Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

RUNG ĐỘNG NHƯ THUỞ BAN ĐẦU - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:03

11

Trước đây, mỗi đau bụng kinh, đều lạnh đến thấu xương.

ấm áp, xoa dịu cơn đau.

 

mơ về những chuyện lâu nhớ đến.

 

Lần đầu tiên trở thành bạn cùng bàn với .

cứ ríu rít bên cạnh, còn thì lặng thinh.

 

lén đặt cho một cái tên: "Lá".

Lúc vẫn .

 

trêu :

"Cậu nghĩ nên thư tình thế nào?"

"Nếu là , thích nhận thư tình ?"

 

Anh ngẩn , cụp mắt xuống.

"Không , ?"

 

nhét tay một tờ giấy hồng xinh xắn, hình bong bóng trái tim.

"Chữ mà, giúp tớ một lá thư tình !"

"Ngay tại đây, tớ một câu, một câu nhé!"

 

dúi bút tay .

Rồi hào hứng bắt đầu màn trình diễn đầy cảm xúc.

 

Đó là những câu chữ ngôn tình dày công học thuộc:

 

"Anh yêu, hì hì.

Dù em cố hết sức kiềm chế, nhưng vẫn thể chống sức hút mê hoặc của .

Đôi mắt như những vì bầu trời đêm, soi sáng con đường em .

Nụ như ánh mặt trời ấm áp, tan chảy trái tim em."

 

gãi đầu, liếc qua khóe mắt .

 

Ngòi bút cách trang giấy khi thì một milimet, khi năm centimet, lúc một milimet…

 

"Ờm, còn nữa..."

 

"Môi của ..."

 

Anh lập tức ném bút, mặt căng như dây đàn.

 

nhịn : "Sao thế?"

 

Hồi lâu , mới nghiến một câu:

"Chu Kỳ Duệ, cấp ba yêu sớm."

 

giả vờ thở dài: "Cậu thì cứ , đúng là keo kiệt!"

 

Cho đến một hôm, giờ chơi, đang ngái ngủ.

Theo bản năng, buột miệng gọi : "Lá, tiết mấy ?"

 

Anh sang : "Cậu gọi là gì?"

 

sững một giây, thẳng .

Mặt đổi sắc, đáp: "Lá đó, biệt danh đặt cho , ?"

 

Hồi lâu , khẽ "ừm" một tiếng.

 

"… Hay."

 

Ánh nắng xuyên qua khung cửa, rọi lên vành tai ửng đỏ của .

 

nghĩ, lẽ, kiếp , chìm đắm mất .

 

Chỉ cần cũng thích , nhất định sẽ buông tay.

 

12

Con là loài sinh vật phức tạp về mặt tình cảm.

Luôn đổi…

 

Bố cãi cả đời.

 

Rõ ràng chán ghét .

từng ly hôn.

 

Bố khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, mở một công ty thương mại.

Sau khi bố thành công, nghỉ việc.

 

Lấy lý do chăm sóc .

kỳ vọng của bà dành cho luôn quá cao.

 

từng thấy bà nở nụ với .

 

"Nếu con xuất sắc, thì xứng đáng với việc từ bỏ sự nghiệp vì con?"

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

"Ở nhà tiếng , bố con đè đầu cưỡi cổ."

"Nếu vì con, ly hôn lâu ."

 

Bố là một truyền thống.

Ông con trai.

Mẹ sinh thêm.

 

cuối cùng, vẫn một đứa em trai.

 

Vì chuyện , mang bệnh.

Những lời bà thường với cũng đổi thành:

 

"Nếu vì con, sinh em con."

"Nếu vì các con, thành ốm yếu thế ?"

 

luôn nghĩ rằng Kỳ An thật bất hạnh.

Sinh trong một gia đình như .

 

trong lòng một chút an ủi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/rung-dong-nhu-thuo-ban-dau/chuong-5.html.]

mong một khác, cùng trải qua nỗi đau giống .

 

Suy nghĩ thật hèn hạ, thế nên trốn tránh thứ trong gia đình.

 

Mãi cho đến khi Kỳ An lên tám, dù thằng bé cứ mềm mại gọi là "chị", cũng từng nó một .

 

Chính nhờ Kỳ An, họ còn thời gian quan tâm đến .

Nhờ , những năm tháng cấp hai, cấp ba của mới tự do tự tại.

 

Đó là tám năm đánh cắp từ Kỳ An.

 

13

Năm nghiệp, bố đột ngột qua đời vì nhồi m.á.u cơ tim.

 

Lúc chủ nợ kéo đến đòi tiền, chúng mới ông nhân tình, lừa sạch tài sản.

 

Nhà máy ngừng hoạt động, hợp đồng phá vỡ, nhà cửa thế chấp.

Trước mắt chúng là khoản tiền vi phạm hợp đồng lên đến ba triệu.

 

Mặt mày tái mét, đập phá đồ đạc trong nhà.

 

"Tại chứ? Cả đời đều theo ông, chuyện gì cũng nhịn ông, hầu hạ ông, sinh con trai cho ông. Vậy mà tại ông vẫn phản bội ?!"

 

"Đàn ông các chẳng ai cả!"

 

Hai mươi năm qua, tài khoản ngân hàng của chỉ vỏn vẹn hai trăm ngàn.

Vẫn còn thiếu hai triệu tám.

 

lặn lội vay họ hàng từng nhà, cuối cùng cũng chỉ gom một trăm ngàn.

 

Khi của Giang Dịch Thần tìm đến, bà đưa một tấm thẻ ngân hàng.

 

" giúp cháu giải quyết, nhưng một điều kiện, hãy rời xa Tiểu Trần."

"Hai đứa hợp ."

 

nhận.

 

Bà mỉm :

 

"Cô bé ngoan, cháu .”

 

" đời , ai sống hạnh phúc hơn ai cả."

 

"Năm đó, bác cũng lừa, mới sinh Tiểu Trần."

"Ông hứa sẽ cưới bác, nhưng cuối cùng bác vẫn thua môn đăng hộ đối."

 

"Tiền vạn năng, nhưng nó thể giải quyết một rắc rối."

 

"Cháu từng thấy Tiểu Trần thêm , đúng ?"

"Cơ thể bác khỏe, nó nhiều công việc."

 

"Bác thỏa thuận với nhà họ Giang, họ đưa Tiểu Trần về, từ nay con đường của nó sẽ còn do chính nó quyết định nữa."

 

ngẩng phắt lên: "Tại ? Tại nghĩ đến cảm xúc của ?"

 

Bà thở dài:

 

"Bác ung thư."

"Tiểu Thần , nhưng bác còn sống bao lâu nữa."

"Nó chịu đủ vất vả . Cháu còn trẻ, hiểu , nhưng nhà họ Giang chính là lựa chọn nhất cho nó."

 

cứng đờ , mở miệng nhưng chẳng gì.

 

Bà đột nhiên bật , dịu dàng, .

 

"Cô bé ngốc, bác đùa đấy."

 

thở phào nhẹ nhõm, cố gắng lấy bình tĩnh.

 

"Cảm ơn bác, nhưng cháu cần tiền, cháu sẽ nghĩ cách khác."

 

, rời .

 

"Bác cháu sẽ nhận.

"Về nhà , Tiểu Duệ."

 

Khi vội vàng trở về, bàn sẵn một tấm thẻ ngân hàng.

 

giận dữ: "Mẹ hứa với bà điều gì?"

 

Mẹ gì.

 

cầm tấm thẻ chạy cửa.

 

"Nếu con chết, thì cứ !"

 

Bước chân khựng , đầu ngón tay lạnh ngắt.

 

"Mẹ con hận, nhưng đây là sự thật."

 

"Chu Kỳ Duệ, nếu trách, thì chỉ thể trách con một cha như thế."

 

"Tình cảm là thứ đáng tin nhất đời ."

 

"Trong lòng con cũng rõ, đây là con đường nhất lúc ."

 

run rẩy mở cửa.

 

Kỳ An ngay ngoài cửa.

 

Tám tuổi, nó cao đến n.g.ự.c .

Trên tay nó xách một túi rau.

 

Chắc hẳn lúc bác Giang đến, đuổi nó ngoài.

 

nó, nhẹ giọng hỏi:

 

"Ngay cả em cũng ngăn chị ?"

 

Kỳ An lắc đầu, nắm lấy tay :

 

"Em chỉ hỏi, chị định ?"

"Em thể cùng chị ?"

 

đẩy nó .

 

Phía vang lên tiếng giận dữ:

 

"Đi thì đừng nữa!"

 

Loading...