Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

PI XÀ ĂN BÁM - 7 - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:15

7.

 

Nếu , lúc trẫm hô hào đòi ngự giá chinh, Tả Tướng trực tiếp cho lôi trẫm ngoài .

 

Theo lời Đại Phúc bà tám với cấp của lão thì là: “Nếu Tả Tưởng, chắc bệ hạ cụ chân lạnh toát .”

 

Trẫm bộ dạng lắc đầu thở dài của Đại Phúc, cảm thấy sợ hãi sâu sắc cho mấy lắm bí mật trong Hoàng cung .   

 

Tới trẫm là Hoàng Đế mà cũng thành chủ đề bàn tán khắp chốn chi những khác.

 

Càng đáng sợ hơn chính là, ba tháng , Tạ Thù Kỳ đánh lui Nam Tề, nhưng lúc trẫm lệnh cho đánh tiếp, đánh nữa.

 

Trong cùng một ngày, trẫm hạ liên tiếp mười hai tấm kim bài, lời tác dụng đành, thế mà vàng còn hoặc nung thành hàng mỹ nghệ, hoặc đổi thành tiền.

 

chặn mười hai tấm kim bài , chẳng ai khác, chính là tả tướng.

 

Ổng cầm ngân lượng bán , rủ Thượng thư Hộ bộ tới tìm trẫm, trẫm còn hiểu , Thượng thư Hộ bộ quỳ “phịch” một cái: “Cảm tạ bệ hạ hào phóng đưa tiền.”

 

Trẫm: “?”

 

Tả tướng trình giấy tờ lên: “Tất thảy bán hai vạn lượng, mời bệ hạ xem qua.”

 

Trẫm cả giận : “Đây là tiền riêng của trẫm mà!”

 

“Tiền riêng gì cơ, Hoàng Đế nhà ai mà xa xỉ thế, dùng vàng lệnh bài thật luôn. Đến cả cái vị hôn quân tính , dùng mười hai tấm kim bài g.i.ế.c còn dùng vàng lệnh bài nữa là. Trước mắt đang chiến sự, lúc quốc khố đang căng thẳng thế …”

 

Tả tướng nổi giận: “Tịch thu sung công.”

 

Trẫm: “...”

 

Được, trẫm nhịn.

 

Trẫm hỏi: “Vậy chuyện trẫm đánh Nam Tề thì ?”

 

Tả tướng: “Có Hoàng Đế nhà ai dân sống yên sống ngứa mắt là như nào nào, năm nay Tạ thống soái hơn năm mươi, ngài cứ nhất định ông đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh mới chịu đúng ?”

 

Trẫm ngờ vực: “Chẳng khanh với Tạ Soái hợp ?”

 

Tả tướng: “ .”

 

Trẫm: “?”

 

Trẫm Tả Tướng, chợt ý nghĩ to gan.

 

… Chẳng lẽ trẫm lão Tả Tướng với Tạ Thống Soái diễn tuồng qua mặt?

 

Cơ mà vì chứ?

 

Đại Phúc kề bên tai trẫm: “Vì ngài ba mươi mấy tuổi đầu còn lập Hậu.”

 

Trẫm: “...”

 

Thế nên khi ép trẫm lập Hậu , hai kẻ diễn tuồng “Tướng tướng chung đường” cho trẫm xem ?”

 

Chẳng trách từ ngày trẫm cưới Hoàng Hậu thấy ngày nào Tả Tướng và Tạ Thống soái cũng đánh cờ với , lúc triều, Tả Tướng mắng trẫm, Tạ Thống soái còn ở bên cạnh bồi thêm câu “Thần tán thành”.

 

Tán thành cái quần, hai thông đồng với xong !

 

Trẫm lên một kế hoạch siêu to!

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

 

Trẫm giận dữ ngoại ô săn một tháng, luyện đao nguyên cái tháng đấy luôn.

 

Một tháng , khi nguyên cái hoàng cung truyền tai rằng trẫm nuôi mỹ nhân ở ngoại ô, vì mỹ nhân bỏ bê triều chính, Tạ Thù Kỳ về đến Lương đô.

 

Y mặc bộ giáp nhẹ, quỳ ở điện Kim Loan. Quần thần đưa đẩy tán dương, hệt như năm đó khen Lâm Thủy Hàn, đến cú pháp cũng thèm đổi: “ là Tạ Thiếu soái.”  

 

Trẫm thì khác, gần đây trẫm khó ở, trẫm gây sự chơi.

 

Trẫm : “Mỗi cái Nam Tề mà đánh gần cả năm.”

 

Trẫm dứt câu, quần thần vô thức Tạ Thù Kỳ, cha y thậm chí còn chuẩn lên bịt miệng y , đủ thấy bọn họ sợ Tạ Thù Kỳ ném cho trẫm câu: “Ngươi ngon ngươi .”

 

, nếu là khác đây, cùng lắm thì là mất chức mất đầu, cơ mà gặp cái mặt trẫm, trẫm sẽ thật.

 

Tạ Thù Kỳ điều vô cùng, y cũng đề cập tới lúc chiến sự ở biên cảnh đang căng thẳng, trẫm lờ thư thúc chuyển lương thực y gửi tới còn ngoại ô săn, chơi. Y cũng nhắc tới chuyện trẫm xếp cho y tên giám quân, suýt nữa kéo chân y.

 

Y khiêm tốn đáp: “Bệ hạ , là thần vô năng.

 

Tả Tướng trẫm phách lối tức con mắt, thấy trẫm còn định giở quẻ, ổng bèn thọc cho một gậy: “Bệ hạ cũng kém cạnh gì, ít Tạ Thiếu soái cũng thắng . Chuyện năm đó ngài thua tan tành suýt táng ngoài biên cảnh, ngài quên nhanh thế?”

 

Trẫm: “...”

 

Trẫm: “...”

 

Trẫm: “...”

 

Không , hôm nay cho lão già đời thôi!

 

Gì lão cũng dám thật đấy nhỉ.

 

Kết quả, khi trẫm dứt câu kéo lão đại lao chọn ngày c.h.é.m đầu, lão lấy kim bài miễn tử của phụ hoàng!

 

Trẫm: “!”

 

Thôi thì trẫm đành xách đao xuôi nam chúc mừng năm mới phụ hoàng

 

8.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/pi-xa-an-bam/7-8.html.]

 

lẽ trẫm mấy lời của Tả Tướng ảnh hưởng.

 

Đêm đó, trẫm mơ một giấc mơ, mơ thấy năm đó trẫm chinh chiến phương Nam cùng Lâm Thủy Hàn.

 

Năm đó phụ hoàng giả bệnh, mà bệnh nặng. Thời điểm bệnh chuyển nặng nhất, thần chí ổng còn mơ màng mất mấy tháng. Nên khi , là trẫm giám quốc.

 

Kết quả, phụ hoàng còn hẻo, Nam Tề kích động mấy nước nhỏ xung quanh, chuẩn tới bứt lông dê Đại Lương.

 

Lúc trẫm nóng m.á.u nóng ruột, càng Nam Tề cùng mấy nước nhỏ càng thấy mắt.

 

Đã Nam Tề cùng mấy nước nhỏ xung quanh thích tới bứt lông dê Nam Tề, trẫm sẽ dùng chiến trận chứng minh, cho bọn chúng cũng thành lông dê, cắt đứt hậu họa vĩnh viễn.

 

, khi trẫm đề nghị chuyện , quần thần bắt đầu kéo chân trẫm, từ “dĩ hòa vi quý” tới “khổ dân tốn tiền”.

 

Trẫm đành tới phủ Tướng quân, tìm Lâm Thủy Hàn.

 

Trẫm hỏi: “Chiến ?”

 

Hắn đáp: “Đưa tiền.”

 

Trẫm vòng qua tìm Hải Lộ Thanh, hỏi: “Ngươi tin ánh sáng ?”

 

Hắn lấy tất cả chìa khóa tiền trang , hỏi trẫm: “Sáng tới độ nào?”

 

Tóm , hai tên đồng ý, chuyện Nam chinh quyết.

 

Sau khi chốt kèo, bệnh tình của phụ hoàng cũng đỡ nhiều, trẫm theo chân Lâm Thủy Hàn lên đường.

 

Lần mất hai năm.

 

Trong hai năm , mấy nước nhỏ quanh Nam Tề trẫm và Lâm Thủy Hàn dọn sạch, tới khi chỉ còn Nam Tề, quân kẻ phản.

 

Lâm Thủy Hàn đang trong doanh trại, họa từ trời rơi xuống.

 

Hắn một mũi tên b.ắ.n trúng chân, mũi tên tẩm độc, suýt thì tiễn luôn Lâm Thủy Hàn. 

    

Lâm Thủy Hàn mạng lớn, hơn nửa tháng hôn mê, độc quân y giải. Còn đám phản bội , khi Lâm Thủy Hàn thương, chúng uống thuốc độc tự vẫn hết bộ.

 

Căn bản chẳng thể nào điều tra .

 

Công cuộc Nam chinh cứ ép dừng chân.

 

Lúc rút quân xảy sự cố, chẳng ma nào nghĩ tới, trong biên cảnh phương Nam quân Nam Tề, Lâm Thủy Hàn cùng trẫm Nam Tề phản công một đợt. Tổn hại năm vạn binh mã, mấy nước nhỏ đánh hạ, lập tức tụ với Nam Tề vùng dậy nữa.

 

Trẫm cùng Lâm Thủy Hàn còn quân Nam Tề dồn tới núi Ly ở biên cảnh, nhốt bảy ngày bảy đêm, nước lương thực.

 

Khi , núi Ly, lưng trẫm tên b.ắ.n trúng, sốt cao thuyên. Ngay thời khắc sinh tử tồn vong, đầu óc trẫm bắt đầu chập cheng. Trẫm hỏi Lâm Thủy Hàn: “Nhị ca, nếu hai sống sót về Lương đô, đừng bán miếng ngọc bội ?”

 

Lâm Thủy Hàn liếc trẫm: “Ngươi sợ bệ hạ đánh gãy chân thật ?”

 

Trẫm to mồm: “Sợ gì chứ, chân gãy thì nối.”

 

Lâm Thủy Hàn: “...”

 

Hắn lau trán cho trẫm: “Điện hạ, sốt cao váng đầu thì tranh thủ ngủ , ngủ một giấc là chúng về tới Lương đô .”

 

Khi trẫm còn chút bi lụy: “Còn về Lương đô ? Có cần di thư ?”

 

Trước khi trẫm ngủ , Lâm Thủy Hàn một câu ngang ngược vô cùng: “Ngậm miệng, Tiêu Dật Trầm. Người khác sinh tử tại nhưng mạng của ngươi do quyết.”

 

Trẫm: “...”

 

Thật , đây cũng đầu trẫm theo Lâm Thủy Hàn đánh trận thương.

 

Mười hai năm qua, từ khi phụ hoàng lên ngôi, trẫm theo Lâm Thủy Hàn nam chinh bắc chiến, nếu đang đánh trận thì là đang đường đánh trận, vết thương lớn vết thương nhỏ trẫm chịu liên miên.

 

Đây cũng đầu hai chúng bại trận, Lâm Soái cũng từng cố chịu bệnh thoát vị tới cứu hai chúng đôi .

 

Sau đầu Lâm Soái vớt chúng , còn từng đề nghị với phụ hoàng, một Thái Tử như trẫm, đừng suốt ngày theo Lâm Thủy Hàn chạy tới chiến trường tìm chết.

 

phụ hoàng bật ổng thế : “Sao, ý ngươi là, Hàn Nhi thì còn con trai nhà dặt dẹo quá nên trò trống gì hả?”

 

Khóe miệng Lâm Soái giật một cái: “...  Người thể đừng bì tị như thế nữa !”

 

, chắc chắn là trẫm cùng Lâm Thủy Hàn thua thảm hại nhất.

 

Không thua trong tay địch, mà thua trong tay nhà, thậm chí cũng , nhà rốt cuộc là ai.

 

Mà theo lời Lâm Thủy Hàn, mạng của trẫm do quyết, cho trẫm chết, trẫm c.h.ế.t .

 

Bảy ngày , Tạ gia cách biên cảnh gần nhất nhận thư cầu cứu, dẫn theo viện binh đuổi tới, cứu trẫm cùng Lâm Thủy Hàn xuống núi, còn đưa hai chúng tới Tạ gia ở một thời gian.

 

Theo lời Hoàng Hậu , cũng là khi Tạ Thù Kỳ bắt đầu thầm mến trẫm.

 

Trẫm cũng Tạ Thù Kỳ trúng điểm nào ở trẫm, dù khi đó Tạ Thù Kỳ nề hà phận Thái Tử của trẫm, thường xuyên đến tìm trẫm.

 

trẫm chắc chắn khi chẳng khác nào một kẻ lang thang, tới cả Lâm Thủy Hàn chơi với trẫm từ nhỏ còn vì thúi quá mà kêu trẫm cách xa chút.

 

Hắn c.h.ế.t vì đánh trận, khi c.h.ế.t vì trẫm quá thúi.

 

khi trẫm hơn nửa tháng tắm rửa, còn đúng tháng bảy trời như chảo lửa.

 

Thậm chí tới cả Lâm Soái hôm chạy tới đây, thấy trẫm cũng che mũi.

 

Lúc ổng ngang qua trẫm còn chẳng nhận trẫm, còn thuận miệng hỏi quân y đang chữa trị cho trẫm: “Đứa nhỏ là ai thế, thúi như còn chữa ?”

 

Trẫm: “...”

Loading...