SAU KHI MẸ LY HÔN, BÀ TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐÀN BÀ CHUA NGOA NHẤT LÀNG - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:15:32
cứ mãi dọc con phố dài.
Trên phố nhiều bố dắt con chơi, chỉ cô độc.
Trời tối dần, chỉ còn nửa vầng trăng lặng lẽ đồng hành cùng .
nhớ hồi nhỏ sợ bóng tối.
Nếu tối đến ngoài, nhất định nắm tay thật chặt.
Có lỡ ngã rãnh nước, câu đầu tiên bà là:
“Mẹ ở đây, đừng sợ.”
Khoảnh khắc , nỗi nhớ trong dâng trào đến đỉnh điểm.
Có lẽ là vì tức giận chống đỡ, hoặc do tuổi trẻ bồng bột.
cứ thế bước ánh trăng, từ thành phố nhỏ về quê nhà.
Trên đường núi một bóng , chỉ tiếng chim đêm lạc lõng thi thoảng kêu rợn .
cắm đầu lâu, bụng rỗng, đôi chân như đeo chì.
Con đường như bao giờ điểm kết thúc.
lúc , nơi tận cùng ánh trăng, đạp xe lao nhanh tới.
sợ gặp kẻ , vội trốn bóng cây.
Đến khi bóng dáng càng lúc càng gần.
nước mắt lèm nhèm, nghẹn ngào gọi:
“Mẹ…”
Mẹ phanh xe gấp, vỗ mạnh đầu .
Vừa mắng:
“Mày bây giờ gan to lắm , dám lừa chú Chu, còn đường đêm một .”
“Mày sống nữa ? Không mấy năm mấy đứa con gái mất tích đoạn đường ?”
Về đến nhà là nửa đêm, nấu cho một bát mì lớn.
Khi ăn mì, cúi đầu lật vở bài tập của đặt bàn.
Dùng ngón tay vẽ lên mặt bàn.
Trong ký ức, tóc đen bóng.
giờ ánh đèn trắng, phần tóc gần da đầu khô xơ, xen lẫn những sợi bạc xuất hiện từ bao giờ.
Mẹ nhẹ giọng :
“Mẹ chỉ học đến lớp 5 tiểu học là nghỉ, bài của con nữa .”
“Hồi đó là học sinh giỏi nhất lớp, thầy cô bảo nếu giữ thành tích , chắc chắn thi trường trung cấp.”
“ lúc đó bà ngoại mất, ông ngoại bảo con gái cần học nhiều, nhường cơ hội cho con.”
“Con còn nhớ dì Tú ?”
“Nhớ ạ.”
Mỗi Tết dì về đều mặc đồ mới, uốn tóc sành điệu, còn cho mấy bộ đồ cũ của dì.
“Hồi đó dì học kém hơn , thi đậu trung cấp, phân công việc, gả cho thành phố, an cư ở đó.”
Mẹ nhạt:
“Nếu học xong trung cấp, , chỉ cần học hết cấp 2, cũng sẽ lấy bố con.”
Mẹ , đôi mắt ngấn nước.
“Bối Bối, con chăm học sẽ trở thành dì Tú, nếu , sẽ giống bây giờ.”
“Mẹ bản lĩnh, ngoài việc cho con học, thực sự chẳng cách nào khác…”
Đêm đó, trong giấc mơ.
Cánh cửa vĩnh viễn gõ và ánh mắt đẫm lệ của cứ hiện lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-me-ly-hon-ba-tro-thanh-nguoi-dan-ba-chua-ngoa-nhat-lang/5.html.]
Khi tỉnh dậy, thấy chiếc ghế đầu giường một xấp tiền, tròn 50 đồng.
cầm tiền tìm trong bếp.
Bà đang chuẩn bữa sáng cho .
“Mẹ ơi, tiền …”
“Tiền đồng phục!” Mẹ lườm một cái, “Cất kỹ , để rơi là tao đánh gãy chân.”
Buổi biểu diễn tổ chức tại nhà văn hóa huyện.
Mỗi học sinh tham gia đều một vé.
Mẹ tiện tay quăng lên bàn:
“Không , bận c.h.ế.t !”
Trước khi biểu diễn, thấy cầm máy ảnh chào hàng với phụ :
“Mười đồng một tấm thôi, đắt , khoảnh khắc ý nghĩa đáng để lưu giữ.”
Tặc tặc, mười đồng một tấm, nếu là thì chắc chắn sẽ mắng là cướp tiền, còn phun nước miếng mặt họ.
Nhanh chóng đến lượt lên sân khấu.
Ánh đèn rực rỡ chiếu rọi lên .
Khi cúi đầu cảm ơn tiết mục, thấy ở góc tối, mặc bộ đồ chỉ khi thăm họ hàng mới chịu mặc, đang vỗ tay thật mạnh.
Sau buổi biểu diễn còn phần trao giải, kéo dài đến tận 5 giờ chiều mới kết thúc.
Nhóm múa của chúng đạt giải nhì, mỗi tặng một cây bút máy.
Trời mùa đông tối nhanh.
Bước khỏi nhà văn hóa, bốn bề tối om.
Chú thợ ảnh đèn đường vẫy tay:
“Lại đây nhận ảnh nào.”
Mẹ cùng đám phụ ào lên.
Chẳng bao lâu , bà mồ hôi đầm đìa, tay cầm theo một tấm ảnh bước .
Bà ngắm nghía ánh đèn đường thật lâu kết luận:
“Ảnh chụp , mười đồng coi như mất toi.”
:
“Hay trả , đắt thế mà.”
Bà lập tức nhét ảnh túi:
“Người rửa xong , trả .”
Về làng, ai cũng khen ảnh chụp .
“Bối Bối ăn mặc lên xinh quá…”
Mẹ lập tức phản bác:
“Ảnh lột tả hết, lúc nó biểu diễn còn hơn, cả trăm đứa nhảy múa, chỉ nó là nổi bật nhất.”
Phát hiện phía , lập tức nghiêm mặt.
“Tiền oan chỉ tiêu đúng một thôi, tập trung học hành, ?”
Mãi đến khi lớn lên, mới hiểu, thực nhiều bậc cha đều như thế.
Họ ít học, sống vất vả.
Cha họ từng yêu thương, nên họ cũng khó học cách bày tỏ, hoặc thấy ngại khi thể hiện tình cảm với con cái.
Tình yêu của họ giống viên kẹo bọc mảnh thủy tinh, cẩn thận mới cảm nhận vị ngọt bên trong vì chỉ nhớ tới những vết xước.
Thực cũng chẳng khác gì.
với :
“Mẹ ơi, giờ con hiểu , con sẽ học hành chăm chỉ.”
“Con sẽ rời khỏi ngôi làng , đưa cùng.”