PHƯỢNG HOÀNG TRANH ĐẤU - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:53:03
Không ai tranh nữa.
3
Phụ ba thất.
Lưu di nương xinh , Từ di nương con, Hà di nương là tri kỷ tâm đầu ý hợp.
Ba nữ nhân thỏa mãn hết thảy nhu cầu của ông .
Khuyết điểm duy nhất chính là nhà đẻ họ đều giúp gì cho ông.
Thế là ông lừa gạt mẫu , nổi danh là ngốc nghếch để vá chỗ thiếu hụt đó.
trong nội viện, mẫu nào còn chỗ ?
Tám năm đầu khi xuất giá, nhà ngoại bảo vệ, chuyện tạm .
Năm thứ tám, ngoại công điều khỏi kinh thành, bọn yêu ma trong nhà như tháo xiềng xích, bắt đầu tác oai tác quái.
Mẫu tuy đơn thuần nhưng dù gì cũng xuất từ danh gia khuê tú, lúc đầu vẫn còn đối phó một hai phần.
từ khi sinh một trai một gái, cuộc chiến trong nội viện càng trở nên tàn nhẫn chừa thủ đoạn nào.
Ca ca hại c.h.ế.t, mẫu chịu đả kích lớn, tinh thần suy sụp.
Ta dù lanh lợi đến cũng vẫn là trẻ nhỏ, là hàng vãn bối, tự nhiên thấp kém hơn một bậc, nhiều việc lòng mà đủ sức.
Mẫu miễn cưỡng thể tự bảo vệ nhưng đứa bé lúc nào cũng phơi bày nguy hiểm.
Thế là thư xin bên nhà ngoại đón tỷ tỷ về nuôi.
Vì thế mà đánh một bạt tai, rụng mấy cái răng sữa.
Từ đó bắt đầu dây dưa với ba vị di nương.
Từng năm, sống c.h.ế.t giữ quyền quản gia, khiến họ dè chừng, dám dễ dàng tay với mẫu .
rốt cuộc trăm sơ hở cũng một sơ sót.
Thái phi vốn thích tu hành, để phi thăng khi c.h.ế.t, cần ba đôi nam nữ khác tuổi, bát tự hợp để Kim Đồng Ngọc Nữ trướng.
Phụ vì thăng quan bám quyền thế, dâng bát tự của lên.
Vừa khéo chọn trúng .
Rõ ràng mấy ngày còn nhận thư từ nhà ngoại, chọn mối cho .
Mẫu bảo đợi Thái phi kết thúc tu hành sẽ đưa về thăm nhà, ở vài ngày, cùng bàn chuyện chung đại sự của .
Không ngờ chỉ vài ngày ngắn ngủi, lúc trở về thì mẫu bệnh nặng thoi thóp.
Phụ cứu chữa, sợ chuyện vợ lẽ bất hòa lan ngoài, phá hỏng danh tiếng nội viện yên ông xây dựng bao năm.
Chặn hết đường của , khiến thể cầu cứu ai.
Ta liền đem bản rao bán, bán cho Yến quốc công phủ.
Người giữ cửa khinh thường gia thế nhưng , huyện chủ nhất định sẽ chọn .
Chỉ là… rốt cuộc vẫn quá muộn .
ngày tháng vẫn tiếp tục mà sống…
4
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phuong-hoang-tranh-dau/2.html.]
Ở Thanh Sơn Quán, ăn chay tu hành mỗi ngày, sáng nào cũng dậy sớm lên hương quét mộ cho mẫu .
O mai d.a.o Muoi
Cùng ăn cùng ở với các nữ đạo sĩ, tiếp đãi hương khách, dần hòa nhập.
Sáng hôm , đang trái cây cúng và quét lá rụng mộ mẫu .
Bỗng giọng nam tử vang lên bên tai.
“Tiểu tiên cô, cô đường về quán ?”
Ta ngoảnh đầu , thấy một công tử mặc áo đỏ sẫm, ngược sáng bậc đá.
Khi sớm mai trong núi, sương ẩm mờ mịt.
Ta Thanh Sơn thấy thật uyển chuyển dịu dàng.
E rằng Thanh Sơn cũng như .
Thấy vẻ cảnh giác, đưa chổi trúc chắn , nhàn nhạt:
“Là đường đột . Hậu sơn lui tới, hôm nay vòng vo mà lạc lối.”
“Hy vọng tiểu tiên cô chỉ đường dẫn lối.”
Ngón tay khẽ buông, quét lá bên rừng trúc, chỉ thoáng chốc như xé mây mở sương, hiện một lối nhỏ.
“Hôm nay sương dày, gần đây thêm mộ mới, bố cục đổi, nếu lối cũ e càng càng lạc.”
“Nếu về quán, từ đây lên thẳng là đến cửa hông.”
Ta nghiêng né tránh, cũng dễ dàng bắt ánh mắt khẽ mở to trong thoáng chốc.
Hắn từ bậc đá bước xuống, lúc ngang qua bỗng khom :
“Đa tạ tiên cô.”
Đợi bước con đường nhỏ , tiếp tục quét sạch lá khô cành gãy mộ mẫu , gom hết chất ngay đầu lối nhỏ.
Con đường liền kỳ lạ biến mất giữa rừng trúc.
Đợi sương nắng đuổi tan, vạn vật yên lặng, dâng ba nén hương.
“Mẫu , đó chính là hiền tế của .”
“Dù chẳng mẫu chọn cũng đặc biệt ý nhưng cũng xem như tướng mạo tệ.”
“Nữ nhi gả nhà quyền quý, mẫu vui ?”
Mộ bia bằng đá lạnh buốt, sương sớm đọng mặt đá, nhiệt độ dần lên, ngưng tụ thành giọt nước chậm rãi chảy xuống.
Ta dùng tay áo chấm khô, miệng lẩm bẩm:
“Đừng , đừng …”
“Con nắm thế cục mà.”
Ít ai , tiểu công gia Nghiêm Duật của phủ Yến Quốc Công mê thuật kỳ môn độn giáp.
Một trận pháp sáng tạo đến giờ vẫn là môn bắt buộc trong huấn luyện của cấm quân.
Hắn nổi tiếng chán ghét quan trường, để tên tuổi, chỉ dùng hóa danh.
thiếu niên thì nhịn nổi việc lưu dấu vết?
Ta bày trận lối thường , thấy quen mắt, nhất định nhịn mà tìm hiểu.