Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Quá Khứ Chẳng Thể Thay Đổi Được - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:51:37

17

 

Đương nhiên Tống Thời Nghiễn.  

 

rụt đầu , mãi thấy cái tát giáng xuống mặt. Mở mắt , một bóng dáng mặc váy chắn .  

 

Bàn tay của Chu Nguyệt Nguyệt siết chặt, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, một âm thanh giòn giã vang lên, những xung quanh hít một lạnh.  

 

Gương mặt Chu Nguyệt Nguyệt đánh lệch sang một bên.  

 

Tống Thời Nghiễn đầu , ánh mắt rơi xuống mặt , là ánh khinh bỉ dành cho rác rưởi, thậm chí thèm dừng quá lâu, liền chuyển sang đang .  

 

Bạn trai của Chu Nguyệt Nguyệt dậy nhưng ấn xuống.  

 

Chu Nguyệt Nguyệt ôm mặt, ánh mắt độc ác oán hận, nhưng dám hành động gì tiếp theo.  

 

Người chắn đầu , một lọn tóc dài uốn xoăn rủ xuống, đôi môi đỏ thẫm, sắc mặt lạnh lùng.  

 

cắn môi, khẽ gọi cô :  

 

"Sanh Sanh."  

 

Hạ Sanh.  

 

Nữ thần của khoa Toán.  

 

Cũng là bạn đồng cam cộng khổ với từ hồi tiểu học.  

 

18

 

Trường chúng chia thành hai khu Nam và Bắc, cô học ở hai khu khác , cũng hôm nay vì sang đây.  

 

kéo , gần như là lôi về ký túc xá.  

 

Bạn cùng phòng về, cô hai lời đẩy nhà vệ sinh.  

 

Nước canh gần khô, dính vô cùng khó chịu, buổi trưa nóng bức khiến nó bốc lên một mùi mấy dễ chịu.  

 

mở vòi sen.  

 

Khi ngoài, thấy cô đang ghế của , tựa lưng thành ghế, cau mày, mái tóc xoăn buông lơi vai, tôn lên đôi môi đỏ như hoa hồng.  

 

"Bạn trai nhắn tin cho đấy."  

 

Nghe thấy tiếng , cô chỉ chiếc điện thoại bàn.  

 

"Nếu tớ nhớ nhầm, tên là Tống Thời Nghiễn, đúng ?"  

 

Tống Thời Nghiễn cũng học ở khu Bắc.  

 

Hai nhân vật đình đám, lẽ ngoài đời họ còn hơn.  

 

"Ừm."  

 

Ngón tay cô bóp nhẹ giữa chân mày, khuôn mặt lạnh lùng như khi.  

 

"Hôm nay mặt ở đó đúng ?"  

 

"Chuyện gì ? Cậu bạn trai ?"  

 

im lặng, cúi đầu chằm chằm mũi chân.  

 

Những giọt nước theo lọn tóc nhỏ xuống nền nhà, loang thành vệt nước.  

 

Ánh mắt cô chuyển sang , trong sự bình tĩnh phần dò xét.  

 

"Sắp nữa ." bất chợt mở miệng, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt cô .  

 

Đôi mắt của Hạ Sanh sắc bén như lưỡi dao, lạnh lẽo như khi.  

 

lặng lẽ một lúc, để mặc cho cô quan sát.  

 

Hồi lâu , cô dậy, nhẹ nhàng véo mặt .  

 

"Có chuyện gì thì tìm tớ, đừng giữ trong lòng."  

 

19

 

Hạ Sanh ăn tối xong mới về khu Bắc, tiễn cô đến cổng khu Nam, quét mã thuê xe mà bộ về ký túc xá.  

 

Trên đường nhiều .  

 

Ánh đèn đường chiếu xuống lối nhỏ, những chiếc bóng của côn trùng đang bay lượn, gió lùa qua rừng cây ven đường, phát tiếng xào xạc.  

 

Tâm trạng hiếm khi cảm thấy thư thái.  

 

Tối nay còn hẹn chơi game với Tống Thời Nghiễn.  

 

Có tiếng bước chân vang lên phía , loạt xoạt, dường như vẫn luôn bám theo từ xa.  

 

tăng tốc, âm thanh cũng nhanh hơn.  

 

Là ai đang theo dõi ?  

 

đột ngột đầu, phía trống , tiếng bước chân lập tức biến mất, đường cũng bóng dáng ai.  

 

Ảo giác ?  

 

Trong lòng dâng lên một cảm giác bất an.  

 

xoay , tiếp tục bước nhanh hơn, lấy điện thoại định gọi cho bạn cùng phòng.  

 

đột nhiên, tay đau nhói, "bịch" một tiếng, điện thoại rơi xuống đất.  

 

đau đớn rụt tay , cánh tay lập tức kẹp chặt hai bên, thể giãy giụa.  

 

Một chiếc giày cao gót đen nhọn hoắt giẫm lên điện thoại của , nghiến mạnh, âm thanh kính vỡ vang lên trong con đường vắng lặng.  

 

Trái tim cũng như những vết nứt nhỏ li ti.  

 

Chiếc điện thoại ...  

 

tự kiếm tiền mua.  

 

Dùng ba bốn năm , còn nhạy, nhưng giữ vì dung lượng lớn.  

 

Bao năm qua, lưu giữ ít kỷ niệm trong đó. Có lúc điện thoại đơ cả nửa ngày, pin cũng hỏng.  

 

Sửa bao nhiêu .  

 

nó chứa quá nhiều thứ, vứt bỏ.  

 

Nó lưu giữ gần ba năm kỷ niệm giữa và Tống Thời Nghiễn.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/qua-khu-chang-the-thay-doi-duoc/chuong-3.html.]

Những lời tâm sự nghẹn ngào của , giọng khàn khàn khi hát ru ngủ lúc nửa đêm, những câu chuyện nhỏ nhặt của chỉ cần xem một chút cũng thể vui cả ngày.  

 

Nửa khuôn mặt vẫn còn đỏ và sưng, kem che khuyết điểm và kem nền chỉ che một phần, khiến Chu Nguyệt Nguyệt trông vẻ buồn .

 

chỉ liếc , cúi mắt chằm chằm chiếc điện thoại mà cô đang giẫm lên.

 

"Con ti//ệ//n nhân!"  

 

Chu Nguyệt Nguyệt bước đến, gót giày cao gót gõ nền đất vang lên từng tiếng "cạch cạch", trong trẻo mà chói tai.  

 

"Bây giờ rơi tay tao , Hạ Sanh bên cạnh mày, xem ai đến bảo vệ mày?"  

 

Giọng cô sắc như móng tay cào bảng đen, chói tai đến mức đau màng nhĩ.  

 

Những lời lẽ khó tràn tai .  

 

"Con đ*."  

 

"Con khốn."  

 

chửi rủa bố , từng câu từng chữ đều bẩn thỉu.  

 

"Con đ* ranh, hôm nay tao sẽ cho mày hậu quả của việc chọc nên chọc."  

 

Chu Nguyệt Nguyệt vung tay, hai bên cạnh lập tức kéo rừng cây.  

 

Bọn chúng khỏe, đôi giày kéo lê mặt đất, cọ xát với đá sỏi vang lên tiếng két két.

 

cố chấp chịu di chuyển, chỉ chăm chăm chiếc điện thoại rơi cách đó xa.

 

Mặt lưng kính của nó một vết nứt như mạng nhện.

 

Đó là dấu vết do gót giày nhọn của Chu Nguyệt Nguyệt giẫm lên.

 

Hai kẻ phía gia tăng lực, nắm chặt cổ tay đến đau nhói.

 

Thấy vẫn chịu động đậy, chúng liền dứt khoát kéo lê .

 

Gót chân tiếp xúc với bãi cỏ, kéo lê mặt đất va chạm với những viên đá nhỏ lởm chởm.

 

Một viên đá sắc nhọn cứa mắt cá chân, để một vết thương rát buốt.

 

Chúng ném xuống đất.

 

cố giữ thẳng lưng, ngước mắt Chu Nguyệt Nguyệt đang khoanh tay ngực.

 

Đêm nay, ánh trăng sáng.

 

Xuyên qua những tán lá dày đặc, vẫn thể rõ khuôn mặt méo mó và dữ tợn của cô .

 

Hai bên má sưng lệch , trông khó coi.

 

giơ chân, động tác nhanh và mạnh, định giẫm lên .

 

Gót giày chao đảo, lập tức lăn sang một bên né tránh.

 

Chu Nguyệt Nguyệt tức giận đến đỏ mặt:

 

"Lôi nó dậy!"

 

Hai kẻ bên cạnh ngay lập tức nhấc bổng lên, như thể chỉ là một con vật chờ hành quyết.

 

Chu Nguyệt Nguyệt nhếch mép , đôi môi đỏ rực như máu, viền son còn lem ngoài.

 

Dưới ánh trăng, trông cô chẳng khác nào một con búp bê nguyền rủa với lớp sơn dầu lem luốc.

 

"Con t//i//ệ//n nhân ."

 

nhấc chân, gót giày nhọn hoắt nhắm thẳng bụng , gằn đạp xuống chút do dự.

 

Hai tay giữ chặt, chỉ thể trơ mắt cú đá đó lao tới.

 

Chắc sẽ đau lắm.

 

nghĩ thế.

 

19  

 

Lúc về ký túc xá, cửa ký túc sắp đóng.  

 

Cô quản lý lầu, tay cầm ổ khóa.  

 

Quần áo dính đầy bùn đất và cỏ, trông vô cùng lấm lem.  

 

Vào cửa, khẽ với cô một câu:  

 

"Cháu xin ạ."  

 

Cô quản lý hiền hậu, chỉ mỉm :  

 

"Không ."  

 

Khi về đến phòng ký túc, bạn cùng phòng đang ăn khoai tây chiên và xem phim.  

 

yyalyw

Nghe tiếng mở cửa, cô liền nhấn nút tạm dừng.  

 

"Nhiễm Nhiễm, về muộn ... Ơ, quần áo bẩn nữa ?"  

 

"Lại ngã một cú thôi." nhỏ giọng đáp, tháo khẩu trang.  

 

"Cậu chứ?"  

 

trợn tròn mắt:  

 

"Dạo cứ ngã ? Có chỗ nào đau ? Để tớ bôi thuốc cho."  

 

lắc đầu.  

 

Cánh tay buông thõng bên , vẫn còn chút tê dại.  

 

chậm rãi đến tủ, lấy quần áo bước phòng tắm.  

 

Dòng nước ấm chảy từ đỉnh đầu xuống, lúc mới cảm giác như còn sống.  

 

Những vết bầm tím đùi và cánh tay vẫn tan.  

 

Có thể thấy hôm đó đám của Tống Thời Nghiễn tay mạnh đến mức nào.  

 

ấn xuống vết bầm, vẫn còn âm ỉ đau.  

 

mạnh tay véo một cái, nước mắt sinh lý trào , lập tức dòng nước cuốn trôi.  

 

Tất cả cùng rơi xuống cống thoát nước. 

 

Loading...