Sau Khi Được Thuê Làm Mẹ Kế - Phần 9 [ Hết ]
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:51:42
25.
Nằm giường, thao thức suốt đêm.
Nghĩ nghĩ , vẫn tìm lời giải.
phòng lúc nào, kết quả là sáng hôm , thói quen mộng du mỗi khi áp lực.
"Mỗi hôm thi, con đều chạy sang phòng bố , là bố con bế về, lớn tướng mà chẳng chút cảm giác an nào thế?"
Thì mộng du?
Vậy là do .
nghĩ nên giải thích một chút.
Kết quả, sáng hôm thức dậy, chăn trong phòng khách gấp gọn gàng, , để một dấu vết nào.
gọi điện cho tài xế, về.
Để tránh chạm mặt , cứ nấn ná ở quê về.
ở quê suốt hai tháng, hề liên lạc với .
chỉ tình hình mỗi ngày của thông qua tài xế.
Mẹ hỏi định thế nào, cũng , chẳng dự định gì cả.
Một hôm, ông nội đột nhiên bảo qua một chuyến, mới về nơi đó.
Trong thư phòng rộng lớn, ông cụ chiếc ghế mây, bao giờ thấy ông dáng vẻ nghiêm nghị đến .
"Cô Tử Dạ đang khám bác sĩ tâm lý ?"
"Cháu ạ."
"Cô là dì của nó, mà cô ! Lúc đầu cô quả quyết thế nào rằng sẽ chăm sóc nó?"
nhất thời nên lời.
Nghĩ , tuy mới 17 tuổi, nhưng phần lớn thời gian tỏ còn chín chắn hơn cả , luôn để ý đến những chi tiết nhỏ. Rốt cuộc là ai đang chăm sóc ai?
thật sự thất trách.
"Chị dâu cả của cô lấy đoạn đối thoại giữa nó và bác sĩ tâm lý, cô tự xem !"
Ông cụ tức giận ném thẳng xuống mặt .
cúi đầu, những dòng chữ đen giấy trắng, da gà da vịt nổi hết cả lên.
Lý Tử Dạ: "Cháu kiểm soát tình cảm của dành cho cô , nhưng thể kiểm soát . Chỉ cần cô với cháu, cháu liền cảm thấy cô là của cháu, ai phép cướp ."
Bác sĩ: "Cháu thể phân biệt đây là sự dựa dẫm tình mẫu tử, là kiểu tình cảm dành cho khác giới ?"
Lý Tử Dạ: "Bác sẽ hôn của , chiếm hữu bà ?"
…
Đọc đến đây, như sét đánh ngang tai.
"Cháu xin ạ." lí nhí.
Ngoài lời xin , gì.
"Bố ơi, loại đàn bà quyến rũ chồng, quyến rũ con trai thế , kiện tòa, cho nó tay."
" , ngay từ cái đầu tiên loại chẳng gì."
"May mà bây giờ còn kịp ngăn chặn, thì gây họa lớn ."
…
Một đám từ bên ngoài ùa , lăng mạ .
tủi , nhưng một lời.
hiểu, chỉ đối với , chỉ cảm thấy một cô độc quá đáng thương, chỉ cảm thấy và giống như hai ngôi cô độc trong đêm đen, vốn nghĩ rằng thể sưởi ấm cho , thành thế ?
Điều đáng hận nhất là, họ mắng sai.
Công bằng mà , rung động với Lý Tử Dạ ?
nghĩ là , chỉ là, vô đều tự lừa dối chính , ôm mãi tâm lý may mắn.
Cuối cùng tự gánh lấy hậu quả.
mắng đến mức đầu óc ong ong, đến nỗi Lý Tử Dạ xông lúc nào cũng .
"Thằng khốn , mày còn che chở cho nó?"
"Mày thật sự thích nó ?"
Ông cụ tức giận dùng gậy batoong đánh , nhưng chắn mặt , hé một lời.
" Cô đừng sợ, đến , cô đừng ." Tên ngốc , đánh đến chảy m á u mà vẫn còn lau nước mắt cho .
Thế giới thật điên rồ.
Cậu che chắn kỹ mặt , ánh mắt tàn nhẫn chằm chằm đám .
"Xem kìa, còn che chở nữa chứ, hai đứa chúng nó ở với lâu như những chuyện bẩn thỉu gì ."
…
", thích cô , yêu cô , nhưng bẩn thỉu như các nghĩ." Cậu bình tĩnh những mặt.
"Mày thích ai thích, tại thích nó?" Ông cụ tức đến hộc máu.
"Tại thích cô ? cũng ." Cậu ngừng một chút
"Từ nhỏ đến lớn, bao giờ ai kiên định lựa chọn."
"Mẹ ruột cần , bố ruột cho nhà, những họ hàng mà gọi là thích thì chỉ mong c.h.ế.t sớm, nhưng cô cần ."
"Cô là vì tiền, ."
" cô để đèn cho khi tan học tối, mang ô cho khi trời mưa, cô nấu ăn dở nhưng vẫn kiên trì bữa sáng, cô sẽ tạo bất ngờ cho ngày sinh nhật, sẽ vì mà cố gắng hết sức để hòa nhập vòng bạn bè của ..."
"Bất kể lúc nào, cô cũng luôn kiên định về phía , kiên định lựa chọn ."
"Như là đủ . Đối với thế là đủ ."
"Cô thể ở bên , liền ở bên cô nữa. Người vượt qua giới hạn giờ luôn là , chỉ mà thôi."
" thì cả, nhưng cô đáng chỉ trích. Bất kỳ ai ở đây, đều tư cách để chỉ trích cô ."
Nói xong, đỡ dậy, kéo ngoài.
26.
Chúng cùng qua công viên, cùng phố, cùng ở ngã tư đường đông đúc qua , nước mắt lưng tròng.
"Còn nữa ?" Cậu cúi đầu .
"Không nữa." lau nước mắt, mỉm với
"Đi nổi nữa ."
"Vậy cõng cô."
" nặng lắm."
"Không sợ."
Thế là đoạn đường tiếp theo, cõng về phía .
lưng , cảm nhận tấm lưng thẳng tắp của thiếu niên, cảm nhận tuổi trẻ của , và lén lút rơi nước mắt.
"Cô thích ?" Cậu thăm dò hỏi .
"Thích chứ. " đáp
"Cậu ? Ngay từ cái đầu tiên thấy giống hệt em trai , kiêu ngạo mặt lạnh. Miệng nó lúc nào cũng đối chọi gay gắt với , nhưng mỗi cãi với bố , nó cố gắng cho mặt họ."
Người cứng "Em trai ruột?"
"Ừm, nó thi hạng nhất khối đấy."
Cậu gì nữa, chúng chìm một lặng thật lâu.
Sau đó, chúng mệt lả trở về nhà.
Về đến nhà, nấu cho một bữa cơm.
Chúng cứ như ngày thường, ăn cơm, trò chuyện, chơi game…
Dường như thứ chẳng gì đổi.
Buổi tối, ngủ , xách hành lý bên giường .
tạm biệt một cách tử tế, nhưng lời đến bên miệng thể thốt một chữ.
cứ lặng im như , ngắm suốt nửa tiếng.
định , đang ngủ bỗng nhiên trở .
Tay nắm lấy.
Một đôi mắt ươn ướt "Có thể ? Em thích chị nữa, thật đấy, em thích chị nữa."
Trong khoảnh khắc, cổ họng như nghẹn , khó khăn : "Sau ăn uống, ngủ nghỉ, học hành cho nhé."
Cậu gì, buông , xoay .
Nhìn run lên từng chặp, .
27.
đến một thành phố khác, tìm một công việc. Mỗi ngày bận đến mức thời gian dùng điện thoại.
Mẹ gọi cho , em trai thi đỗ trường cấp ba nhất thành phố.
Em trai gọi cho , rằng nó luôn cảm thấy một bạn nữ trong lớp hình như thích nó.
bật .
Ba ảo giác lớn nhất của đời : cửa khóa, cần vệ sinh, và cô thích .
vạch trần nó, sợ em một tuổi dậy thì trọn vẹn.
Bố gần đây hình như đến tuổi mãn kinh, ông chịu nổi nữa, thậm chí còn ngoài thuê nhà ở cho yên tĩnh.
Trương Dụ gọi cho , Chu Tố lấy chồng, chú rể Phó Cảnh, mà là bạn mập ngày xưa trong lớp. Cậu giảm cân thành công lột xác, theo đuổi cô điên cuồng, hai họ kết hôn chớp nhoáng.
Mỗi ngày đủ tin tức từ khác, chỉ cảm thấy cuộc sống của mà muôn màu muôn vẻ đến .
Cuộc sống của chính , giống như một vũng nước tù.
may mắn là, xem như đều sống .
Phó Cảnh gọi cho , Lý Tử Dạ thi đỗ đại học.
Đây lẽ là tin nhất gần đây.
"Cậu học chăm chỉ, trở thành một con hắc mã trong kỳ thi đại học, khiến tất cả các giáo viên đều bằng con mắt khác."
"Ồ, thì quá."
"Bây giờ em buông bỏ ?" Anh đột nhiên hỏi .
"Sao tự nhiên nhắc đến chuyện , và vốn từng bắt đầu. "Tâm trạng chút xuống.
Thực gần đây mất ngủ, mỗi như đều điên cuồng nhắn tin cho Lý Tử Dạ, nhưng cuối cùng kìm nén .
còn phiền gì nữa?
Cậu sống , như là đủ ?
"Cậu …" Phó Cảnh ngừng một chút
"Trong cuốn lưu bút để cho , ở mục thích, đều tên của em. Cả trường đều chuyện ."
choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Cúp điện thoại, nửa tiếng vẫn hồn.
Sự thật mà dám thừa nhận, thể dễ dàng công bố cho cả thiên hạ , hề che giấu.
Tình yêu của tuổi trẻ, bao giờ sợ hãi việc phơi bày ánh mặt trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-duoc-thue-lam-me-ke/phan-9-het.html.]
So với họ, những trưởng thành chúng sống thật gò bó.
bắt đầu hoài nghi sâu sắc, tình trạng hiện tại của rốt cuộc là vì điều gì.
Sau một Phó Cảnh say rượu gọi cho .
"Khanh Khanh, nếu như ngày đó chọn du học, bây giờ chúng ở bên ?"
ngẩn một chút "Phó Cảnh, say ."
"Anh say, em trả lời .
thở dài một "Có."
từng thích nhiều như , thích suốt bao nhiêu năm.
Nếu du học, đề nghị chia tay, cả đời cũng sẽ chia tay . Chúng sẽ cùng nghiệp, cùng , Tết cùng về nhà.
Biết bây giờ con của chúng mua nước tương .
"Vậy tại chúng vẫn ở bên ?" Anh hỏi .
"Bởi vì bao giờ kiên định lựa chọn em."
vì cô hoa khôi của lớp mà ghen, ?
Những đau khổ giằng xé đó của , ?
nghĩ đều cả.
Tại vẫn nhân danh tình bạn để mập mờ với khác chứ, thẳng là thích đến .
Tình yêu của trưởng thành luôn cân đo đong đếm thiệt hơn. Sau tại về nước tìm ?
Chẳng là vì nhận rằng, ngoài , sẽ ai yêu nhiều đến thế.
"Khanh Khanh, sai , sai một cách thảm hại." Anh ở đầu dây bên thành tiếng.
"Chúng vẫn nên bạn thôi."
cúp điện thoại.
28.
Vào ngày sinh nhật 25 tuổi, rủ một đám bạn đến quán bar, vốn là đổi vận một chút.
Trương Dụ lâu gặp , đến quán bar la lối om sòm.
"Phùng Khanh Khanh, đấy? Bao nhiêu năm vẫn còn độc ."
"Tớ , chỉ thôi. Nghe một phát hai đứa, đến lúc đó khóa trường mệnh tớ cũng mua hai cái."
"Ha ha ha ha, tưởng đỡ đầu dễ lắm ."
và cô uống một lúc.
Chơi nửa chừng, cô đột nhiên nổi hứng,"Thật Thách, ai thua thì qua bàn xin Wechat của một trai."
theo hướng cô chỉ, vội vàng thu ánh mắt.
"Bàn đó thôi , còn cả nước ngoài, là kiểu lạnh lùng , lát nữa mà mắng cho thì mất mặt lắm."
Ngay từ lúc mới quán bar để ý đến bàn đó .
Hơn chục , mặc đồ đen, ai nấy trông cũng lạnh lùng khó gần.
Không cùng một thế giới với loại dân văn phòng tầm thường như và Trương Dụ.
"Phải thử thách mới kích thích chứ."
" đúng đúng, bàn đó ."
Mọi bắt đầu hùa theo.
cũng tiện mất hứng.
Kết quả, ván đầu tiên, thua.
thật sự nghiêm túc nghi ngờ Trương Dụ đang chơi khăm .
đành muối mặt qua xin , còn đến gần thấy đang chuyện bằng tiếng Anh, giọng chuẩn đét, chẳng hiểu gì.
Trông họ như đang thảo luận chuyện gì đó nghiêm túc, đột nhiên mạo phạm thế , thể sẽ nghĩ điên, da gà nổi hết cả lên.
"Anh trai ơi, cho em xin Wechat ạ?"
vỗ bừa vai một trai.
Người đó đầu , là một trai ngoại quốc.
Anh ngẩn một chút "OK."
Thật dễ thông cảm, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Xin cái gì mà xin?" Một giọng vang lên bên cạnh
"Xin , hoa chủ ."
đầu theo hướng giọng , liền thấy Lý Tử Dạ.
ngại đến mức độn thổ, tim cũng bắt đầu đập loạn xạ.
" Hai quen ?" Chàng trai ngoại quốc kinh ngạc Lý Tử Dạ.
"Không chỉ quen."
"Quen thì xin Wechat , Tử Dạ, chúng đều là bạn bè cả mà."
"Ai là bạn của ." Lý Tử Dạ dậy, sa sầm mặt, kéo thẳng ngoài.
Đến một phòng riêng, kéo , ép sát cửa.
"Lâu gặp, chị."
"Lâu gặp."
đề phòng , thấy sự đề phòng của , chút tổn thương.
Đôi môi dừng cách một centimet, lùi về.
"Đừng xin , là một gã tra nam đấy."
Cậu thở dài.
" chỉ là... chơi Thật Thách với bạn thôi."
"Vậy xin ? Chị xin, thể từ chối, chị mà."
gì nữa.
Hai năm gặp, hình như cao hơn một chút, cơ thể cũng rắn rỏi hơn.
Chỉ khuôn mặt vẫn là dáng vẻ của hai năm .
Cách biệt hai năm, vẫn khiến mê mẩn thôi.
"Chúc mừng , đỗ đại học ."
"Ừm." Cậu "Có thưởng ?"
"Thưởng?"
"Mời xem phim ."
"Được, hôm khác nhé."
"Hôm nay."
Ờm, cũng hiểu, tại mời xem phim, còn kiên trì như .
Quen một phen, mấy chục đồng, vẫn .
Chúng mua vé xem phim, nhưng lúc chỉ còn suất chiếu lúc 10 giờ tối.
"Xem xong muộn quá, về ký túc xá ?:
"Xem xong ."
Sau đó nghĩ lo lắng của thật thừa thãi, nhà tiền, cũng mua nhà cho ở thành phố , lo lắng cái gì chứ.
Kết quả xem phim xong, 12 giờ đêm, đưa về xong, định quán net chơi xuyên đêm.
"Không mang chứng minh thư, khách sạn ."
Suy tính , vẫn đưa về căn hộ thuê của .
thuê một căn hộ hai phòng ngủ, phòng ngủ phụ ai ở, dù cũng hơn là để quán net.
Kết quả, buổi tối phòng ngủ phụ mùi lạ, đòi ngủ ở phòng của .
" Lý Tử Dạ rốt cuộc thế nào?" .
Cậu " thế nào, chị ?"
Tim hẫng một nhịp, vội vàng ôm chăn định .
" chỉ... chuyện với chị một lát, gì khác ." Cậu thở dài.
nhất thời mềm lòng, liền giữ .
Chúng chuyện đến 2 giờ sáng, buồn ngủ đến mức mắt mở nổi.
"Chị ơi, em ngủ ." Cậu giở trò.
"Cậu đếm cừu ."
"Đếm vẫn ngủ ."
cạn lời.
"Lý Tử Dạ."
"Vâng."
"Muốn hôn thì hôn, hôn xong thì ngủ, xin đừng phiền nữa."
"Chị ơi, chị câu sớm hơn?"
Cậu một cách thỏa thích.
Cuối cùng chúng ôm hôn , chỉ là hãm phanh .
Đến cuối cùng còn trách , "Chị ơi, em còn mấy ngày nữa mới 19 tuổi, chị chịu trách nhiệm với em thì khó mà cho qua lắm đấy."
" gì ?"
"Chị em thế thế , hành hạ em đến hình ."
"Lý Tử Dạ, chút liêm sỉ nào ."
"Được thôi, em thích kiểu hành hạ ."
Kết thúc, ôm , khẽ bên tai "Em yêu chị."
Thực trong lòng trả lời : "Em cũng yêu ."
---
- Ngoại truyện nhỏ
"Lý Tử Dạ, di chúc của bố thi đỗ đại học sẽ cho năm trăm triệu tệ ?" ân cần nhắc nhở .
"Chị về bên em, là vì tiền?" Cún con liền sa sầm mặt.
"Đương nhiên , là loại đó !" Thật đáng ghét, trong lòng là như ?
" tham tiền hám sắc như !"
"Hai chữ cuối em thích." Cậu nhéo eo
"Mở miệng nào, chị."
" đang chuyện nghiêm túc với đấy!" sắp cạn lời .
"Chinh phục em , công ty cũng cho chị, gì đến năm trăm triệu." Cậu hôn lên "Chị ơi."
Kết thúc—
Số dư trong thẻ ngân hàng của , 1 thêm 9 0.