Nương Nương Livestream Xem Tình Duyên 2
Chương 1
1
Ta, Quỷ hậu nương nương đã mở phòng phát sóng trực tiếp để giúp mọi người xem bói tình duyên.
Những năm gần đây, lượng người chết thảm vì tình tăng dần, hoá thành lệ quỷ mắc kẹt ở trần gian, khiến cho oan hồn ngày càng nhiều. Đặc biệt, gần đây có bộ phim “Cô ấy mất tích” đang rất nổi tiếng, càng làm cho một số người tâm cơ có thêm con đường kiếm tiền mới.
Chưa nói đến chuyện làm ảnh hưởng không tốt đến xã hội, chỉ riêng cái nhà tù ở Minh giới của bọn ta cũng sắp chứa không nổi rồi!
Vì vậy ta quyết định giải quyết vấn đề từ gốc rễ và để vận mệnh thật sự được ở bên nhau!
Nhờ tính toán chính xác nên ta nhanh chóng nổi tiếng và được mọi người trìu mến gọi là Tiểu Nương nương!
Vẫn là nguyên tắc cũ, mỗi ngày bốc ba quẻ miễn phí.
Chẳng bao lâu sau, ta đã chọn được khán giả may mắn đầu tiên trong ngày hôm nay.
Tên trên mạng của “Biểu Muội Thanh Thuần” rất giống với con người thật của cô ấy, mái tóc dài bồng bềnh cùng sợ ngô nghê làm lòng người rung động, là dáng vẻ của người chưa trải sự đời.
“Xin chào Nương nương, có một chàng trai đang theo đuổi em. Anh ấy biết ngày sinh nhật của em sắp đến nên đã quyết định tổ chức tiệc sinh nhật cho em trên du thuyền ở nước ngoài.”
“Anh ấy rất đẹp trai và giỏi giang, em muốn hỏi thử xem chúng em có hợp nhau không?”
Nụ cười ngọt ngào của cô gái lan rộng trên khuôn mặt, nhưng thật không may, ta phải làm cô ấy thất vọng rồi.
Từ lúc con người sinh ra, mọi sự kiện trong đời đều được ghi vào sổ sinh tử. Vì thế, chỉ cần liếc nhìn một cái thì không gì có thể qua mắt được Nương nương đây!
Ta lắc đầu: “Không phải duyên trời định đâu, anh ta không có hứng thú với em đâu, mà là với quả thận của em đấy.”
2
Khán giả bên ngoài phòng phát sóng trực tiếp bỗng trở nên phấn khích.
[Ha ha ha, cười chết mất, còn là tổ chức sinh nhật trên du thuyền ở nước ngoài. Nào ngờ tiễn thẳng cô ấy ra biển, há há há!]
[Tôi cũng không hiểu sao nữa. Khắp nơi đều nhan nhản rằng đừng tin vào chiếc bánh trên trời rơi xuống, giới trẻ ngày nay không đọc sách báo sao?]
Biểu Muội Thanh Thuần đỏ mặt: “Mọi người… Mọi người đang nói nhảm gì vậy?!”
“Anh ấy là Thái tử Bắc Kinh, là chồng quốc dân, mọi người biết không? Chắc cũng từng nghe nói đến rồi đúng chứ? Sao lại có thể làm ra chuyện như vậy được?”
Những lời chế nhạo ngày càng lớn hơn.
[Cô ấy vừa nói ai cơ? Công tử họ Lâm?]
[Em gái mới ban ngày mà đã mơ lớn như vậy rồi, không tốt lắm đâu nhỉ?]
[Trời ơi, đây thật sự là phòng live coi bói tình duyên sao? Tại sao tôi cứ thấy nó hài hài?]
“Mọi người… Mọi người thật quá đáng lắm!”
Đôi tay run rẩy của Biểu Muội Thanh Thuần lấy điện thoại ra, cố gắng chứng minh cho mọi người thấy những gì cô ấy nói là đúng: “Đây là tin nhắn và ảnh anh ấy gửi cho tôi!”
Ta xua tay ra hiệu cho cô ấy đừng kích động: “Chị biết em không nói dối, nhưng có người đã giả mạo tài khoản WeChat của vị Thái tử kia để liên lạc và tương tác với em, còn những bức ảnh trong vòng bạn bè đều là ảnh mạng tải xuống.”
“Em thử nghĩ xem, một cô bé kết giao xã hội đơn giản như em sao có thể quen được với Thái tử kia?”
Biểu muội thanh thuần ngập ngừng: “Là anh ấy… Anh ấy liên lạc với em trên QQ và nói em rất dễ thương…”
“Em bị lừa rồi.”
Ta nhận lấy tách trà mà mình thích uống nhất của Quỷ công công Tiểu Quế Tử thích nịnh nọt, nhấp một ngụm rồi nói: “Người đó thấy em lúc nào cũng thuận lợi nên ghen tị với em, thậm chí cô ta còn muốn tính mạng của em nữa! ”
Biểu Muội Thanh Thuần sửng sốt lắc đầu: “Chị đùa em à? Em không tin, em không tin đâu!”
Cân nhắc thời gian có hạn, ta chỉ luôn đường cho cô ấy: “Giờ em về nhà cũ đi, ừm, ngồi xổm dưới cửa sổ rồi đợi xem kịch hay!”
Biểu Muội Thanh Thuần chụp lấy điện thoại rồi hoảng loạn bỏ chạy, đến nỗi quên tắt chương trình phát sóng trực tiếp.
Ta cũng không ngắt, suy cho cùng chẳng có lý do gì mà không nhận quảng cáo miễn phí như vậy.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng muốn xem đoạn này nên không những không rời khỏi mà còn có hàng chục người đổ vào.
3
May mắn thay, Biểu Muội Thanh Thuần cũng không để mọi người phải đợi lâu. Cô ấy chạy như điên, chỉ trong vòng vài phút đã tới một con hẻm nhỏ.
Cô ấy chuyển điện thoại sang chế độ im lặng rồi ngồi xổm xuống dưới cửa sổ.
Chẳng bao lâu sau bên trong vang lên tiếng một nam một nữ đang cãi nhau.
“Anh còn nói không có cô gái nào là anh không xử lý được! Vậy tại sao cô ta lại không đồng ý ra nước ngoài với anh? Anh chỉ là thứ vô dụng mà thôi!”
“Muốn lấy được lòng tin của cô ta thì cũng phải có thời gian chứ, sắp được rồi đấy. Tôi thấy cô ta đã mê rồi, tổ chức tiệc sinh nhật trên du thuyền ở châu Âu thì có cô gái nào mà không bị cám dỗ chứ? Vừa lên tàu tôi sẽ cho cô ta đến Đông Nam Á! Nhưng đó không phải là em gái ruột của cô sao? Làm gì mà cô hận cô ta nhiều thế?”
“Hừ, tại sao sau khi bố mẹ tôi ly hôn, con nhóc đó lại được đi theo mẹ sống không lo không nghĩ, còn tôi phải đi theo một người cha là con ma cờ bạc để sống một cuộc đời đầy đau khổ? Lão già đó còn gán tôi để trả nợ! Còn con nhỏ kia lại được thi vào đại học! Tại sao chứ?!”
…
Xem đến đây rồi thì còn gì chưa rõ nữa?
Chị gái ruột ghen tị vì em gái mình có tương lai tốt đẹp nên đã hợp tác với bọn xã hội đen để gài bẫy cô ấy!
Cư dân mạng thích thú theo dõi còn khuôn mặt của Biểu Muội Thanh Thuần đã đỏ bừng!
Hỏng chuyện rồi!
Ta nhanh chóng gửi tin nhắn riêng cho cô ấy: [Đừng bốc đồng! Chú ý an toàn!]
Tuy nhiên đã quá muộn rồi. Biểu Muội Thanh Thuần dù sao vẫn còn non trẻ, làm sao cô ấy có thể chịu đựng được việc bị cả “người yêu” và người thân của mình phản bội!
Cô ấy đứng phắt dậy rồi hét qua cửa sổ: “Hứa Mạn Lệ, chị thật quá đáng! Tôi làm gì có lỗi với chị mà chị lại muốn trừng phạt tôi như vậy chứ!”
Hai người trong phòng giật mình, chưa kịp nói chuyện thì người Biểu Muội Thanh Thuần đã lao vào.
“Lúc đó chính chị là người lựa chọn đi theo bố! Bởi vì lúc ấy bố làm ăn còn chưa thất bại, chị coi thường mẹ chỉ vì mẹ chỉ làm nội trợ, chị muốn được sống tốt!”
“Sau này mẹ con tôi cũng đi tìm chị, muốn chị quay về cùng chúng tôi để tiếp tục việc học. Là do chị mải chìm đắm trong truỵ lạc, một hai đòi bỏ nhà đi với bọn xã hội đen!”
Cô ấy thở dốc, ngực phập phồng dữ dội, mới hét lên vài câu chất vấn thì mắt đã đỏ hoe!
Cô ấy sụt sịt, nức nở nở: “Mấy người làm như vậy là phạm pháp, tôi muốn báo cho chú cảnh sát… bắt hết mấy người đi!”
Hứa Mạn Lệ và người đàn ông bên cạnh bắt đầu cầu xin sự thương xót.
“Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, bọn chị chỉ đùa với em thôi…”
Biểu Muội Thanh Thuần đương nhiên không tin, cô giơ điện thoại lên, đối diện với camera: “Bây giờ tôi sẽ cho các bạn xem, người thân thiết với cô em gái này trông như vậy…”
Tuy nhiên, chưa kịp nói xong, một bàn tay to lớn đột nhiên vươn ra từ phía sau, Biểu Muội Thanh Thuần hét lên đầy sợ hãi. Kết nối mạng cũng bị gián đoạn.
4
Tình huống đột ngột thay đổi khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp khiếp sợ.
[Biểu Muội Thanh Thuần sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?]
[Bàn tay xuất hiện ở đoạn cuối thật đáng sợ! Không lẽ là đồng phạm của hai tên cặn bã đó? Hãy báo cảnh sát cho cô ấy đi!]
[Tôi vừa ghi lại màn hình, nó có thể dùng làm bằng chứng!]
Ta đỡ trán, đồ ngốc này! Sao lại thiếu kiên nhẫn đến vậy!
May mà ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu không đến cả chết thế nào cô ấy cũng không biết!
Trong phòng phát sóng trực tiếp cãi cọ ầm ĩ cả lên, mọi người đều lo lắng cho sự an toàn của Biểu Muội Thanh Thuần, không còn tâm trạng xem phát sóng trực tiếp nữa.
Ta xua tay nói: “Các tình yêu, chúng ta nghỉ ngơi mười phút đi, mười phút sau tôi đảm bảo Biểu Muội Thanh Thuần sẽ lành lặn quay về!”
Ngay khi xảy ra tranh chấp giữa Biểu Muội Thanh Thuần và hai người kia thì ta đã phái cánh tay phải đắc lực là Sadako tỷ tỷ đi rồi.
Sadako đã theo ta nhiều năm, giúp ta thu phục được không ít ác quỷ, lập được nhiều chiến công hiển hách.
Ngoài ra cô ấy còn biết phân biệt nặng nhẹ với từng kẻ ác.
Ta rất yên tâm khi để cô ấy xuất chiến.
Mười phút là quá đủ!
Đang lúc suy nghĩ thì một đôi tay nhợt nhạt không có chút máu vươn ra nói: “Mời Nương nương dùng trà. Đây là trà pha bằng nước hoa quế thơm ngọt do Tiểu Quế Tử đặc biệt pha chế cho người.”
Ta giật mình cụp mắt xuống nhìn người phụ nữ đang quỳ rạp dưới đất với mái tóc rối bù.
“Chị Sadako, không phải chị đi cứu biểu muội sao? Còn Tiểu Quế Tử ở đâu rồi?”
Sadako vội vàng dập đầu: “Nô tỳ xin Nương nương tha tội, Tiểu Quế Tử cứ một hai đòi đi thay nô tỳ…”
Khi còn sống, Tiểu Quế Tử là Đại Nội tổng quản thái giám, chuyên phục vụ Hoàng đế và Thái hậu. Tuy bản lĩnh của ông ta không cao nhưng rất giỏi nịnh nọt người khác, có điều nếu đối phó với mấy tên cặn bã thì không thành vấn đề.
Ta cầm chén trà nhấp một ngụm, ông ta muốn cướp công, ây chà, thôi thì tuỳ ông ta.
Sadako nhìn mặt ta, một lát sau bèn sợ hãi nói: “… Chuyện đấy, cả Huyết Khôi (con rối máu) cũng đến, nô tỳ không ngăn được bọn họ…”
Cái gì?!
Tay ta run lên, tách trà “choang” một tiếng, rơi xuống đất vỡ tan.
“Không ổn! Mau đến chặn chúng lại!”
Huyết Khôi này sát khí ngút trời, khát máu như mạng sống! Thả cho hắn ra ngoài thì có trời mới biết hắn gây thêm rắc rối gì cho ta nữa!