Nương Nương Livestream Xem Tình Duyên 1
Chương 1
1.
Ta, một Quỷ hậu, đã mở phòng livestream để xem bói nhân duyên cho mọi người.
Đừng trách ta cướp việc của Nguyệt Lão.
Lão già đó chỉ lo se tơ hồng còn kết quả sau này thế nào lão chẳng quan tâm!
Mấy năm gần đây ngày càng có nhiều người chết thảm vì tình yêu nên không chịu đi đầu thai, vì chấp niệm báo thù mà hóa thành lệ quỷ, do vậy vong hồn ngày càng tăng.
Tất cả bọn họ đều đã gây ra vô số vụ giết người, khiến quỷ sai trong Minh giới phải vất vả truy bắt không nói, còn làm tên chồng Quỷ vương của ta vì vậy mà gánh lấy tội danh quản thúc không nghiêm!
Vì vậy bà đây đây quyết định sẽ giải quyết vấn đề tận gốc rễ, cho chân mệnh thật sự được ở bên nhau!
Ta nói là làm, lập tức khoác lên mình bộ lễ phục toả ánh hào quang mà ta đã mặc lúc kết hôn với lão chồng mình.
Mão phụng long bào vô cùng cao quý.
Chỉ trong thời gian ngắn, hơn năm trăm người xem đã ở lại phòng phát sóng trực tiếp của ta.
[Phòng phát sóng trực tiếp này dùng để làm gì vậy? Quần áo của chủ phòng đẹp quá xá!]
[Bói tình duyên, phòng phát sóng trực tiếp này là Nương nương xem bói tình duyên!]
[Bây giờ coi bói thôi mà cũng cuốn vậy sao? Còn nhập vai làm Nương nương?]
[Không chỉ có Nương nương đâu, hãy nhìn bên cạnh cô ấy còn có thái giám và thị vệ cầm kiếm! Nhìn thật quá má ơi, quần áo còn đẹp hơn trong phim truyền hình nhiều!]
…
Cái đấy là tất nhiên rồi! Những gì chúng ta mang trên người đều là đồ cổ hết, nếu đặt trong viện bảo tàng chắc chắn sẽ là báu vật.
Mấy tiểu quỷ khuôn mặt xinh đẹp, hiền lành vì lúc chết không khủng bố lắm, chúng ra sức hét lớn: “Các bé cưng, nếu đi ngang qua thì đừng bỏ lỡ. Lần đầu tiên Nương nương nhà bọn ta livestream, mỗi ngày sẽ tặng các bé cưng ba suất miễn phí!”
“Nương nương nhà bọn ta phán siêu chuẩn, các tình yêu mau đến xem chân mệnh của mình giờ đang ở nơi đâu, bạn trai bên cạnh là người hay quỷ!”
Hễ nhắc đến miễn phí thì mọi người đều không còn do dự nữa, thế là thi nhau đăng ký.
Chẳng mấy chốc ta đã chọn được khán giả trực tuyến đầu tiên.
Duyên Dáng Yêu Kiều là một cô gái vừa mới tuổi đôi mươi, với mái tóc ngắn màu hồng rất thời trang.
Cô ấy nói chuyện rất nhiệt tình, đôi mắt lấp la lấp lánh: “Bạn trai tôi rất tốt với tôi. Đây là chiếc túi Chanel anh ấy mua cho tôi, là phiên bản giới hạn đấy!”
“Còn điện thoại di động Apple, nhẫn kim cương… Chỉ cần tôi thích thì bất kể là thứ gì anh ấy đều sẽ mua cho tôi!”
“Tôi cảm thấy thật hạnh phúc!”
Chậc, là một người thích đến show ân ái.
Cô ta không biết rằng thể hiện tình cảm quá nhiều sẽ nhanh lụi tàn sao?
Khán giả khắp phòng phát sóng trực tiếp đã không thể chịu đựng được nữa.
[Này, đây là bói tình duyên, show ân ái như cô thì đi nơi khác!]
[Chậc chậc chậc, cô này là đào mỏ hả? Mất mặt quá!]
Duyên Dáng Yêu Kiều tức muốn hộc máu: “Mọi người! Mọi người chỉ đang ghen tị mà thôi!”
Không đợi cô ta tiếp tục tranh luận với người khác, tôi đã cắt ngang: “Có việc thì nói, nếu không để ta đổi một bạn khác.”
Duyên Dáng Yêu Kiều bĩu môi nói: “Vậy tôi nói vào trọng điểm đây, tôi khẳng định mình và bạn trai là duyên trời định. Anh ấy đối xử rất tốt với tôi.”
Ta lắc đầu thở dài: “Không phải đâu, nếu cô muốn kết duyên với anh ta thì cần phải đánh bại đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, tứ tỷ trước đã. À đúng rồi, giờ có thêm lục tỷ nữa!”
2
Phòng phát sóng nhốn nháo hẳn.
[Đấy tôi nói rồi, cô ta là đào mỏ, tiểu tam!]
[Người lầu trên sai rồi, cậu không nghe Nương nương nói gì à, cô ta là người thứ, ha ha ha.]
Duyên Dáng Yêu Kiều tức giận: “Mọi người… Mọi người như vậy là đang phỉ báng bôi nhọ tôi! Chủ phòng live này vì lượt xem mà nói hươu nói vượn, cần thận tôi sẽ kiện cô đó!”
Tôi cười, bình tĩnh nói: “Không việc gì phải gấp, cô cứ ngồi xổm xuống trước đi, sẽ nhanh thôi!”
Đồng thời tôi bắt đầu đếm ngược: “5, 4…”
Khuôn mặt thon dài của Duyên Dáng Yêu Kiều đỏ bừng, không khỏi chửi rủa: “Tôi ngồi xổm lên mẹ cô ấy!”
“1, 0.”
Vừa dứt lời, một vật màu đen vụt qua camera.
Một tiếng “bốp” đập vào sau đầu Duyên Dáng Yêu Kiều.
Cú va chạm rất lớn khiến Duyên Dáng Yêu Kiều ngã xuống đất kêu “Ối” một tiếng.
Đưa tay sờ thử: “Máu!”
Duyên Dáng Yêu Kiều hét lên.
Ngay sau đó, một nhóm người hung hăng xông vào.
Dẫn đầu là một phụ nữ trung niên với mái tóc ngắn.
“Là con nhỏ đó! Dám quyến rũ người đàn ông của tao! Đánh nó đi!”
Duyên Dáng Yêu Kiều ôm đầu kêu lên: “Các người nhầm người rồi! Tôi không có! Các người đừng làm xằng bậy, đánh người là vi phạm pháp luật!”
Người phụ nữ trung niên đang hăng máu không thèm quan tâm đến điều này, cô ta đưa mắt ra hiệu đám đàn ông tiến lên ấn Duyên Dáng Yêu Kiều xuống rồi bắt đầu dùng vũ lực.
Duyên Dáng Yêu Kiều hét vào màn hình chiếc điện thoại đang rơi trên đất: “Cứu với! Mọi người giúp tôi gọi cảnh sát đi!”
Nhưng không một ai đứng về phía cô, mà ngược lại còn bị loạt bão bình luận chĩa vào!
[Đánh hay lắm! Theo như tôi nói thì quá là xứng đáng, để xem lần sau cô ta còn dám đi đào mỏ không!]
[Trời ơi, xem phát sóng coi bói nhân duyên giờ lại thành đào mỏ hiện hình, cũng kích thích quá đi mà!]
[Đã đến lúc lột quần áo của cô ta rồi!]
“Cô Lý, cô đừng kích động.”
Ta nhấp một ngụm trà do đám tiểu quỷ đưa cho, làm ướt cổ họng rồi nhàn nhã nói: “Bây giờ cô hãy nhấc máy lên và nghe ta nói.”
Âm lượng của ta không lớn và khá nhẹ nhàng, nhưng người phụ nữ đang giận dữ đột nhiên trông giống như một con búp bê bị mắc kẹt trong một chiếc đồng hồ, lộ vẻ mặt ngơ ngác. Sau đó, cô ta dừng lại một lúc rồi cúi xuống, nhấc điện thoại lên đối mặt với ống kính.
3
Ta gật đầu hài lòng: “Cô Lý, cô đã bỏ học năm mười tám tuổi để hỗ trợ tên họ Chu đó học đại học. Hai hai tuổi cô giúp hắn gây dựng sự nghiệp. Tám năm trôi qua, công ty đã phát triển từ một cửa hàng hai người thành nơi có hàng trăm nhân viên như hiện nay, tên họ Chu đó cũng đã được hàng chục triệu đô la mỗi năm.”
“Cô nghĩ đã đến lúc kết hôn, nhưng tên họ Chu luôn trì hoãn từ năm này qua năm khác với lý do lịch trình công việc bận rộn.”
“Cho đến đầu năm nay, cô vô tình phát hiện hắn ngoại tình với người phụ nữ khác. Hắn đều thề thốt với cô rằng tất cả là do những người phụ nữ khác chèo kéo chứ trong lòng hắn chỉ có mình cô thôi phải không?”
Bây giờ người phụ nữ mới tỉnh mộng, ánh mắt dần lấy lại tiêu điểm: “Đúng, đúng… Nhưng mà khoan, sao cô biết chuyện này?”
Ta xua tay: “Xin cô chuyển máy cho cô Trần đối diện đi.”
Tất nhiên người phụ nữ không cam lòng, vội buột miệng nói: “Tại sao…”
Nhưng cả người cô ta cứng đờ, sau đó thật sự đưa lại điện thoại cho Duyên Dáng Yêu Kiều.
“Cô Trần, cha mẹ cô ly hôn từ khi cô còn nhỏ. Những năm tháng thơ ấu đều sống với bảo mẫu, thiếu tình yêu nhưng không thiếu tiền.”
“Tháng ba năm nay cô đến quán bar chơi thì gặp tên họ Chu. Hắn giấu việc mình đã có bạn gái, che chở ân cần chăm sóc cô, còn chuẩn bị quà sinh nhật tuổi mười tám cho cô nữa, vì vậy cô cảm thấy đây chính là tình yêu.”
“Nhưng lại không nghĩ đến hắn đối xử với tất cả các cô gái đều như nhau. Ngay cả bạn thân nhất của cô cũng đang bí mật quan hệ với hắn! Tất nhiên, hắn đã nói với cô rằng bạn thân vì ghen tị với mối quan hệ tốt đẹp của cô nên muốn phá hỏng!”
“Không… Đây không phải sự thật…” Mặc dù Duyên Dáng Yêu Kiều liên tục phủ nhận nhưng từ đôi mắt đẫm lệ và cơ thể run rẩy của cô ấy có thể thấy những gì ta nói là sự thật.
“Một tên đàn ông cặn bã có đáng để đánh đến vỡ đầu chảy máu, hủy hoại đi tương lai xán lạn của cô không? Hãy đến quán cà phê Red Forest trên đại lộ Riverside nhìn thử đi, ai đúng ai sai có thể tự phân định!”
Ta đã ngắt kết nối phát sóng trực tiếp với Duyên Dáng Yêu Kiều.
Bão bình luận cứ nhảy hết lượt này đến lượt khác.
[Tại sao vừa rồi tôi có cảm giác như bà già đó đã bị điều khiển vậy? Rõ ràng bà ta không muốn nhặt di động nhưng vẫn làm theo!]
[Tôi cũng cảm thấy như vậy! Chủ phòng bảo làm gì bà ta làm y như vậy!]
[Các vị lầu trên đừng khác người nữa được không, làm gì có chuyện ly kỳ đến nỗi có thể điều khiển người khác thông qua điện thoại di động? Chắc chắn đang dắt mũi!]
[Dù dắt hay không thì tôi vẫn rất thích xem thể loại máu chó này, vừa hay tôi ở trên đại lộ Riverside, lát nữa tôi sẽ giúp mọi người tìm hiểu sự thật nha!]
Sẽ thật tốt nếu có ai đó đi tìm hiểu sự thật và quay lại quảng cáo cho ta.
Lúc này, một tiểu quỷ đi tới và nói: “Nương nương, đến giờ dùng cơm trưa rồi!”
Thôi, nói chuyện nửa ngày rồi cũng nên nghỉ ngơi thôi.
“Các tình yêu, bổn Nương nương đi ăn cơm trưa trước đây, chiều nay một giờ chúng ta không gặp không về nhé, moa moa!”