấp nhận yêu cầu cùa cô gái trẻ đó. Thế cho nên giờ ta mới đau đầu không biết nói sao với thiếu chủ đây. Long bà bà vừa uống trà nóng vừa nói.
Tất cả trưởng lão đều kinh ngạc thốt lên:
- Có Thiên Sinh Kiếm Tâm ư? Thật đúng là thiên tài hiếm gặp. Chẳng trách phó cung chủ nhận làm đồ đệ. Nếu ta mà gặp thì cũng bằng mọi cách thu vào.
- Chưa dừng ở đó đâu. Nha đầu này còn có long vận quấn thân nữa. Ta có thể nhận thấy người của cô bé đó toát ra long khí rất bá đạo. Ta đã thầm quan sát qua, nàng ở giữa mi mục nguyên âm ngưng tụ không tiêu tan, hiển nhiên là chưa trải qua chuyện nam nữ, một mảnh hồng hoang chưa mở, ngọc thô chưa mài dũa. Ai mà cưới được nàng ta thì sẽ được long khí hỗ trợ sau này vận mệnh chắc chắn sẽ thăng tiến tốt đẹp. Long bà bà nói tiếp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương