Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

PHƯỢNG HOÀNG TRANH ĐẤU - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:53:02

1

 

Khi vị huyện chủ nương nương từng giương cung b.ắ.n đại điêu đích cưỡi ngựa đỏ đưa cướp mẫu thì… muộn .

 

Ta xông thẳng nội viện, từ xa thấy tiếng nức nở.

 

Vừa bước qua cửa, tất cả đều đang quỳ đất than .

 

Ta chẳng còn tâm trí để ý đến vị khách quý địa vị cao bên cạnh, chỉ gào lao phòng ngủ.

 

Lúc bước , đầu quấn khăn trắng, khóe mắt khô khốc chỉ còn dấu vết nước mắt.

 

Phụ cùng ba vị di nương đang vây quanh vị khách quý, cúi đầu nhỏ nhẹ.

 

Ngay mặt tất cả , đem thẻ bài và ấn tín của quản gia, trao cho nhất trong ba vị di nương.

 

“Trước lúc lâm chung, mẫu mong chủ gia đình. Mong đừng phụ sự kỳ vọng của mẫu .”

 

“Từ nay về , chuyện trong nội viện xin giao phó cho Lưu di nương.”

 

Lưu di nương hai tay đón lấy, khóe miệng giấu ý .

 

nhờ sắc mà cả ngày ngẩng cao đầu, mười thì đến mười một chẳng thèm liếc một cái. 

 

Bình thường cũng là xỉa xói nhất.

 

Lúc , cái đầu ngạo nghễ như công quyền lực quản gia dễ dàng đè xuống.

 

Ánh mắt thiết như con ruột, cứ như thể bà trở thành kế thất danh chính ngôn thuận.

 

“Tiểu thư cứ yên tâm, lúc còn xuất giá là tay đảm việc trong nhà, nay rốt cuộc cũng chỗ để thi triển .”

 

“Ta nhất định sẽ lo hậu sự cho tỷ tỷ thật linh đình!”

 

còn mấy tiếng thương cảm cho , rằng còn xuất giá mất mẫu .

 

Nói như thể cái c.h.ế.t của mẫu chẳng liên quan gì đến bà .

 

Ngay đó liền như cơn gió lo hậu sự cho mẫu , sai bảo khắp nơi, đúng dáng vẻ của một mệnh phụ.

 

Hoàn chẳng quan tâm gì đến ánh mắt khác thường của xung quanh.

 

Phụ là ngoại nam, tiện ở lâu mặt huyện chủ, chỉ hành lễ lui.

 

Những còn cũng tư cách tiếp đãi huyện chủ, lượt rút lui.

 

Chỉ còn hầu bên vị khách .

 

“Tiểu thư hãy bớt đau buồn, rốt cuộc vẫn thể cứu mẫu ngươi. Bổn huyện chủ tuy lòng nhưng thể quyết định sinh tử.”

 

Ý lời , là nàng thực hiện lời hứa, cho dù kết cục như ý vẫn giữ trọn lời cam kết.

 

Ta nâng ly Phong Lộ pha đậm đỏ, chầm chậm quỳ xuống.

 

“Ngài cố hết sức , là mẫu phúc bạc. Giang Phiêu đột ngột mất mẫu nơi gửi gắm, nương nương từ ái hòa nhã, nguyện kính trọng ngài như từng phụng dưỡng mẫu .”

 

“Xin nương nương thương xót mà tiếp nhận một tấm lòng chân thành của Giang Phiêu.”

O mai d.a.o Muoi

Vừa diễn một màn , chính là lời cam kết dâng lên huyện chủ.

 

Qua một lúc lâu, cổ tay tê dại, cũng nguội đến miệng, cuối cùng mới cảm thấy tay nhẹ .

 

Huyện chủ hài lòng nhấp một ngụm , còn đích đỡ lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phuong-hoang-tranh-dau/1.html.]

“Đứa trẻ ngoan, thật đáng thương.”

 

“Từ nay về , chính là mẫu của con.”

 

“Con cần chu từng việc, căng thẳng từng giờ như nữa.”

 

“Muốn thì cứ , con là nữ nhi của , ai phép trách mắng con cả.”

 

Ta phịch một tiếng quỳ xuống, vùi đầu đầu gối bà thành tiếng.

 

“Mẫu …”

 

thể hiện dáng vẻ của một mẫu hiền huệ, đến nước mắt nước mũi giàn giụa cho bà xem.

 

Nếu bắt đầu diễn, thì diễn trọn, bằng vở diễn tiếp theo lấy gì mà hát?

 

2

 

Lúc Lưu di nương đang ở thời phong quang, để lấy lòng củng cố quyền lực, bà tổ chức lễ tang của mẫu vô cùng thể diện.

 

Lúc chôn cất, còn chọn chọn lựa lựa, mời thầy phong thủy đến xem vị trí trong mộ phần.

 

Thầy chọn một mảnh đất phong thủy tuyệt , nơi lợi cho nữ mệnh, chôn cất ở đây ắt ban phong hàm.

 

Lời bao như , Lưu di nương đang nóng lòng tạo danh tiếng hiền đức, cho dù thèm cũng giả bộ rộng lượng, quyết định để mẫu chôn ở nơi đó.

 

Thế mà đúng lúc , phụ nhảy ngăn cản, mẫu đoản mệnh may, nên chôn tổ phần.

 

Lưu di nương rốt cuộc cớ giữ mảnh đất quý, vẻ tiếc nuối, sai thầy tìm chỗ khác hơn.

 

Chỉ điều thấy lúc phụ những lời , Từ di nương đang ôm con, Hà di nương như liễu yếu trong gió đều nghiêng mặt sang chỗ khác.

 

Chỉ một câu “ phong hàm” khiến ba nữ nhân đỏ mắt.

 

Cuối cùng mẫu chôn tại một nơi yên tĩnh Thanh Sơn quán, là nơi công chúa xuất gia tu hành.

 

Ta ở đó thủ mộ hai mươi bảy ngày, sống luôn trong quán.

 

Tiểu Uyển về nhà lấy quần áo cho , vui mừng như chim sẻ:

 

“Ở nhà vì mảnh đất mà náo loạn cả lên, chủ nhân dọn đến nha môn tránh cho yên tĩnh .”

 

Ta thắp ba nén hương báo với mẫu :

 

“Mẫu , lấy một kẻ chẳng gì, đến tổ phần cũng chốn lành.”

 

“Không ngờ giấu một mảnh đất đại hung.”

 

Phụ chịu tuyên bố rõ ràng là vì chính ông cũng thèm mảnh đất đó.

 

Chẳng lẽ ông tổ phần nhà tầm thường? Nên bao năm nay hậu nhân cũng chẳng gì.

 

Giờ mà mảnh đất phong thủy, dù là lợi cho nữ nam, cũng đều lợi cho chính ông .

 

Đáng tiếc.

 

“Tương lai bất kể ai chôn ở đó, cũng sẽ gây họa cho con cháu.”

 

Giờ mà tranh giành chẳng quá sớm , thật là nông nổi.

 

Chờ đến khi bọn họ c.h.ế.t, sẽ xếp quan tài chồng lên , tất cả đều chôn tại đó.

 

Một nhà đoàn tụ đầy đủ.

 

Loading...