Quên Đi Em, Thành Toàn Cho Anh - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:19
Anh lau qua lớp kính, giọng khàn khàn hơn một chút: "Có thể tặng ?"
“Cũng cần nữa, mang .”
Anh khẽ ừ một tiếng: "Vậy đây, giữ gìn sức khỏe nhé."
“Ừ.”
nghĩ đây sẽ là gặp gỡ cuối cùng của chúng , sẽ gặp nữa.
ngờ, hôm gặp nữa ở tầng.
8.
Dù cách một khá xa, nhưng lập tức nhận .
Tay trái đút túi, đầu cúi, đang nghĩ gì.
Dưới ánh đèn vàng nhạt, như lạc một thế giới khác.
bất chợt cảm thấy ngẩn ngơ, nhớ tăng ca muộn, cũng công ty đợi .
Ngày đó tuyết rơi, những bông tuyết bay lất phất rơi lên đầu , phủ thành một lớp mỏng, kiễng chân quét tuyết đầu , thế thật .
"Em xem, chúng cùng bạc đầu ."
Lúc đó nhào lòng , nghẹn ngào : "Em bạc đầu nhanh như , em chầm chậm già cùng ."
Anh nhét tay túi, gật đầu: "Vậy sẽ cố gắng tập luyện, giữ mãi thanh xuân ."
"Vậy cũng , già cùng tốc độ với em chứ. Nếu em già mà vẫn trẻ trung trai, em sẽ cảm giác an ."
Anh gõ nhẹ lên đầu .
"Em thật là, cái gì cũng . Thế , bất cứ lúc nào già , thì em cứ cho ."
áp n.g.ự.c , cảm nhận ấm từ : "Cận Nhũng, Cận Nhũng, nếu , em bây giờ."
Anh ôm : "Em sẽ luôn mà, chúng sẽ mãi mãi ở bên ."
cuối cùng, vẫn buông tay , thậm chí, quên mất .
hít một thật sâu, tự nhủ buông bỏ.
Buông bỏ , cũng là buông tha cho chính .
nhẹ nhàng bước về phía , nhưng ngẩng đầu lên tầng một chút, cúi đầu bước bóng tối.
sững tại chỗ, nghi hoặc.
Cho đến khi chiếc xe rời , mới bừng tỉnh, khỏi mỉm .
Hóa , đến tìm , mà là đến tìm phần ký ức mất.
Chuyện đó liên quan đến , chỉ là bản năng của con thôi.
khép cổ áo , về nhà, Tiêu Duật gọi điện cho : "Em về đến nhà ?"
"Mới về, đàn chuyện gì ?"
Lúc rời công ty, vẫn còn ở đó, giờ trong điện thoại vẫn thể tiếng gõ bàn phím.
Tiêu Duật quả là một cuồng công việc.
"Em thể giúp một việc ? Anh hai bức tranh quan trọng, sáng mai giao, em thể..."
"Được."
Tuy thắc mắc, Tiêu Duật luôn việc chu đáo, nhận cùng lúc hai bức tranh gấp thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quen-di-em-thanh-toan-cho-anh/chuong-6.html.]
nghĩ sâu hơn: "Anh đợi em, em sẽ công ty ngay."
"Bên ngoài lạnh lắm, sẽ đến đón em." Anh dậy.
lập tức : "Hay là đến nhà em luôn, đỡ chạy thêm một lượt."
Anh khựng : "Được."
Tiêu Duật đến nhanh, nhiều, một cái bàn, hai , trong phòng chỉ âm thanh quẹt bút.
Một lúc lâu, xoa bóp cổ, uống nước, đúng lúc chạm ánh mắt của Tiêu Duật.
"Sao ?" hỏi .
Mặt ửng đỏ ánh sáng từ màn hình, đó lắc đầu: "Em mệt ? Đứng dậy hoạt động chút .”
"Không mệt, chuyện nhỏ thôi mà.” tự tin nhướng mày với .
Anh mỉm .
Không bao lâu, đến khi trời sáng, gửi bản thảo cho khách hàng xong, bảo nghỉ ngơi ghế sofa, còn ngủ giường.
Không bao lâu , bỗng tỉnh dậy, mở cửa , Tiêu Duật đang bữa sáng.
"Mười giờ , khách hàng phản hồi ?"
ngẩng đầu , trong lòng tràn đầy hy vọng và hồi hộp.
Anh đưa ly sữa cho , : "Nhờ em, cả hai bức đều đạt, hôm nay ký hợp đồng nhận tiền kết toán."
nhảy dựng lên, reo hò: "Em ngay mà, hai nhân tài đại học A chúng liên thủ, nhất định sẽ mã đáo thành công."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Anh đỡ tay : "Đổ sữa đấy, Lộ Dao."
Tay đặt lên mu bàn tay , cảm giác ấm áp truyền đến từ lòng bàn tay, mang theo cảm giác tê tê ngứa ngáy.
Tim kiềm chế mà thót lên.
Giai Giai , đó là Tiêu Duật đấy. , đây chính là Tiêu Duật…
"Lộ Dao." Tiêu Duật nghiêm túc : "Em khác nhiều so với ấn tượng của ."
Mặt nóng lên, nghĩ chắc chắn mặt đang đỏ.
"Em, em trong ấn tượng của như nào thế?"
Anh , giọng đầy vẻ hoài niệm, nhẹ nhàng thản nhiên: "Như một đóa lan mọc ở góc tường, yểu điệu, cần khác bảo vệ."
Hoa lan ?
Cận Nhũng cũng từng miêu tả như .
Mặt càng nóng hơn, trong cơn hoảng loạn, rút tay , vẻ để tâm: "Đó chỉ là ảo giác thôi, thực em hoạt bát, mạnh mẽ và năng lực."
Thực , khi rời xa Cận Nhũng, cũng nghĩ như . cần bảo vệ, thể thiếu Cận Nhũng.
những ngày việc ở Phương Thiên, chiến đấu cùng Tiêu Duật và các đồng nghiệp, mới nhận , mạnh mẽ và kiên cường hơn tưởng nhiều.
"Ừ, em năng lực." Anh khẳng định.
lúng túng đáp lời khen của .
Anh thấp giọng, trong ngữ điệu là sự khích lệ chút giấu diếm: "Cứ tiến về phía , đừng đầu , bạn học Lộ Dao."
9.
Thiết kế của khen.
Đồng nghiệp ồn ào đòi đãi tiệc, dám uống rượu, nhưng khi ăn uống hát hò, vẫn thể cưỡng sự nhiệt tình của họ mà uống mấy ly.
sợ chuyện mất mặt, nên cửa hóng gió cho tỉnh rượu.