Phu Quân Ta Mất Trí Nhớ - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:18:27
Trúc Mã trừng mắt búi tóc phụ nhân của , vành mắt đỏ hoe, hừ lạnh:
“Tên nào mù mắt cưới nàng ?”
Thấy để ý tới , bám riết buông:
“Đến cả ngày nàng về thăm cũng thèm cùng, yêu nàng , nàng mù ?”
Ta: ???
Chàng mắng chính thì thôi , còn mắng cả nữa chứ?
01
“Nhiều khả năng là do ngã từ xe ngựa, va đập mạnh đầu dẫn đến mất trí nhớ.”
“Đợi châm cứu để tan bầm tím, đó tĩnh dưỡng thêm vài ngày sẽ thôi.”
Đại phu lấy từng cây ngân châm trong cuộn , bỏ trong lọ thuốc, dậy:
“Ta sắc thuốc, rửa kim .”
Ta gật đầu:
“Đa tạ.”
Hôm nay hiếm khi Giang Nghiễn thời gian rảnh để cùng về thăm nhà đẻ.
Ai ngờ giữa đường gặp một con ngựa hoảng loạn lao thẳng xe ngựa của chúng .
Ta ôm chặt trong lòng, chỉ trầy xước một chút ở mu bàn tay.
Còn thì chẳng màng tới bản .
Cả đầy những vết va đập khắp nơi, suýt nữa gãy cả xương sườn, đầu còn đập mạnh bánh xe.
Ta đoán cú ngã chắc khiến thành ngốc thật , thậm chí còn mất trí nhớ.
Nhìn một từng khỏe mạnh, tràn đầy sức sống suốt bao năm qua, giờ đây tái nhợt, nửa nửa tựa giường, trông cũng thấy lạ lẫm thật.
Ta xuống mép giường, đưa cho một chén .
“Chàng còn nhớ là ai ?”
Giang Nghiễn nheo mắt , cằm nhướng lên, tỏ vẻ kiêu căng hết mức:
“Thẩm Tiểu Tiểu, gia chỉ là mất trí nhớ, chứ ngốc.”
Ta lập tức giật chén .
Mặc kệ khát c.h.ế.t cho .
Còn kịp , bờ vai bỗng một lực mạnh đè xuống, đau đến mức hít sâu một :
“Xì... gì thế?”
Giang Nghiễn buông tay , đầu áp sát , ánh mắt dán chặt một chỗ nào đó lưng , như xuyên thấu .
Thấy vô thức đưa tay lên, định chạm đầu , lập tức dậy tránh né, nhịn nữa:
“Rốt cuộc gì?”
Tay lơ lửng giữa trung, khóe mắt bỗng đỏ hoe, miệng mấp máy mãi mà thốt lời.
Ta nặng nề đặt chén xuống bàn, xoa xoa bả vai, lạnh lùng châm chọc:
“Sao ? Câm ?”
Giang Nghiễn trông chút lúng túng, nuốt nước bọt mấy mới mở miệng:
“Nàng... thành ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-ta-mat-tri-nho/1.html.]
Ta sờ lên đầu , búi tóc phụ nhân đơn giản nhất, cài thêm cây trâm mới mà Giang Nghiễn mua cho .
Có gì lạ chứ?
Ta khó hiểu:
“Không , thành một năm , cho nên sáng nay...”
Nửa câu “ cùng về thăm nhà đẻ” dần nhỏ , cúi mắt, cẩn thận quan sát mặt.
Lông mày, ánh mắt vẫn thanh tú như , y phục giản dị hơn một chút so với thường ngày.
Hai năm nay lăn lộn chốn triều đình, vẻ ngây ngô sớm biến mất, đó là sự chín chắn và phong thái quý phái.
Dù mất trí nhớ, dường như cũng chẳng đổi gì nhiều.
Ta cúi gần hơn, thẳng mắt :
“Chàng còn nhớ gần đây xảy chuyện gì ?”
Chàng vẫn chăm chú tóc , giọng trầm thấp:
“Nhà họ Thẩm gặp chuyện, Cố Minh Lãng cưới nàng.”
“Ta giúp...”
Nói đến đây, Giang Nghiễn dừng một chút, đưa ánh mắt thẳng , khẽ trêu chọc:
“Thấy tình nghĩa thanh mai trúc mã cũng tệ, nghĩ giúp đỡ nàng một chút, nào ngờ hôn sự của nàng với Cố Minh Lãng định .”
Ta bật dậy, thở một thật dài.
Xong , đứa trẻ chắc là ngốc thật .
2
Những gì Giang Nghiễn đều là chuyện của hai năm , khi còn gả nhà họ Giang.
Phụ chỉ là một tiểu thị lang, mẫu xuất từ gia đình thương nhân.
Khi đó, bệ hạ điều tra vụ án tham ô của Tả tướng, phụ thế lực yếu kém, trở thành một trong những kẻ chịu tội .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Giang Nghiễn chuyện, liền tìm đến tận cửa để giúp .
“Nàng gả cho , phụ nàng trở thành nhạc phụ của , lưng hoàng hậu và nhiếp chính vương chỗ dựa.”
“Mấy chuyện chẳng đáng gì cả.”
Hắn vốn luôn như , lúc nào cũng mang dáng vẻ thiên hạ rộng lớn nhưng là lớn nhất. Thế nhưng khi tình thế nguy hiểm, gia thế nhà họ Giang phức tạp, tiện nhúng tay .
Ta từ chối , đầu gả cho Cố Minh Lãng, đó cũng tìm đến cầu .
Thứ nhất, nhà họ Cố đời đời tướng, căn cơ vững chắc ở biên cương phía Bắc. Người trong triều động đến bọn họ cũng cân nhắc kỹ lưỡng sức .
Thứ hai, Cố Minh Lãng khi đó còn dẫn theo một đến gặp . Hắn thẳng thắn với rằng đó là trong lòng , cả đời thể rời xa.
Thứ ba, trong lòng của Cố Minh Lãng chính là đường ca của .
Nói một cách đơn giản, chỉ cần gả cho Cố Minh Lãng một vật trang trí, như ai nấy đều vui vẻ.
Sau khi Giang Nghiễn chuyện, đặc biệt tổ chức một bữa tiệc lớn cho tại Lầu Thính Hoa:
“Thẩm Tiểu Tiểu là một cô nương sắc sảo như , tìm lang quân như ý, chẳng nên ăn mừng ?”
Bữa tiệc gây ít xôn xao ở kinh thành, nhiều kéo đến xem náo nhiệt.
Trong bữa tiệc.
Giang Nghiễn đuổi các vũ cơ đài xuống, từ lôi một thanh kiếm, uống rượu sảng khoái múa một trận.
Trông vẻ thật sự vui mừng vì .
Nếu như liên tục rơi nước mắt.