PHONG NHÃ GIAN - Chương 2: Kẻ Thù
Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:54:57
{02}
Màn đêm buông xuống, ở Phong Nhã Gian đột nhiên đông hẳn lên.
Trong lầu ba tầng, tầng một là đại sảnh xem kịch hát, tầng hai là nhã gian mà ân khách bình thường thể bao.
Tầng ba là những phòng riêng, đặc biệt dành cho mấy vị đạt quan quý nhân.
Vì phận hiển quý, lối lên cầu thang đều thị vệ canh gác cẩn mật.
Những cô nương thể lên tầng ba trong lầu, cũng vô cùng ít ỏi.
"Tiểu thư, Lâm Tuyên đến , đang đợi qua phòng hầu hạ."
" Được, việc trong lầu ngươi cứ để tâm lo liệu."
Người là Thanh Đào, thị nữ năm xưa của , giờ đây nàng giống như , càng như của hơn.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
Chúng ở bên gần hai mươi năm.
Nàng là tin tưởng nhất thế giới .
Ngược , Lâm Tuyên, là kẻ ghét cay ghét đắng đời .
Nén cảm xúc, bằng vẻ mặt tươi nịnh nọt đẩy cửa nhã gian bước .
"Lâm đại nhân hôm nay rảnh rỗi ? Muốn hát khúc uống rượu? Nô tỳ đều chuẩn xong cả ."
Hắn gì, ngoắc ngoắc tay với , như đang gọi chó .
Ta đến gần liền kéo lòng.
Hắn thô bạo sờ mặt , tay ngừng dò xuống .
Không còn cách nào khác, cũng chỉ là quan kỹ.
Thậm chí vị trí lâu chủ cũng là do Lâm Tuyên bố thí cho .
Trước chấp nhận phối hợp và cúi đầu, luôn hành hạ đến mức đầy thương tích.
Bây giờ, ở mặt Lâm Tuyên vô cùng thuận tòng, mất hứng thú.
Cởi bỏ áo ngoài, nép lòng , đút cho từng chén từng chén rượu ấm.
Hắn đột nhiên , trong mắt đầy vẻ chế nhạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phong-nha-gian/chuong-2-ke-thu.html.]
"Ai mà , Nhược Hồng cô cô phong tình vạn chủng của Phong Nhã Gian chính là tiểu thư khuê các Tể Tướng phủ , , thêm chữ ' đây' , Tể Tướng phủ ‘ đây’ nuôi dưỡng mười tám năm. Ngày nào đó xuống hoàng tuyền, còn mặt mũi nào gặp Tạ Tể Tướng chứ?"
Lâm Tuyên luôn thích như , sỉ nhục một cách thẳng thừng, trần trụi.
Ta cong khóe môi, ghé sát tai Lâm Tuyên, với :
"Nhược Hồng ngày hôm nay vẫn cảm tạ Lâm đại nhân, ân tình nô tỳ vẫn luôn ghi nhớ trong lòng."
Nghe thấy lời chế nhạo như như của , Lâm Tuyên mới coi như nguôi giận.
Hắn dựa vai , khẽ thở dài nặng nề.
"Muội , xem lão Hoàng đế còn c.h.ế.t ? Ta rõ ràng hạ bệ Tạ gia nhà , cưới Từ Gia, thậm chí tất cả quan viên trong kinh thành đối địch với đều g.i.ế.c cả , tại vẫn lên vị trí một vạn ?"
Bởi vì ngươi chỉ là một thứ thể đặt lên mặt bàn mà thôi.
Lâm Tuyên kỳ lạ, luôn để mắng vài câu, mới cảm thấy vui vẻ.
Hắn loại tiểu thư cả đời khắc kỷ phục lễ¹ như , chỉ khi tức giận mới đáng xem, nếu thì quá nhàm chán.
*(1. Khắc kỷ phục lễ (克己复礼): Tự kiềm chế bản , tuân theo lễ nghi.)*
cái ngày mắng thậm tệ nhất, vui vẻ lắm.
Một đêm dây dưa, nửa gian phòng sáng tỏ.
Hắn quen ôm ngủ, nhưng thì tài nào chợp mắt .
Nhân lúc hô hấp đều đặn, thẳng dậy, tay cầm cây trâm bạc chằm chằm.
Trong đầu vô dùng cây trâm đ.â.m yết hầu .
Giằng co lâu, Lâm Tuyên từ từ mở mắt, nhận lấy cây trâm bạc trong tay .
"Tại g.i.ế.c ?"
"Nếu tay, đám ám vệ xà nhà c.h.é.m đầu ?"
"Ai cho đó ám vệ? Ta sẽ để khác thấy tiếng của . Chẳng qua nếu g.i.ế.c , những ở đây đều sẽ chết. Muội , kiên nhẫn với ."
Thật nực , diệt cả nhà , là kiên nhẫn với .
Mà chỉ thể cùng kẻ thù chung chăn chung gối.