Phò mã của ta rất có đức hạnh - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:37
11
Tuy nhiên, Hà Gia Tuệ vẫn phản bội Lâm Tử Thanh.
Ngay lúc lên triều nửa tháng .
Hoàng nổi cơn thịnh nộ, lập tức cách chức và tống giam ngục.
Sau đó, binh lính lập tức bao vây phủ công chúa, giam lỏng ở trong.
Dung Thanh cũng bắt giam ngay bên cạnh Lâm Tử Thanh.
Tất nhiên, bản Hà Gia Tuệ cũng thể thoát tội, dù nàng cũng là đồng phạm.
Nàng thật sự điên rồ, ngay cả chính bản cũng tàn nhẫn bán .
Sau khi giam cầm, lời khai đầu tiên gạt bỏ tội của , thậm chí cả Dung Thanh và Hà Gia Tuệ cũng liên quan, một nhận hết tội .
Khi nhận tin, nô n hết bát cháo ăn xong.
Lúc hoàng đến gặp , tỳ nữ đang bận lau bụi bẩn, thái y đang bận chẩn đoán mạch cho .
Ta vội đẩy tay thái y , cố dậy, đến chỗ hoàng và quỳ xuống mặt .
Hắn phất tay đuổi hầu , đỡ dậy và giúp ngay ngắn xuống ghế.
“Hoàng tỷ, tỷ gì ?” Hắn cau mày: “Cho dù tỷ , cũng sẽ nghĩ cách cứu lấy tỷ phu.”
Ta cố kìm nén nước mắt mấy ngày nay, cuối cùng hôm nay cũng chịu nữa: “Tiểu Tấn cảm ơn , là tỷ với .”
Đệ đưa cho một cái khăn và mắng .
“Hoàng tỷ, ngay từ đầu tỷ nên cho . Tỷ phu quả thật tài, thể phá lệ và cho phép triều quan. Tại mạo hiểm mạo danh khác?”
“Lúc đó mới lên ngôi, quyền lực vững, gây thêm phiền phức cho .” Ta : “Ai ngờ bây giờ gây thêm phiền phức cho .”
“Nếu như vì đang thai theo …”
"Được , hoàng tỷ!" Đệ ngắt lời , "Đừng những lời may đó!"
Nói xong, dậy: "Tỷ chăm sóc tiểu bảo bối thật nhé, chuyện của tỷ phu cứ để hoàng của tỷ lo liệu.”
Tại câu ... quen tai quá ?
Ta một linh cảm lành.
Quả nhiên, sáng sớm hôm , binh lính lôi khỏi giấc ngủ, xích và áp giải lên triều.
Khi đến nơi, ồ, tất cả bọn họ đều mặt ở đây.
Lâm Tử Thanh, Dung Thanh, Hà Gia Tuệ.
Hoàng thấy mặt đầy đủ, liền bước sảnh đến bên cạnh , lệnh cho binh lính xích cả .
Văn võ bá quan trong triều xôn xao náo động, đồng loạt quỳ xuống kêu gào ngăn cản.
“Về việc mạo danh của Lâm Tử Thanh là do trẫm bí mật chỉ thị. Tất cả phạm nhân trong vụ án bắt giữ hết.” Hoàng : “Hôm nay trẫm xin phiền các văn võ bá quan, phiền các vị dùng gậy đánh chế t tất cả phạm nhân ở ngay tại đây, lập tức thi hành!”
Các binh lính cũng nghiêm túc mang gậy đến..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/pho-ma-cua-ta-rat-co-duc-hanh/chuong-7.html.]
như suy đoán của , quả nhiên là ruột của , giở trò lừa đảo bao giờ khiến thất vọng.
Ta đầu lén Lâm Tử Thanh, phát hiện cũng đang trộm .
Ta nháy mắt với .
Hắn cũng hiểu tâm tư của hoàng , thấy bắt đây, nhất thời thể bình tĩnh , sắc mặt tái nhợt, đôi mắt ửng đỏ.
Ta với : “ Thỏ nhỏ ngốc nghếch.”
Hắn toe toét, cố tình để lộ cặp “răng nanh”.
Chúng cùng , cùng và cùng rơi nước mắt.
12.
Với sự giúp đỡ của hoàng , Lâm Tử Thanh giữ mạng sống, nhưng mất chức quan.
Ta cũng tước bỏ tước vị, hoàng “ nể tình nghĩa tỷ ” cho phép dù là dân thường vẫn sống ở phủ công chúa, chỉ là gỡ bỏ tấm biển “Phủ Trường Ninh công chúa.”
Dung Thanh là khác “ép buộc” nên chỉ giả vờ đánh vài cái hề đau đớn, đuổi khỏi kinh thành nơi mà đến nhất.
Hà Gia Tuệ là đồng phạm, trục xuất khỏi kinh thành, đến một huyện nhỏ huyện lệnh.
Ta và Lâm Tử Thanh vô cùng hài lòng với kết quả .
Vài tháng , an hạ sinh nữ nhi, và nữ nhi đều bình an.
Lâm Tử Thanh thở phào nhẹ nhõm. Sau khi chăm trong thời gian ở cữ, bắt đầu sẵn sàng học tập chăm chỉ và tham gia kì thi hương năm .
Ta tán thành quyết định của , hằng đêm đều ở thư phòng của để “thêm hương áo đỏ”
Thật ngờ, hơn ba tháng liền, đều đợi đến lúc chịu nổi trở về phòng ngủ. Lúc đó, mới buông cuốn sách xuống và ngủ thư phòng.
Ta cố chịu đựng hết đến khác, cuối cùng thể chịu nữa, giật lấy cuốn sách tay .
"Lâm Tử Thanh!" Ta tức giận với , "Nếu còn phớt lờ , sẽ ôm theo nữ nhi bỏ nhà !"
Nói xong định bỏ nhưng nhanh tay nắm lấy tay kéo lòng.
“Tô Nhi thể đợi nữa ?” Hắn khúc khích, trong mắt hiện lên sự lo lắng, “Thân thể của nàng hồi phục ?”
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Ta cố ý : “Hừ! là thể ai ? Nhỉ?”
“Hửm?” Hắn nhướng mày: “Vậy chúng thử xem?”
“Đi thôi!”
Ta vốn dậy, nhưng ôm chặt trong lòng.
“Sao thế? Nàng sợ ?”
Hắn lắc đầu đẩy giấy, bút, mực và nghiên mực mặt sang một bên.
“Ta chỉ nghĩ ở đây sẽ vui hơn.”
“Lâm Tử Thanh…quỷ ăn thị t !”