RUNG ĐỘNG NHƯ THUỞ BAN ĐẦU - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:01
chuốc ít.
Nếu là bình thường thì , nhưng hôm nay đến kỳ kinh nguyệt.
Bụng bắt đầu đau âm ỉ.
Dòng nhiệt cuộn trào, dậy vệ sinh.
luôn thích gây chuyện.
Phó đạo diễn của đoàn phim…
Ông lảo đảo đến bên :
"Cô Chu chỉ xinh , mà còn uống rượu giỏi."
"Uống thêm một ly nữa chứ?"
Nhìn ly rượu đầy tràn.
ôm bụng, cố nặn nụ .
"Xin đạo diễn Từ, khỏe, ly nợ ông."
Mặt ông sa sầm:
"Sao? Cô Chu nể mặt ?"
"Rượu của khác cô uống , rượu của ?"
vội xua tay: "Không , khỏe, ..."
"Cô Chu, thế thì ."
"Ly rượu thể hiện thành ý của cô đấy."
Trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
Ông đưa ly rượu đến mặt .
tự nhủ, cố chịu một chút, đừng lớn chuyện.
Đang chuẩn nhận lấy…
Choang!
Cách đó xa, một ly rượu vỡ toang.
Một giọng kìm nén cơn giận vang lên:
"Ông điếc ?"
Cả phòng bao , nhưng còn tâm trí nghĩ nữa.
túm lấy túi xách, một câu xin chạy thẳng nhà vệ sinh.
vốn luôn đau bụng kinh.
Trong túi luôn mang theo thuốc giảm đau.
hôm nay uống quá nhiều rượu, thể uống thuốc.
xổm lâu mới dần hồi sức.
Lúc dậy, đầu óc choáng váng.
Bước từng bước cửa.
Phát hiện Giang Dịch Trần ngay bên ngoài hành lang.
Ngón tay kẹp một điếu thuốc, nhưng mãi châm lửa.
Lướt qua .
Anh giơ tay, kéo lòng.
"Chu Kỳ Duệ."
"Em ngốc ?"
"Người bắt nạt em, em cứ nhịn thế ?"
mím môi.
Sự thật chính là như .
Bây giờ tư cách gì để tùy tiện càn?
Một bàn tay luồn vạt áo .
Sự mật bất ngờ khiến quen.
"Thả ."
"Đừng động tay động chân."
Anh đánh giá quá cao .
Bây giờ sức giãy giụa.
Trên bụng đặt một túi chườm ấm.
khổ.
"Đỡ hơn chút nào ?"
Hóa , nhớ hết tất cả thứ.
tựa lâu, lâu.
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Gắng gượng lấy chút sức lực.
" về ."
Anh khựng , vùi đầu hõm cổ .
" đưa em về."
"Không cần."
"Chu Kỳ Duệ!"
"Em thể mềm mỏng với một ?"
Mắt đỏ hoe.
Anh bế bổng lên.
bấu chặt lấy vạt áo lưng .
Không nỡ buông tay.
09
Dưới lầu khu chung cư.
khẽ một câu cảm ơn.
Anh lên tiếng, xuống xe thẳng tay xách lấy túi của :
"Tầng mấy?"
"Tầng chín..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/rung-dong-nhu-thuo-ban-dau/chuong-4.html.]
Anh nhấc chân định bước , nhanh tay túm lấy vạt áo .
"Không cần , tự lên ."
"Không mời lên uống chén ?"
đáp theo phản xạ:
"Muộn quá ... Kỳ An vẫn còn ở nhà..."
Anh nhướn mày, hiệu lên.
Tầng chín, đèn tối om.
Lúc mới chợt nhớ Kỳ An chơi với bạn, chắc về.
Lời từ chối nghẹn trong cổ họng.
đành dẫn lên lầu.
Mở cửa , Lập Xuân vui vẻ nhào đến cào cào ống quần .
cúi xuống bế nó lên.
"Lập Xuân, mèo của ."
Lúc nhặt nó trong thùng rác, nó mới một tháng tuổi.
Hôm đó là ngày lập xuân.
Anh vươn tay xoa đầu nó:
"Bao nhiêu tuổi ?"
"Mười tuổi, dạo bám ."
Vừa dứt lời, Lập Xuân kêu meo meo hai tiếng.
Vùng vẫy nhảy lòng Giang Dịch Trần.
Sau đó chọn một tư thế thoải mái.
Chiếc áo khoác đen của lập tức dính đầy lông mèo.
Anh bệnh sạch sẽ mà.
mím môi: "Lập Xuân, xuống ."
Nó trở , lưng về phía .
Giỏi thật, một một mèo, đều là kẻ bội bạc.
Anh đưa tay vuốt lông mèo, cúi đầu, khẽ .
"Không , mèo em nuôi, đương nhiên cũng giống sở thích của em."
Lập Xuân kêu "grừ grừ" hai tiếng.
: "..."
10
"Uống xong ."
Nhìn cốc nước đầy ắp lá mặt, trầm mặc.
"Nếu uống hết, tối nay còn ngủ ?"
nhấn mạnh từng chữ: "Không uống cũng , mời về."
Anh bật vì tức giận:
"Gấp gáp đuổi như ?"
giằng khỏi tay :
"Cô nam quả nữ, tiện."
"Thế Kỳ An thì tiện ?"
khẽ nhíu mày:
"Anh thừa là bịa chuyện, cần gì chấp nhặt?"
Diễn xuất vụng về của căn bản thể lừa .
Anh vẫn :
"Đã giấu , chuyện gì cũng giấu ?"
"A Duệ, rốt cuộc em còn giấu điều gì?"
Tâm trí bỗng chốc rối loạn.
Tối nay mệt, đầu :
"Anh , buồn ngủ ."
Đáy mắt đỏ ửng, giọng nhẹ:
"Chu Kỳ Duệ, nó, đúng là tự chuốc khổ ."
rõ, hỏi gì.
"Buồn ngủ , lái xe nổi, tối nay ở đây."
trừng to mắt:
"Không , nhà phòng trống."
" ngủ phòng Kỳ An."
"Giường nó nhỏ, ngủ ."
"Vậy ngủ phòng em?"
: "..."
Điện thoại vang lên.
"Chị, chị cứ ngủ , lát nữa em về..."
Giang Dịch Trần bỗng nhiên ho nhẹ một tiếng.
Kỳ An im lặng hai giây, tiếp tục :
"Chị, nhà bạn em tối nay ai, em về nữa."
"Đợi ..."
Thằng bé dứt khoát cúp máy.
Giang Dịch Trần ôm Lập Xuân, tự giác phòng Kỳ An.
"Chúng ngủ , em cứ tùy ý."
cứng họng.
Người … dạo đổi quá nhiều.
Rốt cuộc đây là nhà ai chứ?
Thôi , chỉ một đêm mà thôi.