Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Quận Chúa Lau Nước Miếng Đi - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:40

Ta chậm rãi ngẩng đầu lên.

Trước mặt là một thiếu niên tóc đen rối tung, bên hông đeo trường kiếm. Đôi mắt đẽ đang chằm chằm , tựa như ngọn lửa dữ dội đang bùng cháy.

Hắn mặc một bộ hồng y, hợp với hỉ phục .

Cứ như là đến để thành với .

Hắn khẽ hỏi: "Công chúa đến Đại Chu hòa , nguyện ý gả cho ?"

Tam hoàng tử lưng nhạo: "Ta còn lạ, thảo nào Thất hoàng bao năm nay chịu thành , cũng chẳng nạp ai phòng, hóa hứng thú với loại phấn son tầm thường ?"

Hắn liếc mắt Tam hoàng tử, còn đợi kịp phản ứng, trường kiếm tuốt khỏi vỏ, kề ngay cổ Tam hoàng tử.

"Tam hoàng cẩn thận lời thì hơn." Hắn lười biếng , "Kiếm của mắt , ghét nhất là khác bàn luận chuyện hôn sự của ."

Rõ ràng là , Tam hoàng tử chỉ dám giận mà dám gì.

Cuối cùng cũng hồn, khẽ : "Ra là ngươi lợi hại như ."

Một câu khẽ.

bàn tay đang nắm kiếm của khẽ run lên.

Trong bầu khí căng thẳng, lão hoàng đế Đại Chu cuối cùng cũng đến.

"Thịnh Quân, bỏ kiếm xuống! Đó là Tam hoàng của con!"

Thì tên là Thịnh Quân.

Kỳ lạ , giọng điệu của lão hoàng đế vẻ sợ .

"Không nhi thần cố ý nhằm Tam hoàng , chỉ là nhi thần thích những lời ."

Thịnh Quân thản nhiên , "Phụ hoàng cũng , nhi thần ghét nhất là khác bàn luận chuyện hôn sự của nhi thần."

"Trẫm , trẫm ."

Lão hoàng đế rõ ràng dĩ hòa vi quý, đảo mắt một vòng, cuối cùng dừng ,

"Ngươi hứng thú với công chúa nước Tề, thì mang về hầu trong phòng ."

Giọng điệu khinh miệt, hờ hững chẳng khác gì tam hoàng tử.

Cũng , Tề quốc vốn là nước bại trận, bọn họ cũng rõ lai lịch của , đương nhiên chẳng gì đáng tôn trọng.

Thịnh Quân vội đáp lời, chỉ thu kiếm về, tiến đến nắm lấy tay .

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Cảm giác ấm áp quen thuộc, đầu ngón tay với lớp chai mỏng vô tình lướt qua mu bàn tay, giật như bỏng, rụt tay , liền nắm chặt hơn.

"Công chúa tài mạo song , thể ủy khuất nàng một hầu trong phòng?"

Hắn khẽ , giọng điệu cho phép cãi , "Nhi thần mười tám tuổi nhưng lập gia thất, xin phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn."

Ngồi xe ngựa, Thịnh Quân cho lui hết hầu, trong xe chỉ còn hai .

Không gian rộng rãi, trải thảm dày mềm mại, lư hương bằng vàng đỏ tỏa khói lượn lờ, là mùi vỏ bưởi thích.

Thịnh Quân cẩn thận : "Trản Trản, nàng giận ?"

Ta đáp lời.

"Ta cố ý lừa gạt nàng, chỉ là đến Tề quốc việc quan trọng, thương cũng chỉ là ngoài ý ."

Ta vẫn im lặng.

Hắn ngập ngừng, giọng khàn khàn mang theo chút nghẹn ngào: "Trản Trản, nàng sẽ tha thứ cho nữa, đúng ?"

Cuối cùng cũng dùng sức rút tay về, ngẩng đầu : "Có ý gì?"

"Diễn đến nghiện ?"

"Bị ca ca bán Nam Phong quán tiểu quan, Lục Vân Châu yếu đuối đẩy một cái là ngã, chẳng ngươi tên Thịnh Quân ? Vị điện hạ điên khùng của Đại Chu, Thất hoàng tử bò từ biển m.á.u núi thây, hạ ở phủ nam sủng, thật đúng là ủy khuất ngươi ."

Hắn nhỏ giọng khép nép : "Không ủy khuất, cam tâm tình nguyện."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quan-chua-lau-nuoc-mieng-di/chuong-5.html.]

Ta lười để ý đến nữa, kéo tay áo dựa .

Kết quả xe ngựa xóc nảy một cái, để ý, gáy đập mạnh vách xe, đau đến hít một ngụm khí lạnh.

Ngay đó, Thịnh Quân vươn tay ôm lòng, khi kịp giãy giụa đưa tay xoa xoa chỗ va chạm với lực đạo .

Cơn đau rõ ràng dịu , nhưng càng dữ dội trào dâng từ đáy lòng.

Ta cắn môi, cố gắng thoát khỏi vòng tay , nhưng Thịnh Quân giữ chặt.

Hắn gần như dùng giọng điệu cầu xin : "Trản Trản, đừng động, cho ôm một chút."

"Cũng , trách ngốc, đáng lẽ từ đầu gặp mặt nhận ."

Về sức lực, thật sự địch , đành tạm thời từ bỏ giãy giụa,

"Nhà nghèo luôn mặc vải thô, lấy bền chắc đầu, loại y phục kéo rách?"

Vậy nên những lời mơ hồ, vết chai mỏng tay, là do luyện kiếm mà .

Còn cái tên gọi vô , thậm chí ngay từ đầu là giả.

Hình như ngay từ đầu, tiếp cận mưu đồ khác.

Thịnh Quân còn kịp mở miệng, xe ngựa dừng .

Là một hoàng tử, hơn nữa còn là mà đến cả hoàng đế cũng nhờ cậy, phủ của rộng lớn đến kinh , cũng vô cùng tráng lệ.

Đại Chu phồn thịnh hơn Tề quốc nhiều, đô thành ở vùng Giang Nam ôn hòa, hiện giờ là mùa xuân, hoa trong vườn nở rộ.

Thịnh Quân dẫn qua hành lang dài ngoằn ngoèo, cuối cùng cũng đến một căn phòng.

Hắn : "Trản Trản, chúng chuyện ."

Đôi mắt vẫn chuyên chú như , trông như thể vô cùng thâm tình.

Trước đây luôn đỏ mặt, khô cả miệng khi như , đó thuận lý thành chương đưa lên mây.

giờ nghĩ , bao nhiêu phần là thật, hiểu.

"Không gì để cả."

Ta trấn định , đè nén nỗi đau trong lòng, dứt khoát thẳng:

"Lần đến đây là để hòa , nếu ngươi mang , khó tránh khỏi sẽ mấy vị hoàng của ngươi nhục. Ngươi cứu , nhưng đây ở Tề Đô cũng cứu ngươi một , coi như huề. Ta cũng định dựa chút tình cảm đây để sai khiến ngươi gì, nếu ngươi cảm thấy tổn hại tôn nghiêm, những chuyện ở công chúa phủ sẽ bao giờ nhắc ."

Ánh mắt Thịnh Quân tối : "Còn gì nữa?"

"Hiện giờ phận của chúng khác biệt một trời một vực, cần thiết khó bản mà cưới hỏi đàng hoàng. Cứ cho một cái sân nhỏ, vài luống rau là thể sống ."

"Còn gì nữa ?"

"Còn nữa... Ta hiểu những chuyện quanh co lòng vòng của hoàng thất Đại Chu các ngươi. Nếu gặp yêu, cưới nàng vợ, cũng thể với , sẽ dọn chỗ cho nàng . Khi còn là Lâm Quân Thời, quả thật từng thèm nhan sắc của , nhưng cũng chỉ . Hiện tại khôi phục phận Thịnh Quân, tuyệt đối tham phú quý của ."

Thịnh Quân sang, trong mắt như sương xuân lan tỏa: "Nói xong ?"

Ta hồi tưởng một lượt, bỏ sót gì, liền gật đầu.

Sau đó, ngay mặt , rút mạnh đai lưng.

Áo đỏ rơi xuống đất, cùng với tiếng trường kiếm trong vỏ va chạm thật thanh thuý.

Trâm đen duy nhất rút , mái tóc đen rơi lả tả vai, ánh lên chiếc áo lót trắng như tuyết, xương quai xanh xinh ẩn hiện, khiến mơ tưởng.

Thấy còn cởi nữa, vội hét lớn: "Đủ !"

Tay Thịnh Quân dừng ngay vạt áo, ngước mắt : "Nếu công chúa thèm nhan sắc của , tiếp tục?"

"… Thịnh Quân, đừng giả ngốc mặt ."

Ta hít sâu một , nghĩ đến những ngày lòng như tro tàn, liền thấy thật khó coi và đáng .

"Thực trong lòng hiểu rõ, giữa chúng , thật sự thể giả vờ như những chuyện từng xảy ."

Ánh mắt run rẩy chằm chằm , khẽ hỏi: "Với cục diện hiện tại, nàng thà rằng uống thuốc độc, c.h.ế.t ở Tề Đô?"

"Không đến mức đó ." Ta , "Dù ngươi là Thịnh Quân Lâm Quân, đều mong ngươi sống . giữa chúng , nhất là nên gặp nữa."

Loading...