Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

PI XÀ ĂN BÁM - 19 - 20

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:23

Hôm , trẫm vẫn lên triều như thường.

 

Nguyên nhân…

 

Trước khoan hãy để ý tới nguyên nhân, trẫm còn tiếp tục quét sạch triều đình.

 

Tạ Soái thành tù nhân vẫn phục, mắng trẫm: “Tiêu Dật Trần, Đại Lương loại hôn quân vô nhân tính như ngươi, sớm muộn gì cũng mất nước.”

 

Trẫm: “?”

 

Ngẫm , thì ổng mắng trẫm vì trẫm khai trừ bạn Tả tướng của ổng, sát hại tín của ổng, buộc thằng con lớn ổng tạo phản vì tự vệ.

 

Trẫm suy nghĩ một chút đáp: “Có khi nào Tả tướng đang lừa ông ? Có khi của ông là Tả tướng g.i.ế.c đó.”

 

Trẫm điêu, trẫm thật sự nghĩ tới chuyện g.i.ế.c con trai lớn lẫn tín của Lâm Soái, mà một g.i.ế.c thằng con lớn lẫn tín của ổng là Tả tướng.

 

Ổng: “...”

 

Ổng: “...”

 

Ổng: “... Không thể nào!”

 

Trẫm : “Ngươi cho rằng năm đó, khi Phụ hoàng đăng cơ, Tả Lẫm dựa mà từ một nhân viên nhàn tản ở Hàn Lâm viện nhảy thẳng lên thành Thừa tướng? Vì lão mắng ? Vì tính tình lão dở dở ương ương? Vì tuổi lão lớn? Đừng trò nữa, ở cái tuổi bằng con ngươi bây giờ thủ lĩnh sát thủ của Phụ hoàng .”

 

Chẳng qua ổng cảm thấy văn nhân hợp động tay động chân, trông nhã nhặn nên ổng đổi sang chủ huy khác động tay động chân. Đương nhiên, đầu trong tay trẫm và Lâm Thủy Hàn, tất cả đều là ý của Tả tướng.

 

Trẫm giận: “Ngươi thấy từ lúc trẫm đăng cơ tới nay, Tả tướng mắng trẫm bao nhiêu , trẫm dám trả treo lấy một ?”

 

trẫm cãi , là trẫm cãi hả?

 

“Hơn nữa.” Trẫm Hoàng Hậu và Đại Phúc cạnh ông , tiếp: “Năm đứa con trai của Tả tướng, ngày ngày ở nhà đánh lộn cũng dám cãi Tả tướng nửa lời. Còn ông chỉ một trai một gái, con trai ông kìm , con gái gian tế Nam Tề ông cũng .”

 

Tạ Soái: “?”

 

Hoàng Hậu: “!”

 

Trẫm liếc mắt Hoàng Hậu: “Tạ Thư Âm, từ ngày ngươi thành với trẫm tới nay, ngươi luôn cố gắng đẩy Tạ Thù Kỳ cho trẫm, chẳng vì ngươi nghĩ, trẫm đồng tính, như thế chẳng khác nào hạ nhục Tạ Thù Kỳ, Tạ Thù Kỳ tất nhiên nuốt trôi cơn tức , sẽ tìm cơ hội tạo phản ? kế thành, ngươi tiết lộ cho trẫm, năm đó là Tạ Thù Kỳ nhận tiền của Nam Tề mưu hại trẫm cùng Lâm Thủy Hàn để trẫm xử lý . Chẳng ngươi nghĩ chỉ cần Tạ Thù Kỳ c.h.ế.t trẫm sẽ bảo vệ biên cảnh phía nam nữa, thì Đại Lương trong tay Nam Tề ?”

 

“Mẹ của ngươi là hoàng thất Nam Tề chứ gì.”

 

Tạ Thư Âm: “...”

 

Trẫm , tiếp: “Nhị ca của trẫm chinh phạt phương nam trở về mang cho ngươi một món quà nhỏ đấy, mong ngươi sẽ thấy vui.”

 

Dứt lời, trẫm sai đưa một cái đầu tới mặt Tạ Thư Âm.

 

… Đó là đầu của quốc quân Nam Tề.

 

Tạ Thư Âm vốn vẫn còn bình tĩnh đột nhiên mất chế, hận thể chạy khỏi nhà tù g.i.ế.c trẫm.

 

Trẫm lạnh: “Một cái Nam Tề nho nhỏ, tí ưu thế về địa lý, nhảy nhót mấy chục năm trời cũng lớn mặt lớn mày quá.”

 

Tạ Thư Âm: “...”

 

Nàng ôm lấy đầu quốc quân Nam Tề, sụp xuống đất.

 

Cuối cùng trẫm về phía Đại Phúc, hỏi: “Dù cho trẫm ngươi trói chân ở Lương đô thật thì ?”

 

Đại Phúc: “...”

 

Đại Phúc: “Tại tâm hồn tham tiền của nô, nô với sự tín nhiệm của bệ hạ.”

 

Trẫm gật đầu: “ cũng cảm ơn ngươi cho Tạ Soái , trẫm Phụ hoàng lệnh cưỡng chế phép đánh Nam Tề, cũng trở mặt với Tả tướng thật.”

 

Đại Phúc: “...”

 

Dọn dẹp triều đình sạch sẽ , trẫm bèn tìm Lâm Thủy Hàn. Biết Lâm Thủy Hàn đang ở chỗ Tả tướng, trẫm vòng qua Tướng phủ, tới thấy Lâm Thủy Hàn Tả tướng chỉ mũi mà mắng.

 

“Lâm Thủy Hàn, điệu bộ của ngươi tới đây hôm nay là để cãi với lão phu đúng ?”

 

Tả tướng mà nước miếng văng tung tóe: “Không lão phu vì dọn dẹp sạch sẽ cặn bã trong triều nên mới ép bệ hạ lên núi Quân thôi , , ngươi cứ như lão phu g.i.ế.c bệ hạ bằng là cái dạng gì!”

 

Lâm Thủy Hàn giải thích: “Không , Tả tướng…”

 

Tả tướng ngắt lời : “Tả với tướng cái rắm , lão phu hầu hạ hai đứa bây, một đôi hổ, lão phu chướng mắt, lão phu hồi hương về ruộng cho !”

 

Lâm Thủy Hàn hết lời ngon ngọt nhưng Tả tướng khó chơi quá, còn hỏi ngược : “Rốt cuộc ngươi thích bệ hạ chỗ nào? Thích tới mức cùng đoạn tử tuyệt tôn thế hả.”

 

Lâm Thủy Hàn: “...”

 

20.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/pi-xa-an-bam/19-20.html.]

 

Thật , Lâm Thủy Hàn cũng thích Tiêu Dật Trần chỗ nào.

 

Từ nhỏ Tiêu Dật Trần thích ở cạnh .

 

Hắn cảm thấy dắt theo một thằng nhắc con quá phiền, nhóc con cảm thấy theo ngầu.

 

Trong đám lắt nhắt Hoàng thất, chỉ thằng nhóc mười câu thì bảy, tám câu tên .

 

“Ta chiến trường cùng Lâm nhị ca.”

 

“Ta mới bơi với Lâm nhị ca.”

 

“Ngày mai Lâm nhị ca chịu dắt quân doanh chơi, các ngươi như , ha ha ha!”

 

Đám lắt nhắt còn y như một tên chó liếm, mà y còn chạy khắp nơi khoe khoang với những đứa khác tích cực chó quấn chân tới nhường nào.

 

Lâm Thủy Hàn cảm giác bất lực vô cùng, đánh c.h.ế.t y nhưng nghĩ tới phận Hoàng tôn của y đành rút tay , thể dắt y theo, cũng nghẹn đắng tới độ nào.

 

Mà nghẹn cay nghẹn đắng hơn nữa là, năm Tiêu Dật Trần mười hai tuổi, y đưa tới phủ Tướng quân, cha chỉ mặt gọi tên yêu cầu che chở Tiêu Dật Trần.

 

Thế là y càng phiền.

 

Càng dính lấy .

 

Lâm Thủy Hàn, lớn hơn Tiêu Dật Trần ba tuổi, khi là một thanh kiếm sắc bén trong tay Lâm Soái, từ trí thông minh cho tới giá trị vũ lực đều đè bẹp Tiêu Dật Trần, nghĩ tới một chiêu thật độc.

 

Hắn cố tình xách đầu Tả tướng g.i.ế.c về nhà, gây chút động tĩnh. Sau khi đánh thức Tiêu Dật Trần xong giả vờ uống rượu nóc nhà.

 

Thu hút Tiêu Dật Trần xem đầu .

 

Hắn cảm thấy hẳn từ đó Tiêu Dật Trần sẽ như một ác ma g.i.ế.c , sẽ còn dính lấy nữa.

 

Kết quả, ha ha.

 

Tiêu Dật Trần sợ tới mức mơ thấy ác mộng liên tục nửa tháng trời, mỗi mơ thấy ác mộng y ôm lấy chăn nhỏ của , xuất hiện cửa phòng .

 

Y sẽ đáng thương : “Nhị ca, sợ.”

 

Lâm Thủy Hàn: “...”

 

Nghiệt chướng!

 

Tự tạo nghiệt còn tự dọn.

 

ngủ cùng một tháng, Tiêu Dật Trần dứt khoát ở lỳ giường , dù mơ thấy ác mộng cũng đều ngủ cùng .

 

Lâm Thủy Hàn bất đắc dĩ hỏi y: “Tiểu điện hạ, chẳng điện hạ mơ thấy ác mộng vì gặp ?”

 

Tiêu Dật Trần tròn đôi mắt vô tội: “Nhị ca, như thế , lợi hại như thế, ngủ cùng tất nhiên yêu ma quỷ quái nào dám bước giấc mơ của nữa .”

 

Lâm Thủy Hàn: “?”

 

Ngươi thể lối bình thường chút ?

 

Câu hỏi đặt là, liệu Tiêu Dật Trần thể lối bình thường một ?

 

Sự thật chứng minh, Tiêu Dật Trần thể.

 

dọa y một vố thật ác, Lâm Thủy Hàn dắt y theo g.i.ế.c . Y sợ tới mức hai chân run cầm cập nhưng vẫn quên yểm trợ cho Lâm Thủy Hàn. Trên đường trở về, giọng của y hãy còn run.

 

khi cất lời hỏi thì rằng: “Nhị ca, chứ?”

 

Xong việc về nhà tiếp tục chui chăn của Lâm Thủy Hàn, lý do vẫn đổi, y sợ.

 

Lâm Thủy Hàn: “...”

 

Có một , Lâm Thủy Hàn g.i.ế.c một tên quan bách tính cho rằng là quan nhưng lưng trộm bao nhiêu chuyện âm hiểm, Lâm Thủy Hàn còn cho rằng Tiêu Dật Trần sẽ xem thường, hoặc sẽ ngăn cản .

 

Kết quả, Tiêu Dật Trần trả lời một câu não rằng: “Nhị ca, g.i.ế.c , chắc chắn cái lý của .”

 

Lâm Thủy Hàn: “!”

 

Rốt cuộc lăng kính Tiêu Dật Trần phủ lên dày bao nhiêu ?

 

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

Bỗng ngẩng đầu Tiêu Dật Trần, chợt phát hiện , thiếu nhiên nho nhỏ tới bả vai nào nay nuôi thành một thiếu niên phổng phao ngang bằng .

 

Rõ ràng mới chỉ qua một cái chớp mắt. 

 

hóa bốn năm trôi qua .

 

thể thừa nhận, trong ba bốn năm , dường như quen với sự tồn tại của Tiêu Dật Trần .

Loading...