Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

PI XÀ ĂN BÁM - 17 - 19

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:22

17.

Trước mắt, thích trẫm chỗ nào cũng quan trọng.

Quan trọng là, trẫm cứ kéo dài thời gian mãi thể sẽ đứt mất.

Trông tình hình của Tạ gia hiện tại, vẻ như hoặc là trẫm sinh con với Hoàng Hậu, định Tạ gia, hoặc trẫm nhanh chóng thu hồi bình quyền của Tạ gia khi xử lý xong nếu khả năng Tạ gia tạo phản lên đến tám mươi phần trăm.

hai lựa chọn với trẫm đều khó khăn.

Con cái vốn là chuyện thể sinh là sinh, trẫm thích. Mà quyền thế của Tạ gia thu hồi là thu hồi ngay , trẫm cũng cân nhắc tới sự an của biên cảnh phía nam nữa.

Khi trẫm đang suy nghĩ cả nửa tháng vẫn kế sách gì thì tới sinh nhật của trẫm.

Thế là trẫm dứt khoát xuất cung ngoại ô.

Mộ của Lâm Thủy Hàn ở núi Quân ngoại thành.

Trước mỗi trẫm tới đây đều cảm thấy gì nhưng trẫm rời cung, mí mắt giật liên tục. Trong lòng trẫm thấy “lộp bộp”, đừng bảo Tạ gia tính đánh đòn phủ đầu đấy nhá.

Sự thật chứng minh rằng, dự cảm của trẫm hề sai.

Trẫm tới núi Quân, mới tới hành cung ở sườn núi cảm giác tình hình gì đó .

Núi Quân bình thường chim hót hoa nở, hôm nay thấy một con chim nào, đừng tới chim bay, ngay cả thú chạy cũng thấy.

Đây là khung cảnh của một ngọn núi hổ.

Mà hôm nay trẫm chỉ dẫn theo mấy trăm tử sĩ.

Trẫm đang định đầu thì tiếng vó ngựa từ xa văng vẳng tới.

Trẫm: “!”

Xong con bê, chắc hôm nay trẫm chân lạnh toát .

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

Quay đầu , quả nhiên, núi, cách đó xa, Tạ Thù Kỳ mặc một bộ giáo bạc, đầu đội mũ trụ, tay cầm trường thương.

Binh sĩ thủ vệ núi Quân địch quân y đưa từ Tây Nam về, chỉ trụ một lát trực tiếp buông vũ khí đầu hàng.

Trẫm vẫn còn suy nghĩ hão huyền, cảm thấy vẫn còn chút đạo lý với , từ phía xa gọi y: “Tạ ái khanh, gì từ từ .”

rõ ràng y định từ từ chuyện với trẫm mà thẳng thắn trần thuật tội trạng của trẫm.

Từ chuyện trẫm để ý tới sự sống c.h.ế.t của bách tính biên cảnh phía nam cho khăng khăng chinh phạt phương nam, cho tới chuyện trẫm phê chuẩn đơn xin từ chức của Tả tướng, còn tới cả chuyện trẫm sát hại hai tín của Tạ gia.

Cuối cùng y tổng kết : Trẫm hoành hành ngang ngược, hại muôn dân, xứng Vua.

Trẫm: “...”

Trẫm hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy ai mới xứng lên Hoàng vị ?”

Phía y là nhị béo tới bẹo hình bẹo dạng của trẫm ló cái đầu bự của nó : “Có , thần lo .”

Trẫm: “?”

Trẫm: “Thằng hai, mày ăn no rửng mỡ ?”

Mà thằng hai còn ợ lấy một cái: “Cũng no, quà tặng sinh nhật của thần , hoàng hài lòng ?”

Trẫm: “...”

Tạ Thù Kỳ tiếp: “Tiêu Dật Trần, ngươi lên Hoàng vị cũng chỉ ỷ việc ngươi là Hoàng trưởng tử thôi. Ngoài cái phận , ngươi còn gì khác. Vì ngươi Hoàng vị khác !”

18.

trẫm Hoàng vị?

Còn là vì Phụ hoàng phê tấu chương tới phát rồ nên đẩy áp lực qua cho trẫm .

Chủ yếu vì hai năm , trẫm phụ giúp, ba ngày Phụ hoàng mười tám cái tấu chương phiền nên trẫm vẽ bánh cho ổng trẫm chinh phạt phương nam, trẫm vặn đầu quốc quân Nam Tề xuống để thịnh thế của Đại Lương bền lâu, vĩnh viễn còn hậu họa.

Phụ hoàng thực sự chập, ổng bàn điều kiện với trẫm: “Con sinh con cho con tự chinh phạt phương nam.”

Trẫm : “Đây rõ là lừa cưới còn gì, . Thật con thể khiến cho thằng hai thằng ba thằng tư sinh con, con sinh kế thừa giang sơn Đại Lương, thì thể để cháu trai kế thừa mà!”

Phụ hoàng âu sầu: “Con , Thái từ nhà ai đồng tính chứ, con vi phụ trăm năm đối mặt với liệt tổ liệt tông?”

Trẫm : “Phụ hoàng, hết đừng quan tâm tới chuyện đồng tính đồng tính nữa, cứ quan tâm tới chuyện g.i.ế.c cha kế vị, trăm năm liệt tổ liệt tông đấy mắng c.h.ế.t kìa.”

Phụ hoàng: “...”

Phụ hoàng cũng nổi nữa, ngày nào cũng mắng trẫm sinh con c.h.ế.t già đưa tang, trẫm cũng tức giận gì. Trẫm chọc chỗ đau của ổng, ổng nổi giận, giận quá bỏ gánh theo mẫu hậu lên đường chạy.

Để quần thần đốc thúc trẫm sinh con.

Đấy là về phần là trẫm Hoàng vị. 

19.

Tạ Thù Kỳ mắng trẫm xong, vung tay, quân Tây Nam lưng y cùng xông tới bao vây núi Quân.

Kết quả, của y còn chạy tới mặt trẫm cung thủ mai phục ở sườn núi b.ắ.n cho thành cái sàng.

Tạ Thù Kỳ ngỡ ngàng về phía trẫm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/pi-xa-an-bam/17-19.html.]

Trẫm : “Đã hôm nay núi Quân hổ mà cứ tin cơ!”

Tạ Thù Kỳ: “...”

Tạ Thù Kỳ càng ngỡ ngàng hơn khi rõ cung thủ sườn núi chính là quân Tây Nam mà y vốn đang cho đóng quân ở biên cảnh phía nam, dẫn đầu còn là thống lĩnh Ngự lâm quân đó rút lui lâu.

Tạ Thù Kỳ bỗng nhiên tròn mắt : “Sao thể?”

, thể thế , quân Tây Nam của ngươi thành của trẫm ?” Hôm nay tâm trạng trẫm , trẫm tình nguyện giải thích cho y: “ lẽ ngươi quên, tay chân của ngươi ở quân Tây Nam, đại bộ phận từng là quân Lâm gia của Lâm Thủy Hàn.”

Tạ Thù Kỳ: “... Lâm Thủy Hàn chết?!”

dù thế nào y cũng dám tin, mới chỉ qua một nén nhang mà quân của y gục hơn phân nửa chân núi Quân.

Trẫm ngại kêu gọi y đầu hàng mệt nên thẳng hành cung, tâm trạng đang bèn uống mấy chén . Khi trẫm uống hết ba chén , tiếng đánh núi dừng .

Chính lúc , Thống lĩnh Ngự lâm quân hô một tiếng: “Không , nghịch tặc phóng hỏa đốt rừng!”

Trẫm đặt chén xuống, đáp một câu đúng tình huống chút nào: “Vậy theo điều năm mươi hình pháp Đại Lương, phóng hỏa đốt rừng phán tội chết!”

Thống lĩnh: “...”

Thống lĩnh: “Bệ hạ, đừng màu nữa, xuống núi thôi.”

Trẫm Thống lĩnh tóm khỏi hành cung, chỉ thấy ở núi Quân phương xa, một đợt binh lính như sóng trào tới. Trên lá cờ đang theo gió tung bay in một chữ lớn cực kỳ bắt mắt, chữ Lâm.

Người lãnh binh, trẫm cần cũng là ai.

Người sống mũi cao, đôi mắt đào hoa mang theo sát khí. Khi khác, dù gì cũng khiến cảm giác như đang chịu phán quyết.

Ấy chính là hơn một năm trẫm phái giám quân thuận tiện chinh phạt phương nam, Lâm Thủy Hàn.

Quả nhiên, Lâm Thủy Hàn chỉ xuất hiện một lát, Tạ Thù Kỳ cùng vây cánh của y bao vây áp giải về hành cung núi Sơn.

Trẫm long ỷ cao cao, y, còn tâm trạng trả lời y một vấn đề khác.

Trẫm : “Năm Tuyên Hòa thứ ba, bảy Châu hai mươi tư thành biên cảnh phương Bắc rơi tay Ngôn Hầu, Ngôn Hầu g.i.ế.c thành, là trẫm tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u Ngôn Hầu, bảo vệ bách tính biên cảnh phương bắc; năm Tuyên Hòa thứ năm, mười lăm vạn quân Nam Tề lăm le bờ cõi, quốc khố trống rỗng, Phụ hoàng bó tay, trẫm là chuẩn quân lương, dẫn binh cầm cự, bảo vệ bách tính ba mươi mốt tòa thành ở biên cảnh phương nam; năm Tuyên Hòa thứ bảy, hạn hán to, mùa màng thất bát, ba mươi sáu quận huyện Tây Trạng sơn phỉ xúi giục, khởi nghĩa tạo phản, cũng là trẫm tự diệt sơn phỉ, mở kho lúa, cứu Tây Trạch.”

Trẫm dừng một chút, tiếp: “Tạ Thù Kỳ, hỏi trẫm dựa đây trẫm xuất phát điểm là xưng đế ? Dựa trẫm cửu tử nhất sinh giữ lấy giang sơn Đại Lương; dựa trẫm muôn c.h.ế.t từ bảo vệ bách tính Đại Lương; dựa trẫm thể bảo vệ bách tính Đại Lương còn ngoại bang ức hiếp!”

Trẫm lạnh một tiếng: “Không giống ngươi, vì chút tiền tài Nam Tề cho mà dám bội bạc, sát hại triều thần, thờ ơ với tính mạng muôn dân.”

Tạ Thù Kỳ: “...”

Tạ Thù Kỳ chán nản xuống: “Ngươi từ lâu, năm đó, ám sát ngươi và Lâm Thủy Hàn, là của .”

Trẫm xong bật : “Tìm hung thủ phía khó như ? Ám sát trẫm và Lâm Thủy Hàn chẳng binh quyền Lâm gia , thì chỉ cần xem khi Lâm gia suy tàn, binh quyền rơi tay ai chẳng liếc mắt là thấy ?”

Lại , năm đó khi phiên vương ở biên cảnh phía nam loại trừ, thế gia quân phiệt lớn nhất chỉ Tạ gia sớm quy hàng.

Cũng chỉ Tạ gia mới đủ sức ngáng chân khi trẫm và Lâm Thủy Hàn rút quân ở ngay trong khu vực của biên cảnh.

Năm đó Tạ Thù Kỳ cũng tới để cứu trẫm, mà chẳng qua vì viện binh của Lâm Soái tới nơi nên y chỉ thể cứu , thuận nước đẩy thuyền tạo ân tình.

Mấy năm đó, như lời quần thần , các phe phái còn non trẻ, nên động võ. Hải Lộ Thanh cũng bận bịu cứu tế bách tính, cũng trợ giúp gì cho trẫm.

Trong tay Tạ gia cầm mười vạn binh mã.

Nếu , trẫm chịu đựng Tạ gia tới giờ ?

Cũng may, thiệt lắm, nếu Lâm Thủy Hàn chẳng thể cầm quần Tạ gia đánh hạ Nam Tề .

, Lâm Thủy Hàn chết, một thể nào giẫm trúng một cái hố tới hai .

thể tương kế tựu kế, nếu Nam Tề cho rằng chỉ cần trẫm và Lâm Thủy Hàn một trong hai c.h.ế.t là bọn chúng thể nhảy nhót, thì một c.h.ế.t cho chúng xem chứ .

Cũng Hoàng Hậu và Đại Phúc tin xong sẽ vẻ mặt gì nhỉ?

Khi trẫm đang suy nghĩ hai bọn họ sẽ biểu tình gì, thằng hai : “Chết tiệt, đại ca lừa !”

Trẫm nó.

sợ sệt, : “Đại ca, là tự , sinh nhật năm nay lấy quà, chỉ nhận “thần và Tạ Thù Kỳ tạo phản”, cũng thần tình nguyện mà.”

Trẫm lườm nó một cái, nó lo lắng vô cùng túm lấy Tạ Thù Kỳ cút tới Hình bộ báo cáo, dạy dỗ Tạ Thù Kỳ: “Đầu óc ngươi lỗ gì, thế mà tin bản vương chịu cái long ỷ sáng dậy sớm hơn gà, đêm ngủ muộn hơn chó , tới nô lệ tư bản còn vắt đến thế đây!”

Trẫm: “...”

Bọn họ hết , hành cung chỉ còn trẫm và Lâm Thủy Hàn.

Bỗng mí mắt trẫm giật giật mấy cái, ngẩng đầu chỉ thấy Lâm Thủy Hàn đang trẫm, nửa như nửa như .

Hồi lâu , hỏi: “Bệ hạ, trò xong với nữa?”

Trẫm: “...”

Trẫm im lặng một hồi ôm eo , : “Nhị ca, cũng may về kịp lúc, nếu , chỉ thể sống hồi ức của thôi.”

Lâm Thủy Hàn: “...”

Lâm Thủy Hàn: “...”

Lâm Thủy Hàn: “Tiêu, Dật, Trần!”

Xong xong, sự đồng ý của kích Tạ Thù Kỳ tạo phản, mai trẫm lên triều cũng là cả một vấn đề đấy.

 

Loading...