Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Rể Quý Trời Cho

Chương 21: Để hứa bích hoài bồi thường cho anh



“Không cứng, đã quen rồi.”
Không đợi Hứa Bích Hoài nói xong, Lâm Thanh Diện đã mở miệng nói.
Nhưng khi anh nói xong, anh đột nhiên cảm nhận được có chỗ nào đó không đúng, dáng vẻ ban nãy của Hứa Bích Hoài, hiển nhiên không phải là vì cô không biết sàn nhà có cứng hay không.
“Ồ, vậy anh ngủ ngon nhé.”
Hứa Bích Hoài cũng không biết nói gì nữa, trong lòng nghĩ thầm Lâm Thanh Diện này đúng là một người đàn ông chính trực.
Cô không để ý đến Lâm Thanh Diện nữa, nằm xuống ngủ.
Lâm Thanh Diện vừa cảm thấy hối hận, vừa muốn tát cho bản thân vài cái thật mạnh.
Ban nãy rõ ràng Hứa Bích Hoài muốn cho anh lên giường ngủ, vậy mà anh còn tự hủy đi một cơ hội tốt như vậy cho mình.
Nhìn những đường cong đẹp đẽ của Hứa Bích Hoài trên giường, Lâm Thanh Diện nuốt nước miếng, tiếc là anh đã tự tay hủy đi một cơ hội tốt đẹp như vậy rồi, hối hận cũng không còn tác dụng gì nữa.
“Chịu đựng thêm chút nữa, bây giờ thái độ của cô ấy đối với mình đã có thay đổi, chắc là cơ hội như vậy cũng sẽ có nhiều thôi, lần sau mình sẽ không ngốc nghếch như vậy nữa.”
Lâm Thanh Diện lẩm bẩm, rồi nằm xuống thảm ngủ.
Cùng lúc này, trong một quán karaoke của Hồng Thành, Lưu Biên đang ôm một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, tay anh ta sờ mó lung tung.
Hai tên trộm đến biệt thự Thiên Vân ngày hôm nay đang khúm núm đứng trước mặt Lưu Biên.
Trong đó có một tên tay đã phải quấn băng, Tần Cương ra tay rất tàn nhẫn, ba ngón tay đó của anh ta cho dù có thể hồi phục lại, chắc chắn sẽ để lại di chứng, sau này nếu muốn đi trộm đồ nữa, e là sẽ không được dễ dàng.
Hai bọn họ đã bị đưa đến đồn công an, có điều mối quan hệ của Lưu Biên ở Hồng Thành không đơn giản, buổi chiều hai người họ đã được đưa ra rồi.
“Nói như vậy, hai người bị người của Hứa Bích Hoài sắp xếp bắt lại?” Lưu Biên nhìn chằm chằm vào hai người hỏi.
Hai tên kia gật đầu, tên bị gãy ngón tay mở miệng nói: “Hứa Bích Hoài kia nói là người do Lâm Thanh Diện sắp xếp, cũng không biết bọn họ tìm đám người đó ở đâu ra mà có thể phát hiện chúng tôi ngay lập tức.”
“Lâm Thanh Diện? Thằng con rể vô dụng của nhà họ Hứa đó à?” Lưu Biên nhướng mày, hỏi.
“Đúng vậy, chính là tên vô dụng đó, Hứa Trai Hiệp muốn chúng ta vu oan giá họa cho anh ta, ai biết được đám người đó vừa đến thì lập tức bẻ gãy ngón tay của tôi, tôi không thể không nói ra sự thật.” Tên bị gãy ngón tay tức giận nói.
Lưu Biên đẩy người phụ nữ trong lòng ra, trên gương mặt nở một nụ cười lạnh, nói: “Không ngờ tên bỏ đi kia dám ngồi lên đầu tao, lại còn dám bẻ gãy ngón tay người của tao, rõ ràng là không đặt Lưu Biên tao vào trong mắt mà.”
“Đại ca, tên Lâm Thanh Diện hoàn toàn là một tên vô dụng, lần này anh nhất định phải trả thù cho bọn tôi, nhà họ Hứa cũng sẽ không vì tên vô dụng đó mà đối đầu với chúng ta đâu.” Vẻ mặt tên thứ hai hằm hằm dữ tợn.
Lưu Biên nhếch miệng, lạnh giọng nói: “Cho dù nhà họ Hứa có đối đầu với tao, tao cũng không đặt vào trong mắt.”
“Bây giờ gọi điện cho tên nhóc nhà họ Hứa kia, bảo nó đến đây tìm tao.”
Tên kia gật đầu, gọi điện cho Hứa Trai Hiệp.
Nửa tiếng sau, Hứa Trai Hiệp vốn phải ở trong nhà để tự kiểm điểm lại xuất hiện tại quán karaoke.
“Anh Biên, hôm nay đúng thật là xui xẻo, không biết Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện tìm đâu ra được đám bảo vệ đó, lại còn bắt người của chúng ta lại, trước mặt ông nội của em, em cũng không thể nói gì được, khiến cho hai người anh em đây phải chịu khổ rồi.” Hứa Trai Hiệp vừa ngồi xuống đã tự trách bản thân.
Hai tên trộm kia trừng mắt oán hận nhìn Hứa Trai Hiệp, hôm nay nếu không phải anh ta, đám người Tần Cương kia đã không bẻ tay bọn họ rồi.
Lưu Biên hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng tưởng rằng tôi không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, tay của anh em tôi không thể bị bẻ gãy một cách vô cớ như vậy được, chuyện này, cậu phải giải thích cho rõ ràng đi.”
Hứa Trai Hiệp đảo bắt, anh ta biết rõ, nếu như không thể đưa ra một câu trả lời khiến đối phương hài lòng, Lưu Biên cũng sẽ bẻ gãy tay của anh ta.
“Anh Biên, chuyện này hôm nay, tất cả là do tên bỏ đi Lâm Thanh Diện kia và Hứa Bích Hoài, anh cũng biết đấy, em đến chỗ anh mượn người, cũng vì muốn đối phó hai người bọn họ, ai biết được hôm nay lại xui xẻo như vậy, khiến hai anh em chịu khổ rồi.” Hứa Trai Hiệp nói.
“Bớt ở đây văn vẻ với tôi, anh em của tôi không thể bị gãy tay một cách vô cớ như thế, nếu như không không thể bồi thường một cách hợp lí, hôm nay đừng hòng có thể ra khỏi phòng bao này.” Lưu Biên lạnh giọng nói.
Hứa Trai Hiệp đảo mắt, gương mặt lộ ra vẻ ác độc, xích lại gần thấp giọng nói: “Anh Biên, anh xem em bắt Hứa Bích Hoài bồi thường cho anh, thế nào?”
“Hứa Bích Hoài? Cô ta không phải chị họ của cậu sao?”
“Chị họ gì chứ, em đã không thuận mắt cô ta từ lâu rồi, nếu như không phải do cô ta, gần đây em cũng không xui xẻo như vậy, Anh Biên xử lí cô ta giúp em, em còn vui mừng không kịp.”
“Anh Biên, em nói, tuy Hứa Bích Hoài đã gả cho tên Lâm Thanh Diện kia được vài năm rồi, nhưng Lâm Thanh Diện vẫn chưa hề động vào Hứa Bích Hoài, bây giờ Hứa Bích Hoài vẫn còn trong trắng, hơn nữa về nhan sắc của cô ta chắc anh cũng đã từng nghe qua, nếu như lừa được cô ta lên giường, đúng là vưu vật đấy.” Hứa Trai Hiệp vẻ mặt biến thái, nham hiểm, anh ta chưa từng coi Hứa Bích Hoài là người nhà họ Hứa.
Lưu Biên nghe thấy vậy, nở một nụ cười xấu xa, nói: “Hứa Bích Hoài này quả đúng là vưu vật, hơn nữa ông đây thích gái còn trinh, lại còn kết hôn rồi nữa, tên Lâm Thanh Diện kia đúng là bỏ đi.”
“Có điều cậu và Hứa Bích Hoài bất hòa, cậu có thể khiến cô ta cam tâm tình nguyện đến chỗ tôi sao?” Lưu Biên lại hỏi.
“Haha, Anh Biên, sao có thể nói tình nguyện hay không được chứ, chỉ cần Anh Biên có hứng thú, em đảm bảo có thể đưa Hứa Bích Hoài đến chỗ anh.” Gương mặt Hứa Trai Hiệp nham hiểm: “Hơn nữa nếu như Anh Biên thích có chút kích thích, thì làm trước mặt Lâm Thanh Diện cũng không phải là không được.”
Lưu Biên cũng nở một nụ cười xấu xa, anh ta rót cho Hứa Trai Hiệp một ly rượu, hiển nhiên đã động tâm với lời nói của Hứa Trai Hiệp.
“Cậu làm như vậy, không sợ ông nội cậu trách tội sao?”
Hứa Trai Hiệp cụng ly với Lưu Biên, sau khi uống hết ly, anh ta nói: “Đến lúc đó em nghĩ cách lừa Hứa Bích Hoài ra ngoài, hạ thuốc cô ta, đợi khi cô ta hôn mê bất tỉnh, ai biết được là ai làm chứ?”
“Không phải cậu nói muốn làm ở trước mặt Lâm Thanh Diện sao, chẳng lẽ cậu ta không biết nói lại?” Lưu Biên hỏi.
“Anh Biên, anh đề cao tên vô dụng Lâm Thanh Diện đó quá rồi, anh ta ở nhà họ Hứa không có chút địa vị nào, lời của anh ta, nửa chữ ông nội cũng không tin đâu.” Hứa Trai Hiệp nói một cách đáng tin.
Lưu Biên nở một nụ cười hài lòng, vỗ vai Hứa Trai Hiệp, nói: “Được đấy nhóc, theo như cậu nói, tôi cảm thấy có chút thú vị rồi đấy.”
Hứa Trai Hiệp cũng cười nói: “Vì muốn anh Lưu đây vui vẻ, đương nhiên em cũng phải dâng chút lòng thành rồi.”
“Nếu đã như vậy, chúng ta coi như nói rõ với nhau rồi nhé, đến lúc đó cậu nghĩ cách đưa Hứa Bích Hoài đến đây, để tôi nếm thử mùi vị của mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng ở Hồng Thành này xem.” Lưu Biên liếm môi, gương mặt mong chờ.
Hứa Trai Hiệp vỗ ngực, ngạo nghễ nói: “Em làm việc, Anh Biên cứ yên tâm, đến lúc đó em lừa Hứa Bích Hoài ra, sau đó, giao cho Anh Biên xử lí!”
Chương trước Chương tiếp
Loading...