Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

PHU THÊ PHẢN DIỆN NHẬN NUÔI NAM CHÍNH CHÍNH ĐẠO - Chương 5.

Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:41:59

Tần Tử Hạc run rẩy bước theo : “Xin hỏi cô nương học nghệ từ môn phái nào?”

“Từ Hắc…”

Ta vội bịt miệng con bé : “Không môn phái, chỉ là kẻ vô danh tiểu , Tần thiếu hiệp cần bận tâm.”

Tần Tử Hạc gượng hai tiếng: “Giang hồ đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp, mấy năm nay nhiều độc hành hiệp nổi danh lắm. Nếu ba vị chê, chúng thể cùng đường đến Nguyệt Sơn?”

Bàn Nha đảo mắt: “Ngươi môn phái, thể thẳng Võ Lâm Minh ?”

Tần Tử Hạc đáp: “Võ Lâm Minh một địa phương cụ thể, mà là một tổ chức trong giang hồ... Dù thì đại hội võ lâm tổ chức tại Tàng Nguyệt Cốc thuộc Nguyệt Sơn, nơi đó là địa bàn của minh chủ võ lâm - Thân Nho Thu. Nếu ba vị cùng tại hạ, sẽ thư , nhờ họ giữ thêm hai gian phòng cho khách.”

Bàn Nha hỏi: “Vậy Lục Thiên Hành cũng ở Tàng Nguyệt Cốc ?”

“Lục thiếu hiệp là quan môn tử của Thân minh chủ, tất nhiên sẽ mặt.”

Bàn Nha lập tức : “Vậy thôi, nhanh lên xe nào!”

Tần Tử Hạc kinh ngạc: “Cô nương gấp gáp ?”

Bàn Nha thản nhiên: “Phải, đang vội … cướp chồng!”

Tần Tử Hạc: “…”

Ta vội chữa cháy: “Ý con gái là, nó chiêm ngưỡng phong thái của Lục thiếu hiệp.”

Tần Tử Hạc buồn rầu: “Không cần nữa, hiểu mà… Ai bảo đầu bảng thiếu niên hùng cơ chứ.”

Haiz, cũng thể trách Tần Tử Hạc buồn lòng.

Chỉ trách Lục Thiên Hành là thiên tài kiệt xuất, hào quang nam chính vạn trượng, bọn lừa về sơn trại mười năm, bước giang hồ lập tức nổi tiếng khắp thiên hạ.

Chỉ là, khi gặp đám bà con nghèo hèn như bọn , nó còn chịu nhận nữa .

Nhờ xe ngựa nhà họ Tần, nửa tháng , chúng đến Tàng Nguyệt Cốc.

Trên đường còn gặp ít quen.

Ta tranh thủ nhắc nhở Bàn Nha: “Gặp Lục thiếu hiệp thì đừng ầm ĩ, kẻo nghĩ văn hóa.”

Bàn Nha bận lau cây trường thương mà Tam đương gia tặng, chẳng thèm để tâm: “Mẹ, xem cướp chồng mang về thì chuẩn bao nhiêu sính lễ? Mấy trong giang hồ họ coi trọng mấy chuyện đó ?”

Ta ngẩng đầu trời.

Nói nhỉ, theo nguyên tác mà ca ca của con đặt ở Hắc Sơn Trại, chỉ cần đồng ý thì cho dù con mang bao nhiêu sính lễ cũng cưỡng ép.

bây giờ con cướp chính " đặt nguyên tắc" đó, thì nghĩ nguyên tắc cũng thể linh hoạt một chút... nhỉ?

Khi theo hạ nhân của Tàng Nguyệt Cốc bên trong, “ đặt nguyên tắc” bỗng xuất hiện.

“Tần đến sớm thế , tại hạ kịp đón... Đồ Thanh Dương?!”

Ánh sáng chính đạo đang chào hỏi Tần Tử Hạc thì sững tại chỗ.

Sau hơn ba năm gặp, nó đổi , thành một thiếu hiệp lạnh lùng như ánh trăng treo cao giữa trời.

Bàn Nha thấy định cướp chồng thì cũng ngẩn .

Ta tưởng nó sẽ gọi “ca ca”, ai ngờ nó sang đẩy phía , lén thì thầm đầy sốt ruột: “Mẹ! Mau giấu tiền ! Tiền bảo kê đó ghi sổ !”

Ta: “…”

Trời ơi, quên khuấy mất là tên nghịch tử Lục Thiên Hành bắt ghi từng đồng một !!!

Hu hu hu, tiền riêng do chúng việc chính đáng mà , nó dựa mà đòi kiểm toán chứ!?

Tần Tử Hạc đuổi hiểu chuyện gì đang xảy .

Trong phòng khách, thiếu hiệp lạnh lùng Lục Thiên Hành đóng cửa , chúng đầy uy hiếp: “Ba năm , con để thư, các xem ?”

Chúng ngoan ngoãn gật đầu: “Có xem .”

“Nếu xem, thì nên ngoan ngoãn ở Hắc Sơn Trại. Tại xuống núi?”

Bàn Nha thật thà đáp: “Huynh tính mà. Ta yêu nữ Ma giáo, bước đầu tiên dĩ nhiên là nhập Ma giáo, đúng ?”

Lục Thiên Hành hít sâu một , gân xanh hai bên thái dương giật giật: “Hắc Sơn Trại chút danh tiếng ? Còn đu cho diễu võ giương oai ? Sao cứ mơ tưởng đến Ma giáo?”

Bàn Nha bĩu môi: “Gặp mới họ khó ưa như . Ta yêu nữ Ma giáo nữa , họ kỳ thị giới tính, đồng nghiệp hợp.”

Lục Thiên Hành lòng, hỏi: “Thế còn đến Tàng Nguyệt Cốc xem náo nhiệt?”

Ta còn kịp cản, Bàn Nha hớn hở ngay: “Ca ca, tử nhỏ của minh chủ võ lâm cực kỳ khôi ngô tuấn tú, định cướp về chồng. Huynh quen ? Nghe họ Lục.”

Lục Thiên Hành: “...Muội định gì? Cướp ai?”

“Chính là tình nhân trong mộng của vô thiếu nữ trong giang hồ, Lục Thiên Hành đó!”

Lục Thiên Hành mà như : “Người còn gặp mà cướp về chồng?”

“Các cô nương đều thích mà, họ . Hắn chắc chắn là cực phẩm. Ta cướp về chồng, nở mày nở mặt bao.”

“Chỉ vì sĩ diện thôi ?”

, mới mười bảy tuổi, thể ý đồ gì chứ? Ta chỉ cướp một lang quân như ý thôi mà.”

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-the-phan-dien-nhan-nuoi-nam-chinh-chinh-dao/chuong-5.html.]

Lục Thiên Hành sang và Đồ Lão Lục, tức giận bốc lên ngùn ngụt: “Con chỉ rời ba năm thôi, ai cho con , tại Đồ Thanh Dương thành thế ?!”

Ta co vai rụt cổ: “Con tính mà,. Ta mê trai, chỉ mê tiền thôi.”

Đồ Lão Lục cũng ôm đại đao co ro ghế: “Con tính mà. Ta tuy thường xuyên cướp tiền, nhưng bao giờ cướp .”

Bàn Nha thì ngơ ngác: “Chuyện cần dạy ? Thích thì cướp, chẳng nguyên tắc cơ bản của sơn tặc ?”

Lục Thiên Hành: “…Muội là ai ?”

“Huynh là Đồ Thập Lượng.”

“Cái tên Đồ Thập Lượng là dùng ở Hắc Sơn Trại, tên thật của là Lục Thiên Hành, con trai duy nhất của môn chủ Kiếm Môn.”

Bàn Nha ngẩn : “...Huynh là Lục Thiên Hành? Thiên tài võ học mang mối thù m.á.u sâu nặng ?”

Lục Thiên Hành mỉm gật đầu: “Còn bắt về trại phu quân nữa ?”

Bàn Nha hét toáng lên, nhảy dựng dậy: “A a a a! Tổn thọ! Ai yêu đương với từng đánh m.ô.n.g chứ!”

Con bé tức đến độ xoay vòng vòng trong phòng, hận thể tìm cái lỗ chui xuống.

Sau khi bình tĩnh , nó lén lút đến gần Lục Thiên Hành, chu môi nũng nịu: “Ca ca, nhà xây phòng mới xong đó, khi nào về nhà ?”

Ánh mắt Lục Thiên Hành dịu : “Đợi báo thù xong sẽ về.”

“Vậy chẳng là còn lâu lắm ?”

Bàn Nha suy nghĩ một lát, : “Huynh báo thù cho , cũng là của chúng , thì chúng sẽ cùng báo thù. Huynh mà, Hắc Sơn Trại bao giờ bỏ rơi bất kỳ nào cả.”

Ta gật đầu: “ .”

Lục Thiên Hành thở dài: “Năm đó từ biệt là vì kéo chuyện .”

Kiếp , kết cục của chúng đổi, nhưng Lục Thiên Hành với trái tim nhỏ khổ đau của nó vẫn còn đang chịu giày vò.

để cho Hắc Sơn Trại một con đường sống, thì chúng cũng giúp nó một tay.

Ta dội gáo nước lạnh: “Con tuy võ công bây giờ tệ, nhưng trong giang hồ mạnh hơn con còn nhiều lắm đấy. Nếu đánh thì ?”

Kiếp , Lục Thiên Hành nhờ Thân Nho Thu dạy dỗ hai mươi năm nên mới trở thành ánh sáng chính đạo lừng lẫy thiên hạ.

Còn kiếp , và Đồ Lão Lục mang về trại trễ nãi mười năm, so với tử các thế gia võ lâm khác thì bằng?

Huống hồ, ba năm , nó tình cờ gặp Thân Nho Thu thu tử quan môn, nhưng vẻ như trong môn phái yêu thích cho lắm.

báo thù cho gia đình, những tử trong Tàng Nguyệt Cốc nó cướp hết hào quang liệu thông đồng với ngoài để hại nó ?

Lục Thiên Hành : “Có đánh thì , nhưng chỉ cần sống đủ lâu, kiểu gì con cũng thắng . Quan trọng nhất là xác định đúng kẻ thù, tránh tổn thương vô tội.”

Ta sững trong chốc lát.

Nó thật sự đổi .

Kiếp , nó quan tâm khác như thế.

Bất kể kẻ thù , chỉ cần là gán mác phản diện, nó g.i.ế.c ai cũng cho là đúng.

Lần , mà nó nương tay...

“Được , giờ thì... đưa sổ sách đây, con kiểm tra thử.”

Ta: “???”

Cho cảm động thêm một chút thì c.h.ế.t ai chứ!!

Ta cực kỳ tình nguyện lấy sổ sách những năm gần đây cho nó xem.

Lục Thiên Hành cúi đầu xem hồi lâu, sắc mặt đen : “Lúc con để ít bạc mà? Mấy năm nay Đồ Thanh Dương với cha săn bán cũng ít tiền, thấy ghi thu mà chẳng mấy chi ? Hai cướp hả? Sao tiêu tiền ít thế?”

Ta kêu oan: “Làm gì ! Chỉ là chúng tiết kiệm thôi!”

“Tiết kiệm để gì?”

“Để cưới vợ cho con, chuẩn của hồi môn cho Bàn Nha. Ta ngóng , ngày cha con cưới con, tốn những năm ngàn lượng lận đó! Theo tiêu chuẩn đó, chúng ăn mặc cần kiệm thì kiếm ?”

Đồ Lão Lục cũng vỗ n.g.ự.c phụ họa: “Tuy chúng chỉ là cha nuôi của con, nhưng những gì cha ruột con , chúng cũng sẽ ! Tới khi con và Bàn Nha thành , nhà nhất định tổ chức thật long trọng!”

Lục Thiên Hành ngơ ngẩn chúng , ngay khi nước mắt rơi thì đầu chỗ khác, lẩm bẩm: “So với cha ruột của con gì chứ? Kiếm Môn là mấy đời tích lũy mới tài sản như . Hai năm ngàn lượng là tiền lớn đến mức nào ? Có khi cả đời cũng tiết kiệm nổi...”

Chưa dứt lời, vỗ mạnh lên đầu nó một cái: “Con im ngay! Dù giờ con cứng cáp cũng nguyền cha con phát tài!”

Lục Thiên Hành ôm đầu sững sờ: “???????”

Muốn đánh , nhưng dám trái cha nuôi.

Tức chết, luôn cho .

Bàn Nha đồng tình lắm: “Mẹ , ngoài thì để cho ca ca giữ thể diện một chút .”

Ta bĩu môi: “Ta đánh con trai thì gì sai? Hơn nữa...”

Ta dừng một chút, hạ giọng : “Ca ca con ngoài mặt thì là ‘quân tử báo thù mười năm muộn’, nhưng thật âm thầm chuẩn thứ từ lâu, nhân cơ hội bắt trọn ổ kẻ thù luôn đấy.”

Nếu , nó ở Hắc Sơn Trại ẩn mười năm ai , xuống núi trùng hợp gặp minh chủ võ lâm thu quan môn tử?

Loading...